Năm người, đi trong trường đại học, Đàm Tử Dực vẫn giới thiệu trường học cho Hoàng đồng học, nam sinh mặc áo may ô đen giờ đã đổi thành mặc sơ mi đen, anh ấy …là năng nói nhất, Đàm Tử Dực nói một câu, anh ấy ở bên cạnh bù thêm hai câu, cuối cùng, bị nam sinh mặc sơ mi trắng kéo sang một bên.
Hoàng đồng học lúc đầu rất hồi hộp, nhưng lúc dọc theo con đường này nghe bọn họ tán gẫu, chậm rãi thả lỏng ra, bởi vì cậu cảm giác được mọi người thật sự đều là bạn tốt Đàm Tử Dực, cũng rất chân thành nhiệt tình với cậu.
Từ nhỏ đến lớn Hoàng đồng học …toàn sống phải nhìn sắc mặt người khác, người khác đối với cậu có phải là thiếu kiên nhẫn, chán ghét hay không, cậu có thể cảm nhận được.
Bởi vì mẫn cảm, nên lúc nào cũng cẩn thận tỉ mỉ, lại vì như thế, nên rất khó kết bạn.
Cậu được Đàm Tử Dực nắm tay, không e dè đi ra phía cổng trường, lúc ra khỏi trường, cậu nhỏ giọng nói: “Học trưởng, em rất hâm mộ anh.”
“Hả?” Đàm Tử Dực nhích lại gần cậu, bởi vì Hoàng đồng học thấp hơn anh nửa cái đầu, lúc hai người nói chuyện, Đàm Tử Dực theo bản năng hơi nghiêng người, “Làm sao vậy?”
“Anh chỗ nào cũng có thể kết bạn được với nhiều người tốt.”
Đàm Tử Dực nở nụ cười, ôm chầm lấy cậu, choàng cổ Hoàng đồng học:”Thật ra em cũng có thể như thế mà, nhưng điều kiện tiên quyết là, em phải tin tưởng rằng mình có thể đã.”
Hoàng đồng học quay đầu nhìn anh.
Đàm Tử Dực nói: “Yêu người khác thì bắt đầu phải yêu chính mình, học cách yêu chính mình mới hiểu làm sao để yêu người khác. Chuyện kết bạn này cũng vậy, trước tiên em phải tin tưởng rằng bản thân đáng giá để người khác thưởng thức, mới có thể kết giao với những người bạn thực sự, em hiểu không?”
Hoàng đồng học như hiểu mà lại như không hiểu.
Đàm Tử Dực cười cười, xoa xoa tóc của cậu: “Không cần vội, cứ từ từ đi, ba người phía trước kia kìa, em có thể luyện tập từ họ.”
Chỗ bọn họ ăn cơm cũng không xa, ra khỏi trường thì rẽ phải, đi vài bước là đến.
Cả một bữa cơm Hoàng đồng học đều hé miệng ra cười, bởi vì cậu không ngừng nghe được các anh cùng phòng Đàm Tử Dực “Lên án”.
“Dực ca á, lúc năm nhất, đã ba lần cự tuyệt hoa khôi của khoa bọn anh! Ba lần cơ đấy!” Áo sơ mi đen nói, “Anh hỏi tại sao, đây là mỹ nữ đó, ai mà không thích mỹ nữ cơ chứ? Kết quả cậu ta lạnh lùng bảo, tao có người bạn nhỏ của mình rồi.”
Áo sơ mi đen vỗ bàn một cái, tâm tình hứng khởi nói: “Mịa nó em còn không biết đâu, lúc đó anh vẫn độc thân, đột nhiên bị tống thức ăn chó đầy họng liền ngã xuống đất không dậy nổi!”
Hoàng đồng học cười, nhìn lén Đàm Tử Dực, cậu đã nghĩ nhất định sẽ có rất nhiều người yêu thích học trưởng, cũng nghĩ tới mình không thể sánh được với những người kia, vì vậy, trước khi thi Đại học, cậu đều rất lo sợ và bất an, không nghĩ tới, học trưởng bởi vì cậu, thật sự đi cự tuyệt người khác.
“Còn nữa còn nữa, ” áo sơ mi đen vẫn còn nói tiếp, “Cuối năm ngoái học viện bọn anh tổ chức dạ hội, muốn diễn một vở kịch, mọi người đều bầu nam chính là Dực ca, người ta đẹp trai mà, mặt sinh ra là để làm nam chính rồi, không ai dành được luôn!! Kết quả cậu ta không làm, em biết vì sao không?”
Hoàng đồng học cong khóe miệng, nhỏ giọng hỏi: “Tại sao ạ?”
“Bởi vì cậu ta nói, cái vở kịch đó có cảnh nam nữ chính hôn nhau, cậu ta chỉ có thể hôn người bạn nhỏ của cậu ta!” Áo sơ mi đen diễn kịch che ngực ngã xuống bên cạnh người áo sơ mi trắng, “Ai dô, trời ạ, em nói đi, đây có phải là tuyệt mỹ ái tình không!”