• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Chí Đình không phải là người tốt.

Giang Chí Đình không dễ chọc.

Giang Chí Đình là một tên ác quỷ.

...

Khi hỏi mọi người về anh, đó là những câu trả lời mà tôi nhận được.

Nhưng mọi người ở cái Giang thành này đâu biết, chủ nhân Giang gia không thích người con cả của vợ mà chỉ nâng niu đứa con hoang của mình với bạch nguyệt quang của ông ta.

Trước khi Giang Hoài bước vào cửa Giang gia thì Giang lão gia đã ném đứa con cả của mình về nông thôn để mặc nó tự sinh tự diệt.

Giang Hoài mới vào Giang gia cũng có chịu uất ức mấy năm, nhưng so với Giang Chí Đình thì đó không đáng gì cả.

Thậm chí, khi Giang Hoài bước vào Giang gia thì cha của anh lại ném Giang Chí Đình khi đó chưa trong 18 tuổi, đến Myanmar.

Myanmar là nơi nào chứ? Là nơi không dành cho người, ở đó chỉ có quỷ dữ mà thôi.

Mục đích của Giang lão gia chính là đẩy Giang Chí Đình vào chỗ chết.

May mẵn, anh đã từ cõi chết trở về.

Sau khi trở về, Giang Chí Đình không lấy một cắc nào của Giang gia, trong mấy năm, anh tự mình xây dựng cho mình một vùng trời ở phía Bắc, khiến mọi người cung kính gọi một tiếng "Anh Giang".

Và đúng lúc đó, cha anh lại gọi anh quay trở về Giang thành, ý của ông ta là muốn anh "nhường ngôi", hai tay dâng cho Giang Hoài giang sơn mà anh tự tay gầy dựng, còn Giang Chí Đình chỉ có thể vùng vẫy ở vũng bùn Giang thành mà thôi.

Một người trải qua phong ba như anh, dễ gì lại để người khác dễ dàng sai bảo. Trong thời gian anh từ phía Bắc trở về, Giang gia trải qua một trận gió tanh mưa máu.

Một người như thế thì lấy đâu ra phụ nữ bởi xung quanh anh ta chỉ có sự chết chóc mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK