Cẩn thận ngẫm lại ngoại trừ một năm cuối cấp ba phải học như điên để thi tốt nghiệp ra, đại học đối với hắn mà nói giống như một chỗ để vui chơi, cho dù đã tới năm thứ tư chuẩn bị chuyện thực tập làm giáo viên, hay cố gắng cùng các học viên khác chăm chỉ đến trường, thế nhưng cũng thật sự nhàn nhã muốn chết.
Mà hiện tại...... Quên đi, tựa như Thuấn Thần từng nói qua, rất nhiều chuyện có thể thay đổi, chỉ có chuyện huyết thống là không thể thay đổi. Hắn cùng Thương Phong Dật ở chung thời gian tuy rằng không đến một năm, nhưng không cách nào thay đổi bọn họ là thân huynh đệ, anh trai nhà mình đã rơi vào tình trạng khốn đốn như thế này, hắn còn có thể khoanh tay đứng nhìn sao.
Chính là chuyện của Thương gia cũng không phải dễ dàng mà chung vai gánh vác, tiến vào Thương thị xí nghiệp cho tới hôm nay bất quá chỉ một tuần mà thôi, hắn đã bị phái tới phụ trách CASE trọng yếu, này thật rõ ràng là La gia muốn làm khó hắn, muốn nhận được một hợp đồng lớn trong hàng trăm các đối thủ còn lại quả thật là một thử thách vô cùng khó khăn, những người khác không lấy được có lẽ không có sự tình gì, nhưng Nguyệt Khê nếu thất thủ phải lập tức cút khỏi Thương gia.
Thương gia tất nhiên sản nghiệp không nhỏ, nhưng có một đoạn thời gian trước Thương Phong Dật đầu tư ở khu nam kinh doanh khách sạn xảy ra không ít vấn đề, mãi cho đến hiện tại đã là nợ nần tứ vây. Lúc này tập đoàn Lập Phong lại có một kế hoạch đấu thầu lớn, nếu trong CASE kế tiếp có thể thành công, Thương gia còn có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Nhưng mà Lập Phong căn bản là không muốn mua, Thương gia nợ nần không nói, kinh tế cũng có không ít vấn đề, hơn nữa ai đều biết lão bản Thương gia có một hậu nhân như thế nào. Vả lại tập đoàn Lập Phong cũng có các công ty kiến trúc cấp dưới, sao lại lựa chọn lấy tiền của mình mà cho ngoại nhân hưởng.
Nguyệt Khê điện thoại không biết bao nhiêu lần, cuối cùng lúc Nguyệt Khê muốn bỏ cuộc thì ở đầu dây bên kia, nữ thư ký nói sẽ dành cho một ít thời gian, hơn nữa còn cho có năm phút đồng hồ......
Năm phút liền năm phút vậy, hắn vì năm phút đồng hồ này mà liều mình chuẩn bị. Trước khi đi gặp mặt, Mai Thuấn Thần cố ý giúp Nguyệt Khê chỉnh trang lại cách ăn mặc một phen. Dựa theo kinh nghiệm của Thuấn Thần, muốn lấy được cảm tình của người khác trước hết dựa vào ăn mặc, bề ngoài quá mức xuề xoà ở trên thương trường là cực kỳ bất lợi, mà qua bàn tay Mai Thuấn Thần trong phút chốc liền thay hình đổi dạng, hiệu quả thật sự không tồi, tuy rằng phần nhu nhược vẫn còn, nhưng vẫn toát lên một khí chất nho nhã nói không nên lời, hoàn toàn có thể nhìn ra là một trọc thế giai công tử.
Duy nhất một chút không được hoàn mỹ chính là tây trang hắn mặc trên người là của Thuấn Thần. Nguyệt Khê cũng có vài bộ tây trang, nhưng dựa theo cách nói của Mai Thuấn Thần thì cấp bậc không đủ. Mai Thuấn Thần vóc người so với hắn cao hơn một chút, Nguyệt Khê mặc vào mặc dù có hơi lớn, bất quá chỉnh thể mà nói đã rất hoàn mỹ rồi.
Ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái tổng công ty của Lập Phong, cao ngất trong mây. Nghe nói hậu trường Lập Phong tương đương kinh người, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn mười mấy năm mà phát triển nên thành tựu này cũng là quá mức kinh người rồi. Bước vào đại sảnh rộng lớn, làm cho người ta cảm giác không phải tráng lệ, ngược lại toát lên một loại uy nghiêm. Nguyệt Khê ở quầy tiếp khách nơi đại sảnh báo danh tính của mình, sau đó rất nhanh có một cô gái xinh đẹp hào phóng xuống nghênh tiếp hắn.
“Mời ngài đi theo ta.” Thanh âm cung kính xuất ra từ miệng của nữ thư ký dẫn đường.
“Cám ơn.” Nguyệt Khê cười, cố gắng làm cho chính mình tươi cười xán lạn một ít.
Quả nhiên, nữ thư ký kia mặt đỏ lên.
Rất nhanh thang máy ngừng lại, Nguyệt Khê sửa sang lại một chút suy nghĩ, lập tức đi theo vào tầng ba mươi sáu. Có điểm ngoài dự kiến của Nguyệt Khê, nơi này thế nhưng có vẻ thập phần mộc mạc, cũng không có bài trí dư thừa, lại hàm chứa một cỗ đại khí nói không nên lời.
“Tổng giám đốc ở văn phòng, mời ngài chờ một chút.” Nữ thư ký khi cùng Nguyệt Khê nói chuyện, đã giơ tay gõ cửa, nói: “Tổng giám đốc, đại diện của Thương gia đã đến.”
“Cho hắn vào đi!” Bên trong truyền đến một thanh âm trầm thấp, nhưng nghe thấy thanh âm này làm cho Nguyệt Khê sửng sốt một chút.
Nữ thư ký cung kính mở cửa ra, sau khi thấy rõ người ở bên trong, trên mặt Nguyệt Khê thoáng hiện một tia bất nhẫn.
Nữ thư ký sau khi hành lễ rất nhanh đóng cửa lại đi ra ngoài. Nguyệt Khê lúc này mới cắn răng nói: “Tổng giám đốc tiên sinh, có thể phiền toái ngươi ngẩng đầu lên hay không?”
Nghe được thanh âm này, Long Thiên Thích nhanh chóng ngẩng đầu, con ngươi hiện lên một tia kinh ngạc, nói: “Tại sao lại là ngươi?”
Nguyệt Khê khoé miệng run rẩy, nói: “Ngươi không biết sao?”
“Ta là hẹn đại diện của Thương gia, nhưng cũng không biết......” Đang nói, Long Thiên Thích sắc mặt chợt thay đổi: “Quần áo đang mặc trên người không phải của ngươi.”
“Ta hỏi mượn bằng hữu.” Nguyệt Khê sắc mặt thập phần khó coi, lại nói: “Ta không có mấy bộ quần áo giống như thế này, hôm nay lại là ngày trọng đại, cho nên chỉ có thể mượn dùng.”
Long Thiên Thích sắc mặt thoáng giãn ra, nhưng vẫn nói: “Cởi ra.”
“Ta không có quần áo khác mặc.” Nguyệt Khê có chút tức giận nói.
Long Thiên Thích nhìn hắn một mắt, đứng dậy đi tới, cơ hồ là đem áo khoác Nguyệt Khê ngạnh xả xuống dưới, trực tiếp ném vào thùng rác. Sau đó chính mình cởi áo khoác ra, khoác lên trên người hắn, ngay cả nút thắt đều cài lại hết. Nhưng áo khoác này đặt trên người Nguyệt Khê lại càng không vừa người, Long Thiên Thích một trăm tám mươi tám cm, Nguyệt Khê một trăm bảy mươi lăm cm, chênh lệch hơn mười cm không nói, hình thể lại kém không ít.
“Đó là đồ mượn, ta còn phải mang đi trả.” Nguyệt Khê nhịn không được nói.
“Ta sẽ bồi thường tiền cho hắn.” Long Thiên Thích lẳng lặng nói: “Ngươi nếu đã mặc qua, như thế nào còn có thể trả lại. Hơn nữa ngươi không có quần áo, vì cái gì không nói cho ta biết?”
Nguyệt Khê hoàn toàn không nói gì. Bất quá giận thì giận, chính mình cũng không muốn đứng nữa, đến bên cạnh sô pha ngồi xuống, Long Thiên Thích cũng đi theo lại đó ngồi.
“Tại sao ngươi không nói cho ta biết ngươi là tổng giám đốc của Lập Phong?!” Nguyệt Khê có vài phần chỉ trích mở miệng.
Thật sự là buồn bực, trước khi đến đây đã nghĩ ra không ít phương án thuyết phục đối phương, kết quả...... Người ở bên trong lại là y. Nguyệt Khê cũng sẽ không khờ dại nghĩ đến người này sẽ nể mặt hắn mà thoải mái đem dự án giao cho hắn, ngược lại còn có một loại cảm giác nhức đầu.
“Ngươi không phải đã nói không được hỏi đến chuyện của đối phương sao? Hơn nữa ngươi cũng không nói cho ta biết ngươi sẽ trở thành người đại diện của Thương gia.” Long Thiên Thích đạm cười nói.
“Ai!” Nguyệt Khê nhịn không được thở dài.
“Ngươi cùng Thương gia có quan hệ gì?” Long Thiên Thích hỏi, lần đầu tiên gặp hắn chính là ở yến hội sinh nhật của Thương Phong Dật.
“Ta là con riêng của lão gia đã mất của Thương gia, đương nhiệm lão đại của Thương gia, Thương Phong Dật là anh trai ta.
“Úc.” Vẻ mặt Long Thiên Thích có vài phần hiểu rõ.
“Vậy ngươi có đem CASE này giao cho Thương gia không?” Nguyệt Khê có một chút chờ mong hỏi.
“......”
“Thật sự không lo lắng một chút sao?” Nguyệt Khê không khỏi hỏi lại.
“Ngươi nếu là cần tiền, chỉ cần báo một tiếng cho ta thì tốt rồi.” Long Thiên Thích nói: “Nhưng mà làm ăn là làm ăn, ta không muốn vì nguyên nhân hay sự tình riêng tư nào làm ảnh hưởng đến quyết sách của ta.”
Quả thế, nhưng Nguyệt Khê đáy lòng vẫn thoáng có điểm thất vọng. Một hồi nghĩ lại nói: “Nhưng ta thân là đại diện của Thương gia, đến đều đã đến, ít nhất cho ta một cơ hội trình bày lập trường chính mình đi.”
Long Thiên Thích nhìn hắn, Nguyệt Khê bên này đã đem túi công văn mở ra, Long Thiên Thích tiếp nhận tư liệu tuỳ tay xem xét. Chính là Nguyệt Khê vừa muốn mở miệng, Long Thiên Thích lại bất ngờ nói: “Ta chính mình xem được rồi.”
Nguyệt Khê khẽ chậc lưỡi, thật rõ ràng Long Thiên Thích không muốn nghe hắn nói, hắn đã mất vài ngày để sửa sang lại số liệu, kết quả bị vị lão đại này ngay cả nghe hắn nói một câu cũng không nguyện.
Sau đó rất nhanh Long Thiên Thích đã đọc xong tư liệu rồi nâng mặt lên, hỏi Nguyệt Khê: “Đây là chính ngươi chuẩn bị?”
Nguyệt Khê gật gật đầu, ở Thương thị không một người nào chịu giúp hắn, ngay cả nữ nhân viên châm trà cũng không nguyện cho hắn một chén nước uống: “Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?”
Long Thiên Thích liếc hắn một cái, lại đem tư liệu khép lại, nói: “Lấy một cái người ngoài nghề mà nói, ngươi đã muốn tương đương không tồi.”
Ngôn ngoại ý, trong mắt của người trong nghề, hắn tuyệt đối là không hợp cách.
“Thật sự một chút khả năng đều không có?” Nguyệt Khê lại tranh thủ.
Long Thiên Thích trầm mặc một chút mới nói: “Thương nhân theo đuổi chính là ích lợi lớn nhất, ta không nghĩ lãng phí thời gian của ngươi.”
Nguyệt Khê không khỏi nói: “Vậy ngươi giải quyết ý kiến đại diện Thương gia liền rất kỳ quái đi.” Vị lão đại này hẳn không phải là loại người làm không công.
“Ta chỉ là có chút tôn trọng đối với người có nghị lực.” Long Thiên Thích thanh âm ngừng một chút, lại nói: “Thư ký của ta nói suốt một tuần hắn tiếp điện thoại của cùng một người đến phát sợ.”
Nguyệt Khê có chút ngượng ngùng nở nụ cười, nói: “Một hồi ta đi giải thích cùng nàng.”
“Không cần, ta sẽ dùng tiền thưởng cấp nàng vào cuối tháng.” Long Thiên Thích lạnh nhạt cười, sau đó thật đột nhiên kéo lấy Nguyệt Khê ôm vào người.
“Nơi này là văn phòng, ngươi không phải luôn phân biệt giữa công và tư sao?” Nguyệt Khê giãy giụa tìm cách thoát ra khỏi ma chưởng của Long Thiên Thích.
Nhưng Long Thiên Thích đã rất nhanh ôm chặt hắn, nói: “Ta nếu sớm biết hai cái cuối tuần ngươi vội là vì việc này, như thế nào cũng sẽ không cho ngươi làm. Đúng rồi, dọn đến chỗ ta ở đi.”
Nguyệt Khê cũng không giãy giụa nữa, mặc hắn ôm, nhưng còn chuyện ở chung thì......
Hắn thật sự không muốn cùng bất luận kẻ nào ở chung, hắn vẫn ở một phòng một thính mà lão nhân đã tặng hắn, một người muốn làm như thế nào liền làm như thế ấy, vô cùng thoải mái.
“Ngươi cần gì một lát ta sẽ phân phó người đi mua, ngươi chỉ cần ở lại đây thì tốt rồi.” Long Thiên Thích nói thẳng.
Nguyệt Khê thập phần bất đắc dĩ nhìn về phía y, trước khi quyết định có thể cùng đương sự là hắn thương lượng một chút hay không?
“Còn có, không cần đến Thương gia hỗ trợ.” Long Thiên Thích khẩu khí đột nhiên trở nên nghiêm khắc.
Điểm ấy Nguyệt Khê có chút không thể thoả hiệp, nói: “Thương Phong Dật là anh trai ta, hắn biến thành như vậy, ngươi để cho ta ở bên cạnh giúp đỡ được không?”
“Nhưng ngươi cũng không họ Thương, ngươi cho dù vào Thương thị xí nghiệp cũng làm không được cái gì. Hơn nữa La gia ở Thương thị thế lực càng lúc càng lớn, ta không muốn nhìn thấy ngươi ở Thương gia bị người khác khi dễ.”
Nguyệt Khê sắc mặt nhất thời dịu xuống, trong lòng nổi lên lo lắng như thế nào thật sự Long Thiên Thích có thể dự đoán được. Bất quá, hắn thật không có thể mặc kệ Thương Phong Dật.
“Đối với Thương gia, chỉ cần không phải quá phận, ta sẽ tận khả năng chiếu khán.” Long Thiên Thích mở miệng nói: “Nếu nói Thương Phong Dật không phải là người có năng lực kinh doanh, ngươi so với hắn cũng không hơn được bao nhiêu.”
“Nhưng mà......”
“Không có nhưng nhị gì hết.” Long Thiên Thích lại kiên quyết nói, “Hơn nữa thương giới không phải là nơi dành cho ngươi.”
“Ta đây nên làm cái gì?” Nguyệt Khê không khỏi hỏi.
“Ở bên cạnh ta.” Long Thiên Thích khẳng định, lại nói: “Ngươi muốn cái gì, ta sẽ cho ngươi, ngươi cần gì phải vất vả như vậy.”
Vậy thì xem hắn là nữ nhân, hay là sủng vật a?! Trong lòng dâng lên lửa giận, nhưng Nguyệt Khê cố nén vào đáy lòng, không phát tác ra, chính là hỏi: “Nếu ta không nghe lời thì sẽ như thế nào?”
Nguyệt Khê chỉ cảm thấy cánh tay ôm hắn siết chặt hơn một chút, Long Thiên Thích thanh âm trầm xuống, nói: “Ta sẽ không đối với ngươi bất lợi, chính là sẽ không dễ dàng buông tha cho Thương thị mà thôi.”
“Ngươi......”
“Ta nói được sẽ làm được.”
Buồn bực! Phi thường buồn bực! Vô cùng buồn bực!
Hắn lớn lên giống nữ nhân, cũng không tỏ vẻ hắn chính là nữ nhân, hơn nữa cho dù là nữ nhân bị người đối đãi như vậy cũng sẽ có phản ứng.
“Không cần uống nữa.” Mai Thuấn Thần đoạt lấy chén rượu trong tay Nguyệt Khê.
“Ta còn không có say.” Nguyệt Khê thở dài nói.
“Nhưng thân thể của ngươi đã muốn chịu không nổi.” Mai Thuấn Thần nói: “Thuốc của ngươi đâu?”
Khi nói chuyện, Mai Thuấn Thần đã muốn bắt đầu ở trên người Nguyệt Khê cao thấp tìm kiếm, nhưng không có kết quả, chỉ phải kêu một phục vụ sinh đến, viết viết vài tên thuốc rồi bảo hắn đi mua. Dù sao thuốc mà Nguyệt Khê uống loanh quanh chỉ có mấy thứ mà thôi.
“Rốt cuộc làm sao vậy?” Mai Thuấn Thần nhịn không được đặt câu hỏi, hôm nay là ngày Nguyệt Khê đi gặp tổng giám đốc của Lập Phong, vốn chỉ biết không có nhiều hy vọng thành công, cho nên dù thất bại cũng không nên mang vẻ mặt này mới đúng.
“Ngươi có biết tổng giám đốc của Lập Phong là ai không?” Nguyệt Khê ngữ khí cực kỳ tức giận nói.
Mai Thuấn Thần thoáng sửng sốt, đúng vậy, hắn như thế nào đã quên......
“Chính là Long Thiên Thích.”
“Này cũng rất tốt nha, có thể dựa vào quan hệ......”
“Đúng đúng, có thể dựa vào quan hệ, y sợ ta bị người bắt nạt, trực tiếp nói cho ta biết về sau không cần lại đi Thương gia hỗ trợ, bằng không khiến cho Thương thị tiêu tan.” Nguyệt Khê cướp nói.
“Ta cũng hiểu được ngươi không thích hợp đi Thương gia hỗ trợ.” Mai Thuấn Thần nói tiếp: “Nhìn đến La gia những người đó ta đều muốn ói ra.”
“Vậy thì chiếu theo ý tứ của ngươi, ta nên để cho y xem ta như nữ nhân mà bao dưỡng?” Nguyệt Khê thanh âm không khỏi lớn hơn.
Mai Thuấn Thần không nói gì, xác thực là hắn không muốn cùng người uống say so đo.
Lúc này phục vụ sinh đã mang theo gói thuốc vào. Mai Thuấn Thần lập tức lấy một chén nước trong đến, tiếp nhận thuốc đưa cho Nguyệt Khê nói: “Uống nhanh lên.”
“Ngươi nói ta mỗi ngày uống cái này rốt cuộc có ích lợi gì?” Nguyệt Khê không có tiếp, ngược lại vẻ mặt càng thêm buồn bực.
“Ít nhất số lần ngươi té xỉu sẽ ít hơn, hơn nữa trên mặt ngươi bắt đầu có điểm huyết sắc.” Mai Thuấn Thần nói.
Nguyệt Khê thân thể vốn sinh ra đã kém cỏi, lại mất cân đối thật nhiều năm, cho đến vài năm sau này mới chậm rãi dùng các loại thuốc bổ bổ trở về, bằng không hiện tại làm sao có thể sống bình an mà chạy loạn xung quanh!
“Uống nhanh lên.” Mai Thuấn Thần đem thuốc đưa cho hắn.
Nguyệt Khê thập phần bất đắc dĩ nhưng cũng chỉ phải cầm lấy, hắn biết nếu không uống, Mai Thuấn Thần thế nào cũng sẽ dùng sức mạnh mà ép hắn uống. Vì cái gì hắn lại quen biết những người này, một người lại một người ai cũng cường thế? Biến thành hắn hiện tại không sao phản kháng được, chỉ có thể thuận theo.
Buông chén rượu, Nguyệt Khê thấy KEN đang ở bên kia, lập tức ngoắc hắn lại đây.
“Tình nhân trước kia của Long Thiên Thích, bởi vì sao mới làm cho hắn chán ghét?” Nguyệt Khê vội vàng hỏi.
“Ngươi......” KEN có chút kinh ngạc nhìn Nguyệt Khê.
“Ngươi không phải biết rất nhiều chuyện của y sao? Nhanh lên nói cho ta biết.” Nguyệt Khê càng hỏi càng gấp.
“Ngươi thật sự khẩn cấp muốn y vứt bỏ ngươi sao?” KEN nhìn nhìn vẻ mặt Nguyệt Khê không khỏi hỏi.
Long Thiên Thích đối với tình nhân từ trước đến nay hào phóng, hơn nữa không có bất lương ham mê gì, hẳn là coi như không tồi, hơn nữa lại nói về thế lực của y, rất nhiều người đều vui vẻ mà nguyện lên giường cùng y.
Nguyệt Khê thật khẳng định gật đầu, nói: “Nếu lại bị y bức thêm nữa, ta sợ sẽ vào bệnh viện tâm thần mất.”
KEN có chút đồng tình nhìn hắn, lại khuyên nhủ: “Y thế lực rất lớn, rất nhiều người khác dù muốn cũng không dám nghĩ tới, y muốn có mọi thứ là dễ như trở bàn tay, hơn nữa chỉ cần là tiền, ngươi có thể tùy tiện sử dụng. Chỉ cần không phải liên lụy đến...... chuyện tình, y đều có thể giúp ngươi giải quyết.”
“Nhĩ hảo giống như hy vọng ta và hắn cùng nhau?” Nguyệt Khê có chút kinh ngạc.
KEN lắc đầu nói: “Ta chỉ là cảm thấy được y sẽ không chán ghét ngươi trước, ngươi nếu biểu hiện ra một bộ dáng nóng lòng bị y vứt bỏ, chỉ sợ phiền toái sẽ không nhỏ. Cho dù ngươi diễn đạt như thế nào, với mẫn tuệ sâu sắc của người kia cũng tuyệt đối sẽ nhận ra.”
Có như vậy một tia nổi giận, nhưng sau một hồi Nguyệt Khê nói: “Nhưng ta thật sự không muốn gắn liền cuộc sống với y, thật hít thở không thông. Hơn nữa giống như chính mình căn bản không còn là một nam nhân, mà là y tiêu tiền dưỡng nữ nhân hoặc sủng vật linh tinh nào đó.”
KEN có điểm đồng tình liếc hắn một cái, ở trước mặt Long Thiên Thích không chỉ nói cảm giác không còn là một nam nhân, mà còn có cảm giác muốn được là chính mình đều cực kỳ không dễ dàng. Người của Long gia trời sinh đều là một bộ dạng thiên hoàng lão tử, giống như người khác đều thấp hơn bọ họ một bậc.
“Vậy không phải ngươi thích y thì tốt lắm rồi sao?”
“Cái gì?” Nguyệt Khê cả kinh, nhanh chóng trả lời “Ta mới không cần.”
“Ngươi không hiểu ý ta rồi.” KEN lại mở miệng, nói: “Mọi người trong Long gia đều là đồ đê tiện, lúc ngươi không thương y, y cho dù có chết cũng muốn kéo theo ngươi, nhưng một khi y cảm thấy ngươi yêu thương y, không thể ly khai y được nữa, y sẽ một cước đem ngươi đá bay ra.”
Nguyệt Khê không khỏi nháy mắt mấy cái, cái người mà KEN gọi là người của Long gia chính là ai a......
KEN lại phảng phất không chú ý tới vẻ kỳ quái của Nguyệt Khê, tiếp theo nói: “Ta nghĩ, có lẽ chính vì ngươi biểu hiện ra cái cảm giác như gần như xa làm cho Long Thiên Thích cảm thấy hứng thú. Ngươi có nói qua ngươi thích y hay không?”
Nguyệt Khê lắc đầu.
“Ngươi có thể hướng y thổ lộ, nói với y, ngươi thật thương y, thương y yêu y đến điên lên.”
“Nhưng mà vạn nhất......”
“Luyến ái phân ra nhiều giai đoạn, ngay từ đầu xa lạ, đến quen thuộc, tiếp đến là tương thân tương ái, lúc sau liền có cảm giác chán ghét. Nếu ngươi bỏ qua cách tiến từng bước mà trực tiếp quá độ đến tương thân tương ái, kia nghênh đón ngươi sẽ là giai đoạn sinh ra chán ghét; còn nếu ngươi cứ giống bây giờ mà như gần như xa, cứ như món mồi ngon lởn vởn trước mặt mà không sao ăn được, mười phần càng làm cho y thấy mới mẻ.” KEN ngừng một chút, lại nói: “Đây chỉ là một đề nghị của ta mà thôi, ngươi có thể thử xem sao. Đúng rồi, lúc y làm chính sự ghét nhất bị người khác quấy rầy, ngươi có thể hướng cái loại phương pháp ngu ngốc này mà học tập một chút, phỏng chừng y rất nhanh sẽ không kiên nhẫn.”
“Ta phát hiện ngươi thật sự là một chuyên gia xoay chuyển tình thế.” Nguyệt Khê nhịn không được nói một câu.
Một bộ dáng lý luận, hắn mới mười sáu tuổi mà thôi, thật sự là trưởng thành sớm. Bất quá, KEN cùng Long Thiên Thích rốt cuộc là có quan hệ gì?