• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nó chạy thật nkanh ra khỏi phòng hắn,cố ngăn cko dòng lệ đừng tuông ra.Phải rồi nó đâu là gì của hắn đâu tại sao pải khóc chứ.Nó buồn lắm,nhưng thôi,nó lủi thủi đi nấu cơm.Hắn ngồi trên phòng nhận ra mình hơi quá đág (wá quàá đáng chứ hơi cái gì.hừ).Thấy nó mắt ngấn lệ lòng hắn nkư có ngàn cây kim đâm vào.Mà hắn không biết cảm giác đó là gì( iu r ckớ j).Đang lui tkui nấu món cúi thì hắn bước xún.Thấy dáng nhỏ nhắn của nó trong bộ tạp dề hắn cười khẽ một nụ cười thật sự mà bấy lâu nay hắn đánh mất.Bỗng dưng trong lòng hắn tkấy hạnh phúc vô cùng,nhìn nó lắm tấm mồ hôi trên trán hắn nhìnnó vui sướng.Người ngoài không biết có lẽ họ sẽ tưởng đâu nó và hắn là hai vợ ckồng nữa à.Hắn ứng sau lưng nó quan sát nảy giờ mà nó không hay bọng nhiên nó xoay người lại trượt chân té ập x7n người hắn ngã nkào.Và thế là trước mặt của ckúng ta là một cảnh rất ư là đẹp mắt.Hắn nằm dưới nó nằm trên môi chạm môi 5s để đứng hình.Nó nhìn hắn chớp chớp,hắn cũng nhìn nó chớp chớp và thế là 2 đứa cùng chớp chớp (công nhận 2 ông bà nội này rảnh tkịt) .Mãi đến 4' sau kả hai mới thu hồn zề.Mặt nó đỏ như trái gấc,hắn cùng vậy.Nó nhanh chóg đứg dậy và lí nkí xin lỗii hắn rối phi ra ngoài với tổc độ ánh sáng.Hắn tkì nảy giờ còn mơ màng tĩnh lại thì thấy nó đã về từ bao giờ rồi .Bất giác đưa tay lên miệng lẩm bẩm "ngọt quá có cả mùi cherry nữa".Còn nó vừa chạy vừa rủa:

-Thằng cha chết bầm mi nở lòng nào cướp đi "đờ phớt kít " của ta.huhu._Nó ức chế rủa thầm.Đi được một đoạn thì nó thấy một đám con trai đang ức híp một đửa con gái.Nó tkấy chướng mắt "máu mĩ nkơn cứu mĩ nhơn " nỗi lên tkế là nó nkào vô:

-Tụi mầy làm gì đó?_giọng trở nên lạnh lùng

-Ak!cô em là ai mún chơi cùng tụi anh àk?_tên đầu đàng cười nham nhở nhở nhìn nó.

-Về mà ckơi với cka tụi pây đi bà đây không rảnh._nó soi gan chửi lại

-Con nhỏ này láo!lên quánh nó cho tao_tên xâm mình quát.thế là một đám đầu trâu mặt ckó xong lên.Nó cũng ckã sợ nhào vô đánh tới tấp.5' sau kả bọn bị đánh tới tả nằm xảy lai.Xử lí bọn tép riu xong nó nkah nkảu đở cô bạn dậy:

-Bạn có sao khõng?có cần đi bệnh viện không?

-Không,mìh không sao đâu cảm ơn bạn đã giúp mình._nhỏ đáp

-hihi.kóa gì đâu à

-Mình tên ngân còn bạn?

-Mình tên thảo nhi..._nó và nhỏ vừa đi vừa tám ckiện trên trời dưới đất..thế là nó có thêm 1ng pạn nữa.

Cả hai cùng nói cười vui vẻ trong cảnh chiều tà.Hoàng hôn từ từ buông xuống.Tuyệt đẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK