• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

【Phong Mang Chủy Thủ (Vũ khí - bạc): AD+35. Gia tăng: Sức Mạnh +10, Tốc độ đánh +5%. Tương thích với Sát Thủ. Yêu cầu cấp 5】 (Một loại dao găm)

【Lưu Vân Pháp Bào (Áo - bạc): HP +180. Gia tăng: Trí Tuệ: +10, Mỗi giây hồi phục 1% MP. Tương thích với Pháp Sư, Mục Sư, Triệu Hồi Sư. Yêu cầu cấp 5】

【Sách Kỹ Năng Bị Phong Ấn lv2: Chưa được giải phong ấn, hiệu quả không rõ, không có cách nào học tập. 】

"Rơi ra hai món vật phẩm cấp bạc, không thể tin được là còn có thêm một cuốn sách kỹ năng bị phong ấn, lại còn là 2 sao!" Giang Thần vui mừng khôn xiết, với buff tăng chất lượng vật phẩm rơi ra, như vậy quả thật là một món hời.

Không chỉ thế, mấu chốt ở đây là một cuốn sách kỹ năng. Ở 【Gods】 xác suất để rơi ra một cuốn sách kỹ năng thấp hơn rất nhiều so với trang bị, kể cả là rơi từ boss cũng rất khó.

Đối với sách kỹ năng bị phong ấn này, cần đến gặp NPC tương thích để mở khóa và học tập kỹ năng mới!

Sau khi định thần lại, Giang Thần quyết định trang bị Lưu Vân Pháp Bảo.

【Trí Tuệ: 55 (+10), AP: 130 (+20), HP: 340 (+180), MP: 550 (+100) 】

Các thuộc tính của Giang Thần tăng lên không ít. Đồng thời, dựa vào hiệu quả của trang bị cũng như khả năng tự hồi phục của nghề Mục Sư, MP hiện tại của Giang Thần có thể tăng 2%, tương đương với 11 MP mỗi giây. Không những vậy, hiệu ứng của buff chúc phúc giúp cho MP tiêu hao giảm 50%.

Như vậy là trong giai đoạn đầu và giữa game, Giang Thần cơ bản là không thiếu năng lượng.

"Con dao găm này căn bản cũng rất tốt, lại còn tăng tốc độ tấn công, nhất định sẽ có giá rất cao!" Giang Thần nghĩ bụng sẽ đem món vũ khí này bán đi.

Thời điểm hiện tại, người chơi có trong tay đa số là các trang bị trắng, những người có được trang bị đồng quả thực rất ít. Rõ ràng cây Phong Mang Chủy Thủ này sẽ là món đồ bạc đầu tiên được bán ra.

Giang Thần quyết định sẽ quay về tân thủ thôn, con dao này càng bán sớm nhất định càng có được giá hời. Hơn thế nữa, anh cũng cần phải quay lại để tìm cách giải phong ấn sách kỹ năng, rìu sắc thì sẽ giảm sức đốn củi! *

*Bản gốc: 磨刀不误砍柴工 - Hàm ý chỉ việc chuẩn bị kỹ lưỡng và có được ngưỡng sức mạnh từ sớm sẽ giúp cho quá trình hoạt động được thông suốt.

"Ta muốn quay về tân thủ thôn một chuyến, ngươi.." Giang Thần còn chưa kịp nói hết, bên kia Thanh Anh đã nhanh chóng ngắt lời: "Muội cũng vừa hay có một nhiệm vụ cần giao, muội sẽ đi cùng huynh!"

Cô ở tân thủ thôn, cũng nhận được một nhiệm vụ phụ tuyến 【Tiêu diệt 50 Dã Quái bất kỳ】, vừa hay đã hoàn thành.

"Vậy cùng đi." Giang Thần gật đầu, cũng không hỏi gì thêm, nhằm hướng tân thủ thôn mà bước tới.

Mười phút sau.

Hai người đi ngang qua một lùm cây gần bình nguyên, nằm cách tân thủ thôn một khoảng không xa.

Ở trong lùm cây đó, có tổ đội ba người đang đánh quái. Ngay sau khi vừa mới giải quyết xong một con gà tây yêu hóa cấp độ 3, mấy người này quay lại nhìn thấy Giang Thần và Thanh Anh đang đi ngang qua.

"Đây không phải là con nhỏ Chiến Sĩ đã rời đội của ta hay sao?"

"Đúng rồi, chính là cô ta!"

"Mẹ kiếp, còn có tên Mục Sư kia nữa, chỉ cần nhìn thấy mặt hắn là đã muốn tức điên lên rồi!"

Tổ đội kia gồm một Pháp Sư, một Chiến Sĩ và một Cung Thủ. Đó chính xác là tổ đội trước đó của Thanh Anh.

"Haha, cũng chỉ là một gã thanh niên thôi mà. Ở đây, thực lực mới chính là tất cả." Tên Cung Thủ trở nên mất bình tĩnh, rút mũi tên nhằm về hướng của Giang Thần.

"Vútttt!" Một mũi tên bay ra với tốc độ cực nhanh.

Lúc này Giang Thần đang đi tới, phát hiện ra nơi này đang có người diệt quái, không nghĩ là lại có người nhằm vào mình! Khoảnh khắc khi mà đối thủ vừa bắn một mũi tên, gần như theo bản năng, Giang Thần xoay người lùi lại, khẽ ngả người ra sau.

Một mũi tên bay sượt qua vạt áo.

"Phàm Trần ca ca!"

Thanh Anh đứng liền phía sau giật mình, nhìn theo hướng mũi tên vừa bay ra.

Ba người trong bụi cây cũng từ từ bước ra.

"Cái đếch gì thế, chó ngáp phải ruồi, thế mà cũng né được!" Tên Cung Thủ hùng hùng hổ hổ tiến ra, điệu bộ không vừa ý với mũi tên mình vừa bắn ra hồi nãy.

"Là mấy người! Tại sao lại tấn công chúng ta?" Thanh Anh nhận ra đám người này, chính là tổ đội trước đây của cô. Cô không khỏi suy đoán, lẽ nào là vì bản thân rời đội, thế nên mới chọc giận đến họ sao?

"Haha!" Cung Thủ cười lạnh mà đáp, "Nhà ngươi nghĩ tổ đội của ta là cái chợ sao, muốn đến thì đến muốn đi thì đi?"

Quả nhiên là vậy!

Thanh Anh đã không buồn nói, mấy người này lại có lòng dạ hẹp hòi đến vậy, thật vượt qua cả sự tưởng tượng của cô.

"Để ta tiễn các người về tân thủ thôn!" Tên Chiến Sĩ có gương mặt vuông chữ điền lên tiếng. Với dáng vẻ tự tin, hắn ví như Giang Thần và Thanh Anh đã như cá nằm trên thớt. Dưới góc nhìn của hắn, một Mục Sư và một Chiến Sĩ, về cơ bản tổ đội này không có gì đáng lo ngại.

Huống hồ là, ba người bọn họ đã đạt đến cấp 4.

Tuy là ở trạng thái hòa bình, không thể nhìn ra được cụ thể cấp độ và lượng máu của đối phương. Nhưng hắn tự tin là cấp độ của đội mình hơn hẳn bên kia.

Càng quan trọng hơn nữa là, để nâng cao năng lực, mấy gã đều đã bỏ tiền ra để giao dịch mua thêm trang bị. Mặc dù tất cả chỉ đều là đồ trắng, nhưng cũng đã đạt đến lv3.

Ví như thanh "Tinh Xảo Thiết Kiếm" đang cầm trong tay, hắn đã bỏ ra hơn hai trăm tệ để mua. Nó có ATK cao hơn 4 điểm so với thanh kiếm tân thủ.

Như vậy là đã mạnh hơn đại đa số các người chơi khác.

"Tiến lên, đưa chúng về làng đi!" Tên Pháp Sư đội trưởng bước lên trước, tay giơ pháp trượng, phóng ra một quả cầu lửa.

Thấy thế, Thanh Anh liền nhanh chóng giơ tấm khiên lên, phát ra một luồng ánh sáng vàng nhạt.

Khiên Chống!

Quả cầu lửa đâm vào tấm khiên, trực tiếp vỡ vụn.

Cùng lúc ấy, tên Cung Thủ đang chuẩn bị ra tay, trên trời đột nhiên rơi xuống một luồng ánh sáng trắng thanh khiết. 【-225! 】

Tên Cung Thủ trực tiếp ngã xuống, hóa thành một cái bia mộ!

Nhìn con số sát thương vừa bay lơ lửng lên trên, hai tên còn lại bị dọa sợ xanh mặt. Bọn chúng đồng loạt nhìn về phía của Giang Thần, vừa rồi chính là tên Mục Sư trông có vẻ yếu đuối này đã ra tay!

Loại sát thương biến thái gì vậy?

Đặc biệt là tên Chiến Sĩ mặt chữ điền, hắn cứ đần mặt ra. Hắn vốn là người có điểm Sức Mạnh và Thể Chất cao, lại là người có lượng máu cao nhất trong đội, với 190 điểm. Nhưng với lượng sát thương như vừa rồi liệu có thể chịu được?

Tên Pháp Sư mặt cứng lại, hắn không thể nào tin được, Mục Sư lại có kỹ năng gây sát thương sao?

Ngay khi thời gian hồi chiêu của kỹ năng cầu lửa đang còn một nửa, thì một luồng ánh sáng trắng khác lại tiếp tục giáng xuống. 【-225! 】

Với cùng lượng sát thương đó, lượng máu của hắn cạn kiệt, và cũng nhanh chóng được đưa về điểm hồi sinh!

"Còn một tên nữa." Giang Thần nhìn tên Chiến Sĩ mặt vuông chữ điền. Đối với anh, việc này cơ bản là dễ hơn so với đánh dã quái rất nhiều.

"Đừng! Đừng mà, hảo huynh đệ, xin tha mạng! Chừa lại cho ta một con đường lui, sau này nhất định còn gặp lại!" Tên Chiến Sĩ vội vã kêu lên.

Hắn ta thấy sợ hãi, người chơi sẽ bị -1 tất cả các điểm thuộc tính nếu như bị hạ gục.

Hơn nữa, bên chủ động tấn công sẽ có khả năng đoạt được một trang bị có phẩm chất tốt nhất của đối phương.

Đánh đổi này thực sự là rất lớn, hắn không muốn bị hạ gục.

Đáng tiếc là, Giang Thần căn bản đã không để tâm đến hắn, chờ khi kỹ năng hồi chiêu, liền trực tiếp đánh ra một đòn. Một luồng ánh sáng thanh khiết đến vô cùng nhưng lại có khả năng tước đoạt mạng sống của người khác giáng xuống tên Chiến Sĩ mặt chữ điền kia. 【-225! 】

Kết liễu!

Ba mảnh trang bị bị bỏ lại trên mặt đất. Giang Thần đi tới nhặt lên, phát hiện chúng đều là trang bị bậc trắng cấp 3.

"Không tệ, những món này hiện giờ đều là hàng hot." Giang Thần không nghĩ đến cảnh, trên đường trở về thôn lại có người tặng cho mình trang bị như vậy.

Thực sự là có chút gì đó rất cảm động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK