• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vi Vi thực rất thích kiểu vũ hội như thế này cho nên nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu cả , Sở Tiểu Kiều đi xung quanh đồ ăn , sở dĩ lúc đầu cô cũng có ý định đi tìm cha bất quá hiện tại liếc mắt một cái liền thấy đâu đâu cùng đều là những mặt nạ sặc sỡ, thật nhìn không ra ai là ai.

Bĩu môi , Tiểu Kiều ăn một chút điểm tâm.

Từ trên lầu hai một nam nhân âu phục đen tiêu sái bước xuống , gương mặt bị che khuất bởi chiếc mặt nạ màu bạc , anh chậm rãi nhìn xuyên qua đám người đông đúc phía dưới , sau đó ánh mắt đột nhiên dừng lại ở cô nhóc đang nghiêm túc ăn bánh.

” Có phiền không khi tôi mời em khiêu vũ ?”

Bàn tay to của nam nhân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tiểu Kiều . Ngay sau đó là thanh âm dễ nghe , Sở Tiểu Kiều cố gắng đem chiếc bánh ngọt nuốt xuống , sau đó xoay người lại .

Dưới ánh trăng , nam nhân mặt nạ bạc trước mắt cô thật cao lớn , mà trùng hợp thật , ở đuôi mặt nạ anh ta cũng có một ít lông vũ màu đỏ , cùng với mặt nạ của cô thật là giống nhau a ! Sở Tiểu Kiều lại gần nhìn , cũng không biết có phải hay không tự chính mình đa nghi , nhưng nhìn thế nào cũng thấy là rất giống nhau !

Bất quá, Sở Tiểu Kiều lăn lộn xã hội lâu như vậy, cũng biết cái tự mình đa tình kia quả thật hoàn toàn là tự rước lấy nhục, cho nên cô đi đi lại gần nam nhân kia , mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì , nhưng nhất định là không phải vì những nữ nhân đang nhìn trộm cô.

Ánh mắt của nam nhân đó rất là thâm thúy , hơn nữa Tiểu Kiều cảm thấy được thanh âm của người này hình như cô đã từng nghe qua ở đâu rồi.

Nghĩ như thế nào cũng không nhớ ra được, Sở Tiểu Kiều vươn tay đặt vào trong lòng bàn tay của anh.

Đã nghĩ không ra thì thôi vậy , dù sao thanh âm có khối người giống nhau.

Nam nhân ôn nhu ôm gọn bàn tay nhỏ nhắn kia của Tiểu Kiều , cảm giác mềm mại có chút giống như không xương .

Trong đầu Tiểu Kiều lúc này thầm cảm thấy được người này nhất định không phải là cái loại quý công tử an nhàn, được cha mẹ bảo bọc , tay của cô có chút động đậy.

Nếu anh ta là quý công tử thì trong lòng bàn tay như thế nào lại có vết chai sần ?

Sở Tiểu Kiều xoay người tiến đến sàn nhảy , sau đó tự cân nhắc một lúc nữa nếu có lỡ giẫm vào chân anh ta thì hướng đến phương hướng nào chạy thật nhanh là có thể không bị mất mặt .

Chính là , nam nhân kia tại sao lại kéo cô đi về hướng phía sau hoa viên chứ ?

Sở Tiểu Kiều hoang mang chỉ vào sàn nhảy phía bên kia :” Không phải ….. không phải anh nói là khiêu vũ sao?”

Tại sao lại đi hướng ngược lại ?

Thanh âm trầm thấp của người kia có chút chờ mong :” Chúng ta ra phía sau khiêu vũ .”

Sở Tiểu Kiều nghe thế thì cũng không nghĩ nhiều , ” nga” một tiếng liền ngoan ngoãn đi theo sau.

Phía sau hoa viên là do Phí Nặc Nam cố ý bố trí , anh không cho phép bất luận kẻ nào đi vào.

Đến nơi , miệng Tiểu Kiều lúc này có thể nhét vào cả một quả trứng chim , cô kích động bắt đầu nắm lấy tay người kia mà hét :” Oa , chỗ này thật đẹp a ! Thật sự rất kích thích ! Chẵng lẽ chủ nhân nơi này có cùng sở thích với tôi ? Thật là tài tình ! Tôi là lần đầu tiên thấy hoa viên tuyệt vời như vậy đấy !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK