Tiếng của Hàn Nhược Diệp vang lên phía trên đỉnh đầu, Liễu Liễu cầm lòng không được mà nhắm mắt lại, không dám nhìn mặt hắn, loại cảm giác cấm đoán này thật là thẹn đến không chịu nổi.
Nhưng mà phân thân của hắn vẫn đặt ở hoa tâm nhẹ nhàng cọ xát, móng tay của nàng bám víu vào trong bùn đất, cắn chặt lấy môi, nhịn lại những tiếng nức nở.
Hàn Nhược Diệp bắt lấy mắt cá chân Tô Liễu Liễu, làm hai chân nàng càng mở rộng thêm hơn nữa, sau đó, eo của hắn kích thích thêm một chút, từng chút thâm nhập vào hoa tâm ướt át của nàng.
Từng từng chút chút mị thịt bị phân thân căng cứng của hắn căng ra, mỗi tấc thịt của nàng đều kêu gào, ăn luôn ăn luôn ăn luôn ~~~
Nàng muốn tất cả đều đi vào, chỗ sâu bên trong tê ngứa không chịu được, Liễu Liễu chịu không nổi loại tra tấn chậm rãi này, nàng kẹp đầu gối, mông nhỏ nhấc lên, trực tiếp nuốt hơn phân nửa căn côn th*t kia đi vào.
“A”
Liễu Liễu cuối cùng cũng không nhịn nổi phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, Hàn Nhược Diệp nghe thấy tiếng rên mị hoặc, thúc một cái mạnh mẽ, hoàn toàn đưa phân thân nóng bỏng vào tận sâu bên trong hoa tâm nóng bỏng của nàng.
“Ngô”
Lần này Liễu Liễu bị đâm cho hồn phi phách tán, chỉ cảm thấy muốn thăng thiên, như là còn chưa chấp nhận được dư vị tinh tế của nàng, Hàn Nhược Diệp đã bóp lấy eo nàng đâm vào liên tục.
Nếu so với lúc trước ăn uống đầy đủ, thì hắn quả thật chính là sát phạt quyết đoán, nhiều lần hung hãn lại dã man, đâm nàng đến d*m thủy giàn dụa, nhắm mắt rên rỉ ô ô ân ân, căn bản không thể nào ngăn được tiếng rên rỉ trong miệng không ngừng phát ra.
Người bên trên đâm vừa thô bạo vừa hung ác, Liễu Liễu mông lung mở mắt ra nhìn mặt Hàn Nhược Diệp, gương mặt tinh xảo nhuốm màu tình dục, tản ra hơi thở gợi cảm mà mị hoặc, tựa như đọa tiên tà ác nhưng lại khiến người ta mê muội.
Đè ở trên mà làm nàng chính là sư đệ nàng, là cái tên nhóc mà khi nàng vừa nhập môn còn lùn hơn nàng nửa cái đầu.
Tô Liễu Liễu có chút xuất thần, cảm thấy như vậy không chân thật, nhưng mà côn th*t kia đang không ngừng xâm nhập cơ thể nàng thậm chí ma sát còn có chút đau, thông qua cảm thụ rõ ràng này nói cho nàng, đây không phải là mơ.
Nàng thật sự đã cùng sư đệ mây mưa với nhau rồi.
“Sư tỷ, nếu tỷ có thể quay lại, chúng ta kết thành đạo lữ được không?”
Tiếng của Hàn Nhược Diệp vang lên, trong giọng nói có một tia không xác định, có một tia chờ đợi.
Tô Liễu Liễu tức khắc nghẹn lời, cùng tiểu sư đệ kết làm đạo lữ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới. Tuy rằng cũng có tiền lệ nữ tu kết đạo lữ với nhiều nam tu, dù sao thì nhiều người nhặt củi thì lửa to, tài nguyên tu tiên càng nhiều càng tốt mà.
Nhưng mà trong tâm niệm của nàng, trong đầu chỉ toàn là Phong Nhược Nhiễm.
Hàn Nhược Diệp, ở trong nhận thức của nàng, chính là tiểu sư đệ, tuy rằng sắc đẹp mê người, nàng thường thường cũng sẽ nhìn lén một chút nhưng mà chưa bao giờ có ý niệm này.
Hàn Nhược Diệp là người thông tuệ, cho dù Tô Liễu Liễu không trả lời nhưng làm sao hắn không nhìn ra suy nghĩ của nàng.
Bị cự tuyệt làm tức giận, hắn lập tức đem cơ thể Tô Liễu Liễu xả giận, để nàng quỳ rạp trên mặt đất, từ sau lưng nàng xâm nhập vào.
Như vậy cắm sâu vào, Liễu Liễu nhịn không được a một tiếng, căn bản không để ý phản ứng của nàng, Hàn nhược Diệp với nàng như có huyết hải thâm thù, côn th*t giống như đao sắc, không ngừng hung hăng đâm thọc cơ thể nàng, rút ra cắm vào rồi lại rút ra
Từng lần từng lần, làm cho Tô Liễu Liễu vừa đau vừa sảng, lý trí hoàn toàn trống rỗng, chỉ cảm thấy hoa tâm của nàng đang bị côn th*t kia đâm chọc đến nát nhừ.
Tên hỗn đản này!!
Liễu Liễu mềm thành một bãi nước, Hàn Nhược Diệp ánh mắt vẫn tối tăm, không ngừng ở trên người nàng kích thích thọc vào rút ra, không có một chút ý tứ thương tiếc.
Editor: sacnu