Yên lặng…
Một sự yên lặng ngộp thở…
Tiểu Mãn hoảng sợ, một nửa là kinh ngạc, nửa còn lại là hoang mang.
Nhịp tim cô đập dồn dập, phải mất một lúc mới tiêu hóa được hết câu mà Đáng Yêu nói.
Tiểu Mãn nhíu mày, bình ổn lại cảm xúc rồi hỏi anh: [Hôm nay tôi đi mua bánh mì, người trả tiền là anh à?]
Đối phương cũng không giấu diếm: [Phải.]
Tiểu Mãn đột nhiên nhớ tới Tội Phạm Mức Đáng Yêu kết bạn với cô thông qua người chơi lân cận…
Cô bèn hỏi tiếp: [Anh gặp tôi rồi sao? Chúng ta quen nhau à?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu đáp rất thẳng thắn: [Gặp rồi, không quen.]
Đáng sợ quá…
Chẳng lẽ giờ mình làm gì cũng bị người lân cận này biết hết sao…
Tiểu Mãn: [Sao anh biết ID game của tôi?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [Ai cũng nghe thấy em nói qua điện thoại.]
Cô lờ mờ nhớ lại hôm buôn chuyện với bạn ở cửa hàng tiện lợi: [… Thế nên anh mới về kết bạn với tôi?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [Tôi đã kết bạn với em từ trước đó rồi.]
Tiểu Mãn: [Hả?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu cực kỳ thẳng thắn: [Tôi đánh bài với bạn bị thua, chịu phạt phải kết bạn với một cô gái trong LoL, bọn họ chọn em.]
Tiểu Mãn: [?]
Anh lại nhắn tiếp: [Chiều hôm ấy tôi đi mua bia, trùng hợp gặp được em.]
Nên là?
Tiểu Mãn cố gắng nhớ lại ngày hôm đó xem có chạm mặt người này ở cửa hàng tiện lợi không…
Cô chỉ nhớ mình mải mê trò chuyện với bạn, ngay cả mua đồ cũng không quan tâm nên ngoại trừ nhân viên thu ngân thì chẳng nhớ nổi đã gặp ai.
Tiểu Mãn bắt đầu phân tích vế sau của Đáng Yêu để hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Cô bèn hỏi: [Vậy nên anh theo đuổi tôi chỉ vì chịu phạt thôi đúng không?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu cực kỳ thẳng thắn: [Hình phạt chỉ dừng ở thêm bạn bè và nói chuyện với em thôi.]
Tiểu Mãn: …
Phạt cái kiểu gì đây.
Anh nói tiếp: [Không có theo đuổi em.]
[Theo đuổi em là chủ ý của riêng tôi.]
Tiểu Mãn: …
Người này… Ban đầu bí ẩn khiến cô sinh lòng e sợ, nhưng sau khi nghe anh thẳng thắn bày tỏ thì cảm xúc tiêu cực lập tức được hóa giải.
Cô im lặng.
Tại sao?
Tại sao phải theo đuổi cô?
Thích cô ư?
Không phải chỉ mới gặp một lần, à không đúng, hai lần thôi sao?
Trên đời này thật sự có tình yêu sét đánh ư?
Tiểu Mãn hơi khó hiểu: [Chúng ta không quá quen thân, ý của tôi là, bọn mình còn chưa hiểu rõ nhau nữa.]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [27 tuổi, độc thân, chưa từng yêu đương. Chiều cao 1m84, nặng 71kg, sống ở chung cư Minh Ngọc tòa 6-22D cùng một khu với em, mở quán cà phê Internet tại quảng trường Hằng Thịnh, thu nhập cố định hàng tháng.]
[Nuôi một cô gái không thành vấn đề.]
… À?
Tiểu Mãn chớp mắt liên hồi.
Cái gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Chúng ta còn chưa hiểu rõ nhau” khác với giới thiệu bản thân nha người ơi.
Này, não của anh có phải đi chệch hướng với người bình thường không?
Tiểu Mãn đỡ trán: [Được rồi, tôi đã hiểu qua về anh rồi.]
Tiểu Mãn: [Nhưng mà anh đó, trừ việc anh biết vẻ ngoài của tôi ra thì còn biết gì nữa đâu? Nhỡ tôi có bạn trai thì sao?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [Em không có bạn trai.]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: …
Ăn gì mà chắc chắn thế? Sao cô lại không có bạn trai được?
Không đợi Tiểu Mãn gõ nốt, Đáng Yêu đã nói tiếp: [Vậy em có bạn trai rồi sao? Dương Be Be, hay là Cả Ngày Lẫn Đêm?]
Tiểu Mãn gục ngã trên bàn…
Sao anh lại biết ID của Dư Dương Minh với Tống Diệp vậy chứ…
Tội Phạm Mức Đáng Yêu nhanh chóng giải thích: [Tôi đã xem qua lịch sử đấu của em rồi, trừ chơi cùng hai người này mấy trận ra thì em không có đội cố định, hầu như chơi một mình.]
Nói bóng gió ý là trừ ông đây ra, căn bản chẳng có tên nào thích em mà chăm chỉ tốt bụng đưa em đi chơi như tôi đâu.
Tiểu Mãn: [Nhỡ đâu… Bạn trai tôi không chơi LoL thì sao?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [Tôi chắc chắn không hào phóng như vậy.]
Tiểu Mãn: [Sao cơ?]
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [Đã không chơi lại còn để bạn gái chơi với một tên đàn ông khác hàng ngày, mở mic trò chuyện tới bảy tám tiếng, tôi chắc chắn sẽ không hào phóng như vậy.]
Tiểu Mãn: …
Bị nhìn thấu rồi…
Mà Đáng Yêu nhắc tới “voice chat bảy tám tiếng với một người khác phái hàng ngày”, hiển nhiên là đang nói anh.
Tiểu Mãn không nói lại anh, quả quyết đổi chủ đề: [Bánh mì hôm nay bao nhiêu tiền?]
Cô sẽ trả lại anh, một xu cũng không thiếu.
Tội Phạm Mức Đáng Yêu: [Quên rồi.]
Thế mà nhớ mấy cái khác thì lâu thế.
Tiểu Mãn khẽ hừ nhẹ trong lòng: [62 tệ, nhân viên thu ngân nói cho tôi biết rồi.]
Tiểu Mãn: [Lát nữa sẽ trả cho anh.]
Sau khi gửi câu này đi, cô bỗng chợt nhận ra, cô trả cho anh kiểu gì đây…
Alipay?
Wechat?
Cô còn chẳng có.
Cơ mà!
Đầu cô bỗng lóe lên một tia sáng, không phải vừa rồi Đáng Yêu cho số di động sao.
Alipay với số điện thoại đi kèm với nhau, chuyển khoản bằng Alipay cho anh là được rồi.
Tiểu Mãn đắc ý, nói chuyển là chuyển luôn.
Cô nhanh chóng mở Alipay, dựa theo số di động mà anh gửi, kiểm tra hai lần chắc chắn rồi mới nhấn nút kế tiếp.
Quả nhiên có tài khoản Alipay.
Tiểu Mãn nhìn lướt qua tên của anh nhưng không hiển thị đầy đủ: NM (Tuân).
Ảnh đại diện là V for Vendetta.
Số tiền: 62.00
Xác nhận chuyển khoản.
Một bên khác, điện thoại đặt trên bàn của Ứng Tuân khẽ rung một tiếng.
Anh thoáng nhíu mày, quét mắt nhìn màn hình di động, thông báo từ Alipay.
Anh cầm điện thoại lên rồi mở ra, không khỏi bật cười.
Chương Tiểu Mãn
Thì ra cô họ Chương.
Ứng Tuân nhẩm lại hai lần cái tên dễ thương này.
62 tệ, đổi lấy tên của cô gái ấy, cũng không tồi.
…
Tiểu Mãn hỏi anh nhận được chưa.
Đáng Yêu nhắn đã nhận.
Nói thêm nữa thì có vẻ cũng chẳng giải quyết được gì. Chưa đầy hai giây sau, Đáng Yêu lại mở tổ đội, còn bật mic.
Thôi, chơi game trước…
Cô cũng không biết khi nào mới thay đổi được tình trạng này.
Cùng lúc đó, cô bỗng nhận ra dường như cô không hề cảm thấy ghét hay có ác cảm với anh…
Ván này có đồng đội chọn ad Caitlyn nên Đáng Yêu đành đi rừng.
Lần này vẫn là Hecarim.
Sau khi vào trận, Tiểu Mãn nhìn tướng của anh mấy lần, phát hiện có phần khác biệt.
Không phải, là con ngựa khác trước.
Lúc trước quanh thân nó tỏa ra ánh lửa xanh u linh, vừa âm u vừa lạnh lẽo.
Lần này là lớp ánh sáng lung linh, giáp sáng loáng, đuôi và đầu toát ra bảy sắc cầu vồng.
Rất rực rỡ cũng rất gây chú ý.
Tiểu Mãn hỏi trong mic: “Đây là skin của Hecarim sao, đẹp quá.”
Đáng Yêu đáp: “Skin giả lập.”
Vẫn là cái giọng uể oải quen thuộc đó, nghe xong giống như bị điện giật khiến da đầu cô khẽ run lên.
“Ừm.”
Mỗi lần Hecarim xuống đường dưới gank thì Tiểu Mãn đều nhìn không chớp mắt rất lâu.
Phải nhìn thật kĩ skin đổi màu, một vòng ánh sáng rực rỡ, chiêu cuối còn có dải cầu vồng ở sau…
Ơ?
Hình như…
Đỉnh đầu còn có cả hình trái tim…?
Tại sao phải để hình trái tim to như vậy trước mặt cô thế nhỉ?
Được rồi, chỉ là skill mà thôi.
Sao cô phải nghĩ nhiều thế chứ a a a…
Tiểu Mãn vuốt má, hơi nóng rồi.
Cô hỏi trong mic: “Sao lần trước không thấy anh dùng?”
Tiểu Mãn đáp: “Sặc sỡ quá, tôi không thích.”
Tiểu Mãn: “… Vậy sao giờ lại dùng?”
Anh trả lời: “Khổng Tước cũng rất sặc sỡ.”
Tiểu Mãn: “Hở?”
Đáng Yêu không giải thích nữa, anh vào rừng farm quái tiếp, chỗ biến mất giờ chỉ còn một màu ảm đạm.
Khổng Tước…
Tới tận trước lúc đi ngủ, Tiểu Mãn vẫn còn băn khoăn.
Đáng Yêu nói Khổng Tước cũng rất sặc sỡ, là sao ta?
Cả đêm lật qua lật lại không ngủ được, Tiểu Mãn cầm điện thoại bên gối mở Baidu tìm Khổng Tước.
Trong Baidu có rất nhiều câu giải thích.
Cô nhìn từng cái một, đọc cái ở bên dưới.
“Như chúng ta đã biết… các tuyến sinh dục trong cơ thể chim công đực tiết ra hormone sinh dục để kích thích não bộ và đuôi của chúng. Mùa xuân là mùa chim công đẻ trứng và sinh con. Vì thế, chim công đực sẽ trổ lông cánh, tạo dáng khoe khoang trước chim công cái để quyến rũ chúng. Đợi sau khi chúng tìm bạn giao phối thành công…”
Gì, tìm bạn giao phối á?
Mặt cô bỗng đỏ ửng.
Là ý này ư?
Tiểu Mãn tiếp tục kéo xuống, ớ, trên mạng dùng từ…
Mong muốn đơn phương, tự mình đa tình.
Phụt, cô nằm trong chăn cười ngặt ngẽo.
Người này cũng biết mình biết ta quá nhỉ.