• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng dưng một hình bóng lúc nào cũng ở ngay trong tim nó lại hiện ra trước mắt. Cánh môi hơi nhếch lên nhưng lại nhanh chóng hạ xuống. Hình ảnh một người con gái hôn một người con trai bám lấy trí óc nó, tim nó như bị bóp nghẹn

-Vũ...-nó khẽ nói. Khoảng cách giữa nó và hai người kia chỉ chừng 5 bước chân nhưng vì hắn đang quay lưng lại với nó mới không nhìn thấy. Nghe tiếng nói của nó hai người kia giật mình nhìn lại. Người con gái nhìn nó với ánh mắt hơi ngạc nhiên xen chút khó hiểu. Hắn nhìn nó với ánh mắt có chút bối rối.

-Vy! Không phải như em nghĩ đâu...-hắn chưa kịp dứt câu thì nó đã quay lưng bỏ chạy.

 Nó cảm thấy khó thở và muốn thoát khỏi nơi này. Nó không muốn nghe bất cứ một lời giải thích nào từ hắn cả. Tại sao hai người họ có thể làm như vậy ngay giữa chốn đông người. Nó gần như là muốn chạy trốn khỏi không gian hiện tại. Nó cảm thấy thời gian như quay cuồng và nó chỉ còn nghe thấy một thứ tạp âm ghê rợn.

KÍT......T.......T.....RẦM...rồi một màn đêm kéo nó đi vào giấc mê say.

-KHÔNGGGGGGGGGGGGGG-tiếng hét của hắn vang lên khi thấy cảnh tượng trước mắt. Người con gái của hắn đang nằm giữa vũng máu tươi loang ra mặt đường. Hắn chạy lại ôm chầm lấy nó.

-Vy...Vy...em ổn phải không...nói với anh là em ổn đi...-hắn hét lên, lay mạnh nó.

-Gọi xe cấp cứu mau lên-hắn gầm lên với mọi người xung quanh và xe cứu thương mau chóng đến.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

thật ra lúc chiều........

-Alo-hắn đang trên đường lái xe đến công ty vì gần đây hắn chuẩn bị ký hợp đồng lớn với công ty đa quốc gia SM của Mĩ nên có rất nhiều việc phải làm mới không có thời gian đưa nó đi chơi.

-Vũ đó hả con?-ba Lan ở đầu dây bên kia

-Vâng! Có gì không mẹ?-hắn hơi nhíu mày. Chẳng phải vừa gặp lúc trưa sao?

-Mẹ vừa nhận được điện thoại của chú con bảo rằng Elly đã về nước, còn có thể ra sân bay đón nó giúp mẹ không?-bà Lan

-Nhưng còn đang trên đường đến công ty, rất bận mẹ ạ-"Elly về nước sao? Cũng lâu quá rồi!"-hắn thầm nghĩ và mỉm cười

-Chỉ mất mười mấy phút của con thôi! Đáng lẽ mẹ phải đến đón nó mới phải nhưng mẹ và chị (ý nói bà Lâm) đang bận dự họp ở khu rồi mà nó nói nhất định phải là con đến đón nó.-ba Lan tỏ vẻ bất lực

-Thôi được rồi! Mẹ đừng lo, con sẽ đến đón em ấy-hắn thở dài, chỉ mất vài phút thôi rồi hắn sẽ trở lại công ty.

                                         -------------------------------------------------

Sân bay.

-A! Anh Vũ-Elly reo lên như một đứa con nít khi nhìn thấy hắn và chạy tới ôm chầm lấy hắn

-Cũng lớn quá nhỉ?-hắn nhìn Elly cười cười. Đây là đứa em họ mà hắn thương nhất. Từ nhỏ hai người đã chơi với nhau rất thân nhưng đến năm Elly tròn 8 tuổi thì gia đình cô chuyển qua Mĩ định cư. Sau đó, năm hắn 12 thì qua Mĩ du học có sang nhà cô thăm mấy lần nhưng vì bận việc học nên cũng không thường xuyên gặp mặt và trò chuyện nữa. 4 năm sau thì hắn trở về nước và không còn liên lạc nữa cho tới tận bây giờ cũng mấy năm ròng rã rồi chứ bộ.

-Để xem...5 năm rồi chứ có phải ít đâu mà không lớn. Em năm nay là gái 19 rồi đó nhá!-Elly cười ngây thơ

-Đi thôi! hắn ngoắt tay Elly

 Trên đường về nhà khi vừa đi ngang một nhà hàng ý thì Elly reo lên

-Dừng xe!

-Chuyện gì?-HẮn khó hiểu

-Suýt chút quên mất, em hẹn bạn ở nhà hàng này-Elly gãi gãi đầu

 Hắn bước xuống và mở cửa xe cho Elly

-Anh đang có việc bận-hắn nói

-À...không sao, xíu nữa em tự về được mà- Elly lại cười

-Tạm biệt...-hắn vừa nói xong thì bất chợt Elly ôm hắn và hôn vào má hắn. Cũng không mấy ngạc nhên vì Elly ở nước ngoài nên quen cách sống phóng khoáng và cái hôn đó cũng chỉ là xã giao như chào tạm biệt thôi. Hắn vừa mỉm cười nhẹ thì nghe thấy tiếng ai đó gọi mình thì quay lại thấy nó đứng bất động trong vài giây. Có vẻ như nó đã hiểu nhầm nhưng chưa kịp giải thích thì nó đã............ (mọi chuyện sau đó thì mọi người cũng biết rồi đó)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Rất rất xin lỗi mọi người. Dạo này tác giả có một sự làm biến nặng. Nhưng cũng may mà tác giả đã uống thuốc kịp thời và bệnh tình đã mau chóng thuyên giảm. Hihi moi nguoi dung bo quen truyen cua minh nhe!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK