Vậy là một năm nữa cũng đã hết, hôm nay 30 tết , Quý Tỵ 2013 , tôi quyết định lên kế hoạch đi chơi với nhỏ . Mọi năm thì gia đình nhỏ sẽ về quê ăn tết với ông bà ngoại , nhưng từ khi dọn về đây thì nhỏ không về quê nữa , nhỏ bảo ở đấy có thằng cha tối ngày cứ nhắn tin cưa cẩm nhỏ , mỗi lần về quê là ỗng lại qua quấy rầy
- “ Tôi nay lên đường Quận 1 chơi không em “
- “ Làm gì trên đó vậy “
- “ Thì đi ngắm hoa , đường hoa Nguyễn Huệ đẹp mà , xong rồi đi xem bắn pháo bông luôn
- “ Ok anh “
7 giờ tối , tôi chạy qua rước nhỏ ( quên nói với các thím , sau gần 1 năm cày cuốc thì em đã cưới cho mình con ex 2013
Cuối cùng cũng tới nơi , đông thật , không biết phải gởi xe ở đâu nữa , loanh quanh dò hỏi thì cũng đã tìm được bãi đỗ xe . Nhỏ choàng tay tôi như chẳng ngại xung quanh , còn tôi thấy ngại cho nhỏ
- “ Chuẩn bị … Thu hình “
- “ Bla…Bla…Bla “
- “ Anh né ra chút dùm em , đang lên hình
Mẹ kiếp , thật sự thấy nóng trong người , tôi quay đi chỗ khác , không muốn nhìn thấy mặt thằng phóng viên để rồi sút tung mồm nó ra
Pháo hoa mọi năm tôi thấy chả có gì đặc sắc , nhưng năm nay sao lại đẹp đến như vậy , có cả trái tim , thỉnh thoảng các bạn trẻ lại ồ lên rồi vỗ tay , tôi tưởng tượng như đang là đám cưới tôi và nhỏ , cười mỉm trên môi tôi nhìn nhỏ , nhỏ nhắm mắt và hé nụ cười nhẹ , lạ thật , pháo hoa ai cũng nhìn lên trời , còn tôi thì nhìn nhỏ , nhỏ thì nhắm mắt , có lẽ nhỏ đang cảm nhận bằng con tim chăng . Tiếng pháo hoa đì đùng cũng làm tim tôi loạn nhịp , nhìn nhỏ hồi lâu thì tiếng pháo cũng tắt , mọi người cũng bắt đầu tản ra , chen chúc xô đẩy nhau , cảnh tượng kinh hoàng thật , xe ở tứ phía , người đi bộ thì kẹt ở giữa , chả hiểu sao đã cấm xe vào nhưng khi pháo bông vừa ngừng thì xe cũng ở đâu cả nùi chen lấn nhau . Đẩy vội nhỏ vào con đường thưa người cho thoáng , nhỏ nhìn tôi cười ngại ngùng , tôi cũng ngại , chả biết phải nói gì với nhỏ nữa .
- “ e hèm … anh chúc bà xã một năm mới gặp nhiều may mắn , vui vẻ , trẻ khoẻ , đầu năm đẻ con trai cuối năm sinh con gái cho anh “
- “ Vô duyên , tào lao … Chị chúc nhóc năm mới bớt lóc chóc , không được khóc , ăn cơm không bị hóc “
- “ Gì zậy má , chúc hay trù ẻo vậy “
- “ Hihi “
Đứng nói chuyện với nhỏ một lúc thì đường cũng vắng dần , tôi và nhỏ ra bãi xe để lấy xe về , dù gì cũng đã gần 1h sáng , gia đình nhỏ cũng đang chờ , mẹ tôi cũng đang chờ , tôi chưa năm nào đón giao thừa , đón năm mới với mẹ cả , từ nhỏ cứ độ 27 28 tết là tôi lên nội , mẹ tôi phải ở nhà coi nhà cho đến mùng 2 tết . Có lẽ vì đi guốc cao gót , lại phải đi lâu như vậy , nhỏ bắt đầu loạng choạng , trượt chân vài lần .
- “ Ai kiu ham hố , đi coi hoa mà như đi ăn tiệc , mang giày cả khúc “
- “ Im “
Nói rồi nhỏ bỏ đi một nước , cứ đi vài bước lại bị choạng chân 1 lần , có lẽ nhỏ giận tôi rồi , mới đầu năm kia mà , chơi ngu thật . Chạy vội tới chỗ nhỏ , dìu nhỏ ra ghế ngồi .
- “ Em đợi anh nhé , anh đi mua nước “
Nhỏ chẳng trả lời tôi câu nào cả , lần này thì xác định thật rồi , vừa mới giao thừa thôi mà . Đưa nhỏ chai nước rồi tôi cởi giày nhỏ ra , đưa cho nhỏ đôi dép rách của tôi .
- “ Em mang dép của anh đi cho đỡ đau , rồi đưa túi xách đây anh cầm cho “
- “ Ê tự nguyên đó nha , tui không bắt đâu đó “
Giờ trông tôi như thằng biến thái vậy , quần jean lửng , áo khoác vải , đeo túi xách nữ , tay cầm đôi guốc nhọn cao cả tấc . Tôi bắt đầu lùi ra xa , giữ khoảng cách với nhỏ , không muốn ai chê cười nhỏ khi đi cạnh một người như tôi , hoặc tôi đang sợ người ta dèm pha rằng tôi là osin hay đại loại như vậy . Chợt nhở lùi lại rồi choàng tay tôi .
- “ Sao đi chậm quá vậy , nhanh lên coi , sợ người ta cười hả , em không ngại , anh ngại gì chứ “
Vui thật , tìm đâu ra một người con gái như nhỏ đây chứ . Dắt xe ra tôi mới nhận ra có người nào đó đã lấy mất cái nón bảo hiểm của nhỏ treo trên xe tôi ( Mấy bác sau này đi chơi có bị mất nón thì đừng lấy nón người khác nha , hại người ta lắm ) . Vậy là phải tìm mua cái nón khác . Chở nhỏ đi , thấy chỗ nào bán nón tôi đều ghé qua , đúng là ngày lễ , người ta chém đẹp luôn , tôi lại quen trả giá khi đi chợ rồi , phải đi đến hàng thứ 3 tôi mới mua được 1 cái với giá rẻ , về tới nhà tôi mới nghĩ lại không biết nhỏ có suy nghĩ gì về việc này không nữa . Vậy là năm mới rồi , lấy điện thoại nhắn tin chúc cho nhỏ một lần nữa rồi ngồi bắn gunny tới sáng mồng 1 . ( Về nhà thấy mẹ đang mở tivi xem mấy chương trình đón tết , khui cái bánh chưng rồi hai mẹ con ăn , em với mẹ ít khi nào nói chuyện với nhau lắm , ăn lặng lẽ rồi dọn dẹp )
- “ Em yêu anh , hihi , em yêu anh nhiều lắm “ . Mới sáng sớm đã nhận được tin nhắn từ nhỏ , tôi thắc mắc bấy lâu nay ít khi nào nhỏ nói yêu tôi lắm , vui thật nhưng cũng nghĩ ngay đến việc nhỏ đang say rồi , lấy điện thoại gọi cho nhỏ.
- “ Ê , xỉn hả “
- “ Hihi , xỉn đâu mà xỉn , em yêu anh “
- “ Sao tự nhiên uống vậy , em có biết uống đâu “
- “ Em có xỉn đâu , chỉ uống hai ly thôi à , bị ép uống đó , yêu nhóc nhiều lắm , nhóc con , hihih “
- “ Rõ khổ , thôi ngủ đi “
- “ Dạ “ . Ôi mẹ ơi , “ dạ “ , tôi như quíu cả ruột cả gan với nhỏ . Tuần tết chẳng có cơ hội gặp nhỏ , tôi thì lên nội, nhỏ thì đi thăm họ hàng . Vậy là hết tết , mọi việc trở lại nhịp như thường lệ .