" Tối nay , ba mẹ em muốn mời anh về ăn cơm. "
Nâng mắt lên , cũng không có hớn hở hay bất cứ chập trùng gì , bình tĩnh nhìn hắn. Nước da trắng như tuyết càng được tôn lên trong bộ đồ đen bá khí , mái tóc dài buông xoã xuống càng khiến cho khí chất trên người cô toả ra một loại hương vị quyến rũ chết người.
" Được. " Hắn đi đến bên người cô , khiến cho tầm mắt của cô phải ngước lên một chút , khẽ nhăn mày lùi lại phía sau vài bước.
" Em sẽ chờ anh ở đây. " Nói xong cô cũng không có thêm bất cứ hành động gì , lạnh lùng nhấc chân quay về phía xe của mình định bước.
" Này ! Em định đi luôn đấy à ? Ở lại thêm chút nữa đi. " Hắn không do dự vươn tay ra kéo tay cô lại , tiến sát gần cô , khiến cho bóng lưng cao lớn của hắn bao trọn bộ lấy thân hình nhỏ bé của cô.
" Em vẫn phải làm việc. Không có thời gian chơi cùng anh đâu. "
Mẹ kiếp !
Tưởng cô rảnh lắm hay sao mà thừa thời gian đến đây thông báo cho hắn chắc. Nếu không phải có người bắt cô đích thân phải nói trực tiếp với hắn thì cô việc dell gì phải lết cái xác này tới đây ?!
" À ... Vậy à , vậy ... vậy thì em cứ đi làm đi . Anh không sao đâu. Mặc dù , anh có hơi mệt với lại hơi đau một chút nhưng anh vẫn chịu được mà. Em cứ đi làm việc của em đi , đừng bận tâm tới anh . "
Hắn rũ mi mắt xuống , tay nắm lấy áo của cô cũng dần dần buông lỏng ra , cố nặn ra một nụ cười , chập chạp quay đầu lại rồi chậm chạm mà bước đi . Khác hoàn toàn với dáng vẻ hớn hở như vừa rồi.
Tầm mắt cô bình tĩnh dõi theo bóng lưng cao lớn của hắn , trong chốc lát khẽ thở ra một hơi .
Chậc.
Công việc ... vẫn là nên để lại sau đi.
Hắn đi rất chậm , căn bản là cố ý , nên cô chỉ cần bước nhanh vài bước là có thể đuổi kịp được hắn , không cần tốn một chút sức lực nào.
Chậm rãi bước đến bên cạnh , vòng một tay qua ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn khiến cho khoé miệng của ai đó còn đang ủ rũ chậm rãi gương lên rõ rệt nhưng rất nhanh lại khôi phục về trạng thái như ban đầu.
Nâng một tay lên khoác vai cô , cơ thể dần dần nghiêng xuống , khiến cho trọng lượng cơ thể hắn dồn hết lên đôi vai bé nhỏ này. Cái đầu của hắn vẫn luôn trung thành với vị trí là hõm vai của cô , luôn luôn không thay đổi.
Thế là hình ảnh người sếp vốn luôn xuất hiện với một khuân mặt lạnh , động tí là cau có mặt mày , bây giờ lại giống một cô bạn gái bé nhỏ khóc nấc lên khi phải xa người trong lòng như vậy là thế nào ?!
Còn cô gái kia là ai ? Xinh đẹp như vậy , lại còn có chút soái a.
" Cô ta là ai vậy ?! "
" Không biết nữa , nhưng nhìn có chút quen. "
" Hừ ! Không phải là vị hôn phu của sếp sao ? Không biết là lại bày trò bỉ ổi gì để cướp được cái danh phận này đây mà ! Nhìn thật chả ra cái gì . "
" Này ! Mấy người không đi làm việc đi à ? Giải tán đi !
Cô kia , tháng lương này của cô cũng đừng mong mac lấy. "
Thân là một người trợ kí của sếp mà đến chuyện này còn không quản được thì còn làm cái gì nữa.
Hắn ta cũng đang sắp vã lắm rồi đây . Suốt ngày bị ép như điên ấy thì hắn làm gì có thời gian xoã được.
Hắn ... cũng muốn có một cô bạn gái , từ lúc sinh ra tới giờ hắn cũng đã viết yêu là gì đâu nên rất muốn thử một lần cho biết. Tiện thể thực hành qua vài động tác cơ bản xem trải nghiệm cùng người khác giới sẽ như thế nào .Chắc sẽ ... vẫn nên đến lúc đó rồi nói đi.
" Tại sao !? "
" Tôi không có trách nhiệm để thông báo lí do cho cô biết . Giờ thì làm việc đi . Nếu không cô chính thức bị sa thải . "
Điều cấm kị thứ N : Không được nói xấu vợ của sếp.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1604160623174.jpg-original600webp?sign=1ce12dcdedf06f93d451636a82d3ba95&t=5fff8980)
Danh Sách Chương: