• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Khải Minh hắn tìm đường đến uỷ ban Minions thành phố, nơi mà mấy tên cầm đầu đang ở đây, à xin lỗi, là chủ tịch thành phố đang ở đây.

Thành Phố này có đến ba tên cầm đầu, ấy chết, ta lại nhầm, là ba vị đứng đầu ở đây, đầu tiên là Bob, quản lí vấn đề an ninh cho thành phố, Stuart quản lí phát triển và xây dựng mới thành phố, và cuối cùng là Kevin, Chủ Tịch Thành Phố.

Khải Minh đến đây, liền thấy ba tên này đều có mặt tại đây.

"Heloo, Heloo, Heloo." Bob, Stuart và Kevin, sao khi thấy Khải Minh bước vào, liền giơ tay cất tiếng chào.

Khải Minh không dài dòng, hắn liền đi vào vấn đề chính.

"Ta thật khâm phục các ngươi a, thành phố rất đẹp đấy, giờ ta có một vài chuyện cần các ngươi giúp đỡ!"

"Saba chi bu ca la ba ba la,.... " Bọn Minions tuôn ra một tràn ngôn ngữ mà không hề tồn tại trên bất cứ hành tinh nào.

Khải Minh rối não khi nghe bọn này nói thứ ngôn ngữ lạ kia, hắn liền giơ tay ra hiệu dừng lại, sau đó hắn tiếp tục nói.

"Tuy các ngươi nói ta không hiểu gì, nhưng ta nói các ngươi chắc chắn có hiểu phải không?" Thấy bọn Minions gật đầu, hắn tiếp tục nói.

"Ta bây giờ cần sửa chữa lại tông môn, các ngươi có thể giúp ta được không?" Khải Minh đưa cho Kevin một bản thiết kế, bọn chúng xem xong, liền bàn tán gì đó, một lát sau, hướng phía Khải Minh gật đầu.

Khải Minh hiếu kỳ là bọn chúng đang nói gì, liền hỏi hệ thống, tuy thiên thư biết mọi thứ, nhưng những vị diện của địa cầu, nó lại không có thông tin.

"Hệ thống, bọn Minions vừa bàn chuyện gì vậy? Có phải đang quyết định nhận hay không nhận yêu cầu của ta không?"

< Không phải ký chủ, bọn chúng chỉ là đang bàn về việc có thể xây dựng cái môn phái đó hiện đại cỡ nào, chứ yêu cầu của ký chủ ngươi là đang giúp bọn chúng bớt rảnh rỗi mà.> Hệ thống trả lời làm Khải Minh sững người, gì cơ, bớt rảnh rỗi, bọn chúng đang rảnh à.

"Ủa mà hệ thống ngươi có thể hiểu được ngôn ngữ của chúng à?" Khải Minh lại kinh ngạc.

< Tất nhiên rồi ký chủ, ta đây có thể hiểu rõ được toàn bộ ngôn ngữ trong vũ trụ, thậm chí có thể giúp ký chủ hiểu rõ ngôn ngữ, chỉ cần ký chủ có đủ điểm tích lũy thôi. >

Hắn kinh ngạc, liền vào cửa hàng xem thông tin mà hệ thống vừa nói, quả thật trong cửa hàng có bán Thần Cấp Tinh Thông Đa Ngôn Ngữ Siêu Cấp Đa Chiều, nhưng giá cả lại đến một trăm tỷ điểm tích lũy lận, chỉ một Siêu Cấp Ngôn Ngữ của Minions thôi là đã gần một tỷ điểm tích lũy rồi, quả thật đây là phá sản a.

< Vì lần đầu hệ thống phiên dịch cho ký chủ, cứ xem là quảng cáo, cho nên hệ thống miễn phí, về sau mỗi lần sẽ tiêu tốn mười ngàn điểm tích lũy trên một câu nói.> Hệ thống trả lời một giọng điệu đầy chán nản.

Nghe vậy Khải Minh cũng chả nói thêm gì, đúng thật là, lúc nào cũng tiền tiền tiền.

Bất chợt Khải Minh sững sốt hỏi.

"À mà khoan, ta muốn để bọn Minions ở lại đây xây dựng môn phái, còn ta thì phải tiếp tục lên đường đến đảo Luân Hồi, như thế có cách nào câu thông không gian thú sủng với nơi này không vậy hệ thống."

< Ký chủ có thể sử dụng đường hầm không gian để kết nối, giá chỉ năm trăm triệu điểm tích lũy.> Sau khi hệ thống vừa thông báo, Khải Minh lại chửi ầm lên.

"Tổ cha nó, ngươi thử kiểm tra xem ta còn cái gì không, giờ lấy năm trăm triệu điểm tích ở đâu ra, đổi linh thạch vàng bạc thì cũng méo đủ, ngươi chớ có ức hiếp người quá đáng a."

< Hiện có một nhiệm vụ chỉ định, ký chủ có muốn nhận không, phần thưởng chính là một đường hầm Siêu Cấp không gian.>

Hệ Thống lại nói tiếp.

"Được, nhận, ta nhận!" Khải Minh khuôn mặt lúc này là đầy sự khổ sở.

< Chúc mừng ký chủ nhận được một đường hầm Siêu Cấp không gian, nhiệm vụ sẽ được ban bố sau. >

< Đinh, tiến hành kết nối hai vị trí, không gian thú sủng và Khang Thịnh môn, Núi Trúc Minh, Thái Bình Quốc, Lam Hoa Tinh Cầu.>

< Đinh, kết nối hoàn tất, đường hầm không gian có thể ngay lập tức sử dụng.> Âm thanh hệ thống vang lên liên hồi.

Khải Minh nghe vậy, ngay lập tức liền cùng ba người, à không, ba Minions đứng đầu ở đây, tiến về quảng trường trung tâm của thành phố.

"Đặc lối vào đường hầm không gian ở đây đi hệ thống, Khải Minh đến quảng trường trung tâm thành phố, liền ngay lập tức chọn vị trí trung tâm quảng trường, chỉ định lối vào đường hầm không gian ở đó.

Xong việc, hắn cùng ba Minions kia, cùng một số Minions khác, tiến qua cách cổng đường hầm không gian, đến Khang Thịnh môn.

Đến nơi, Khải Minh liền giao tất cả lại cho đám Minions, trước tiên là sửa chữa chỗ bị phá hủy lúc trước, sau đó mới sửa lại toàn bộ tông môn, hắn còn vay thêm hệ thống mười ngàn điểm tích lũy, để mua sắm thêm vật dụng xây dựng cho đám Minions.

Thấy không còn gì nữa, và trời cũng bắt đầu tối, Khải Minh liền đi về hướng nội môn của Khang Thịnh môn, hắn vào một phòng ngủ mà Tiêu Minh đã sắp xếp sẵn, đánh một giấc cho đến sáng hôm sau.

Sáng ngày hôm sau, Khải Minh sau khi thức dậy, hắn liền đi xung quanh môn phái tham quan, thật ra cũng không phải, chả là sáng sớm không có gì làm nên đi dạo chút thôi, chứ giờ tham quan cái gì ở đây.

Hắn đi một lúc cũng đến phòng của chưởng môn Tiêu Khang, hắn không biết tiếp theo làm gì, cho nên hắn cứ thế mà vào trong, xem cái tên chưởng môn này đã chết chưa.

"Chưởng môn Tiêu Khang, ngươi thế nào rồi?" Khải Minh bộ dáng tỏ vẻ quan tâm.

"Ta, ta không sao, cám ơn thiếu hiệp đã ra tay cứu giúp môn phái của ta!" Tiêu Khang tuy bị thương nặng nhưng vẫn cố ngồi dậy, chấp tay tỏ vẻ tôn kính với Khải Minh.

Khải Minh nhìn thấy vậy cũng chỉ cười khổ, hắn liền lấy ra một viên Phục Thương Đan cho hắn, dù gì Khải Minh hắn vẫn cần Tiêu Khang quản lí cái môn phái này a.

"Đa tạ thiếu hiệp, thiếu hiệp từ nay có gì sai bảo cứ nói ta, dầu sôi lửa bỏng, chết không từ nan." Tiêu Khang sau khi dùng Phục Thương Đan, thương thế liền biến chuyển tốt, hắn kinh sợ nhìn Khải Minh.

"Ta cũng không cần ngươi sống chết gì, chỉ là ngươi cố gắng giúp ta khôi phục Khang Thịnh môn đi, lý do thì ngươi không cần hỏi, còn về việc sửa chữa khôi phục kiến trúc thì ta đang làm, ngươi chỉ cần tuyển thêm đệ tử và củng cố tu vi cho họ, nên nhớ, mấy kẻ lúc trước phản bội môn phái, cấm tuyệt đối bọn chúng trở lại đây, bọn chúng đã phản bội một lần, ắt hẳn sẽ có lần thứ hai." Khải Minh nhìn Tiêu Khang, nghiêm giọng hỏi.

"Ta đã rõ thưa thiếu hiệp, cảm tạ ngươi đã giúp bọn ta khôi phục môn phái." Tiêu Khang nói mà có vẻ như sắp rơi nước mắt.

Khải Minh không nói gì, ném cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong có rất nhiều vũ khí, đan dược và trang phục mà hắn tích góp và mua từ hệ thống.

Tiêu Khang nhận lấy chiếc nhẫn, vừa kiểm tra, tay chân liền run lẩy bẩy, chưa kịp nói gì với Khải Minh, thì hắn đã rời khỏi đây từ lâu.

Lúc này, Khải Minh đang đứng đối diện cùng với Vân Ngọc và Tiêu Minh.

"Chiều nay ta sẽ rời khỏi đây đến đảo Luân Hồi, hai người các ngươi có muốn cùng theo không?"

"Đảo Luân Hồi, không phải là Luân Hồi Đảo trong truyền thuyết sao?" Tiêu Minh kinh ngạc.

"Có Lẽ Vậy!" Khải Minh vô tư trả lời.

"Được, ta cũng muốn đi, nhưng ta có một điều kiện thưa sư phụ." Tiêu Minh chần chừ.

"Điều kiện gì?" Khải Minh vẫn khuôn mặt bộ dáng vô tư kia.

"Ta muốn dẫn theo người!" Tiêu Minh dáng vẻ có phần lo lắng, hắn sợ Khải Minh sẽ không đồng ý.

"Được, nhưng ta phải xem xem bọn họ thế nào đã!" Khải Minh ngay lập tức trả lời.

"Ta cũng giống như đệ đệ!" Vân Ngọc nói chen vào.

"Được thôi, các ngươi về chuẩn bị, chiều nay xuất phát!" Nói xong, Khải Minh liền hướng phía căn phòng của mình, bước đi.

Chiều hôm đấy, Khải Minh hắn đã đứng sẵn trên một đỉnh đồi nhỏ ở gần đấy, kế bên là một chiếc Phi Hành thuyền khổng lồ.

Chiếc Phi Hành thuyền này có tên là Tinh Vân, vừa được Khải Minh đặt tên.

Phẩm chất Thiên Cấp.

Thuyền có màu trắng bạc.

Chiều dài 99 mét và ngang 11 mét, có đầy đủ hệ thống vũ khí, như là vũ khí phòng không, vũ khí không đối không, không đối đất, radar siêu cấp, sóng điện từ......

Tốc độ tối đa 1000 dặm một giờ.

Bên trong thuyền là một không gian bốn chiều, có diện tích của cả một thành phố nhỏ, với vô số các căn phòng khác nhau.

Vừa đến đây không bao lâu, Khải Minh liền thấy một đám người đang tiến đến đây.

Đám người này có mười người, ngoài Vân Ngọc và Tiêu Minh ra, còn có tám người khác, năm nam ba nữ, ba vị nữ nhân kia thì Khải Minh đều biết, chính là Thanh Nguyệt, cùng với thiếu nữ lúc trước mà Khải Minh gặp ở trước cổng Khang Thịnh môn, tên là Đường Tuyết, đệ tử của một vị trưởng lão trong Khang Thịnh môn, còn thiếu nữ cuối cùng kia thì là người lúc trước ở bên cạnh Tiêu Minh, tên là Linh Nguyệt.

Còn năm tên nam nhân kia, nhìn sơ qua Khải Minh thấy tư chất cũng tốt, đều là cấp B, đặc biệt là có hai người cấp A.

Đám người kia thì sao khi đến nơi đây cũng liền sững sờ, nhìn về phía Phi Hành thuyền, cũng đúng thôi, bọn họ có khi nào nhìn thấy được Phi Hành thuyền đâu, chỉ là nghe qua từ điển tịch mà thôi.

Tất cả bọn họ ngây ngất một chút cũng liền khôi phục tinh thần lại, Khải Minh cũng rõ là Vân Ngọc và Tiêu Minh muốn cho bọn họ đi theo, Khải Minh hắn cũng liền đồng ý, tư chất bọn họ cũng không tệ, với lại trên thuyền đang rất trống mà.

Ổn định mọi thứ, Khải Minh liền thiết lập hành trình đến đảo Luân Hồi.

P/S: Truyện của tác việt, vì thế văn phong vẫn còn chưa được hay lắm, chỗ nào có lỗi, hay cần góp ý, hãy cmt để ta biết mà sửa, xin đừng im lặng.

Đến từ yy giới, thành chủ Đại Việt Thành

Kính Tên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK