Không hề bất ngờ, Khương Minh Chi nhờ vai diễn Trình Tĩnh Yên trong “Bình Minh Lụi Tàn” giành được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng điện ảnh.
Mặc dù các nữ diễn viên khác trong danh sách đề cử cũng đã cống hiến màn biểu diễn vô cùng đặc sắc trong bộ phim của mỗi người, nhưng Khương Minh Chi đạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng điện ảnh, dù người trong giới giải trí hay khán giả đều tâm phục khẩu phục, từ giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng truyền hình đến giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng điện ảnh, dùng tác phẩm chứng minh bản thân không phải bình hoa chỉ biết đóng phim thần tượng, dù là vai diễn phức tạp hơn cô vẫn đảm nhiệm được, cô là nữ diễn viên có cả thiên phú và chăm chỉ.
Đêm đạt giải, Khương Minh Chi cầm cúp đứng trên sân khấu, cảm ơn đạo diễn, cảm ơn khán giả, cảm ơn người thân ủng hộ sự nghiệp diễn xuất của cô, sau đó dưới ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người dưới sân khấu, cô nói ra lời mọi người muốn nghe nhất, cảm ơn anh Lộ.
Sau đó trong tiếng hoan hô của toàn hiện trường, trên màn chiếu lại xuất hiện gương mặt của một người đàn ông.
Anh vẫn mặc Âu phục ngồi dưới ghế khán giả, anh và Khương Minh Chi nhìn nhau qua không trung, trên mặt là ý cười nhẹ nhàng.
Khi Lộ Khiêm lại xuất hiện trên màn chiếu ở lễ trao giải, bất kể là xem online hay ở ngay tại hiện trường đều biến thành khung cảnh gà gào thét:
[Thương nhân có lương tâm sau khi kết hôn càng đẹp trai hơn!]
[Chỉ chạm mắt nhau thôi cũng ngọt ngào quá trời móa nó chứ!]
[Kswl kswl, Vợ Chồng Đắt Giá yyds!]
[Vậy là mỗi một lễ trao giải của Khương Minh Chi, Lộ Khiêm đều sẽ tham dự sao?]
[Chắc chắn rồi, đến nhận giải với vợ chứ!]
[Thế thì muốn nhìn thấy Lộ Khiêm phải cầu mong Khương Minh Chi cố gắng đóng phim đạt được nhiều giải thưởng ha ha ha ha ha.]
[Mối tình cmn tuyệt đẹp gì đây chứ.]
...
Lễ trao giải kết thúc, Khương Minh Chi nhận được quà của Lộ Khiêm.
Lần trước đạt giải vì người đàn ông nào đó không có quà chúc mừng nên Khương Minh Chi không thể không kiếm trong album ảnh một món được tặng trước đó để đăng Weibo, lần này đạt giải Khương Minh Chi không cần chứng minh mình là nữ minh tinh làm sugar baby đăng Weibo nữa, mà Lộ Khiêm rất biết điều, anh chuẩn bị quà sẵn luôn rồi.
Lộ Khiêm tặng cô một chiếc du thuyền.
Du thuyền của hãng tàu Feadship của Hà Lan chế tạo tỉ mỉ trong vòng bốn năm, tổng cộng dài 88.6m, chứa được nhiều nhất mười lăm khách và hai mươi sáu thuyền viên trong cùng lúc, tốc độ lớn nhất đạt được là mười bảy hải lý một giờ, giá mua vào là một tỷ bốn nhân dân tệ.
Lúc Khương Minh Chi biết chi phí bảo dưỡng hằng năm cho chiếc du thuyền này cũng phải hơn một trăm triệu thì biểu cảm có chút phức tạp, ánh mắt cô nhìn Lộ Khiêm viết rõ “Anh tặng em là vì không muốn trả phí bảo dưỡng nữa đúng không?”, “Mưu kế quá gian trá”, “Chồng à, em lại nhìn thấu âm mưu quỷ kế của anh nữa rồi.”
Nhưng mặc dù nhìn thấu âm mưu quỷ kế của nhà tư bản, Khương Minh Chi vẫn vô cùng vui vẻ nhận món quà này.
Dù sao thì hai người không ký thêm thỏa thuận trước hôn nhân gì cả, cô có thể thỏa thích chiếm hời của nhà tư bản.
Địa điểm tổ chức giải Kim Vũ năm nay ở thành phố S, Khương Minh Chi và Lộ Khiêm tham dự lễ trao giải xong thì hôm sau cùng nhau tới vịnh Tô Hà một chuyến.
Nhà Lộ Lê và Trì Thầm Yến.
Lộ Lê biết Khương Minh Chi nhận giải ở thành phố S, chắc chắn Lộ Khiêm sẽ đi theo, nghĩ tới nghĩ lui, dưới sự cổ vũ của Trì Thầm Yến, cô ấy chủ động mời anh trai và chị dâu tới nhà chơi.
Lộ Lê có Trì Thầm Yến làm chỗ dựa nên khá là tự tin, sau khi Lộ Khiêm và Khương Minh Chi đến với nhau, dường như anh cũng ngày càng hòa nhã hơn.
Buổi tối Lộ Lê xem live stream trực tiếp lễ trao giải qua tivi, nhìn thấy Lộ Khiêm hào phóng ngồi ở ghế khán giả vỗ tay cho vợ y như lần trước thì kích động đến mức ôm cánh tay Trì Thầm Yến lắc lư điên cuồng.
Trước khi vào thang máy, Lộ Khiêm nhìn điện thoại.
Một tài khoản phụ tên “Cô tiên nhỏ vị Lê” chia sẻ gần hai mươi bài Weibo vào tối qua.
“Vợ Chồng Đắt Giá yyds!”
“Rõ ràng Vợ chồng Ăn Lê hết thời rồi, bây giờ Đắt Giá của chúng ta mới xịn nhứt!”
“Hu hu hu hu cục cưng Minh Chi giỏi quá.”
Khương Minh Chi sáp đến xem: “...”
“Lộ Lê biết anh theo dõi tài khoản phụ của em ấy không?” Khương Minh Chi không nhịn được hỏi.
Lộ Khiêm cất điện thoại đi: “Chắc là không biết đâu.”
Khương Minh Chi nhìn người đàn ông thẳng thắn, bình tĩnh đứng bên cạnh, không nhịn được trải nghiệm cảm giác xấu hổ nhục nhã không thiết sống, ngón chân cào đất thay Lộ Lê.
“Anh thế này là xem trộm*.” Khương Minh Chi vạch trần hành vi không tử tế của Lộ Khiêm.
*Xem trộm: có từ sát nghĩa hơn là stalk.
Lộ Khiêm liếc nhìn Khương Minh Chi có vẻ đang bất bình thay Lộ Lê, nếu anh đoán không sai thì chắc hẳn Khương Minh Chi cũng có tài khoản phụ.
Qua ánh mắt anh, Khương Minh Chi đọc hiểu được lúc này Lộ Khiêm đang nghĩ gì.
Anh xem trộm tài khoản phụ của em gái thì thôi đi, còn muốn xem trộm tài khoản phụ của cô?
Khương Minh Chi che kín điện thoại của mình như phản xạ có điều kiện: “Cả đời này anh không nên muốn biết tài khoản phụ của em, tuyệt vọng luôn đi.”
Lộ Khiêm nhìn vẻ cẩn thận đề phòng của Khương Minh Chi, mỉm cười: “Có gì không thể cho anh xem sao?”
Khương Minh Chi nghĩ một lát, vênh mặt lên: “Không nói cho anh biết.”
Thang máy đến nơi.
Bạn nhỏ Trì Đáo Đáo một tuổi rưỡi được mẹ Lộ Lê dắt tay đứng ở cửa, vừa thấy thang máy mở ra đã vẫy cái tay nhỏ.
Đón Lộ Khiêm và Khương Minh Chi là tiếng gọi bi bô: “Cậu... Mạ.”
Từ “Mợ” hơi khó với cậu bạn nhỏ Trì Đáo Đáo mới bước vào giai đoạn học nói nhưng điều này không gây ảnh hưởng gì tới việc Khương Minh Chi cảm thấy đáng yêu muốn gào thét ngay tại chỗ vì tiếng gọi “Mạ” chứa 200% giọng sữa ấy.
Khương Minh Chi vừa nhìn thấy Trì Đáo Đáo đã ôm không buông tay, Trì Đáo Đáo cũng rất nể mặt hôn cái bẹp lên mặt Khương Minh Chi. Trì Đáo Đáo thừa hưởng khuôn mặt của bố và tính cách của mẹ một cách hoàn hảo, là một nhóc cún con ngọt ngào đáng yêu.
Ánh mắt Lộ Khiêm vẫn luôn nhìn Khương Minh Chi ôm Trì Đáo Đáo.
Mãi đến tối hai người về Tử Duyệt Tinh Hà, Khương Minh Chi vẫn nhận meme đáng yêu của Trì Đáo Đáo được Lộ Lê chia sẻ trên Weixin.
Lộ Khiêm vươn tay ôm eo Khương Minh Chi như bị Trì Đáo Đáo mê hoặc.
“Sinh một đứa không?” Anh liếc nhìn Trì Đáo Đáo trên điện thoại Khương Minh Chi rồi đề nghị.
Khương Minh Chi bỗng khựng người, đối diện với người đàn ông hỏi cô một cách nghiêm túc.
Hàn Cần bảo cô sinh một đứa từ lâu rồi, còn bảo nhân lúc còn trẻ hồi phục nhanh, bác gái cũng từng nhắc đôi câu về chuyện này sau khi hai người kết hôn, bác ấy cảm thấy không trông cậy được vào Khương Minh Sùng, chỉ có thể hi vọng vào Khương Minh Chi.
Ngón tay Khương Minh Chi vẽ vòng tròn trước nguc Lộ Khiêm, lẩm bẩm: “Em đâu có nói không sinh.”
“Hơn nữa, bây giờ anh mới hỏi em có phải hơi muộn rồi không?” Cô chọc lồng nguc Lộ Khiêm.
Từ sau khi hai người kết hôn người đàn ông này chẳng sử dụng biện pháp đàng hoàng gì cho cam, trước kia mỗi lần hai người củi khô bốc lửa thế nào đi nữa vẫn sẽ thực hiện biện pháp thật tốt, sau khi kết hôn, Lộ Khiêm vẫn luôn ở trong trạng thái tùy duyên, nhất là mấy lần trong tuần trăng mật, trong lòng biết rõ gieo hạt giống bao nhiêu lần rồi mà giờ mới hỏi cô có muốn sinh một đứa không.
Lộ Khiêm cúi đầu hôn môi Khương Minh Chi, đ3 xuống, lặng lẽ cởi cúc áo cô: “Ý anh là bây giờ.”
Khương Minh Chi không biết phấn đấu mềm nhũn thành vũng nước.
Sau khi không làm biện pháp, hứng thú và năng lực của người đàn ông nào đó ở phương diện nào đó tăng đẳng cấp một cách rõ rệt, lúc trận mây mưa kết thúc đã là gần nửa đêm, Khương Minh Chi mệt đến mức ngay cả một ngón tay cũng không nhấc lên nổi, trong nháy mắt cô bỗng hoài nghi sinh con chỉ là kiếm cớ, người đàn ông này chủ yếu muốn thoải mái thì có, vì thế Khương Minh Chi đợi Lộ Khiêm vào phòng vệ sinh vẫn gắng chống mí mắt lên làm gì đó trên điện thoại xong rồi mới ngủ.
Lộ Khiêm đi ra khỏi phòng vệ sinh thì thấy Khương Minh Chi ngủ thiếp đi rồi mà tay vẫn cầm điện thoại.
Anh chỉnh lại chăn cho Khương Minh Chi, rút điện thoại ra khỏi lòng bàn tay cô rồi chuẩn bị để qua tủ đầu giường.
Hai người từng thiết lập mở khóa bằng khuôn mặt cho điện thoại của nhau, Lộ Khiêm vừa cầm điện thoại lên thì liếc nhìn màn hình theo thói quen, đúng lúc khóa được mở.
Màn hình vẫn dừng tại giao diện Khương Minh Chi xem trước khi ngủ.
Trang chủ Weibo.
Lộ Khiêm vốn tưởng rằng đây là tài khoản chính nữ minh tinh của Khương Minh Chi, kết quả lại phát hiện đây là tài khoản phụ.
Hai người vẫn luôn có thể mở khóa điện thoại của đối phương nhưng từ trước đến giờ Khương Minh Chi chẳng muốn kiểm tra điện thoại của chồng gì hết, Lộ Khiêm cũng không có ý định dò xét việc riêng tư của Khương Minh Chi, nhưng lúc này không cẩn thận mở ra anh tiện thể liếc nhìn một cái.
So với tài khoản theo đuổi thần tượng, hóng drama có vẻ ngày nào cũng vô cùng bận rộn của Lộ Lê, tài khoản này lại giống một hốc cây trút nỗi lòng.
Rõ ràng tài khoản phụ này chỉ có một người theo dõi do hệ thống tự thiết lập, bài Weibo mới nhất vẫn vô cùng nghiêm chỉnh để chỉ mình tôi.
[Tôi nghi ngờ thật ra chồng tôi muốn sinh con chỉ là kiếm cớ, anh ấy chủ yếu luôn không mang bao thôi. Bĩu môi.jpg]
Lộ Khiêm: “...”
Vì nội dung bài đầu tiên mạnh bạo quá mức, Lộ Khiêm không nhịn được lướt xuống xem tiếp.
[Huhuhuhu không ngờ tối nay anh ấy đến xem tôi nhận giải còn xuất hiện trên màn hình nữa, tôi thích chồng tôi quá đi, tôi nhất định phải cố gắng làm việc, nhận được nhiều giải thưởng hơn, lần nào cũng phải bảo chồng tôi ngồi dưới sân khấu đồng hành với tôi~]
[Quà mà chồng tôi tặng tôi đều thích hết. Vui vẻ.jpg]
[Hihi thật ra làm hai lễ cưới cũng không tệ lắm, có thể gả cho anh ấy hai lần (PS: Chúng tôi kết hôn không nhận tiền mừng).]
[Tôi thích chồng tôi, tôi cũng thích thành phố của anh ấy, sau này chúng tôi sẽ luôn ở bên nhau.]
...
Số lượng bài Weibo của tài khoản phụ này không tính là nhiều, Lộ Khiêm lướt tới bài cuối cùng:
[Chồng tôi không phải anh trai độc ác, nhà tư bản xấu xa, anh ấy là người dịu dàng, hiền lành nhất trên thế giới này. Khóc lớn.jpg
Chắc chắn chồng tôi không biết anh ấy hát hay cỡ nào, gặp được anh ấy là chắc chắn là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời tôi! (Chia sẻ đến từ bài hát “Xuân hạ thu đông” của XX Music).]
Anh nhìn thời gian bài viết, từ tối đó, bắt đầu từ hôm anh cầu hôn cô.
Đây là tài khoản phụ của Khương Minh Chi.
Lộ Khiêm nhớ lại lúc trong thang máy, nhắc đến tài khoản phụ, Khương Minh Chi hết sức cẩn thận che điện thoại, cứ như sợ để lộ.
Anh muốn cười lại cảm thấy mũi cay cay, ánh mắt cũng mềm mại đến mức không hợp lý.
Anh nhẹ nhàng đặt điện thoại của Khương Minh Chi lên đầu giường, sau đó cúi người hôn trán cô.
...
Khương Minh Chi đi hưởng tuần trăng mật xong, nhận giải thưởng xong thì bắt đầu đi làm trở lại, bây giờ cô đã lắc mình biến thành nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mảng điện ảnh, các loại thông cáo, đại ngôn, kịch bản nhiều không đếm xuể.
Ngay khi trở lại làm việc, Khương Minh Chi có một bộ phim dâng lễ, phim dâng lễ do hình thức có nhiều phần phim ngắn tạo thành, diễn viên trong giới không ai không muốn được ló mặt trong phim dâng lễ, gần như đều diễn không nhận catse, Khương Minh Chi quay một phần ngắn cận đại, đóng vai vợ của một nhà khoa học bí mật.
Tại phim trường, hôm nay Khương Minh Chi cần diễn một đoạn vợ của nhà khoa học và nhà khoa học mới kết hôn không bao lâu, nhà khoa học lặng lẽ rời khỏi nhà tham gia nhiệm vụ nghiên cứu khoa học bảo mật, vợ ở nhà một thân một mình phát hiện bản thân mang thai.
Nội dung trong kịch bản là người chồng không nói câu gì đã biến mất, chỉ để lại cho vợ một bát trứng gà, người vợ một thân một mình ăn trứng gà chồng để lại, kết quả vừa bóc vỏ trứng ra, ngửi thấy mùi trứng gà thì bắt đầu nôn nghén.
Đạo diễn hô action, hiện trường vô cùng yên tĩnh, Khương Minh Chi bắt đầu nhập vai.
Cô bóc vỏ trứng gà trong tâm trạng sa sút khi chồng không chào mà đi như trong kịch bản, đưa tới bên miệng định ăn, ai ngờ chỉ có một quả trứng gà nhỏ xíu ấy mà mùi trứng tanh cứ như đột nhiên bị phóng đại vô số lần, xộc thẳng lên đầu.
Khương Minh Chi lập tức đặt trứng gà vào bát, vọt tới chỗ ống nhổ nôn khan như dời núi lấp biển.
Khắp hiện trường đều là tiếng nôn khan của Khương Minh Chi, cô cong người nôn cực kỳ dữ dội, ói ra ít giấm chua trong suốt, dù chỉ là đóng phim nhưng không ít nhân viên ở hiện trường đều thấy đau lòng.
Cảnh quay này rất thuận lợi, một lần là qua.
Đạo diện hô qua, Khương Minh Chi chống bàn, yếu ớt ngồi dậy.
Mao Mao lập tức đưa nước khoáng cho Khương Minh Chi súc miệng, Khương Minh Chi súc miệng xong, dựa vào tường, ngơ ngác nhìn không trung, cứ như sững sờ nghĩ gì đó.
Lúc này Hàn Cần mới nhận ra mặt Khương Minh Chi nhợt nhạt hơi quá, vươn tay thử nhiệt độ trên trán cô: “Sao thế?”
“Không nóng mà.” Cô ấy xem nhiệt độ xong thì bẩm lẩm.
Cuối cùng Khương Minh Chi cũng lấy lại tinh thần, trả nước khoáng lại cho Mao Mao, nhìn qua Hàn Cần.
Cô liếc nhìn những nhân viên khác ở xung quanh trước, trái tim nơi lồng nguc đập thình thịch, kích động, dè dặt, lại có chút thẹn thùng nói: “Chị Cần, em có thể nói vừa nãy... Không phải nôn giả không?”
- -