“Thế mà ngươi cũng nhận ra.” Hoàng Thiên cũng kinh ngạc không kém. Phệ Minh Thố này lão tình cờ gặp được, phải mất khá nhiều khí lực mới có thể bắt được nó. “Phệ Minh Thố mà thôi, trước kia cái đồ chơi này ta ăn đến ngán.” Từ Dương nói. Đương nhiên, Từ Dương sẽ không nói trước đó hắn ăn đến ngán, nhưng bây giờ đã lâu rồi không nhìn thấy Phệ Minh Thố, vô cùng nhớ hương vị của nó. “Tiểu tử, ngươi khoác lác cũng vừa thôi.” Hoàng Thiên khịt mũi xem thường Từ Dương....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.