Yoongi nhìn trời mưa tầm tã mà lòng buồn man mác, tự dưng anh lại muốn sáng tác cái gì đó cho đỡ phải buồn rầu.
- Đổ mưa lớn quá..
Tự dưng từ đằng sau có cánh tay ôm lấy, toàn bộ sự ấm áp từ lòng ngực truyền thẳng đến anh. Khỏi cần quay lại, Yoongi cũng biết đó là ai.
- Sao thế Hoseok.
- Trời đổ mưa rồi nhỉ?
- Ừa.
- Thế đến khi nào anh mới đổ em?
-!!!
______
Công lại rồi nheeeee