Tuy rằng trên mạng bây giờ thanh âm mắng Tề Vũ Phi đã sắp muốn áp đảo thanh âm của fan muốn giúp anh ta tranh luận, nhưng, đoàn đội của anh ta bây giờ đã bất chấp chuyện này. Một là vì rất nhiều công ty chấm dứt hợp đồng, một cái khác chính là, Quách Tình đối với yêu sách trên mạng vô cùng phẫn nộ.
"Chuyện trên mạng có phải là thật hay không?" Quách Tình nhìn người đàn ông tuấn lãng trước mặt lạnh lùng hỏi.
Lời như vậy Tề Vũ Phi không biết đã nghe bao nhiêu lần, tuy rằng hôm nay xem ra Quách Tình dường như không giống như dĩ vãng, nhưng phản ứng đầu tiên của Tề Vũ Phi vẫn là phủ nhận. Có một chút lời nói dối một khi đã có một hai lần như vậy, dần dần liền sẽ trở thành thói quen.
Vì vậy, anh ta cũng không nghĩ nhiều, vẫn cho rằng bên công ty của Quách gia gặp vấn đề nên Quách Tình mới không vui.
Giống như thường ngày, Tề Vũ Phi nói: "Tình Tình, em phải tin anh, những chuyện này đều là giả thôi."
Quách Tình lành lạnh nói: "Là giả? Anh cho rằng tôi vẫn sẽ tin anh sao?"
Chuyện như thế này không biết đã phát sinh qua bao nhiêu lần rồi, Tề Vũ Phi giải thích vẫn rất là thuận miệng. Bởi vì mỗi khi anh có tin đồn với nữ minh tin truyền ra Quách Tình đều sẽ hỏi một câu. Mới đầu, Quách Tình cho dù có không tin, anh dỗ dành liền sẽ tin thôi.
Chỉ là, không ngờ tới, lần này Quách Tình lại nói ra lời như vậy. Anh ta nhìn vào biểu tình không giống mọi khi của Quách Tình, có chút lo lắng nói: "Tình Tình, em đây là có ý gì, em phải tin tưởng anh."
"Tôi có ý gì, anh nhìn xem tôi nhận được những thứ gì đây!" Quách Tình đem một phong bì trên bàn ném vào mặt Tề Vũ Phi. Tư liệu bên trong cũng theo động tác của Quách Tình mà trượt ra ngoài.
Tề Vũ Phi tùy tay nhặt lên một tấm ảnh, nội dung bên trong vô cùng táo bạo. Trên đó có hai nhân vật chính, một người là anh ta, một người là một cô gái anh không có chút ấn tượng nào. Anh ta mặc đồng phục trung học, đang nồng nhiệt hôn cô gái kia.
"Tình Tình, thứ này vừa nhìn liền biết là giả, người này làm sao có thể là anh, nhìn xấu như vậy, khẳng định không phải là anh." Tề Vũ Phi chột dạ giải thích.
"Không phải anh, thế thì anh tiếp tục xem những cái khác đi." Trong giọng nói của Quách Tình có phần lãnh tĩnh khó nói, giống như là sự yên lặng trước cơn bão vậy.
Tề Vũ Phi lúng túng nhìn Quách Tình một cái, cúi đầu lại tiếp tục xem những bức ảnh khác.
Kết quả, càng nhìn càng sợ hãi. Bên trong có ảnh anh cùng cô gái đi phá thai ở phòng khám tư nhân, còn có chứng cứ anh đã chỉnh dung, còn có ảnh anh cùng nữ minh tinh khác đang trộm hôn nhau.
Ảnh hôn nữ minh tinh còn có thể hiểu được, dù sao phóng viên bây giờ nhiều như vậy. Nhưng, ảnh trước đây của anh đến cùng là làm sao lại bị người ta chụp được? Chẳng lẽ những người đó từ lúc anh còn học trung học đã biết là anh có một ngày sẽ nổi tiếng, vì thế chụp lại sao? Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh sau lưng Tề Vũ Phi đều tuôn ra.
"Tình Tình, anh..."
Quách Tình suy sụp ngồi trên ghế sô pha, chầm chậm nói: "Tôi trước nay chưa bao giờ nghĩ tới anh lại người như vậy. Tôi vẫn luôn cho rằng anh là mối tình đầu của tôi, cho rằng tôi là người phụ nữ đầu tiên của anh. Cho rằng anh luôn đặc biệt đối xử tốt với mình tôi. Kết quả thì sao? Anh từ trước tôi liền có người phụ nữ khác, anh kết hôn rồi thậm chí còn cùng nữ minh tinh khác ở với nhau."
Tề Vũ Phi có cảm giác là có thứ gì đó không nằm trong khống chế của anh, anh ta ngồi xổm trước mặt Quách Tình, nóng nảy nói: "Tình Tình, em nghe anh giải thích, những thứ này anh đều có thể giải thích được."
Quách Tình lại giống như không nghe thấy gì cả, ngơ ngác nhìn trần nhà, nói: "Tôi đã thích anh đến thế nào chứ, năm đó lúc còn học trung học đã ngủ với anh, còn mang thai con của anh. Cha tôi muốn tôi ra nước ngoài du học tôi cũng không đi. Tôi vì anh từ bỏ bao nhiêu thứ? Kết quả thì sao, anh lại đối với tôi như vậy sao? Anh đem tôi coi như con ngốc vậy, lừa quay vòng vòng. Bây giờ sự thật đều đã bày ra trước mắt rồi, anh còn muốn giảo biện gì nữa? Nếu như tôi không phát hiện, anh có phải là định cứ thế lừa tôi cả đời không?"
Tề Vũ Phi nhìn dáng vẻ sắc bén của Quách Tình, tim cũng đập loạn lên, miệng anh ta mím chặt một lúc, lắp ba lắp bắp nói: "Tình Tình, không phải như vậy đâu, sự tình thật sự không phải như vậy. Người trong những tấm ảnh kia không phải anh. Là nữ minh tinh quyến rũ anh, không phải lỗi của anh. Là bọn họ quyến rũ anh mà. Anh đối với em thật sự là nhất tâm nhất ý, em phải tin anh."
Quách Tình nghiêng đầu nhìn lướt qua đống ảnh trên mặt đất, cúi người chậm rãi nhặt lên một tấm, tựa cười mà như không cười nhìn một lúc, sau đó ném mạnh vào mặt Tề Vũ Phi.
"Anh nói với tôi là bọn họ quyến rũ anh, anh coi Quách Tình tôi là đồ ngu sao? Anh nhìn xem anh cười vui vẻ đến nhường nào, hôn biết bao say đắm!"
Mồ hôi sau lưng Tề Vũ Phi tuôn ra từng tầng từng tầng, anh ta không biết bản thân còn có thể giải thích như thế nào nữa, lúc này, anh ta nghe thấy tiếng đứa con khóc, trong mắt lập tức hiện lên một tia sáng, nói: "Tình Tình, em quên rồi sao, chúng ta còn có con nữa. Anh là thật sự yêu thương Quang Quang. Quang Quang không thể không có cha, anh biết là anh sai rồi, sau này tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa. Em nhìn vào phần của Quang Quang mà tha thứ cho anh được không?"
Quách Tình nghe được những lời này tức tới mức ngược lại lại cười: "Tề Vũ Phi, anh đúng là không biết xấu hổ, dám lấy con chúng ta ra nói, anh cũng xứng! Đúng, Quang Quang là không thể không có cha. Nhưng người cha này không nhất định sẽ là anh đến làm. Người muốn làm cha nó nhiều lắm! Anh tính là cái thứ gì! Khi Quách Tình tôi yêu anh, anh cái gì cũng phải, lúc mà Quách Tình này không thích anh nữa, thì anh chỉ là rác rười lề đường thôi."
Tề Vũ Phi nghe lời mắng mỏ của Quách Tình, sắc mặt càng thêm trắng. Cả người nhìn có vẻ vô cũng chật vật, không có chút nào dáng vẻ thần thượng được nghìn vạn người hâm mộ ủng hộ. Lúc này, anh ta cũng hiểu rồi, việc đến nước này, không còn gì để nói nữa. Quách Tình là kiểu người như thế nào anh cũng biết rõ, trừ người toàn tâm toàn ý đối với cô, đối với người khác tất cả đều là tính toán.
Chẳng qua, giữa bọn họ còn có một đứa con, sẽ không phải nói tan liền tan. Nếu đối phương thích mình, anh ta cũng không cần thiết phải ủy khuất để chu toàn. Anh ta tin rằng, bằng vào sự yêu thích của Quách Tình đối với anh, sẽ không dễ dàng buông tay như vậy.
Hơn nữa, anh ta cũng là một người có đầu óc có tướng mạo. Vừa ra cửa liền được nghìn vạn người hâm mộ tiền hô hậu ủng, không cần phải nhận loại khuất nhục này. Vừa rồi là do anh ta nhất thời chột dạ mới hạ mình thấp kém như vậy, bây giờ nghĩ rõ rồi liền sẽ không tiếp tục làm chuyện ngu ngốc như thế nữa.
Nghĩ tới đây, Tề Vũ Phi không nói lời nào đứng dậy, vỗ vỗ bụi bặm không hề tồn tại trên người. Giống như là biến đổi một người khác, nhìn vào Quách Tình trước mặt, nhàn nhạt nói: "Tình Tình, em bây giờ không được bình tĩnh, chờ em bình tĩnh trở lại sẽ nhất định hối hận rằng hôm nay đối xử với anh như vậy. Anh biết, em vẫn yêu anh. Chỉ là, em có nghĩ đến chưa, nếu em ly hôn với anh, anh liền sẽ không còn ở bên em nữa. Dù sao năm đó khi kết hôn, anh cũng không thực sự tình nguyện cho lắm. Nếu thật sự ly hôn, anh cũng coi như được giải thoát."
Quách Tình vốn là đã rất phẫn nộ rồi, nghe được lời này soạt một cái đứng bật dậy, đưa tay phải ra tát cho Tề Vũ Phi một cái: "Anh cút đi cho tôi!"
Tề Vũ Phi lau miệng, cười nói: "Quách Tình, tôi chờ cô đến cầu tôi."
Quách Tình nhìn bóng lưng rời đi không có gì lưu luyến của Tề Vũ Phi, nhàn nhạt nói: "Anh chắc là không biết bản thân đắc tội người ta hả? Anh còn cho rằng mình vẫn là ngôi sao lưu lượng nghìn vạn fan của ngày hôm qua sao? Haha."
Tề Vũ Phi quay đầu nhìn vào Quách Tình, cau mày, hỏi: "Cô đang có ý gì?"
Quách Tình cười lạnh đáp: "Ý gì? Anh lập tức sẽ biết, anh có thể cút rồi."
Ngày hôm sau, Tề Vũ Phi đến công ty, vốn cho là sự tình rất dễ dàng giải quyết. Kết quả anh Trương mệt mỏi nói: "Tiểu Phi, chuyện này sợ là không đơn giản như thế, có người đang nhằm vào cậu. Hơn nữa đối phương có vẻ không phải là người trong giới giải trí, vì trong giới không có người nào có năng lực lớn như vậy. Nhãn hiệu cậu đại diện toàn bộ đều muốn chấm dứt hợp đồng với cậu. Tiếp đó chỉ còn có một cách, đó là đi tìm Quách gia. Đi hỏi thăm một chút xem cậu rốt cuộc đắc tội người nào, khiến cho họ thu xếp từ phía trong giúp cậu."
Tề Vũ Phi nghe được lời của anh Trương, sắc mặt trắng bệch, nói: "Anh Trương, chỉ có một cách giải quyết này sao? Loại chuyện này không phải là việc nhỏ sao, thật sự sẽ có ảnh hưởng lớn như vậy ư? Doanh tiêu hào trên mạng không phải là không có chứng cứ thật sự sao? Phía bên thương hiệu hẳn là sẽ không thật sự giải ước đi. Rõ ràng là lỗi của bọn họ."
Anh Trương lại có chút vô lực nói: "Đúng, mới đầu công ty cũng nghĩ như thế, cảm thấy thương hiệu là cố ý, rõ ràng có lỗi trước lại dám đòi hỏi chúng ta. Kết quả, thời điểm công ty đi thu xếp, phát hiện ra đối phương là quyết tâm muốn kiện cậu, hơn nữa trong tay bọn họ đều có chứng cứ. Dù gì thì danh tiếng của cậu trên mạng bây giờ không tốt lắm, nếu đối phương thực sự muốn kiện, chưa chắc đã không thắng được. Lại còn... trọng điểm là, sự tình trên mạng đều là thật. Thật sự muốn nói là làm gì sai, thì cũng là chúng ta sai. Vì vậy, chúng ta chỉ có thể nghe theo người ta dàn xếp."
Trong đầu Tề Vũ Phi đột nhiên nghĩ tới lời hôm qua Quách Tình nói, anh đắc tội người ta rồi. Anh vốn còn muốn chờ Quách Tình liên hệ với anh, bây giờ anh ta lại chờ không được rồi. Không ngờ, anh ta không chỉ không gọi được điện thoại cho Quách Tình, còn nhận được thỏa thuận ly hôn từ Quách Tình.
Mấy ngày này Quách Tình cũng không sống tốt. Công ty của nhà gặp vấn đề, kết quả sau đó phát hiện được là bởi vì cô lúc trước cùng với Tề Vũ Phi đi bôi nhọ một nữ minh tinh mà tạo thành. Đại ca trước giờ vẫn luôn cưng chiều cô cũng bắt đầu lạnh nhạt với cô. Mà cũng đồng thời, cô còn nhận được tư liệu đen liên quan đến Tề Vũ Phi từ một người không biết tên gửi đến. Cả người cô đều phải đối mặt với vô tận dày vò.
Cho đến thời điểm gửi đơn ly hôn đi, cả người cô mới nhẹ nhàng được. Đúng a, Tề Vũ Phi không yêu cô. Giống như anh cả của cô đã nói, ly hôn với Tề Vũ Phi rồi, cô muốn ngủ với tiểu minh tinh nào cũng được, cô sẽ tự do. Chỉ là, trái tim đã tan vỡ không biết lúc nào mới có thể bù lại.
Tề Vũ Phi xong rồi.
Tài liệu đen của Tề Vũ Phi bay khắp trời.
Tề Vũ Phi phải rời khỏi giới giải trí rồi.
Tâm tình của người hâm mộ Tề Vũ Phi mấy ngày ngay có thể nói là lên xuống thăng trầm. Từ mới bắt đầu nhìn thấy tài liệu đen liền không ngừng đi giải thích, cho đến sau này nhìn thấy từng cái từng cái búa tạ đánh mặt, đến cuối cùng liền đến phía cơ quan chức năng cũng đứng ra thừa nhận. Bọn họ bắt đầu triệt để im lặng.
Tề Vũ Phi quyến rũ nữ minh tinh tạo tin đồn, nịnh bợ đạo diễn muốn có nhiều hơn mấy cảnh, quyến rũ cao tầng công ty muốn có được tài nguyên tốt hơn... hãm hại nghệ nhân ra mắt cùng thời điểm... chụp trộm ảnh của Thẩm Sở Sở biên chuyện hãm hại cô...
Vì vậy, ngôi sao yêu thích nhiều năm là một tên cặn bã, đây là một loại trải nghiệm như thế nào?
Mà lúc này, bộ phim điện ảnh đầu tiên Thẩm Sở Sở một mình diễn nữ chính "Gia Lăng công chúa" cuối cùng cũng quay xong, cô cũng từ tổ kịch trở về Đế Đô. Vừa xuống máy bay, cô liền cảm nhận được sự nhiệt tình đã lâu rồi không được hưởng.
Vừa thấy được tràng cảnh này, Thẩm Sở Sở vốn là muốn gọi điện cho Hàn Hành Ngạn, cũng vội vã cúp máy. Sau khi nhắn một tin báo bình an liền thu lại điện thoại.
Đối mặt với câu hỏi của phóng viên, trên mặt Thẩm Sở Sở mang theo một nụ cười rất công thức. Điều nên nói không nên nói, cái gì cũng không tiết lộ ra. Chẳng qua việc của Tề Vũ Phi vốn là đã chứng thực rồi, phỏng vấn thêm Thẩm Sở Sở dường như cũng không có ý tứ gì cả, vậy nên các phóng viên chỉ có thể bỏ cuộc.
Chỉ là, lúc một cô bé fan hâm mộ rất quen mắt sắp ngã, cô cúi người đỡ cô ấy. Sau khi đứng thẳng lên không cẩn thận lại mở ra hệ thống nhân duyên của người ta, vốn định lập tức đóng lại, kết quả lại nhìn thấy một cái tên cùng với một tấm ảnh vô cùng quen thuộc.
~~~~~ Hết chương 83 ~~~~~
Danh Sách Chương: