• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Byakuran Gesso lặng im, nhìn chằm chằm vị trí cửa ra vào. Không khí đè nén vô cùng, Bluebell gần như không thể thở được. Đến lúc cô ta cho rằng mình sẽ chết rồi thì Byakuran bỗng thu hồi hết khí thế ban nãy.

Chỉ thấy hắn xoa môi, sau đó cười rộ lên:

"Kao-chan vì Sho-chan và Genkishi mà xa cách tôi sao?"

"Em có biết...mình đang làm gì không?"

Không ai đáp trả, hắn cũng không để ý. Nụ cười tươi tắn trên gương mặt đó càng ngày càng lạnh, càng ngày càng lạnh, cho đến mức...

"Được rồi, ra ngoài thôi. Vongola còn đang đợi chúng ta kìa."

Bluebell run rẩy: "Vâ, vâng!"

Kaori không biết mình đi đến đâu.

Cô gần như không thể xác định phương hướng.

Kaori thấy lòng mình trống rỗng lạ kì, có những thứ cảm xúc xa lạ cứ nhen nhói trong cô, nó bứt rứt và khó chịu đến mức khiến cô muốn ngủ một giấc thật sâu để không còn cảm nhận được gì nữa.

Nó quá xa lạ...

.
.
.

Ở bên kia, Sawada Tsunayoshi vội vàng chạy tới bên cạnh Irie. Thế nhưng tình hình không hề xấu như hắn vẫn nghĩ, Irie ho khan một tiếng, sau đó ngồi dậy.

"I, Irie-san?"

"Vongola." Irie xoa ngực, hít một hơi thật sâu: "Cứ tưởng là tôi chết rồi chứ."

Không biết vì sao Irie Shoichi không chết. Dù sao rõ ràng lúc ấy ai cũng thấy Kikyo giết hắn rồi. Nguyên nhân...có lẽ phải hỏi Byakuran mới biết được câu trả lời.

Trong lúc hắn giải thích với đám người Tsuna về nguyên lí của thế giới song song và khả năng đặc biệt của Byakuran, đám người Millefiore xuất hiện.

"Được rồi được rồi, ôn chuyện như vậy thôi~" Byakuran cười híp mắt, chìa tay ra: "Mau đưa nhẫn Vongola và núm giả đây."

Nghe lời này, Irie phản ứng cực mạnh, vội vã phản bác: "Không được!"

"Ồ?"

"Byakuran-san... Còn nhớ hồi đại học chúng ta có chơi Choice lần cuối chứ? Lúc ấy tôi thắng, cậu đã nói là sẽ thực hiện một điều kiện của tôi... Bây giờ tôi muốn ra điều kiện! Chúng ta chơi lại một lần nữa!"

"Eh? Có chuyện này sao?" Byakuran vô tội buông tay: "Tôi không nhớ rõ."

"Cậu—-"

"Mà~ Đừng nói chuyện này nữa." Hắn cười híp mắt: "Đưa chiến lợi phẩm đây."

"Trước không nói chiến lợi phẩm..." Squalo đưa mắt nhìn: "Nữ nhân kia đâu?"

"Sao, muốn tìm Kao-chan làm gì?" Byakuran híp mắt lại: "Không thể được nha."

Tình hình căng thẳng hết sức, ngay tại lúc Sáu Loài Hoa Đưa Tiễn thực sự định động thủ, một thanh âm non nớt vang lên:

"Ta đồng ý!"

Mọi người bị thanh âm ấy hấp dẫn.

Giglio Nero Uni từ từ bước lại, nói rằng: "Ta lấy danh nghĩa là boss thứ hai của Millefiore, chấp nhận yêu cầu chơi lại của Vongola!"

"Uni-chan..." Byakuran thu hồi nụ cười.

Uni không để ý tới hắn, mà là đi đến trước mặt Tsuna, kiên định nói:

"Xin hãy bảo vệ tôi!"

Tsuna sau một vài giây luống cuống cũng hạ quyết tâm kéo Uni vào doanh trại của mình.

Byakuran từ xa nhìn lại, cười yếu ớt, không phát biểu ý kiến.

...Cho đến khi cả người cô bé và toàn bộ núm giả phát sáng, sắc mặt của hắn mới biến đổi.

Đó là khuôn mặt có biểu cảm như thế nào nhỉ?

Hưng phấn, hung ác, lạnh lẽo và điên cuồng.

Không, những từ ngữ này thậm chí còn không đủ chính xác để hình dung vẻ mặt của hắn.

"Uni-chan..." Byakuran Gesso vươn tay ra, hưng phấn nói: "Tới đây, về nhà với ta nào..."

Uni tránh ở sau lưng Tsuna.

"Em sẽ không muốn đám Black Spell sẽ vì em mà chết đúng không?"

"T, tôi.."

"Nào nào, nếu để họ biết em phản bội bọn họ, bọn họ sẽ thế nào chứ?"

"Không..." Uni run rẩy: "Họ sẽ hiểu cho tôi thôi!"

"Uni-chan..."

"Kufufufu... Một vở hài kịch sao?"

Tiếng cười này... Tsuna sửng sốt:

"Mukuro-san?!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK