Thấy vậy, tiểu thiếu nữ còn chưa có phản ứng, mọi người chung quanh đã lộ ra vẻ giận dữ.
"Quả nhiên không hổ là quái vật!"
"Côn trùng có hại chỉ biết làm hại loài người!"
"Giết!"
"Giết nàng!"
Vừa rồi còn không quan tâm, lúc này, mọi người lại vây tới, vây tiểu thiếu nữ đang tràn đầy sợ hãi vào giữa.
Mắt thấy tất cả, trong đầu Noah chỉ hiện lên ba chữ.
Vì cái gì?
Vì cái gì cô bé này sẽ bị gọi là quái vật?
Vì cái gì người chung quanh chẳng những đối với nàng thấy chết mà không cứu, mà còn định bỏ đá xuống giếng?
Vì cái gì ánh mắt của cô bé này là màu đỏ thẫm?
Vì cái gì một đám cư dân khu vực Tokyo vừa rồi còn rất bình thường, lúc này, lại có thể dễ dàng nói câu 'Giết nàng' với một cô bé không đến mười tuổi?
Không hiểu.
Noah thật sự không hiểu.
Thế nhưng, Noah không hiểu, không có nghĩa là hắn sẽ khoanh tay đứng nhìn.
Không do dự chút nào, Noah trực tiếp tiến lên, trong ánh mắt soi mói của tất cả mọi người và ánh mắt hoảng sợ của tiểu thiếu nữ, bắt lấy tay của tiểu thiếu nữ, sau đó, đi hướng bên ngoài đám người.
"Ê!"
Sau khi phản ứng kịp, kể cả những người vừa bò dậy, tất cả mọi người đều chặn đường Noah, nhìn Noah bằng ánh mắt hiểm ác.
"Ngươi là ai?"
"Muốn đi sao?"
"Ngươi muốn bao che quái vật kia sao?"
"Cẩn thận đó, nàng lúc nào cũng có thể Gastrea hóa, ăn tươi ngươi, tiểu quỷ thối!"
Những người chặn đường Noah đều kêu gào, có người còn nói lời ác độc với Noah, khiến người vây xem càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng nhiều người nhìn Noah bằng ánh mắt khủng bố, vẻ mặt chán ghét và căm hận.
Trái lại, tiểu thiếu nữ đang bị Noah kéo kia giống như không dám tin Noah sẽ dũng cảm đứng ra vì nàng, sững sờ tại chỗ, quên giãy giụa.
Thấy người chung quanh càng ngày càng nhiều, lời nói ác độc thậm chí thô tục cũng càng ngày càng nhiều, trong lòng Noah dâng lên sự tức giận. Noah hất túi vải trên bờ vai lên, cầm trong tay.
Thấy vậy, âm thanh chung quanh lập tức biến mất.
Vừa rồi còn tức giận và căm hận, lúc này, vẻ mặt của mọi người lại rất ngưng trọng, liếc nhau, nhổ nước miếng.
"Stop đê..."
"Lại là một cảnh sát nhân dân..."
"Thảo nào lại đi che chở quái vật như vậy..."
"Đối với bọn họ, những quái vật này đều là công cụ lợi dụng chứ?"
"Thật là xui..."
Nói đến đây, mọi người không nhìn Noah nữa, mà là nhìn tiểu thiếu nữ có đôi mắt đỏ thẫm bằng ánh mắt không cam lòng, sau đó, tốp năm tốp ba mang theo ác ngữ, một bên thảo luận, một bên tản ra.
Thấy thế, Noah hơi ngẩn ra, trong mắt lóe lên thần sắc suy nghĩ.
Cảnh sát nhân dân?
Lại là một từ ngữ không biết.
Noah nhìn về phía Monolith ở xa xa, hoặc nhiều hoặc ít có chút vội vàng.
Nếu không hiểu rõ thế giới này, hành động của mình sẽ bị hạn chế.
Phải tranh thủ thời gian, thu thập tình báo của thế giới này.
...
Một tuần sau...
Bên ngoài đường ranh giới Monolith, tức khu vực mà đám Gastrea tàn sát bừa bãi, toàn bộ đều là lĩnh vực không dò xét.
Ở địa phương cực kỳ nguy hiểm như vậy, Noah đứng trên một vùng đất có màu sắc như thân cây bị mục nát, nhìn bầu trời xám đen, trong con ngươi thâm thúy hiện lên sự mê man.
Trong một tuần lễ này, ngoài việc cố gắng nghiên cứu ngôn ngữ dùng trong khu vực Tokyo, Noah đều săn bắn Gastrea ở bên ngoài Monolith.
Noah không có tiền.
Vì vậy, sau khi vô tình biết một số cơ sở nghiên cứu đang thu mua bộ phận thân thể của Gastrea để tiến hành nghiên cứu, Noah liền thường xuyên đi săn bắn Gastrea, thông qua buôn bán bộ phận thân thể của Gastrea, kiếm một ít sinh hoạt phí.
Mà trong một tuần lễ này, Noah đã giải quyết vấn đề về ngôn ngữ và giao lưu.
Cho nên, cũng biết một số hiện thực tàn khốc.
Vì tùy thân mang theo vũ khí, Noah bị người coi là cảnh sát nhân dân.
Cái gọi là cảnh sát nhân dân, là cách gọi tắt của công ty canh gác dân gian. Đó là những tổ chức dân gian chuyên môn xử lý sự kiện có liên quan đến Gastrea.
Bởi vì hình thức là công ty dân gian, cho nên, các cảnh sát nhân dân đều dùng hình thức tiếp nhận ủy thác để chấp hành nhiệm vụ.
Nội dung của nhiệm vụ không chỉ là tiêu diệt Gastrea xâm lấn, mà còn bao gồm các loại như bảo tiêu, hộ vệ, tìm tòi... Có lúc, các cảnh sát nhân dân còn phải tiếp nhận chỉ thị của chính phủ, chấp hành nhiệm vụ.
Có thể thấy, tính chất công tác của cảnh sát nhân dân khá giống với Ma Đạo Sĩ.
Thế nhưng, khác nhau ở chỗ, cảnh sát nhân dân đều là hai người hành động.
Một người là cảnh sát nhân dân.
Người kia, lại là Kẻ bị nguyền rủa.
Loài người đặc thù ra đời khi Gastrea xuất hiện —— —— Kẻ bị nguyền rủa.
Các nàng là những đứa trẻ có thừa số Gastrea virus, thu hút Gastrea virus khi mẫu thân các nàng đang mang thai, khiến các nàng được sinh ra từ thai nhi tích lũy virus. Do đó, các nàng có năng lực của Gastrea, tức là năng lực thân thể hơn người và năng lực tái sinh.
Bởi vì Kẻ bị nguyền rủa bị lây khi đang ở phôi thai kỳ, nhưng tốc độ đột biến lại rất chậm chạp, vì vậy, các nàng có năng lực tái sinh rất mạnh và lực lượng, tốc độ siêu việt loài người.
Khi Kẻ bị nguyền rủa giải phóng Gastrea virus trong cơ thể, đạt được lực lượng, con ngươi của các nàng sẽ biến thành màu đỏ thẫm.
Đó là chứng minh của Kẻ bị nguyền rủa.
Bởi vì Kẻ bị nguyền rủa có lực lượng tương đương với Gastrea, cho nên, mọi người đều vận dụng loại lực lượng này vào chiến tranh Gastrea.
Vì vậy, cảnh sát nhân dân của công ty canh gác dân gian đều là tổ hai người hợp tác.
Bản thân là người mang theo Gastrea virus, tức Kẻ bị nguyền rủa, bởi vì có thể phát huy lực lượng của Gastrea, hơn nữa có năng lực tái sinh của Gastrea, cho nên, bọn họ là chiến lực chủ yếu trong tổ hai người.
Những Kẻ bị nguyền rủa hợp tác với cảnh sát nhân dân, được gọi chung là —— —— Initiator.
Mà các cảnh sát nhân dân là những người hợp tác của Initiator, dành cho Initiator ủng hộ chủ yếu, cũng là người giám hộ của Initiator. Hầu hết bọn họ đều là loài người bình thường, mặc dù năng lực chiến đấu kém Initiator, nhưng trên cơ bản cũng đều là người lão luyện trong chiến đấu, là người ra lệnh, cũng là trụ cột tinh thần của các Initiator. Bọn họ được gọi chung là —— —— Promoter.
Vì Gastrea virus xuất hiện chưa tới mười năm, vì vậy, Initiator, tức Kẻ bị nguyền rủa, đều là những đứa trẻ chưa đến mười tuổi.
Hơn nữa, tất cả đều là nữ tính.
Các cô bé cái gì cũng không biết, nhưng lại bị người coi là đạo cụ đến lợi dụng. Thậm chí, bởi vì trong cơ thể có Gastrea virus, mọi người còn không coi các nàng là con người.
Quái vật!
Đây là nguyên nhân vì sao tiểu thiếu nữ có con ngươi đỏ thẫm kia sẽ bị mọi người bài xích như vậy.
Sau khi biết những điều này, Noah rốt cuộc đã hiểu.
Thế giới này, không chỉ tràn ngập tuyệt vọng, mà còn hắc ám hơn so với tưởng tượng của mình.
Nhìn về phía khu vực Tokyo bên trong Monolith, Noah không nói lời nào. Thật lâu về sau, nhìn thoáng qua dấu ấn yêu tinh trên mu bàn tay của mình, Noah nắm chặt nắm đấm.
Vào giây phút này, Noah hạ một quyết định.