Vừa mới từ trong phòng đi ra, Noah nghe được tiếng chuông cửa, hơi ngẩn người, nhưng lập tức, năng lực cảm ứng xuất sắc liền đem hơi thở của người đến phản ứng cho Noah, khiến Noah trợn mắt khi nhận ra thân phận của người đến.
Tiến lên phía trước, Noah trực tiếp mở cửa, sau một khắc, ba bóng người in vào tầm mắt hắn.
Người tới là một nam một nữ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi và một tiểu thiếu nữ khoảng mười tuổi.
Đứng ở phía trước là tiểu thiếu nữ mười tuổi.
Tiểu thiếu nữ mặc áo khoác hoa văn ô vuông thời thượng, váy ngắn và giày ống cao đế dày, song đuôi ngựa đang lay động được buộc bằng loại cài tóc khá lớn, trên mặt mang theo một dáng tươi cười sáng sủa.
Đứng ở bên trái phía sau tiểu thiếu nữ là một thiếu nữ đẹp hệ màu đen.
Thiếu nữ có một mái tóc mềm mại đen nhánh dài đến thắt lưng, làn da trắng nõn, mặc một bộ quần áo thủy thủ học sinh, con mắt dài nhỏ, có một gương mặt xinh đẹp.
Đứng ở bên phải phía sau tiểu thiếu nữ thì là một thiếu niên đang mặt ủ mày chau.
Thiếu niên mặc đồng phục học sinh đen nhánh giống như Tây phục, trước ngực đeo huy hiệu không biết của trường nào, bên hông đeo một khẩu súng lục, nhìn là biết không phải học sinh bình thường.
Tổ hợp ba người xuất hiện trước mặt Noah, trên mặt đều mang theo dáng tươi cười.
Khác nhau là, dáng tươi cười của tiểu thiếu nữ là loại biểu cảm hoạt bát đáng yêu phát ra từ nội tâm, nhưng trong dáng tươi cười trên mặt của thiếu niên thiếu nữ sau lưng nàng lại hoặc nhiều hoặc ít có thành phần nịnh hót.
Noah giả vờ không nhìn thấy thiếu niên và thiếu nữ đứng ở phía sau, chào hỏi tiểu thiếu nữ đang cười sáng sủa.
"Enju?"
"Hội trưởng!" Tiểu thiếu nữ tên là Enju trực tiếp nhào tới trên người Noah, đọng ở trên người hắn.
"Thiếp thân rất nhớ ngươi a! Hội trưởng!"
"Gạt người! Rõ ràng buổi sáng đi học đã trò chuyện rồi!" Noah không chút lưu tình bế thiếu nữ xuống, không nhìn vẻ mặt bất mãn của nàng, gõ gõ đầu nàng.
"Hình như đã trưởng thành một chút, đúng không?"
Nghe vậy, hai mắt Enju tỏa sáng, hưng phấn hỏi.
"Là bộ ngực sao?!"
Vừa dứt lời, Noah liền gõ một cái trên đầu Enju, khiến nàng kêu đau, đồng thời, mặt không biểu cảm uốn nắn.
"Là thân cao!"
"Này này này! Hội trưởng Noah!" Vẫn bị không đếm xỉa, thiếu nữ mất hết kiên nhẫn, tiến lên một bước, chỉ vào mũi mình, nhấn mạnh cảm giác tồn tại.
"Chúng ta cũng ở nơi này đấy! Chúng ta cũng ở!"
"Là các ngươi hả?" Chỉ tiếc, phản ứng của Noah lại cực kỳ lạnh nhạt.
"Tendo tiểu thư và Satomi Rentaro đồng học, rất lâu không gặp."
"Đừng gọi ta là Tendo, gọi ta là Kisara!" Tendo Kisara cau mũi, có chút không vui nói.
"Hội trưởng Noah, ngươi cố ý phải không?"
"Vậy sao?" Phản ứng của Noah vẫn lạnh nhạt như vậy.
"Vậy thì thật xin lỗi."
"Hmm, Noah, không cần lạnh nhạt như vậy với chúng ta chứ?" Satomi Rentaro gãi đầu.
"Dù sao chúng ta cũng nhận thức một năm rồi, cũng coi như là bạn cũ chứ?"
"Như vậy, bạn cũ của ta, Satomi Rentaro đồng học và Tendo Kisara đồng học, để ta đoán một chút mục đích của các ngươi khi đến đây nhé?" Noah bỗng nhiên cười cười.
"Nếu ta đoán không nhầm, lý do hai vị đến đây hẳn là, thu nhập của công ty canh gác dân gian Tendo tháng trước vô hạn tiếp cận không, tháng này cũng không có sinh ý tới cửa. Cho nên, thân là xã trưởng, Tendo Kisara đồng học và cảnh sát nhân dân dưới cờ nàng Satomi Rentaro đồng học, bởi vì không có sinh hoạt phí nên mới tới tìm ta, hi vọng ta đem một ít ủy thác mà Fairy Tail nhận được phân cho các ngươi."
Noah nhìn Satomi Rentaro và Tendo Kisara biểu cảm cứng đờ, nheo mắt.
"Ta nói không sai chứ?"
"Ha ha..." Satomi Rentaro và Tendo Kisara vẫn bảo trì biểu cảm cứng đờ, cười khan hai tiếng, Enju thì là hết sức phấn khởi nhảy lên.
"Thật không hổ là hội trưởng của Fairy Tail chúng ta, đoán đúng hết!"
"Quả nhiên là như vậy." Noah nhìn Satomi Rentaro và Tendo Kisara.
"Ta nói, làm gì có ai như các ngươi, kinh doanh công ty cảnh sát nhân dân, kinh doanh đến mức phải nhận ủy thác ở chỗ khác?"
"Có...có biện pháp nào!" Tendo Kisara căm tức nói.
"Tất cả là vì xã viên của công ty chúng ta quá vô dụng, khiến công ty chúng ta không nổi tiếng được, thực lực còn yếu như vậy, người khác đương nhiên không nguyện ý tìm chúng ta!"
"Thật là như vậy sao?" Satomi Rentaro nhỏ giọng phản bác.
"Vấn đề phải là ở địa chỉ của công ty chúng ta chứ? Tầng một thì mở quán bar đồng chí, tầng hai thì mở quán ăn đêm, tầng bốn thì cho vay lãi suất cao."
"Nếu Satomi-kun là cảnh sát nhân dân lợi hại, khách nhân căn bản sẽ không để ý những thứ này!" Tendo Kisara trừng Satomi Rentaro, sau đó lại nhìn về phía Noah, trên mặt hiện lên dáng tươi cười sự vụ tính giả đến không thể giả hơn.
"Nha, dù sao Fairy Tail của hội trưởng Noah mỗi ngày đều nhận được không ít ủy thác mà? Chia một ít cho chúng ta cũng không có vấn đề chứ?"
Công tác của cảnh sát nhân dân chính là giải quyết sự kiện có liên quan đến Gastrea.
So với các cảnh sát nhân dân thuần túy, tính chất của Fairy Tail có chút bề bộn.
Nội bộ Fairy Tail sắp đặt trường học, bệnh viện, nơi ở cho Kẻ bị nguyền rủa, thậm chí cơ sở bồi dưỡng Initiator. Mà số tiền để duy trì những cơ sở này hoạt động, đều là tài sản cá nhân của Noah.
Thông qua săn giết Gastrea, bán thân thể Gastrea cho các cơ sở nghiên cứu, do đó đạt được lợi ích.
Ngay từ đầu, Noah dùng phương thức này để kiếm tiền, sau đó dùng tất cả tiền để thành lập Fairy Tail, lúc này mới khiến Fairy Tail có thể ra đời.
Mà đến khi Fairy Tail có thể chân chính kinh doanh, Noah mời chào những cảnh sát nhân dân đã được các Initiator trong Fairy Tail công nhận, dùng danh nghĩa Fairy Tail đi ra ngoài công tác, kiếm thù lao, đạt được số lớn tài chính, khiến Fairy Tail bước lên quỹ đạo.
Bình thường, các cảnh sát nhân dân dưới cờ công ty canh gác dân gian khác đều dùng phương thức nhận tiền lương để đi ra ngoài công tác. Toàn bộ thù lao thì quy về công ty.
Noah thì lại để Fairy Tail học tập một Fairy Tail của thế giới khác, đem các ủy thác đều chế thành đơn ủy thác, dán trên bảng ủy thác, để các cảnh sát nhân dân dưới cờ tự mình lựa chọn công tác, bảy thành thù lao sẽ thuộc về bản thân cảnh sát nhân dân.
Phương thức hoạt động như vậy cũng hấp dẫn không ít cảnh sát nhân dân từ bên ngoài.
Dù sao, công tác ở Fairy Tail, chỉ cần chăm chỉ, thù lao tuyệt đối cao hơn rất nhiều so với các cảnh sát nhân dân khác.
Vì vậy, là một tổ chức cảnh sát nhân dân khác loại, Fairy Tail cũng được không ít người trong nghiệp giới đồng ý.
Hiện tại, Fairy Tail đã là tổ chức cảnh sát nhân dân nổi tiếng nhất của khu vực Tokyo.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hai người da mặt dày trước mắt này thường đến thăm Noah.
"Bành —— ——!"
Tendo Kisara nặng nề vung ra một quyền, đập trên bụng Satomi Rentaro.
"Ô ốc!" Satomi Rentaro lập tức kêu quái dị, ôm bụng nằm trên mặt đất.
Tendo Kisara lập tức thuận thế quỳ xuống, đè đầu Satomi Rentaro, làm một dáng dấp quỳ mọp.
"Chúng ta sẽ tuân thủ quy tắc của Fairy Tail, chỉ lấy bảy thành thù lao đấy. Cho nên, xin ngươi cho chúng ta công tác. Nếu không, chúng ta thật sự sẽ chết đói!"
Noah ngửa mặt lên trời, thở dài, hoàn toàn bó tay rồi.