Mục lục
Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 84: Ác chiến trên sô pha

Hạ Nhược Vũ thấy cô ta nói như vậy, nếu lại
nói không đi, thì dường như có chút không hợp lẽ,

mặc dù thật sự cô không hề muốn đi.
“Có, lúc nào ở đâu?”

“Bảy giờ tối, khách sạn Huy Hoàng” Lâm Minh
Thư nói nhanh.

“Được, mình biết rồi”’

Sau khi cúp điện thoại, Hạ Nhược Vũ cầm
điện thoại ngẩn người ra, những chuyện rắc rối
này, sao lại cứ tụ lại với nhau vậy, có phải muốn ép
©ô điên không?

Bên kia, Hàn Công Danh ngồi trên sô pha nhìn
người phụ nữ cúp điện thoại: “Lâm Minh Thư, cô
ấy nói gì?”

Ánh mắt của người đàn ông như nhìn thấu tim cô,
nụ cười trên mặt Lâm Minh Thư có chút cứng ngắc.

‘Ù” Nghe thấy Hạ Nhược Vũ sẽ đến, sắc mặt
Hàn Công Danh tốt hơn một chút. Hôm nay anh
ta xuất viện, vậy mà không thấy cô đến, thật là

một người phụ nữ vô tình mà.
Nhưng anh ta lại không thế bỏ cô được.

Trong lòng Lâm Minh Thư không thoải mái,
nhưng văn quan tâm nói: “Hàn Công Danh, sức
khỏe anh vẫn chưa được khỏe, hay về phòng nghỉ

ngơi nhé.”
“Tôi không sao”

Hàn Công Danh thấy sắc mặt cô ta có chút
mệt mỏi, nghĩ đến mấy ngày hồm nay đều là cô ta

chăm sóc mình, giọng điệu có chút nhẹ nhàng

nói: “Mấy ngày nay vất vả cho cô rồi, Lâm Minh Thư”

Lâm Minh Thư có chút sỉ mê mà nhìn Hàn
Công Danh tràn đầy trí thức, hơi kích động nói:
“Không sao, đây đều là những việc mà tôi nên làm
mày”
Mọi thứ cô ta làm vì anh ta, đều là cam tâm.
tình nguyện, chỉ mong anh ta có thể nhìn thấy sự

bỏ ra của cô ta.

“Lâm Minh Thự, tôi biết cô là một người phụ
nữ tốt bụng và dịu dàng, không biết sau này

người đàn ông nào may mân mà lấy được cô nhỉ”

Lời nói của Hàn Công Danh lập tức khiến cô
ta tái mặt, nâm chặt tay, khẽ run rẩy nói: “Hàn

Công Danh, anh thật sự nghĩ như vậy sao?”

Nhìn đôi mắt trực tiếp chân thành của người

phụ nữ, trong lòng Hàn Công Danh có chút không

nhịn được. Nhưng chuyện tình cảm không thể
miễn cưỡng, anh ta không muốn lại thêm một lần

vì chuyện này mà làm Vũ thất vọng,

Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyen one

Chỉ có thể tàn nhắn mà làm tổn thương trái
tìm người phụ nữ khác: “Đúng vậy, một người phụ
nữ tốt như cô thích hợp với một người đàn ông
tốt hơn, đừng có tìm một người đàn ông không ổn
định như tôi”

Lâm Minh Thư kích động hỏi: “Vậy Vũ thì sao,
có thế được sao?”

Đây là cái lý do gì chứ? Chỉ vì muốn cô chết
tâm sao?

“Cô ấy không giống, cô ấy khiến tôi cam tâm
tình nguyện thay đổi” Khi nói đến Hạ Nhược Vũ,
biếu tình trên gương mặt Hàn Công Danh dịu.
đàng hơn bao giờ hết.

Trái tìm Lâm Minh Thư đau như đang nhỏ.

máu, vậy còn cam tâm tình nguyện của cô thì
sao? Trãm mặc mấy giây, cô ta lại ngẩng đầu nhìn
anh ta cười: “Tôi biết rồi, Hàn Công Danh, anh yên
tâm tôi nhất định sẽ chung sống với một người
Yêu tôi”

“Vậy thì tốt, tôi không phải có ý đó, tôi là nói
có thể thấy cô hạnh phúc, tôi cũng rất vui mừng”
Hàn Công Danh không biết tại sao lại không dám

đối mặt với cô ta

©6 lẽ trong lòng anh ta không thế hoàn toàn
bỏ qua chuyện này được.

Lâm Minh Thư lại quay trở lại một cô gái hiền
lành ngây thơ, tỉnh nghịch nói: “Ừ, nhất định,
muộn rồi tôi về trước đây, tối mai gặp nhé”

“Được, đi đường cấn thận”

Cô ta đang chuẩn bị đi, thì đột nhiên trượt

chân, cô ta kêu lên một tiếng, cơ thể theo bản
năng ngã vào lòng người đàn ông.

“Xin lỗi Hàn Công Danh, anh nhìn tôi xem đi

bộ cũng không cấn thận”

Mùi thơm trên người phụ nữ đột nhiên tràn
Vào mũi anh ta, giống như bị mèo cào vào cuống
tìm vậy, cả người chấn động, giọng điệu có chút

khàn khàn: “Không sao, cô đừng dậy trước đã:

“Ừ, tôi biết rồi” Lâm Minh Thư muốn đứng
dây, nhưng không biết tại sao cơ thể vừa chống
lên lại trượt về phía sau, lần này sự mềm mại
trước ngực cô ta đụng vào cánh tay người đàn ông.

Mặt cô ta đỏ bừng, xấu hổ không dám nhìn
anh ta, giọng điệu rụt rè đáng thương: “Xin lỗi,

đều tại tay chân tôi vụng về”

Hàn Công Danh nuốt nước bọt, không dám
nhìn biểu tình lúc này của cô ta. Thân thế mềm

mại của người phụ nữ toát ra sức cám dỗ tột
cùng, giống như đang mời gọi anh ta, lại vô tình
liếc nhìn thân thể đang tách ra của cô ta, hai bộ.
phận trắng nốn mềm mại hiện ra rõ trước mặt anh ta

Dễ dàng khơi gợi những ham muốn nguyên
sơ nhất của người đàn ông.

Anh ta dường như nhớ ra cái gì đó, đè nén lại
ngọn lửa xẩu xa trong lòng, vươn tay đỡ cô ta dậy:

“Lần sau nhất định phải đứng vững”

Sắc mặt Lâm Minh Thư lập tức cứng đờ lại,
rất nhanh xem như không có chuyện gì xảy ra,

ngọt ngào gật đầu: “Được”

Cô ta đều đã đặt lòng tự trọng của mình

xuống, làm đến bước này, vậy mà anh ta vẫn còn

thờ ơ như vậy, vẫn là vì Vũ sao?

Không, cô tuyệt đối không thể từ bỏ, càng

tuyệt đối sẽ không từ bỏ đoạn tình cảm này, cô.
không dễ dàng gì mới đợi được cơ hội này, nếu
như bỏ qua, có thể cả đời này sẽ không có cách

nào để ở bên anh ta.

“Tôi lấy thuốc cho anh ra trước, anh uống
xong rồi tôi đi nhé, không thì tí nữa anh sẽ quên mất”

Ừ, vậy thì làm phiền cô rồi” Rõ ràng biết rằng,
không nên giữ người phụ nữ này lại, nhưng người
cô ta đáng yêu như vậy. Trong lòng Hàn Công
Danh lại có chút thương cám, tự thôi miên chính
mình, chỉ là đi lấy thuốc thôi chắc là không sao.đâu

Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyen one

Lâm Minh Thư vui vẻ gật đầu, lấy thuốc chia
ta cho anh ta, đặt vào trong tay anh ta, lại đi lấy
một cốc nước đưa cho anh ta: “Mau uống thuốc
đi thì sức khỏe mới tốt lên được”

 

Hàn Công Danh đưa tay ra chuẩn bị nhận
lấy, không biết là do cô †a buông tay ra trước, hay
là do anh ta không cầm chắc, một cốc nước đầy.

đổ hết lên người phụ nữ.

Quần áo mùa hè mỏng tan bị ướt sũng, thân
hình kiều diễm của người phụ nữ từng chút một
hiện ra, Lâm Minh Thư dường như không có chút
cảm giác nào, hoảng loạn rút vài tờ giấy, liên tục
lau vị trí trên ngực.

Bộ ngực trong chiếc áo màu hoa oải hương
lập tức hiện ra, thậm chí còn có thế nhìn rõ cục
tròn tròn màu hồng trước ngực cô ta.

Điều quan trọng nhất là hôm nay cô ta còn

mặc đồ lót gợi cảm, áo lót cũng trong suốt.
Thật ra cô ta đã có chuẩn bị từ sớm rồi

Đàn ông mà nhìn thấy cánh nóng như vậy, rất
ít người có thể nhịn được, hơn nữa Hàn Công

Danh còn quanh năm trăng hoa, thân thể đã có
phản ứng liền vươn tay có người phụ nữ vào lòng.
“Ai da”

Lâm Minh Thư giả bộ nhất thời không biết gì,
thuận theo ngã xuống, khuôn mặt hoa đào, thẹn
thùng xấu hổ: “Hàn Công Danh, anh, anh mau

buông ra”

Hàn Công Danh vừa nhìn đã có thể nhìn ra
được sự sung mấn của người phụ nữ, lại thêm
biếu tình đã thích còn giả vờ của cô ta, lồng ngực
nóng lên, hai tay ôm chặt cô ta không buông,
giọng khàn khàn ấn dụ nói: “Đây không phải kết

quả mà cô muốn sao?”

“Anh nói cái gì vậy, tôi không có ý đó, anh
buông ra, bây giờ tôi sẽ đi” Lâm Minh Thư giá vời
đáng thương, trong lúc giãng co, quần áo ở ngực.

lại càng kéo ra.

Hai điểm đó trực tiếp lộ ra trước mặt người

đàn ông, Lâm Minh Thư có thể nghe rõ người đàn.
ông thở một hơi, trong mắt cô ta lóe lên tia đắc ý,

tay càng dùng lực đẩy anh ta ra.

Hàn Công Danh vì Hạ Nhược Vũ mà đã rất lâu
rồi chưa động đến người phụ nữ nào khác, làm
sao có thể chịu được sự trêu ghẹo của cô ta,
vươn tay trực tiếp kéo quần áo cô ta ra, dùng đôi

tay to nhào nặn.

“Tại sao? Rõ ràng tôi đã bỏ qua cho cô rồi, cô.
còn muốn làm như thế này, tôi không thế có lỗi
với Vũ”

“Ưm… A…”

Lâm Minh Thư có chút đau đớn mà nhíu mày,
nhưng vn giả vờ thoái mái rên rỉ, nhíu mày nói với
anh ta: “Hàn Công Danh, anh đừng có nghĩ như:
thế, cho dù anh có làm gì với tôi, tôi cũng sẽ
không làm ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của

anh và Vũ đâu”

Nghe được lời nói thấu tình đạt lý của cô ta,
Hàn Công Danh đánh mất luôn lý trí cuối cùng
trong đầu, nhẹ nhàng gặm xương quai xanh xinh
đẹp của người phụ nữ: “Nhớ kỹ lời mình nói,
sau này đừng có hối hận”

không làm ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của

anh và Vũ đâu”

Chương 85: Cô ta đã sớm chuẩn bị mất đi tất cả rồi

 

“Tôi không hối hận” Lâm Minh Thư như thể.
hiện rõ quyết tâm của mình, cánh tay mánh khánh.
quấn lấy cổ anh ta như rằn nước, cô ta mê muội

liem vành tai ấm áp của người đàn ông.

Hàn Công Danh không do dự nữa, xé toạc.
chiếc quan lot cuối cùng của người phụ nữ, căm
lấy duc vong vốn đã cương lên của mình, không
có màn dao đau mà xông thẳng vào cùng đất

cấm mềm mại nhất của cô ta.
Cả hai người đều run rấy.

Anh ta thoải mái thở dài, Lâm Minh Thư có
chút run rẩy, thân thể của cô ta còn chưa chuẩn

bị tốt, đột nhiên bị tiến công vào, thịt mềm bên

trong có chút đau, nhưng vì người đàn ông trước.

mặt, các gì cô ta cũng có thể nhịn được.

Thậm chí trước đây, cố ý tạo ra cơ hội, cho
anh ta lần đầu tiên mà cô ta đã giữ gìn hơn hai
mươi năm.

Cô ta đã không có gì để mất, cũng không có
gì để cho nữa.

Tiếng ren khe khẽ của người phụ nữ giống
như là sự khích lệ lớn nhất đối với người đàn ông,
Hàn Công Danh dùng hai tay giữ chặt eo cô ta,
điên cưồng ra vào, giống như muốn trút hết tình
cảm anh ta dành cho Hạ Nhược Vũ vào người phụ
nữ này vậy.

Vũ, Vũ…

Lâm Minh Thư cũng dần dần tiến vào trạng

thái, có phần dịch tiết ra boi trơn, cô ta cũng cảm

nhận được khoái cảm. Hai tay ôm chặt lấy phần
trên của người đàn ông, miệng không nhịn được
mà phát ra thanh âm ngượng ngùng.

“Công Danh, không muốn, chậm chút, tôi

không chịu nổi”

Hàn Công Danh không hài lòng với một động
tác, kéo người phụ nữ này từ trên sô pha lên, đấy
cô ta dựa vào số pha, vào từ phía sau cô ta.

“Không phải cô đang rất sướng sao, phụ nữ
chính là khẩu thị tâm phi, là cô cầu xin tôi làm cô mà:

Thân thể Lâm Minh Thư hơi cứng lại, cô ta
không ngờ rằng lúc này Hàn Công Danh còn nói
lời nhục nhã này với cô ta. Trong lòng dần dân
nguội lạnh, nhưng duc vong của cơ thể đã bị
khiêu khích.

Cho dù anh ta có nói như vậy, thân thể vẫn
tích cực đáp lại

“Không, tư ư, tôi không phải là người như vậy:

“Nhưng thân thế của cô lại rất thành thực, cô.
xem, vẫn không ngừng nuối lấy, thật sự là cái
miệng nhỏ tham lam”

Hàn Công Danh nói ra những lời lưu manh,
thô bạo túm lấy tóc cô ta, khiển thân thể cô ta
theo bản năng mà ngả về phía sau, dưới thân co
rút chặt hơn, anh ta thoải mái thở ra một tiếng:

“Cô xem, thật sự cô còn dam đang hơn bất kỳ ai”

“Không, tôi không phải người như vậy” Lâm
Minh Thư trực tiếp bị anh ta nói cho khóc, tình
hình mà cô ta dự liệu không phái như thế này,

không phải anh ta càng nên thương tiếc cô sao?

Vào phút cuối cùng, Hàn Công Danh không
quan tâm cô ta thế nào, chỉ cần anh ta sướng là
được. Trên môi khẽ thì thầm một tiếng, phát ra
một tiếng gầm gừ trầm thấp, từ trên người cô ta.

Tim của Lâm Minh Thư có chút trầm
xuống, lúc cuối cùng, cô nghe rõ trong miệng Hàn
Công Danh hét tên một người Vũ, anh yêu em!

Cô ta cho anh ta tất cả, vậy mà lại đổi lại một
câu nói như vậy, sao cô ta có thể không đau lòng

được chứ.

Vũ, lại là cô, tại sao lại như một bóng ma vậy,
luôn hiện hữu giữa cô ta và Hàn Công Danh?

Sau khi phát tiết, lý trí của Hàn Công Danh.
mới quay lại từng chút một, nhìn thấy trên cơ thể.
và lưng của người phụ nữ có ít chất lỏng, đầu óc
lập tức choáng váng.

Anh ta đã làm cái gì vậy? Sao lại phát sinh
quan he với Lâm Minh Thư? Nếu như để Vũ biết

được thì nhất định sẽ không tha thứ cho anh ta.

Nhưng khi nhìn người phụ nữ yếu đuổi trên sô
pha, anh ta không nhãn tâm nói những lời đó, nhẹ
nhàng bế cô ta lên, áy náy nói: “Lâm Minh Thư, xin
lỗi, là tôi không thể cầm lòng được, làm cô bị

thương rồi”

“Không, không sao, tôi không trách anh” Lâm
Minh Thư không biết là do mình túi thân hay là
thân thể khó chịu, lập tức rơi nước mắt.

Hàn Công Danh nghĩ rắng cô ta bị đau, lo lắng
hỏi: “Sao vậy, tôi làm cô bị thương rồi sao?”

“Không, không có” Lâm Minh Thư chôn
khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong lòng anh ta, chỉ
cần trong lòng anh 1a có cô ta, cô ta sẽ không
cảm thấy đau khổ.

Ngay khi cô ta nghĩ răng cuối cùng Hàn Công
Danh đã có chút thương cô ta, những lời nói tiếp
theo của anh ta đã trực tiếp đấy cô ta từ thiên
đường xuống địa ngục.

“Tôi biết tôi nói thể này thì rất khốn nạn,
nhưng tôi vần muốn nói. Lâm Minh Thư, hy vọng
sau này chúng ta sẽ không phát sinh loại việc này

nữa, tôi không muốn Vũ biết rồi sẽ đau lòng”

Đổi với Hàn Công Danh mà nói, đây chỉ là
ngoài ý muốn.

Trong lòng Lâm Minh Thư cảm thấy một trận
nhói đau, cô ta giả vờ hiểu chuyện đáp ứng: “Tôi
hiểu rồi”

Thật ra mầm mống hận thù đã lớn lên trong
lòng cô ta. Hạ Nhược Vũ, lại là Hạ Nhược Vũ, cô ta
đã bỏ hết tất cả hạnh phúc lên người Hàn Công
Danh, tuyệt đối không được thua, thua rồi thì thứ

đợi cô ta chính là vạn kiếp bất phục.

Từ lúc cô ta quyết định cướp Hàn Công Danh.

từ tay Hạ Nhược Vũ, cô ta đã chuẩn bị tốt việc

mất đi một người bạn rồi.

Không dễ dàng gì mới tan làm, Hạ Nhược Vũ
không dễ dàng mới thuyết phục ba cô để mai hãy
chuyển nhà, đồng thời lại lấy điện thoại gọi điện

cho một tên rác rối khác.

Điện thoại reo lên hai tiếng, bên kia đã nhấc.
máy: “Ở đâu, tôi đến đón em?”

“Hôm nay có lẽ tôi sẽ về muộn, anh tự mình

ăn cơm đi”

Nghe thấy giọng điệu có phần uể oải cúa Hạ
Nhược Vũ, Mặc Du Hải cau mày nhàn nhạt hỏi:
“Xảy ra chuyện gì ä?”

Anh thật sự rất hiểu cô, quả thật xảy ra
chuyện, có điều không có liên quan gì đến anh:
“Tối nay tôi đi họp lớp”

“Họp lớp”
Giọng điệu Mặc Du Hải mang theo cảm xúc

khó nắm bắt, cuối cùng nói: “Đừng có cắm sừng tôi

Dừng lại hai giây, Hạ Nhược Vũ không nhịn
được mà gầm gừ: “Con mắt chó nào của anh nhìn
thấy tôi cắm sừng anh hả?”

Giọng điệu của người đàn ông không nhanh
không chậm nói: “Bình thường các buổi họp lớp
này, đều là lấy danh nghĩa họp lớp mà làm những

việc bấn thỉu”’

Mặc dù có loại khả năng như vậy, hiện tại rất
nhiều họp lớp, mọi người đều kiếu trong lòng đã
rõ nhưng không nói ra, nhưng không có nghĩ có
cũng như vậy: “Đừng tưởng rắng ai cũng lưu

manh như anh”
“Địa điểm” Mặc Du Hải hỏi một đẳng trả lời
một kiểu.

Hạ Nhược Vũ chưa kịp phản ứng, nhưng vẫn
ngoan ngoan nói địa chỉ, nói xong lại bắt đầu có
chút buồn bực, tại sao cô lại ngoan ngoãn nghe.

lời như vậy chứ.

Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại truyen3.one

“Mười gịờ,, tôi đến đón em”

Lời nói bá đạo của người đàn ông lại khiến Hạ
Nhược Vũ không nhịn được mà trợn trắng mắt
“Tại sao chứ? Tôi không phải trẻ con, còn quy
định thời gian”

Chiều nay cô mới bị ba cô dạy dỗ, tối lại đến
hôm nay còn có để cô sống không

“Vi sự an toàn của em” Giọng điệu của Mặc.
Du Hải đột nhiên nhẹ xuống.

Lỗ tai Hạ Nhược Vũ khẽ run lên, khô khốc nói:

“Biết rồi, có điều tầm mười rưỡi anh hãy đến”
Lúc đó chắc là cũng gần xong rồi.

“Được, không được uống rượu” Anh bá đạo ra

lệnh.

Hạ Nhược Vũ đỏ mặt, giả bộ không kiên nhẫn
nói: “Nhiều chuyện, tôi uống hay không, tự tôi
quyết định, không còn chuyện gì nữa, tôi cúp máy đây:

“ Giọng cười nhẹ của người đàn ông truyền

qua điện thoại.

Hạ Nhược Vũ giống như người như người bị
bắt vậy, có tật giật mình tắt điện thoại, mặc dù cô

cũng không biết tại sao mình lại phải hoảng sợ.

Thở dài, lặng lẽ thu dọn đồ đạc rồi nhanh
chóng chạy đến chỗ hẹn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK