- A….
Hắn bật cười…nó ngây thơ quá. Nó hơi run:
- Em đã nói không được xàm sỡ mà>.
- Anh đã nói, chưa biết được…nghĩa là có thể có.
Nó ném gối vào mặt hắn, rồi ôm cái mặt đỏ gay, đứng im một chỗ. Giờ nó mới biết, ở chung với con trai là một việc vô cùng nguy hiểm.
Hắn cũng đứng dậy, vòng tay qua eo, ôm nó từ sau lưng. Cái cằm đặt lên vai nó. Sao nó thích cử chỉ dịu dàng này quá.
Hắn nhẹ nhàng nói:
- Nhược Hi. Anh yêu em. Anh muốn nói mỗi ngày câu đó với em.
Đôi má nó đỏ ửng. Hơi thở của hắn phả vào cổ nó, làm nó run lên, đôi tay kia như một luồng điện xẹt qua tim nó. Nó đáp ti hí:
- Vâng.
- Anh chắc chắn sẽ có bất ngờ cho em.
Hắn xoay người nó, để nó đối diện với hắn, rồi cúi thấp cái đầu xuống, rồi hôn lên môi nó. Lần này mãnh liệt hơn, như đưa nó vào xứ sở kì diệu, nó thấy lâng lâng, nó thấy say.
Hắn nhấc nó lên giường, đôi tay rắn chắc chống xuống đệm, hôn nó say sưa. Đôi tay nó đột nhiên vuốt ve khiêu khích, làm hắn như bị khích thích, hôn mạnh hơn, lưỡi hắn không ngừng công kích, làm nó thấy thích, đôi tay ôm chặt lấy cổ hắn, xoa nhẹ mái tóc. Đôi môi hắn rời khỏi môi nó, lướt đến má, đến mắt, đến tai. Cái cổ trắng của nó khiêu khích hắn, liền đưa môi đến cổ nó. Nó nhột. Cười khúc khích, cắn mạnh vào tai hắn.
Hắn liền thôi ngay. Nhăn nhó nhìn nó đang cười:
- Không thích?
Nó thôi cười, đáp:
- Thích ạ.
- Sao lại cười? sao lại cắn anh?
- Anh làm em nhột.
Hắn bật cười, đưa đôi tay vuốt ve mái tóc nó:
- Nha đầu chết tiệt.
Nó phịu mặt, mắt long lanh:
- Không được mắng em.
Hắn hôn nhẹ lên trán nó, rồi nói:
- Ừ. Không mắng.
- Dậy đi.
Hắn buông nó ra. Nó bật dậy, liếc xéo hắn:
- Khi nào về nhà, anh làm gì cũng được. Nhưng ở nơi tôn nghiêm như nhà em thì không được.
Hắn thờ ơ hỏi:
- Không được bày tỏ tình cảm bằng cơ thể?
Nó chỉnh lại áo cho hắn, mắng:
- Tên biết thái.
Hắn liền ôm lấy đầu nó, kéo xuống, hôn lên môi nó lần nữa. Nó đập mạnh lên ngực hắn, hắn buông nó rồi
nhếch môi cười:
- Trừng phạt vì dám gọi anh là tên biến thái.
Nó kéo tay hắn đứng dậy, cau mày:
- Anh ra khỏi đây ngay. Ra ngay!
Hắn cứ ngồi im trên giường, nó không tài nào kéo hắn được, dùng hết sức cũng không được. Thế là cả người nó đè lên đùi hắn. Hắn thản nhiên ăn bánh kem:
- Không kéo được mà cũng đòi.
- GÉT ANH!!!! MUỐN GIẾT ANH!!!
- Đậy, giết đi.
Nó cầm lấy cánh tay hắn, cắn thật mạnh. Hắn kêu lên một tiếng. Nó không buông tha, bò lên người hắn, cắn mạnh vào cổ, hắn ôm trọn nó:
- Đúng là bà chằn. Không ai tàn bạo hơn em.
- Hứ.
Hắn cầm tay nó, cắn nhẹ đầu ngón tay:
- EM muốn anh làm sao đây?
- Ở lại ăn cơm với nhà em nhé?
Nó cười thật tươi. Hắn gật đầu ngay tức khắc. Tưởng chuyện gì to tát lắm, hóa ra là ăn thôi à? Đúng là ngây thơ quá.
Nó cười rạng rỡ khi hắn đồng ý ở lại ăn cơm. Vui quá. CHắc chắn hắn cũng sẽ rất vui cho coi^^
Nó vừa đem đồ ăn xuống tầng vừa nói:
- Hôm nay, bạn gái của anh nhà em sẽ ghé qua nhà ra mắt bố mẹ!