Trần Lạc đang dùng lí do thoái thoác Archie để giải thích với Isabella và Alice, may mà các nàng cũng không hoài nghi. Dù sao, ngoại trừ khả năng này, hắn không có lý do còn hoàn hảo không chút tổn hại đứng ở chỗ này nói chuyện với các nàng.
Xảy ra chuyện này, buổi ngoại khóa cũng không cách nào tiếp tục. Phó viện trưởng Archie lo lắng Baird quay lại, sớm kết thúc buổi học hôm nay, mệnh lệnh các giáo viên hộ tống học sinh về trường học.
Chỉ có Trần Lạc biết, Baird không có khả năng trở lại, tên kia đã chết trong tay hắn, thậm chí ngay cả tro cốt của hắn đều bị xóa sạch.
"Blair, cậu thật sự hù chết chúng ta, Tracey vừa rồi đều sợ đến mức bật khóc!"
"Blair, cậu quá dũng cảm, vì cứu chị Isabella và chị Alice, vậy mà nguyện ý hi sinh tính mạng của mình..."
"Blair, cậu là đàn ông đích thực!"
...
Trong đoàn của Trần Lạc, từ sau khi hắn trở về, tiếng bàn tán huyên náo chưa từng dừng lại.
Ánh mắt của các nam sinh nhìn hắn, mặc dù vẫn là một dạng hâm mộ giống như trước, nhưng lại nhiều một tia ý vị Trần Lạc không diễn tả được.
Rất nhiều nữ sinh vây quanh người Trần Lạc con mắt đều đã ửng đỏ, mấy người Lynda và Tracey càng là nước mắt lưng tròng.
Điều này khiến Trần Lạc hơi xúc động. Mấy tháng trước, Blair trong lớp vẫn là người chán quỷ ghét, hiện tại, hắn cuối cùng triệt để dung nhập nơi này.
Trong đoàn của năm thứ ba phía trước, Isabella cúi đầu đi đường, không nói một lời.
Ở trong mắt nàng, cho tới bây giờ Blair đều không biết ga-lăng là gì hết, hoặc nên nói, sự ga-lăng của hắn đều dành cho cô Britney.
Song, chuyện đã xảy ra hôm nay lại khiến nàng sinh ra hoài nghi đánh giá của mình đối với hắn.
Hắn có thể không có phong độ, nhân lúc nàng đang niệm chú mà che miệng nàng lại, nhưng cũng có thể khi tính mạng của các nàng nhận uy hiếp, hắn không chút do dự từ bỏ sinh mệnh của mình để đổi lấy cơ hội cho nàng và Alice chạy trốn.
Isabella rất rõ ràng, những nam sinh thích nàng trong học viện gặp tình huống hôm nay sẽ chạy nhanh hơn bất luận kẻ nào khác.
Blair không thích nàng, lại có thể nguyện ý vì nàng đánh đổi mạng sống.
Nàng cho rằng mình đã hiểu Blair rất rõ. Hôm nay nàng mới nhận ra, cho tới bây giờ nàng đều không nhìn thấu hắn.
Alice sánh vai đi cùng Isabella, trong mắt cũng toát lên từng tia mê mang.
Nàng so với Isabella càng rõ ràng hơn, những người thích nàng trong học viện gặp phải tình huống hôm nay, không ai sẽ lựa chọn giống như Blair.
Nàng nhận lời của gia tộc để tiếp cận Blair, để tạo mối quan hệ với hắn.
Trong đoạn thời gian này, Alice tận lực giao du với hắn cũng có ý của gia tộc trong đó. Nhưng giờ phút này, trừ bỏ bị trí tuệ của hắn tin phục, trong lòng Alice cũng bắt đầu nảy sinh thêm một tia cảm giác khác biệt.
...
Hôm nay vốn chính là cuối tuần, các giáo viên đưa học sinh đến trường an toàn, rồi ngay tại chỗ giải tán.
Viện trưởng Archie cho rằng Trần Lạc còn nhận lấy kinh sợ to lớn ở chỗ của Baird, nên đặc biệt cho phép hắn, Isabella và Alice nghỉ ngơi vài ngày, để bọn hắn chải chuốt lại vết thương tinh thần của mình.
Trần Lạc đối với việc này cũng không từ chối, mặc dù người bị kinh sợ hẳn là Baird. Nhưng không cần lên lớp, với hắn mà nói, có thể càng có nhiều thời gian để học tập ma pháp hơn.
Alice đi đến bên cạnh Trần Lạc, vành mắt còn hơi phiếm hồng. "Học đệ, cám ơn em đã cứu chị."
"Không có chi." Trần Lạc mỉm cười, nói: "Chị Alice cũng là bạn của em."
Alice ngẩng đầu nhìn hắn, đừng nói bọn họ chỉ là bạn xã giao, xem như bạn bè thân thiết đi nữa, đứng trước nguy cơ sinh tử, có thể hi sinh bản thân để cứu người khác có thể được mấy người?
"Chuyện đã qua." Trần Lạc vẫy tay với Alice. "Em về trường học trước đây, chị Alice gặp lại."
Nhìn bộ dáng cảm động của Alice, Trần Lạc thật đúng là lo lắng nàng sẽ lấy thân báo đáp gì gì đó. Mặc dù hắn cứu được Isabella và Alice, nhưng hắn vốn dĩ không bốc lên nguy hiểm tính mạng gì. Xác thực mà nói, Baird đang liều lĩnh tính mạng đuổi giết bọn hắn...
Isabella đi đằng sau Trần Lạc được một lúc, nàng rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi: "Blair, vì sao?"
Trần Lạc quay đầu lại hỏi: "Vì sao cái gì?"
Isabella nhìn hắn, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được, phát sinh chuyện lớn như vậy, hắn suýt nữa mất cả mạng, làm sao còn bày ra một bộ dáng vẻ không quan trọng như thế, chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết sao?
Nàng mân mê môi dưới, hỏi: "Cậu... Vì sao cứu chúng ta?"
Trần Lạc lườm nàng một chút, hỏi ngược lại: "Không cứu các cậu, chẳng lẽ muốn tớ chạy trốn một mình sao?"
Isabella cả giận nói: "Thế nhưng cậu sẽ chết đó!"
Trần Lạc nói: "Tớ không phải không chết sao?"
"Blair, cậu là cái đồ ngu ngốc, đại ngu ngốc!" Isabella dậm chân, liền mặc kệ Trần Lạc, nhanh chóng chạy đi.
Trần Lạc về đến nhà, Britney nghi hoặc nhìn hắn, hỏi: "Blair, Isabella làm sao vậy, nàng mới vừa rồi khóc trở về, em bắt nạt nàng à..., đúng, hôm nay các em không phải đi thực hành ngoại khoá ư, làm sao còn sớm như vậy đã trở về rồi?"
Britney vừa dứt lời, phó viện trưởng Archie liền xuất hiện ở trước cửa. Hắn nhìn Britney, sắc mặt có phần xấu hổ. "Cô Britney, tiết ngoại khóa hôm nay xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn..."
Một lát sau, sắc mặt của Britney tái nhợt, nàng chất vấn: "Đây là chút chuyện ngoài ý muốn sao, Blair suýt chút nữa đã..."
Trong chớp mắt, bóng dáng của nàng xuất hiện bên cạnh Trần Lạc, nàng nắm lấy cổ tay của hắn, hỏi: "Blair, em có chuyện gì hay không?"
Trần Lạc lắc đầu. "Cô yên tâm, em không bị thương. Lúc Baird sắp tấn công em, vị Ma Pháp sư thần bí kia vừa vặn xuất hiện..."
Britney lộ ra vẻ tự trách mình. "Đều là cô không tốt, cô hẳn nên cùng đi với các em!"
Trần Lạc giao thủ qua Ma Pháp sư cao cấp không nhiều, Baird tính một người, cô Britney cũng coi như một người.
Sau khi giao chiến với Baird, Trần Lạc mới nhận ra chênh lệch giữa các Ma Pháp sư cao cấp cũng rất lớn. Hỏa hệ Ma Pháp sư cao cấp Baird gặp phải cô Britney không chỉ tinh thông toàn hệ ma pháp, còn có thuật cận chiến siêu cường, sợ rằng sẽ bị miểu sát trong chớp mắt.
Nếu như Trần Lạc có thực lực chiến đấu như cô Britney, hôm nay Baird cũng không phải bị thiêu chết, mà là bị trực tiếp đánh chết.
Isabella từ trong đi ra, vừa khóc vừa nói: "Đều là em không tốt, là em không nghe Blair..."
Tràng diện lo lắng càng thêm hỗn loạn, Trần Lạc lập tức giảng hòa. "Tớ không phải không sao ư, chuyện đã qua cũng đừng nhắc lại..."
Kiểm tra từ trên xuống dưới một lượt, xác nhận Trần Lạc không bị thương, Britney mới rốt cục yên tâm.
Nàng nhìn Trần Lạc, nói. "Blair, em cũng quá sính cường rồi."
Trần Lạc mỉm cười. "Nếu như cô là em, lúc ấy cũng sẽ làm như vậy."
Britney mấp máy bờ môi, cuối cùng không nói gì thêm.
Nàng không thể nói Trần Lạc sai, bởi vì tinh thần này của hắn khiến cho nàng hết sức tin phục.
Nàng kiêu ngạo vì có học trò như vậy.
...
Mặc dù buổi ngoại khóa lần này xảy ra sóng gió không nhỏ, nhưng may thay cũng không tạo thành hậu quả quá mức nghiêm trọng. Trong cùng ngày, học viện báo tin tức của Baird lên hiệp hội Ma Pháp.
Vì thế, phân hội thành Yapool phái ra mấy vị Ma Pháp sư cao cấp tiến về bắt Baird. Chỉ là bọn họ tìm kiếm rất lâu cũng không thấy tung tích của hắn.
Học viện Thánh Donas, Trần Lạc anh hùng cứu mỹ nhân, không sợ tử vong, từ trong tay Ma Pháp sư cao cấp cùng hung cực ác giải cứu học viện song kiêu. Chuyện này mới trong ngày đầu của tuần kế tiếp đã truyền khắp ba khối mười lăm ban của học viện Thánh Donas.
Trần Lạc đã điệu thấp rất lâu, lần nữa nổi danh.
Sau khi trở thành anh hùng cứu mỹ nhân, trình độ hoan nghênh trong học viện của Trần Lạc nhảy vọt trong phạm vi lớn.
Nhất là được các nữ sinh hoan nghênh.
Theo lời của cô Britney, mỗi ngày nữ sinh mộ danh đến lớp nhìn hắn nhiều vô số kể, cũng may mà mấy ngày nay Trần Lạc không đi học. Thật vất vả mới có vài ngày nghỉ, hắn dùng thời gian rảnh rỗi đều trên học tập ma pháp mới.