• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối tuần nên Hàn Hằng qua đêm ở nhà bạn trai. Trịnh Nam Anh có căn hộ riêng thi thoảng qua ở mỗi lần đi nhậu nhẹt say không tiện về nhà. Cả hai đang ở ghế sofa, Hàn Hằng ngồi, còn Trịnh Nam Anh thì nằm xem điện thoại chăm chú.

Hàn Hằng nói chuyện nhưng đối phương lại trả lời qua loa nên cô tò mò không biết Nam Anh đang xem cái gì. Tự nhiên ngó vào thì vô duyên, Hàn Hằng bèn lấy điện thoại mở camera, rồi zoom lớn nơi đôi mắt của anh.

Cô nghiến răng, dù không sắc nét cũng biết Trịnh Nam Anh đang dán mắt xem mấy người đẹp nhảy nhót trên điện thoại.

Một cú đạp, Trịnh Nam Anh ngơ ngác hạ cánh dưới nền nhà rồi nhăn nhó.

- Em sao đấy, đang yên đang lành…

- Tôi không nói chuyện thì anh kêu lạnh nhạt, nói chuyện thì tâm trí anh lại để ở mấy con nhỏ uốn éo. Người trước mắt mà anh không trân trọng, được lắmmmm.

Hàn Hằng cầm gối đánh túi bụi, Trịnh Nam Anh đỡ không kịp xong cả hai đuổi nhau chạy vòng quanh bộ bàn ghế ở phòng khách.

Mấy chiếc gối ném đều bị rơi dưới sàn, Hàn Hằng bực bội cầm cả cây gậy golf mà đuổi đánh.

Nay Trịnh phu nhân tiện đường ghé qua xem nhà cửa con trai thế nào, lại thấy cảnh tượng thú vị.

Hai người trẻ mải rượt nhau mà không biết có người lặng lẽ đứng cửa nhìn họ từ đầu đến cuối.

Khi Hàn Hằng túm được Trịnh Nam Anh thì bất ngờ nghe thấy giọng nói.

- Nam Anh!

Hàn Hằng giật mình quay lại, tay không chủ động được buông lơi cây gậy xuống đất. Cô vội vàng vén tóc lại cho gọn gàng, rồi nhìn bạn trai.

Nam Anh cũng khúm núm chỉnh lại quần áo rồi giải thích:

- Mẹ anh!

Đang rất hăng, thì Hàn Hằng lại căng thẳng nuốt nước bọt một cái rồi hít một hơi dài.

- Cháu chào bác ạ.

Cô chỉ chào, không giới thiệu mối quan hệ của mình và chủ nhà. Cũng may là Trịnh Nam Anh không làm cô thất vọng, cầm tay bạn gái và nói với mẹ.

- Bạn gái con ạ, cô ấy là Hàn Hằng.

Trịnh phu nhân vẻ mặt lạnh nhạt và khó gần, tự nhiên đi lại ghế ngồi xuống.

Nam Anh biết điều đi rót nước, Hàn Hằng bẽn lẽn nhặt gối, cẩn thận phủi sạch rồi rón rén đặt lại sofa.

- Ngồi đi.

Được yêu cầu khiến Hàn Hằng hơi mất tự tin, đúng cái lúc cô không trang điểm trau chuốt, lại còn mặc bộ pijama. Cái lúc xinh đẹp lồng lộn đi đàm phán đối tác thì không ai thấy, giờ lại ra mắt phụ huynh kiểu bất thình lình này thật là khó đỡ quá.

Trịnh Nam Anh lần đầu thấy bạn gái ngoan hiền như vậy. Cô ngồi khép chân ngay ngắn, hai tay đặt trên đùi, nhìn rồi lại không nhìn người lớn tuổi trước mặt.

- Lần đầu thấy con dẫn bạn gái về nhà riêng. Hàn Hằng có gì đặc biệt sao?

Người mẹ có tai mắt khắp nơi, con trai qua lại léng phéng ai đều không lọt được. Trịnh Nam Anh chơi bời là thế, nhưng chưa từng cho phép phụ nữ qua đêm ở nơi gọi là nhà. Anh biết đây là điều cấm kị. Trịnh lão gia ong bướm cũng không đưa phụ nữ về nhà.

Nhà- là chốn thiêng liêng của phu nhân nhà họ Trịnh, là nơi bà ấy không để người ngoài vấy bẩn công sức chăm lo mấy chục năm của mình.

Nhà- vì là nhà, nên bà ấy nhẫn nhịn lại cứng rắn, để gia đình không tan đàn xẻ nghé, để các con mình không phải bận lòng nhà bố, nhà mẹ, mà coi là nhà chung.

Nhà- ở đó có tình yêu bà dành cho chồng, cho con, dù chồng lăng nhăng, con trai bay nhảy, con gái cá tính mạnh.

Trịnh Nam Anh hơi ngập ngừng rồi đáp.

- Con cũng không biết chính xác, chỉ là thấy yêu cô ấy nhiều ạ.

Hàn Hằng hơi vui trong lòng, lại lúng túng nhìn nụ cười thâm sâu của mẹ bạn trai.

- Còn cháu, sao lại yêu đương với Nam Anh nhà bác? Chắc cháu cũng nghe về "thành tích " của nó rồi.

- … Dạ, con trai bác làm được những điều cơ bản nhưng chưa người đàn ông nào cháu quen có thể làm được. … Nam Anh hẹn hò với cháu, bỏ tiền ra vì cháu, không ngại chăm sóc cháu chốn đông người, không giấu giếm quá khứ ăn chơi, không dây dưa với người yêu cũ, lúc bận không đón được sẽ nhắn một câu. Đặc biệt là anh ấy không cãi nhau với cháu, đó là điểm cộng ạ. Mẹ cháu nói đó là điều cơ bản khi hẹn hò mà người đàn ông cần có.

Hàn Hằng nói xong thì khẽ liếc cây gậy golf dưới nền chưa được nhặt lên. Đúng là Trịnh Nam Anh thà bị cô chửi, bị cô đánh cũng chưa từng mở miệng cãi nhau hay mắng người phụ nữ của mình.

- Nhà họ Trịnh có tiền, có quyền, Nam Anh cũng được coi là có đẹp trai nhiều người đeo bám. Làm Trịnh phu nhân tương lai, cháu có tự tin làm được không?

Đây là bài test áp lực của Trịnh phu nhân dành cho các “bình hoa” của con trai. Các cô gái trước kia, nếu không là yêu chơi bời thì là đào mỏ, dĩ nhiên có kẻ tham vọng.

Nếu hỏi làm con dâu Trịnh gia, thì hẳn ai cũng gật đầu nghĩ mình làm được. Nhưng chỉ cần đối diện người phụ nữ uy nghi lạnh lùng này, cái danh Trịnh phu nhân tương lai lại chẳng ai dám mạnh miệng cáng đáng.

Con dâu Trịnh gia- Trịnh phu nhân tương lai, giống nhau, nhưng lại không giống nhau. Đẳng cấp khác biệt, con dâu có thể không là người này sẽ có người khác, nhưng Trịnh phu nhân thì chỉ một và một mà thôi.

Hàn Hằng không phải kẻ khù khờ, cánh tay đắc lực của Thái Từ Quân hiểu được ý tứ. Cô chỉ cười, không trả lời đúng trọng tâm, nhưng thể hiện thành ý của mình, cũng là nhắc khéo Trịnh Nam Anh.

- Nếu yêu vì đẹp, khi gặp người đẹp hơn sẽ hết yêu. Nếu yêu vì giàu, gặp người giàu hơn cũng sẽ hết yêu. Yêu vì thứ gì, đôi khi vì chính thứ đó mà mất nhau. Nếu yêu mà chẳng biết vì sao mình yêu, không kì vọng vào điều vĩ đại xa vời, cháu nghĩ đó mới là yêu thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK