Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 2: Lôi Hoan Tinh!

Nhưng vẫn bị uy áp Kỷ Linh đè xuống. Qua khoảng một lúc, nó cũng không còn kêu nữa mà cúi thấp đầu tỏ ý thuần phục. Mà Kỷ Linh dường như gây áp lực lên nó, kích thích nó sinh đẻ sớm hơn nên ngay khi vừa thu phục nó cùng với trăm con trước đó lập tức đưa đống trứng lên trên mặt thiết thảo.

Đẻ xong, nó hoàn toàn thoát lực nằm trên mặt đất, trong năm con Ma Đao Lang bỗng rời đi một đứa rồi quay trở lại rất nhanh cùng với một miếng thịt đưa cho nó nhai nuốt.

Miếng thịt này đối với tu sĩ hay Tà thú đều vô cùng thần kỳ, nó có thể lập tức khôi phục lại sức lực. Thấy nó đững vững trên thiết thảo, Kỷ Linh lập tức ra lệnh đầu tiên.

- Toàn bộ các ngươi hỗn chiến, ai sống sót cuối cùng sẽ được thưởng năm cân thịt tu sĩ.

Thịt tu sĩ thì có chút ác, vả lại trong tay hắn cũng chẳng có chút nào, nhưng hắn tin trong này khẳng định có không ít.

Nghe thấy vậy, trong nháy mắt, bọn chúng cảnh giác nhìn nhau. Mệnh lệnh chủ nhân đã ra, bọn hắn không thể không nghe theo. Vì tăng thêm chất xúc tác để chúng chiến đấu ác liệt hơn nên hắn mới cho ra phần thưởng mà thôi.

Một ý niệm của hắn có thể tiêu diệt được toàn bộ chúng nó nhưng vì để chúng có khả năng chiến đấu mạnh mẽ và được tôi luyện, hắn cũng phải dùng cách này. Huống chi chủng tộc này chiếm một vùng đất rộng lớn, số lượng loài khẳng định không hề thấp, một ngàn chọn một thì chẳng làm số lượng Tà thú trong tay hắn ít đi.

Con đầu tiên động thủ không ở trong đám ngàn con kia mà là con đầu đàn. Song đao nó giơ ra, lập tức chém bay đầu hai con trước mặt, đôi cánh sau lưng rộng mở bay qua ba con còn lại, dùng đôi vũ khí chém nốt.

Lập tức từ trong đám thú bên dưới có kẻ đã ra tay lấy đầu một tên.

Một đám Ma Đao Lang hỗn chiến bắt đầu.

Kỷ Linh cũng bỏ mặc chúng tại đó, hắn quay qua thu phục một ngàn con khác rồi làm điều tương tự với chúng. Làm vậy để chuẩn bị lực lượng đi tiêu diệt kẻ cầm đầu.

Mà tại đoạn đường Kỷ Linh từng quay người chuyển hướng vào trong rừng, hai toán nhân mã cùng xuất hiện tại đây. Cầm đầu là hai đội đều cưỡi một con Tà thú, kẻ cưỡi một sừng, kẻ cưỡi hai đầu. Sau lưng cả hai là đội ngũ với mười lăm người.

- Trường Sơn, sao ngươi lại đến đây? – Người cưỡi Tà thú một sừng nói ra.

- Thanh Hoa, ngươi nói lời này không phải quá ngu sao? – Trường Sơn cười khinh nói ra.

Thanh Hoa đối diện mang mặt nạ che dung mạo bản thân nhưng không che được đặc điểm nữ giới có vẻ như tức giận, chỉ hừ một tiếng rồi không để ý hắn, rời đi.

Thanh Hoa rời đi vào trong rừng, Trường Sơn chỉ cười lặng theo sau, như thể đuổi theo tình nhân. Thanh Hoa cũng không để ý, nàng có thể xác định vị trí của Kỷ Linh là vì thú một sừng dưới thân nàng là Tà thú chuyên đánh hơi, khứu giác vô cùng mạnh.

Đặc biệt là thường xuyên qua lại nơi đây, đã vô cùng quen thuộc với khí tức, cũng rất dễ dàng phân biệt được khí tức khác lạ.

Tiến vào trong rừng và lần theo khí tức Kỷ Linh lưu lại, con Tà thú này hơi có chút chùn chân, sợ hãi không dám tiến tiếp. Thanh Hoa làm chủ nhân, tự nhiên biết được nó sợ hãi cái gì, trong đầu nàng lập tức xuất hiện vị trí địa lý nơi đây.

- Đây là khu vực Ma Đao Lang! Hắn ở trong này?

Thanh Hoa hoảng hốt nói ra, đồng thời cũng hỏi Tà thú dưới người.

Nó hiểu được tiếng nhân loại hoặc là hiểu được tâm ý nàng, khi nàng hỏi thì nó lập tức gật gật đầu đáp lại.

Kỷ Linh núp ở một gốc cây nào đó trong địa bàn Ma Đao Lang, hắn cũng thật rất lười đi thu phục tiếp vì địa vực của chúng quá lớn, huống chi hắn thu phục được khoảng ngàn con tinh nhuệ nhất, để chúng sinh nở liên tục cũng chắc chắn khiến cho chúng ngày càng đông và hậu duệ ngày càng mạnh.

Ngàn con khẳng định đã đủ.

Hắn thu phục xong đều đã tập hợp chúng lại một chỗ. Còn có những quả trứng trên thiết thảo đó thì hắn tạm thời để vậy, sau khi kiểm tra không gian thức hải xong lại chuyển chúng vào cùng không muộn.

Ý thức Kỷ Linh lập tức tiến vào trong thức hải, hắn thấy được hạt giống đang liên tục được tinh điểm nuôi trồng, nó đã phá vỏ thành mầm. Rễ cây của chúng không biết từ lúc nào đã lớn bằng kích thước của người trưởng thành, phủ kín đường kính cả ngàn mét.

Thân cây to lớn với đường kính ba chục mét, cao ba trăm mét, cành lá xum xuê tạo thành hình ô dù che phủ bán kính hai chục mét.

Kỷ Linh thấy vậy, trong lòng lập tức có xúc động muốn cho chúng tạo ra tinh cầu, nhưng điều này với hắn mà nói thì quá khó khăn.

Hắn cũng tò mò lại gần cây xem nó có tác dụng gì hay không. Liệu có mọc ra loại quả thần kỳ nào đó trợ giúp hắn tăng cường thực lực hay không.

Nhìn lên thì hắn thấy được ba loại quả, trong đó có một quả lớn nhất có bán kính một ngón tay, quả thứ hai bằng hai đốt, quả thứ ba nhỏ nhất, một đốt.

Kỷ Linh tiến lên đưa tay ra định hái xuống thì bỗng có lực cản đánh bật hắn ra xa. Kỷ Linh nghi hoặc nhìn nó, bỗng tinh lực ào ào tiến vào trong cái cây này, làm nó độ cao gần bốn trăm mét liền đạt tới.

Quả to lớn nhất kia bỗng chuyển màu, từ xanh lét sang đỏ, rồi cam, cuối cùng nó tỏa ra nhiệt lượng vô cùng nóng, hắn bị đánh bật ra xa phải hàng trăm mét cũng cảm thấy như đứng trong lò luyện đan của Thái Thượng lão quân.

Quả này chuyển màu, nó rơi xuống rồi bay thẳng vể nơi cách cái cây khoảng ba trăm ngàn cây số. Tinh điểm ào ào tiến vào trong quả cầu đó, làm nó lớn lên theo thời gian.

Hắn cũng rất biết ý, nhìn lên mấy cái chòm sao, tuy theo luật Ngũ Hành cùng Tinh Luân đại pháp, đống tinh điểm này hẳn là không thể nuôi dưỡng hết được, mà quãng thời gian kế tiếp, những quả xanh chín trên cây sẽ lại giống như quả đầu tiên, tinh lực chẳng đủ nuôi chúng.

Vì thế nên hắn phải nghĩ cách để đem tinh lực từ bên ngoài vào, hoặc là đi thu phục thêm những chòm sao khác để có thêm được trợ lực. Mà như vậy thì chắc chắn hắn sẽ phải thu rất nhiều để cân bằng.

Vũ trụ rộng lớn như này, hắn đi đâu để tìm trong khi bản thân chẳng có chút tin tức nào.

Kỷ Linh biết mình tạm thời không để đưa đống Tà thú đó vào trong thức hải của mình được nên tạm để chúng chạy theo mình. Sau khi quả cầu kia trưởng thành lại tính tiếp, đồng thời cũng chuyển tinh lực không tập trung vào bên trên cây.

Hắn ra bên ngoài, lập tức nhận được tín hiệu cảnh báo từ đám Ma Đao Lang của mình. Kỷ Linh lập tức nằm xuống, tiếc là ở đây không có lá cây, bằng không thì hắn có thể lợi dụng địa thế tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra.

Bên ngoài cách hắn khoảng vài chục mét, hai người Thanh Hoa cùng Trường Sơn ở bên ngoài địa giới Ma Đao Lang, Trường Sơn bên cạnh cưỡi Song Đầu Khuyển với lực công kích cực cường cùng khả năng phun lửa không hề sợ hãi, cười khinh và từ trước mặt Thanh Hoa đi vào.

Ma Đao Lang sống gần cỏ, mà lửa của Song Đầu Khuyển có thể thiêu đốt cỏ, ảnh hưởng đến đám Ma Đao Lang của Kỷ Linh.

Mà trong đám Ma Đao Lang, đều có một đặc tính chung là thôn phệ đồng tộc mà trở nên mạnh mẽ hơn, kích thước của chúng đều đã cao bằng một gang tay, dài hai gang, đôi song đao cũng phải gang rưỡi.

Một lần chém của chúng ít nhất cũng phải bay ba căn thiết thảo, không giống như lần trước, đều phải ba bốn lần mới hạ được một gốc.

Kỷ Linh hắn vậy mà quên mất bản thân vẫn còn thần thức, hắn đem nó tản ra, bao chùm toàn bộ địa vực Ma Đao Lang, quan sát toàn bộ động tĩnh của từng con côn trùng, hắn nổi lên xúc động muốn thu tiếp thêm mười ngàn con nữa mới xem như cực hạn của mình.

Không nói nhiều, Kỷ Linh lập tức thu thêm mười ngàn con, tập trung hết lại trước đám Ma Đao Lang tinh anh. Ma Đao Lang cũng không hề có chút kỹ năng nào tốt, chỉ có thể dựa vào số lượng đi áp chế địch nhân.

Kỷ Linh cũng mau chóng huấn luyện tạm thời cho chúng cách có thể phóng ra đao phong cắt thịt địch nhân từ xa.

Ma Đao Lang có căn cơ luyện tập cắt thiết thảo từ sớm nên không mất quá lâu để huấn luyện chúng phát ra đao phong nhưng lực đao của chúng hơi yếu một chút, hai đạo đao phong mới cắt được một ngọn cỏ.

Thần thức của hắn đang điều khiển đám Ma Đao Lang huấn luyện bỗng xuất hiện mười lăm người, cầm đầu cưỡi con chó hai đầu.

- Chó hai đầu? Dũng sĩ cưỡi chó?

Kỷ Linh thấy được hình ảnh tên cầm đầu cưỡi chó, thân mặc áo choàng đen thêu chữ Huyễn nên hắn mới nghĩ đến dũng sĩ cưỡi chó. Hắn cũng không nghĩ nhiều, đã ở trong này thì chắc chắn biết được bản thân hắn ở đây, chứ không thể nào vô duyên vô cớ xâm nhập lãnh địa Ma Đao Lang hung hãn.

Kỷ Linh thấy vậy, cũng phải thử xem uy lực của đám Ma Đao Lang này xem sao. Dù sao thì chúng cũng vô cùng cường đại, số lượng cũng đông hơn đám người kia tuy hình thể nhỏ.

Thấy được địch nhân đang tới, Kỷ Linh lập tức phân ra một ngàn con được một con tinh anh làm đầu lĩnh một tổ. Lại điều toàn bộ chúng đi đánh với mười lăm người kia. Nhưng trước đó vì để cho bọn chúng bất ngờ hoảng sợ, hắn cho đám Ma Đao Lang này mau chóng đến gần mấy cái cây, để chúng sử dụng đôi liêm đao chặt đứt những cái cây gần đó.

Cũng mất kha khá thời gian, những cái cây đổ xuống mà không hề có sự báo trước nào. Đội ngũ Trường Sơn hoảng hốt nhìn xung quanh. chỉ thấy gió thổi yên tĩnh lại tưởng là gió đẩy ngã cây.

Ngay sau đó, đám Ma Đao Lang dùng đôi cánh của mình bay lên trên không, chúng giơ ra hai đôi liêm đao phẫn nộ cuồng hoan chém chém về phía đám người Trường Sơn như tấn công kẻ xâm phạm vào lãnh địa của chúng.

Đám người Trường Sơn cũng tưởng là như vậy, đầu lĩnh cầm dây cương, đem Song Đầu Khuyển dưới thân kéo cao cái đầu, miệng chúng há lớn, luồng hỏa quang từ trong miệng chúng bộc phát rồi phun ra hai đường hỏa diệm nóng bỏng, thiêu đốt hết thảy những Ma Đao Lang xung quanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK