*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Cát không ngờ việc cửa hàng thú cưng bán mặt nạ lại có thể gây ra loại hiểu lầm cấp thấp đến vậy. Tuy nhiên vị thổ hào này dù sao cũng là khách hàng đầu tiên, lại còn một lần đặt một trăm chiếc, nếu Hạ Cát đứng ra làm rõ việc mặt nạ này chỉ sử dụng cho con người, thế lại chẳng khác nào đánh trực tiếp vào mặt thổ hào?
Không còn cách nào khác, vì để hai bên cùng vui, Hạ Cát đành phải up một bài giải thích mơ hồ lên trang page.
"Mặt nạ tơ tằm Cửa hàng thú cưng Mộng Tưởng là sản phẩm thiên nhiên chất lượng cao, dễ hấp thụ, an toàn và tốt cho sức khoẻ, cho dù là người hay thú cưng đều có thể sử dụng, hiệu quả chắc chắn khiến nhiều người kinh ngạc. Hiện nay, mặt nạ tơ tằm chính thức được bán tại shop Taobao, mọi người nhanh tay nhanh tay lên nhé!"
Bởi vì đã có người mua nên giá thành nếu đắt hơn sẽ không tốt, cậu chỉ có thể cứ yết giá 99 tệ/ chiếc như vậy. Tuy nói đối với người thường thì vẫn hơi đắt, nhưng cũng không phải là cao đến độ không thể mua nổi. Hạ Cát cho rằng giá thành này vẫn không thể gọi là cao, bởi vì tơ tằm Ngọc vốn là một loại mặt hàng quý hiếm, mặt nạ lại được làm từ tơ tằm 100%, hiệu quả dưỡng da mắt thường cũng có thể thấy.
Sau khi Hạ Cát đăng bài trên trang page, Lục Thần Dật cũng đọc được, ngay lập tức bình luận bên dưới.
"Hoá ra là thế, mặt nạ này người cũng có thể sử dụng được phải không? Tôi thấy chất lượng tốt lắm, vậy tôi lại mua thêm một trăm chiếc nữa nhé. Mỗi tối tôi với em chó nhà tôi mỗi bên một chiếc đắp cho đẹp."
Cư dân mạng bắt đầu lại nhao nhao bình luận bên dưới.
"Không biết nói gì cho phải.....thôi thì đứng đây chiêm ngưỡng thổ hảo vậy."
"Thổ hào ấy ơi, anh còn thiếu thú cưng không ạ? Cái loại mà ngoan ngoãn nghe lời ăn cũng ít, chỉ cần ngày nào cũng đắp mặt nạ kia là được thôi ạ."
"Đây là kiểu sản phẩm cao cấp chuyên để khoe khoang của cải à? Tôi cảm giác như thể mình vừa được mở rộng tầm mắt thêm một lần nữa...."
"Ài, khi nào tôi mới được sướng như nó vậy? Thế giới này không công bằng!!!"
"Tôi vừa lên Taobao xem phản hồi rồi. Hiệu quả cực kỳ rõ rệt ý! Học sinh nghèo bày tỏ dù phải ăn đất ăn cát mỗi tháng cũng phải tiết kiệm đi mua một chiếc mặt nạ mới được!!!"
"Cái này....mặc dù đắt nhưng tôi cực kỳ muốn thử."
.....
Mặc dù sự tình phát triển không hề giống với tưởng tượng của Hạ Cát, nhưng nhờ có sự nhầm lẫn này mà lại dẫn tới chú ý của rất nhiều cư dân mạng. Hạ Cát lên shop Taobao nhìn, bên dưới đã có không ít người lục tục đặt đơn.
Mặc dù đại đa số người đều ôm tâm thái thử nghiệm nên mới chỉ mua một chiếc, nhưng Hạ Cát cực kỳ có lòng tin với sản phẩm của mình. Chỉ cần dùng qua một lần, mọi người nhất định sẽ ủng hộ mua tiếp. Bước khó khăn nhất trong việc tiêu thụ mặt nạ đã xong, doanh số bán hàng trong tương lai chắc chắn sẽ tốt hơn, Hạ Cát tin chắc là vậy.
Hình như cậu đã nhìn thấy được một ngày mình trả được hết các khoản nợ vay từ ngân hàng, điều này khiến cậu thở phào một hơi nhẹ nhõm.
....
Tất cả trứng thú cưng nhận thưởng từ hệ thống đã ấp nở xong, mặc dù có thể dùng giá trị ước mơ để mua thêm trứng từ hệ thống, nhưng Hạ Cát không có ý định mua nữa. Hai máy ấp trứng cậu đặt trong thư phòng bây giờ đã không còn tác dụng, để trong nhà cũng rất chiếm diện tích, vứt đi lại không nỡ, dù sao cũng còn rất mới, vả lại nó còn là công thần cũng như nhân vật chứng kiến quá trình phá vỏ của tất cả thú cưng trong cửa hàng.
Cậu chợt nghĩ đến Hồ Thiên sát vách chuyên nuôi động vật máu lạnh, mỗi lần đến đều thấy chúng đang trong lồ ng ổn định nhiệt độ, cậu cảm thấy chắc Hồ Thiên sẽ cần dùng nên đã gọi tiểu Ngọc đến cùng mình ôm hai cái rương sang cửa hàng sát vách.
Mặc dù hầu hết thú cưng trong Kỳ trân dị thú đều là yêu quái, nhưng bởi vì ấn tượng đầu tiên quá mạnh nên Hạ Cát cũng đã ngầm mặc định chúng là thú cưng. Những yêu quái nhỏ đó bình thường đều có vài bệnh vặt, cũng thường xuyên sang phòng khám tìm Long Uý chữa, tới tới lui lui nhiều lần Hạ Cát cũng thành quen.
Cửa chính của Cửa hàng Kỳ trân dị thú quanh năm treo rèm vừa dày vừa nặng, nghe nói có một vài loài yêu quái sợ nắng. Hạ Cát và Tiểu Ngọc khệ nệ ôm lồ ng ấp vén rèm đi vào.
"Anh Hồ, tôi mang sang cho anh vài thứ đây." Hạ Cát hô vào bên trong một tiếng.
Hồ Thiên ló đầu ra khỏi từ một căn phòng bên trong, nhiệt tình đáp: "Thì ra là cậu Hạ, cậu mang cho tôi thứ gì thế?"
Hồ Thiên trông Hạ Cát cố sức ôm một cái lồ ng kính lớn, nhanh chóng đón đồ từ tay Hạ Cát và tiểu Ngọc, để lên bài: "Đây là?"
"Đây là lồ ng ấp tôi đã sử dụng, có thể điều chỉnh nhiệt độ và dùng làm lồ ng ấp trứng. Còn khá mới đấy, tôi nghĩ có lẽ anh sẽ cần nên mang sang cho anh xem thử."
Hồ Thiên híp mắt cười rộ: "May quá cần dùng, cần dùng! Vừa lúc tôi cũng đang ấp nở một ổ trứng rắn."
"Trứng rắn?" Không biết Hạ Cát nghĩ tới cái gì, sau lưng đột nhiên xuất hiện một bóng người, khẽ khàng chào: "Anh Hạ, anh tới rồi!"
Giọng nói quen thuộc này, Hạ Cát quay đầu lại nhìn, quả nhiên là trăn vàng đã hoá thành hình người, nhưng nom hôm nay trông cậu ta có vẻ khang khác.
Hạ Cát nhớ rất rõ ràng mỗi lần cậu tới, trăn vàng dù là nguyên hình hay đã hoá thành hình người đều ngập tràn năng lượng, phấn khích chào đón cậu. Hôm nay lại như thể biến thành người khác, mặt mày hốc hác, thiếu sức sống, suýt chút nữa cậu không nhận ra được.
Ngẫm lại điều Hồ Thiên vừa nói, Hạ Cát bị ý nghĩ của mình làm cho hoảng sợ: "Rắn, rắn đực cũng có thể đẻ trứng à?"
".....?" Trăn vàng chớp đôi mắt cá chết của mình, hoang mang nhìn Hạ Cát.
"Ha ha ha ha...." Hồ Thiên biết Hạ Cát hiểu lầm, ngửa đầu cười ngửa tới ngửa lui, giải thích: "Không phải nó, là một con rắn cái bình thường đẻ trứng. Xem như nó biết đẻ, cậu nhìn cái dạng này của nó xem, cũng chẳng có rắn cái nào đồng ý giao phối với nó."
Trăn vàng u oán nhìn chằm chằm Hồ Thiên, giận mà không dám nói.
Hạ Cát cũng cảm thấy dáng vẻ bây giờ của trăn vàng hốc hác quá, một đầu tóc vàng óng ả mượt mà bây giờ nhìn như bị phai màu, vừa trắng vừa xám, làn da cũng trở nên xanh xao, cả người như thể vừa trải qua một cơn bạo bệnh. Ánh mắt vừa đơ vừa ngốc, hành động còn hết sức chậm chạp.
"Cậu không sao chứ? Có phải thấy mệt trong người hay không? Hay sang bên để anh Long khám cho nhé?" Hạ Cát lo lắng hỏi thăm.
Trăn vàng nghe được những lời này, trên mặt lộ rõ vẻ cảm động và vui mừng, sau đó cứng ngắc lắc đầu.
Hạ Cát dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Hồ Thiên, anh ta lại tỏ vẻ vừa bực vừa ghét.
Hồ Thiên nghịch chuỗi hạt vòng trên tay, nén giận đáp: "Không sao đâu, nó đến kỳ lột xác đấy. Sớm không đến muộn không đến, đến ngay lúc người mua tới cửa, trông dáng vẻ vừa xấu vừa yếu thế kia, bị người ta trả hàng luôn!"
Trăn vàng cúi đầu oan ức: " QAQ...." Nghĩ thầm trong lòng, thực sự cũng không thể trách tôi mà.
"Ồ, ra là vậy." Hạ Cát kéo khoé miệng, không ngờ yêu quái cũng phải lột xác.
Tiểu Ngọc từ khi tiến vào cửa hàng hàng xóm vẫn luôn nhìn đông ngó tây, đột nhiên lại lên tiếng: "Chỉ cần tẩy da chết đi là được mà!"
Hạ Cát, Hồ Thiên và trăn vàng nghe thấy, đồng thời quay lại: "Tẩy da chết?"
"Đúng ạ!" Tiểu Ngọc sờ lên khuôn mặt có lớp da mịn màng như em bé của mình nói: "Tẩy da chết định kỳ là kiến thức cơ bản mà, mọi người không biết sao? Chỉ cần dùng sản phẩm tẩy da chết của thẩm mỹ viện nhà tôi là được mà~"
"Thẩm mỹ viện? Có phải cái căn mà cậu còn chưa làm gì phải không? Thì ra là cậu định mở thẩm mỹ viện cho thú cưng à?" Hồ Thiên tò mò hỏi.
"À...đúng vậy." Gần đây quá bận rộn, quả thật Hạ Cát hoàn toàn quên đi chuyện khai trương spa thú cưng. Xem ra thằng nhãi Tiểu Ngọc này chuyên lẻn vào táy máy đồ trong spa, táy máy đến mức còn rõ cả đồ đạc bên trong hơn cả cậu.
Hồ Thiên nghĩ một chốc, nói: "Nếu được thì cho nó đi tẩy da chết giúp tôi với nhé, chi phí thế nào cậu cứ báo. Tôi chỉ mong mau mau chóng chóng tống cổ nó đi thôi, ở trong cửa hàng lâu quá rồi."
Trăn vàng dùng ánh mắt cầu xin nhìn sang Hạ Cát.
Hạ Cát nói: "Nhưng tôi vẫn chưa tuyển được chuyên gia spa cho thú cưng đâu, bây giờ sợ là không làm được rồi...."
"Con biết làm mà, chỉ cần tẩy da chết là được, đơn giản!!!" Tiểu Ngọc tự tin hất cằm.
"Vậy đành xin nhờ.... anh chàng đẹp trai này vậy." Hồ Thiên phân biệt một lúc lâu mới định rõ được giới tính của vị có vẻ đẹp phi giới tính trước mặt này, nghĩ nửa ngày mới kêu ra được xưng hô.
Hạ Cát hỏi: "Tiểu Ngọc, con làm được thật không?"
Tiểu Ngọc vỗ ngực cam đoan: "Yên tâm, ba cứ giao cho con!"
Vậy là Tiểu Ngọc dẫn trăn vàng sang spa thú cưng còn chưa khai trương, Hạ Cát không yên lòng nên cũng nối gót theo.
Nói mới nhớ, kể từ khi cửa hàng thú cưng thăng cấp, Hạ Cát rất ít khi đến phòng spa bên này. Thứ nhất là do quá bận bịu, thứ hai là cậu hoàn toàn chẳng hiểu gì về phương diện làm đẹp này hết. Bình thường cứ cái gì tiện nhất thì cậu làm, cơ bản giữ cho bản thân sạch sẽ chỉnh tề là được, cái gì làm đẹp spa, cậu đúng là một chữ cũng không vào.
Cách bố trí của thẩm mỹ viện dành cho thú cưng chủ yếu được chia thành hai khu, bên ngoài là khu vực nghỉ ngơi, bày rất nhiều ghế sofa và bàn nhỏ để khách chờ đợi, bên trong lại dựa theo từng công năng là phân phòng, mỗi phòng lại là có một bộ thiết bị làm đẹp tinh vi. Hai khu được ngăn cách nhau bằng một tấm kính pha lê, người ngồi chờ bên ngoài có thể nhìn rõ tình huống trong phòng.
Một phòng bên trong đặt bồn tắm lớn rộng chừng hai mét vuông, Tiểu Ngọc xả đầy nước vào bồn, nói với trăn vàng: "Cậu tẩy da chết toàn thân đúng không? Để như này hay là biến về nguyên hình?"
"Cái gì? Biến về nguyên hình cũng có thể tẩy da chết á?" Trăn vàng kinh ngạc trừng lớn hai mắt.
Tiểu Ngọc lấy một lọ gì đó ra từ tủ bên cạnh, đáp: "Được chứ, cao tẩy da chết này thích hợp với tất cả các loài động vật."
"Được, được." Bởi vì phải c ởi quần áo để vào bồn tắm làm mềm da, trăn vàng có chút thẹn thùng, vì vậy biến về nguyên hình.
"Tôi bắt đầu đây, đừng căng thẳng quá, cứ thoải mái đi nha." Tiểu Ngọc đeo găng tay, nhìn thoáng qua còn rất chuyên nghiệp.
Hạ Cát nhìn xung quanh, phát hiện ra phần thưởng nâng cấp cửa hàng của hệ thống không chỉ tặng thiết bị, mà còn tặng một số dụng cụ spa, ví dụ như thuốc nhuộm lông, chất làm mềm, gel đàn hồi,.... đầy đủ mọi thứ, chỉ là mỗi loại cũng chỉ có một lọ. Nếu như dùng hết, khả năng sẽ phải dùng giá trị ước mơ để đổi đồ trong hệ thống.
Tiểu Ngọc đợi đến khi lớp da cũ trên người trăn vàng bị ngâm đ ến nhăn nhúm mới xả hết nước trong bồn, sau đó vét gel tẩy da chết từ trong lọ, bắt đầu bôi toàn thân trăn vàng. Vốn dĩ trong quá trình lột xác của loài rắn, mấu chốt là lớp da bong ra từ phần môi, sau khi lớp da này bong ra, quá trình rắn lột sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Hạ Cát quan sát và nhận ra gel tẩy da chết này có khi không phải là loại gel bình thường. Sau khi được Tiểu Ngọc nhẹ nhàng thoa một lớp trên da, lớp da cũ không bong, mà hoàn toàn hoà tan thành nước. Sau khi lớp da kia biến mất, vảy vàng óng ánh xinh đẹp của trăn vàng mới lộ ra.
Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ thân trăn đã được tẩy hết da chết, có thể nói trăn vàng tái sinh cũng không sai. Không chỉ vảy vàng rực rỡ mà hành động cũng nhanh nhẹn, linh hoạt hơn rất nhiều.
"Tiểu Ngọc, con học được những cái này lúc nào thế?" Hạ Cát cực kỳ bất ngờ.
Tiểu Ngọc cất kỹ lọ tẩy da chết, đáp: "Đơn giản mà ba, con học được trên mạng đấy." Cậu ta còn sờ sờ mặt mình: "Dù sao con cũng là một hotface dựa mặt để kiếm cơm, gần đây con cũng đang học trang điểm đó ba."
Hạ Cát không ngờ Tiểu Ngọc lại có năng khiếu thẩm mỹ đến vậy, cậu nhớ trước đó Tiểu Ngọc còn giúp cậu tạo kiểu tóc, chắc là thằng bé rất thích phương diện này. Tiểu Ngọc và A Phượng vẫn luôn làm nhân viên phục vụ trong quán cà phê, nhưng hai người thường xuyên cãi nhau. Hạ Cát nghĩ, nếu Tiểu Ngọc đã thích phương diện làm đẹp này, spa thú cưng cứ giao cho thằng bé cũng được.
"Tiểu Ngọc, nếu như spa khai trương, ba để cho con làm quản lý, con có làm được không?" Hạ Cát hỏi.
Tiểu Ngọc mở to mắt: "Thật hả ba? Tất nhiên là không thành vấn đề ạ, ba cứ yên tâm giao spa này cho con!"
Hạ Cát ngẫm một hồi, nói: "Vậy được, để ba lên kế hoạch đã. Con cứ chuẩn bị trước đi, xem có cần tuyển nhân viên có tay nghề không rồi nói lại với ba."
Việc khai trương thẩm mỹ viện đã được quyết định, trăn vàng thần thanh khí sảng về Kỳ trân dị thú, bắt đầu khen hết lời với các yêu quái trong tiệm.
"Đây chính là quá trình lột xác thoải mái nhất từ khi tôi sinh ra tới bây giờ! Các cậu không biết đâu, cái gel tẩy da chết kia hiệu quả cực kỳ, thoa một toàn thân, da chết cứ như tan thành nước ấy, không ngứa cũng không đau. Tôi nghe nói thẩm mỹ viện cách vách nhà chúng ta đang chuẩn bị khai trương, cái anh đẹp trai hôm nọ chinh là chuyên gia trang điểm, làm tóc đó."
Chúng yêu quái nhìn toàn thân toả sáng rực rỡ của trăn vàng mà ghen tị không thôi, nghĩ tên này chắc chắn sẽ tìm thấy chủ nhanh thôi, mọi người không khỏi bắt đầu suy tính trong lòng.
.....
Từ khi được nâng lên làm quản lý thẩm mỹ viện thú cưng, Tiểu Ngọc vẫn luôn ở bên này mày mò cái này cái kia, chỉ là gần đây các yêu quái đã trưởng thành và có thể hoá hình đều chạy sang bên này xin giúp đỡ. Tiểu Ngọc xem như mở cửa sớm, ai đến cũng không chối từ.
Nhện Goá phụ đen duỗi mấy cái chân thon dài của mình ra: "Anh trai, anh làm nail cho em được không? Có thể ghi nợ được không ạ? Ghi tên ông chủ cửa hàng bọn em ấy."
Rùa lông xanh chỉ vào mảng tóc xanh rì trên đầu mình nói: "Anh có thể nhuộm thành màu khác được không ạ? Nghe nói đỉnh đầu có màu xanh không tốt lắm. Anh cứ ghi sổ đi ạ, vẫn là tên ông chủ anh nhé."
Tiểu Ngọc lấy ra một cuốn sổ nhỏ, viết từng dòng một, tận lực thoả mãn tất cả yêu cầu của khách hàng.
Tác giả có lời muốn nói:
Hồ Thiên đột nhiên mắc một đống nợ: "......Vcl."
*Nhện Goá phụ đen
Rùa lông xanh aka rùa smart
Danh Sách Chương: