Để thực sự hiện thực hóa chuỗi công nghiệp hoàn chỉnh 'nông sản - chế biến - kênh thị trường', dưới sự chủ trì của HTX Tây Lĩnh, nhiều vùng cũng đã bắt đầu thành lập HTX với một sản phẩm duy nhất là sản phẩm chính và quản lý, dịch vụ toàn diện.
Là hợp tác xã duy nhất của Tây Lĩnh đang phát triển theo hướng đa dạng hóa, đã vô cùng nhạy bén và đi đầu trong việc hoàn thiện mối quan hệ hợp tác hữu nghị và hòa hợp với các hợp tác xã này.
Vương Thái, có quỹ và một số lượng lớn nông sản và chế biến các sản phẩm nông nghiệp, kể cả sản phẩm sữa và các kênh liên quan đến sản phẩm sữa, đã mở siêu thị đầu tiên tại trung tâm thành phố Trường Kinh, mang tên 'Vạn Gia Đăng '.
Sau hai tháng, siêu thị thứ hai được mở trở lại, sau đó Vương Thái mở chuỗi 'Vạn Gia Đăng Hỏa' tại tỉnh Nam Việt bên ngoài thành phố Trường Kinh.
Năm thứ ba, chuỗi siêu thị 'Vạn Gia Đăng Hỏa' ra khỏi tỉnh Nam Việt và mở cửa hàng đầu tiên tại Bắc Kinh, sau đó nhanh chóng lan rộng khắp cả nước và trở thành thương hiệu số một trong các chuỗi siêu thị trong nước.
Thương hiệu trái cây Bình Nghiêu Nguyên Thương được tạo dựng, người trồng trái cây và người buôn bán trái cây trong toàn tỉnh Bình Hán làm theo và đi trước đã tạo nên danh tiếng là 'tỉnh trái cây'.
Mứt cherry và mứt nho chính của Xương Thịnh đã trở thành dấu ấn đặc trưng, nhưng dưới những phần thưởng hậu hĩnh, các nhân viên đã bùng nổ với tinh thần làm việc tích cực, và tung ra thị trường mứt táo, mứt kiwi và mứt cam chanh chỉ trong vòng hai năm.
Trước sự ngạc nhiên của Lạc Bạch, họ thực sự nghĩ ra một món mứt rất ngon.
Vì mứt dẻo, mịn nên được bạn bè nước ngoài rất ưa chuộng, một người kinh doanh mứt nước ngoài thấy có cơ hội kinh doanh nên đích thân đến Xương Thịnh, ký với Lại tổng một số lượng lớn đơn hàng mứt, doanh thu tăng vọt. hài lòng khi chúng được vận chuyển ra nước ngoài.
Nhà máy Máy Nông nghiệp Tân Kinh đã phát triển thêm nhiều loại máy móc nông nghiệp, và sau vô số thử nghiệm, cuối cùng đã áp dụng drone bảo vệ thực vật vào nông nghiệp, và Bình Nghiêu Nguyên Thương là vườn cây ăn quả đầu tiên sử dụng drone bảo vệ thực vật.
Do sự phát triển và sản xuất hàng loạt máy bay không người lái bảo vệ thực vật, Xí nghiệp Máy Nông nghiệp Tân Kinh nổi bật giữa đám đông các xí nghiệp máy nông nghiệp và chính thức đổi tên thành Xí nghiệp Máy Nông nghiệp.
Chuỗi công nghiệp ven biển gồm kho bãi và hậu cần tự động cũng nhanh chóng được hình thành, hoàn toàn không dựa vào công nghệ nước ngoài, từ các bộ phận nhỏ đến toàn bộ hệ thống đều do đội ngũ trong nước thiết kế và hoàn thiện.
Khi bắt đầu hoàn thành, nó cũng đã được các nhà lãnh đạo ngành kho vận và hậu cần nước ngoài đến thăm.
Đường bộ và đường sắt trong nước đã bắt đầu hình thành từ những thế hệ sau, cùng với sự liên kết chặt chẽ giữa các hợp tác xã và thị trường giữa các tỉnh, sự phát triển của nông nghiệp ngày càng đóng vai trò quan trọng.
Với nền kinh tế đang cất cánh, con mắt của mọi người đang đổ dồn vào tất cả các ngành công nghiệp.
Bởi vì trong thời đại vàng ở khắp mọi nơi, bạn có thể kiếm tiền trong bất kỳ ngành nghề nào.
Trong số đó, những ngành có doanh thu cao nhất là bất động sản, tài chính, giáo dục,... Nông nghiệp, trước đây kém lạc quan nhất, thì nay cũng là ngành có doanh thu cao.
Khi đa số doanh nhân nhìn thấy lợi ích từ nó và muốn vùi mình vào đó thì bất ngờ khi đâu đâu cũng thấy logo của HTX Tây Lĩnh.
Họ muốn thu mua từ nguồn gốc nông sản, loại bỏ nhu cầu trung gian, đột nhiên thấy hợp tác xã Tây Lĩnh đã ký hợp đồng, có thể thấy thịt bò Tây Tạng xa như đồng cỏ.
Họ chú ý đến việc chế biến thực phẩm nhưng thấy rằng Chu Vĩnh Lợi đã mở các nhà máy chế biến khắp các tỉnh ven biển, và Chu Vĩnh Lợi, người giám sát của hợp tác xã Tây Lĩnh.
Vốn dĩ họ chỉ có thể chuyển sang phân bón và máy móc nông nghiệp, nhưng nhận thấy máy nông nghiệp Tân Kinh, chủ nhiệm và một công ty nông nghiệp hiện đại đến từ Hương Cảng vẫn giữ mối quan hệ ổn định với HTX Tây Lĩnh.
Việc phát hiện ra sự sụp đổ của tập đoàn trung gian muốn kiếm tiền từ nông nghiệp này, cùng với chuỗi hậu cần lạnh, kho vận và siêu thị lớn nhất, đều có bóng dáng của hợp tác xã.
Hợp tác xã Tây Lĩnh hoạt động trong tất cả các ngành nghề liên quan đến nông nghiệp.
Công ty duy nhất ở Hoa Quốc đi theo con đường đa dạng hóa, có thể nói là nở rộ khắp nơi và trở thành kỳ tích trong số các HTX nông nghiệp.
Và sau này, không ai có thể lặp lại sự huy hoàng của nó.
Bởi vì xuyên suốt hợp tác xã Tây Lĩnh từ khi thành lập cho đến hiện tại đều có tầm nhìn xa vượt trội và sự may mắn phù hợp với thời đại, và hai điều này là không thể thiếu.
Tầm nhìn của nó đến từ Lạc Bạch, người trong nghề ai cũng biết đến hợp tác xã Tây Lĩnh.
Tài sản của nó đến từ chính sách cống hiến hết mình cho sự phát triển kinh tế của đất nước.
Tựu chung lại, HTX Tây Lĩnh xứng đáng với danh hiệu doanh nghiệp 'Tiềm năng nhất', xứng đáng với tinh thần tin tưởng mạnh mẽ của Thần Tinh Tư Bản.
Chỉ trong vòng hai năm đã phát triển như hiện nay, vẫn là một doanh nghiệp non trẻ, chỉ cần tiếp tục đà phát triển như hiện nay thì sẽ có một tương lai tươi sáng.
Năm 1992, Lạc Kim, Lạc Ngân và Chu Hạo Hải cùng thi vào đại học quốc gia.
Sau hai năm chăm chỉ, Lạc Kim và Chu Hạo Hải đã trúng tuyển vào trường Đại học Yên Kinh.
Về phần Lạc Ngân, cô đã đi du học từ cấp 3 trong nước, học hỏi những khái niệm quản lý tiên tiến của ngành giáo dục nước ngoài, đồng thời không quên thu phục các bạn cùng lớp để trở thành đối tác kinh doanh của mình.
Chu Hạo Hải rất buồn vì chuyện này, một trong những lý do anh làm việc chăm chỉ là mong một Lạc Ngân sẽ đến Yên Kinh, nhưng anh vẫn duy trì niềm thầm kín với với Lạc Ngân, nhưng anh không thổ lộ cho đến khi tiễn Lạc Ngân đi.
Đối với anh, Lạc Ngân luôn là một nữ thần, nếu không trở nên giỏi giang ưu tú sẽ không thổ lộ
Bởi vì Lạc Bạch không ngừng thúc giục và mộng ước đẹp đẽ nhất với Lạc Ngân, Chu Hạo Hải biết được con đường mình muốn đi trong tương lai, dần dần biến thành một cậu bé rất ngoan.
Lạc Kim vào khoa diễn xuất Yên Kinh, đến năm cấp 3 lớp mười hai một năm đình công, mà lớp mười một cho ra mắt một bộ phim điện ảnh và một bộ phim truyền hình Thần tượng tuổi thanh xuân, cô ấy đã là một tiểu hoa đán rồi..
Thay vào đó, Vương Tắc Mẫn từ bỏ kỳ thi đại học để đi du học, sau đó vào năm cuối, anh giới thiệu một siêu thị thương mại điện tử trực tuyến cho 'Vạn Gia Đăng Hỏa'.
Cuối cùng anh cũng nhận ra niềm vui của việc kiếm tiền và yêu tiền.
Còn Lạc Bạch và Lệ Diễm, tiếp tục sống một cuộc đời không sóng gió nhưng thú vị hơn những người khác.
Rõ ràng Lạc Bạch không ngăn được Lệ Diễm đã hạ quyết tâm, nên hai người ngủ với nhau một năm.
Một năm sau, chiếc giường tùy chỉnh của Lệ Diễm vẫn chưa biết khi nào mới xong thì Lạc Bạch đã quen với nhau, mỗi sáng sớm tối nói lời chúc nhau.
Năm 93, tháng năm.
Lệ Diễm đứng dậy đi vào phòng tắm tắm rửa, lau chùi, cọ rửa phòng tắm, sau đó trở lại phòng ngủ mở rèm cửa, kéo rèm hiên giường ra đánh thức Lạc Bạch, Lạc Bạch vẫn chưa quen. đến điều này.
Hai năm sau, cậu ấy vẫn không thể dậy sớm nổi.
Lạc Bạch kéo chăn bông lên che đầu, nhất quyết không đứng dậy.
Lệ Diễm trực tiếp bế Lạc Bạch cùng chăn bông, đem vào phòng tắm vặn vòi, sau đó thấm ướt khăn tắm, đắp lên mặt Lạc Bạch.
Lạc Bạch ngẩng mặt lên để y dễ dàng cọ rửa, nhưng cậu không mở mắt, kiên quyết không dậy sớm.
Lệ Diễm bên tai cậu nhẹ nói: "Con mắt không mở ra, tôi liền đem mặt em ấn vào trong chậu nước."
Lạc Bạch bất đắc dĩ mở mắt ra: " Anh làm sao vậy? Định giết ngộ sao? Không phải dậy sớm sao, không phải vừa chạy vừa tập thể dục sao? chạy hai cái rồi, nghỉ một ngày có sao đâu? Ngay cả khi treo cổ tự tử cũng thở không ra hơi. Con chó làm việc cũng được nghỉ ngày chủ nhật. Sao ngộ không được ngủ muộn một ngày? "
Lệ Diễm mặt không chút cảm xúc: "Tôi hiện tại cao hơn em nửa cái đầu."
Lạc Bạch khinh thường: "Bảo ca có vẻ là người quan tâm đến chiều cao? Không hề nhá!"
Lệ Diễm: "Vậy thì hôm nay không được mua sữa nữa, tủ lạnh đầy sữa của em rồi, những vật khác đều không bỏ vo được."
Lạc Bạch: "Không được! Chẳng lẽ vì anh cao mà đè nén chiều cao của em sao? Còn sợ em cao hơn anh hả?"
Sắc bén không thôi, giống như một con mèo xù lông.
Cau ấy rất nghiêm túc trong việc dậy sớm và chiều cao, quá lười biếng vào những lúc khác.
Nhất là sau khi hợp tác xã Tây Lĩnh đi đúng hướng, số thành viên ngày càng đông, Lạc phụ, Lạc mẫu tự giải quyết được cậu càng là vung tay không làm.
Lệ Diễm âm thầm thở dài, cúi người nhéo nhéo vành tai Lạc Bạch: "Ngoan, đánh răng rửa mặt nhanh đi, xuống lầu chạy bộ một chút."
Lạc Bạch nhìn thấy đồng hồ treo tường sau lưng qua gương, mới sáu giờ rưỡi, tắm rửa xong chừng mười phút liền xuống lầu, chạy bốn mươi phút, sau đó ăn sáng rồi đi học.
Chao ôi, Bảo ca thật vất vả, gặp người... thật không công bằng.
Lạc Bạch thở dài thườn thượt, cầm bàn chải bóp kem đánh răng, dành thời gian khóe mắt liếc nhìn Lệ Diễm đang đi giày.
Hai năm trước, Lệ Diễm bắt đầu tập xà đơn rồi mất kiểm soát, 17 tuổi đã vượt qua 1,8m, ước tính sẽ nhảy tới 1,9m, nguyên lai mình cao hơn hắn một cái đầu, đến bây giờ so hắn thấp nửa cái đầu,. Đó là một nỗi đau không thể diễn tả trong lòng tôi.
Ngoài ra, Lệ Diễm có cái thói hư tật xấu.
Dựa vào thân phận bạn trai, y bắt cậu ấy phải dậy sớm và xuống nhà chạy bộ mỗi ngày, kể cả khi trời mưa, cũng chạy bởi vì có hai máy chạy bộ trong phòng khách!
Quả thực là quá phận!
Loại hành vi này khiến cho Bảo ca yếu ớt vô lực tạo thành một vạn điểm tổn thương, đối với chiều cao cũng lộ ra âm thầm khinh thường.
Lạc Bạch phẫn nộ, nghĩ muốn nói tiếp, Lệ Bảo Bảo thật sự là sẽ mất đi Bảo ca đáng yêu!
Đánh răng rửa mặt xong, treo khăn tắm lại, Lạc Bạch thò đầu ra phòng khách hét lớn với Lệ Diễm: "Lần cuối cùng, ngày mai và thứ bảy, dự báo thời tiết nói sẽ có mưa, và thi phải cho ngộ ngủ cho đến mười giờ. "
Lệ Diễm đứng dậy, mặc một bộ đồ thể thao đơn giản áo ngắn tay quần dài, và một đôi giày thể thao.
Ăn mặc mới mẻ, sạch sẽ, vốn đã cao ráo, tỷ lệ cơ thể rất chuẩn, cùng một đôi chân dài miên man dưới lớp quần thể thao càng có sức hút chết người đối với Lạc Bạch, một người đồng tính đã độc thân hàng chục năm là nhan khống gay thì lực hấp dẫn trí mạng.
Lệ Diễm nhìn nghiêng, mày rậm, làn da ngọc bích, đẹp đến mức như muốn phát sáng.
Hắn hơi nhíu mày, đáy mắt có chút lạnh lùng: " Em sẽ không cùng tôi đi?"
Lạc Bạch: " Đi. Muốn mạng luôn cũng được." Nuốt nước miếng: "Lại đây cho em hôn một cái."
Không hề có đạo lý, không có tiết tháo, phản chiến liền đúng, ai bảo anh ngiu dáng dấp đẹp mắt!!.