• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoa biểu diễn làm gì có cô gái nào không xinh đẹp. Họ không những xinh đẹp mà còn có đôi chút kiêu ngạo. Tô Tố là hoa khôi của khoa, cũng là hoa khôi của trường bởi dung mạo và thân hình của cô thật sự thuộc diện xuất trúng nên các mối quan hệ của cô thường phân thành hai cực. Hội con trai trong trường rất thích cô nhưng tụi con gái lại đặc biệt, đặc biệt cách ly cô. Vậy nên Tô Tố dù đã lên năm ba nhưng chỉ chơi được với một người–An Tiểu Hy.

An Tiểu hy là một người vô cùng vui vẻ hoạt bát, cô có một đôi mắt biết cười rất dễ mến. Cô là người duy nhất trong trường biết việc Tô Tố đã có hai đứa con. Điều kiện gia đình An Tiểu Hy khá tốt, bố mẹ cô mua cho cô một căn hộ cao cấp lớn tại khu vực đắt giá trong thành phố.

Tìm nhà là một việc khá rắc rối nên Tô Tố đưa hai đứa con đến ở tạm tại căn hộ của An Tiểu Hy.

“Mày cắt đứt quan hệ với bố mày thật, không định về nữa luôn à?”

Tô Tố ít khi được thả lỏng người như khi ở bên Tiểu Hy, cô ngồi trên tấm thảm phòng khách lưng dựa vào sofa miệng ngậm khoai tây chip. Giữa cô và An Tiểu Hy chưa từng có bí mật nào nên cô kể lại toàn bộ câu chuyện hôm qua cho cô bạn nghe và tổng kết bằng một câu:” Không về nữa, Cảnh Thụy và Tiểu Thất vẫn còn nhỏ, tao sợ chúng nó lớn lên trong cái nhà ấy cả thể chất lẫn tinh thần đều sẽ chịu tổn thương.” Nghe xong An Tiểu Hy phẫn nộ, sắc mặt biến đổi rồi tự đập mình vào sofa.

“Định mệnh, không phải là người luôn! Bố mày…..à không không không, ngữ ấy không đáng làm bố mày, Tô Đại Khuê thật không còn là người nữa, định mệnh, quả thực là súc sinh chứ, lại dám dùng quyền giám hộ cho Cảnh Thụy và Tiểu Thất để hăm dọa mày. Cầm thú, xấu xa!” Tiểu Hy tay chống nạnh, miệng mắng lớn:”mẹ nó,tao còn tưởng ông ta bình thường chẳng đối xử tốt đẹp gì với mày nhưng dù sao cũng là bố đẻ, sẽ không thể quá đáng đến mức nào, ai ngờ chỉ vì công việc kinh doanh mà bán rẻ mày. Mẹ nó, mày có phải là đứa con gái duy nhất của ông ta đâu, sao không đi mà dâng con bé Tô Huệ, định mệnh, tao định định định!” Tô Tố dở khóc dở cười, con bé Tiểu Hy này, lại xúc động hơn cô nữa. Tim cô như có một dòng chảy ấm nóng chạy qua, có được một người bạn biết nghĩ cho mình như vậy, còn có hai đứa con bé bỏng dễ thương, cuộc đời này cô còn gì hối tiếc?

An Tiểu Hy sau khi đã xả xong bức xúc liền ngồi lại trên thảm, nắm chặt lấy tay Tô Tố,”Tố Tố à, thật may là mày không bị lão già chết tiệt đó làm gì, nếu như tình một đêm là với một soái ca thì còn chấp nhận được. Bây giờ mày có dự định gì không? Mày vẫn đang đi học mà Cảnh Thụy và Tiểu Thất tháng 9 là vào học rồi, tiền học phí của hai đứa nó là một khoản kha khá đấy, hơn nữa mày lại không có thời gian chăm sóc tụi nhỏ….”

“Tao đều nghĩ hết rồi.” Tô Tố thở dài:”Tao bây giờ trong tay còn lại một ít, học phí chắc là cũng còn đủ, nhưng không biết tìm cách nào để kiếm tiền, Tiểu Hy mày để ý giúp tao nhé, xem xem dạo này có đoàn làm phim nào cần diễn viên không hoặc là nhận quảng cáo cũng được, tao muốn thử xem sao.”

Khi trước Tô Tố không hề thích diễn, lúc ấy rất nhiều đoàn làm phim đến trường tìm diễn viên đóng phim, định mời Tô Tố nhưng đều bị cô từ chối.

Tô Tố cười nhạt. Lúc trước thì Tô Tố thật sự không thích biểu diễn. Nhưng cô của kiếp trước dù sao cũng đã từng vẫy vùng trong showbiz 7 năm, cũng được tính là ma cũ rồi, không đi diễn thì cô thật sự không biết bản thân còn biết làm gì khác. Hơn nữa đi diễn kiếm tiền cũng nhanh mà bây giờ cô lại đang rất cần tiền.

Lúc trước Tô Đại Khuê cũng chỉ cho cô tiền học phí còn lại tiền sinh hoạt toàn do cô tự kiếm lấy. Bây giờ quan hệ với Tô Đại Khuê thành thế này, ông ta nhất định cũng không trả học phí cho cô nữa. Đương nhiên,cô cũng không hy vọng gì vào lão.

“Tiểu Hy, xem ra lần này phải phiền đến mày rồi.”

An Tiểu Hy ngoắc mắt:”Tao với mày là gì, còn khách sáo nữa. mày yên tâm, tao quen nhiều anh chị lắm, toàn người có tiếng nói trong làng giải trí cả. Hôm nay muộn rồi để mai tao thử gọi hỏi xem có vai diễn nào hợp với mày không.” Tô Tố nằm xấp lên sofa: “Mai tao cũng đi tìm nhà.” Không thể cứ làm phiền Tiểu Hy. An Tiểu Hy nhét đầy một mồm khoai tây chip, nghe thấy Tô Tố nói cô liền cố nuốt xuống. Tô Tố thấy tiểu Hy cố đến mắt trợn ngược vội vàng lấy cho cô cốc nước. An Tiểu Hy ực ực hai hớp uống sạch cốc nước mới nói,” Mày tìm nhà làm gì,ở lại đây với tao, nhà tao ba phòng vừa đủ cho hai đứa nhóc một phòng, tao với mày mỗi người một phòng.”

“Thôi thôi!”-thế này thật phiền cho Tiểu Hy

“Mày nghe tao nói đã”- An Tiểu Hy kéo tay cô lại, phân tích từng tý cho cô:”giờ mày ở đây, sẽ có lợi lắm đấy. Khi mà mày đi làm thì hai đứa nhỏ phải làm thế nào? Chúng nó mới bốn tuổi, mặc dù là cụ non thật nhưng cũng vẫn là mấy đứa nhóc. Lúc mày không có nhà mày có yên tâm hai đứa nó được không? Ở đây với tao rảnh rỗi tao còn trông cho. Khai giảng rồi ai có thời gian thì đi đưa đón chúng nó. Còn nữa nhé, vì vấn đề an toàn nên phải thuê một căn hộ tốt một chút phải không? Mà mày nghĩ xem mày không phải không biết tiền thuê nhà ở thành phố này không phải đắt bình thường, đến lúc ấy riêng tiền thuê nhà là mày cũng chịu không nổi rồi.”

Đôi môi mỏng của Tô Tố bị cắn đến hằn lại vết răng. Có quá nhiều vấn đề phỉa lo nghĩ. Cô muốn đi kiếm tiền thì sợ rằng thật sự không có thì giờ chăm hai đứa con nhỏ…..An Tiểu Hy thấy cô cắn chặt môi, mắt ươn ươn đáng thương như vậy lại không kiềm được:

“Ài,cái con này, mày đúng là yêu tinh đấy!”-một đứa con gái như Tiểu Hy nhìn mà còn không cầm được lòng!

An Tiểu Hy ho nhẹ một tiếng:”tao cung chẳng phải cho mày ở không đâu nhé, mày cũng biết đấy,e hèm, bổn cô nương đây lại không biết nấu cơm mà ăn cơm hàng suốt sắp nôn rồi, nếu mày mà ở đây thì chỉ cần ở nhà cơm nấu ba bữa cho tao, vệ sinh quét dọn là coi như phí thuê nhà rồi, thấy sao?

Tô Tố im lặng ôm chặt lấy An Tiểu Hy, đôi mắt uốn lại như trăng khuyết, cô biết, Tiểu Hy vì muốn cô an tâm ở lại nên mới nói như vậy. Cô dựa vào trong bờ vai của tiểu Hy nói khẽ:

“Tiểu Hy à, không có mày làm sao mà tao sống được.”

“Nghe sởn gai ốc”-An Tiểu Hy cũng nhếch miệng cười thật tươi.

Ngày hôm sau An Tiểu Hy dậy rất sớm, ăn sáng xong là bắt đầu lùng xục các mối quan hệ của mình. Bỏ công không phụ người có tâm. Tầm trưa, sau khi cúp một cuộc điện thoại An Tiểu Hy bỗng dưng cười lớn. Tô Cảnh Thụy hoàn toàn bình tĩnh, dến lông mày cũng không nhướn một cái, Tô Tiểu Thất bị dọa cho thất kinh, tay vỗ vỗ lấy ngực,khẽ khàng thì thầm với Tô Tố:

“Mà mí, mẹ nuôi bị gì vậy ạ?”

Tô Tố bật cười, lấy tay búng lên trán cô nhóc:”Đừng có nói linh tinh.”

An Tiểu Hy bò dậy từ trên thảm, chạy như bay về phía Tô Tố, nắm chặt lấy tay cô mà lắc lấy được.

“Gái, mày may mắn quá đấy. Là công ty Tinh Quang media đưới chướng của tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ đấy, hú hú, công ty truyền thông Tinh Quang mà đã đầu tư phim cổ trang có vai nữ phụ không hiểu lý do gì từ chối diễn xuất rồi, đang đúng lúc thiếu một cô đóng nữ phụ quyến rũ lại cuốn hút. Bây giờ họ đang khắp nơi tìm người, bộ phim này nghe nói là chuyển thể từ tiểu thuyết, tao xem qua rồi, này nhé, cực kỳ hợp với hình tượng của mày luôn.”

Tô Tố mừng rơn:”Thật sao?”

“Đương nhiên là thật, nghe nói bộ phim này ước tính đầu tư hai tỷ, chủ tịch của tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ Tiêu Lăng cùng duyệt vai chính với đạo diễn luôn đấy. Gái ơi, mày trúng lớn rồi đấy!”


Tô Tố cũng rất vui, cô còn không thiết ăn gì. Trưa đó Tiểu Hy lái xe đưa Tô Tố và hai đứa nhỏ đến phim trường. An Tiểu Hy đã nói trước với người trong đoàn nhờ họ báo danh hộ, chỉ cần đến nơi lấy số thứ tự là vào quay thử được luôn. Tô Tố ngồi trên ghế phụ, mắt nhìn hai hàng cây chạy dần về phía sau, lòng bàn tay toát mồ hôi, tim đập thình thịch. Cô không nghĩ có thể sớm quay lại công việc cũ thế này. Showbiz là một nơi đầy phức tạp, cô của kiếp trước chính vì không đi theo “luật ẩn” nên mặc dù xinh đẹp nhưng phải mất đến 7 năm cô mới gây dựng được tên tuổi diễn viên hạng B vậy nên bây giờ cô cảm thấy khá thấp thỏm.

Kiếp trước thời kỳ cô đang mang thai, gần như cách ly hoàn toàn với làng giải trí cho nên gần như không biết chuyện đầu tư cho bộ phim . Càng không biết nhà sản xuất và đạo diễn của đoàn làm phim kia có phải dạng mặt người dạ thú hay không, hơn nữa mặc dù nay cô là sinh viên chuyên ngành nhưng một bộ phim được đầu tư lớn như thế này vai nữ phụ chắc cũng không đến lượt một người mới chưa có kinh nghiệm như cô. Giờ nghĩ đến cô mới thấy lo lắng. haizz, có khi đi rồi cũng chẳng có chuyện của cô, mà đi xem xem cũng tốt,vai nữ phụ không đến lượt nhỡ đâu có vai quần chúng nho nhỏ nào đó thì sao.

Tô Tiểu Thất ngồi ghế sau, vui hơn ai hết, nếu như không phải đã cài dây an toàn chỉ sợ cô bé đã nhảy cẫng lên. Tiểu Thất tỳ lên ghế ngồi của Tô Tố,gương mặt đầy hứng khởi đến độ đỏ hồng lên.

“mà mí, mà mí, có phải mẹ sắp làm đại minh tinh không? giống như Balala tiểu tiên nữ, biết dùng phép nữa?”

Đúng lúc vừa gặp đèn đỏ, An Tiểu Hy đạp phanh xe, quay đầu lại cười tít mắt nói thay cho Tô Tố:

“Tiểu Thất, mà mí của cháu sẽ lợi hại hơn Balala tiểu tiên nữ nhiều, biết dùng phép còn biết phi thiên độn thổ kìa.”

“woa,mà mí nhất định phải cố lên nhé.”

Tố Tố giở khóc giở cười với cô con gái đáng yêu. Ba mươi còn chưa phải là tết kìa, cứ như là cô đã cầm chắc vai này không bằng nữa. Khi đến phim trường, An Tiểu Hy đi đỗ xe rồi gọi điện cho sư huynh ra để anh ta đưa Tô Tố vào lấy số quay thử. An Tiểu Hy không vào mà chỉ vỗ vỗ vai Tô Tố, trầm giọng xuống:”gái của tao, cố lên, tao đem trai nuôi với gái nuôi đi ăn cơm trưa đây, khi nào xong mày bảo sư huynh tao gọi điện cho tao qua đón mày.”

An Tiểu Hy biết Tô Tố không muốn cho ai biết sự có mặt của hai đứa con cô bởi sợ người khác sẽ dùng ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn các con của cô. Ngoài ra An Tiểu Hy còn một suy nghĩ nữa, một người sắp bước vào giới giải trí mà lại bị biết chưa kết hôn đã có con nhất định sẽ khó mà tồn tại….

Tô Tố đi theo sư huynh của An Tiểu Hy, vị sư huynh này cũng là người tốt nghiêp từ trường của cô, tên Lục Ngộ, trong giới cũng đã có một chút tên tuổi, trước chỉ vì nể An Tiểu Hy nên mới báo danh cho Tô Tố, khi nhìn thấy Tô Tố mắt anh lập tức sáng lên. Tô Tố vì chuẩn bị cho buổi quay thử nên đã có chuẩn bị từ trên xuống dưới, có trang điểm nhẹ, để phù hợp với hình tượng của vai nữ phụ, cô còn mặc một chiếc đầm đỏ rực dài ngang gối phối hợp với mái tóc xoăn bồng lọn to xõa xuống vai tự nhiên, nhất cử nhất động của cô đều toát ra hương hướng huyễn hoặc và mê đắm. Lục Ngộ vào giới cũng đã ba năm,gặp không ít mỹ nhân nhưng đến khi gặp Tô Tố anh đột nhiên cảm thấy tim đập mạnh, mặt đỏ bừng.

Thật đúng là!-Anh thầm cố đè nén ngọn lửa như đang bốc cháy trong anh, bắt chuyện với cô:

“Em là Tô Tố nhỉ, anh tên Lục Ngộ, trong giới giải trí cũng có chút ít tên tuổi rồi, anh là bạn của Tiểu Hy, trong đóng một vai phụ, hình tượng của em thật là hợp với hình tượng của vai nữ phụ đấy, đạo diễn Phạm Lãi mà nhìn thấy em chắc chắn sẽ vừa ý.”

“Cảm ơn anh.” Tô Tố cảm ơn một cách chân thành.

khi nghe đến tên đạo diễn Phạm Lãi cô thở phào nhẹ nhõm, ông nổi tiếng là người cứng rắn sắt đá trong giới đạo diễn, cô đã từng hợp tác với ông một lần, ông là một người vô tình nhưng công tâm, chỉ xem trọng tác phẩm chứ không để tâm đến những chuyện nhăng nhít trong giới.

Cô theo Lục Ngộ vào trong hậu trường, ở đây xếp một hàng dài toàn những cô gái trẻ, khi nghe thấy tiếng mở cửa khá nhiều người đểu nhìn ra. Thấy Tô Tố họ đều lộ rõ vẻ ghen tỵ và ganh ghét. Đặc biệt là khi thấy cô vào cùng với Lục Ngộ, vẻ mặt lại càng thay đổi. Ai mà không biết trong hai năm nay Lục Ngộ là ngôi sao mới nổi, lại tham diễn , Tô Tố được anh dẫn vào, rõ ràng là có quan hệ. Cô gái này không phải là đi cửa sau đấy chứ?

Lục Ngộ nhét vào tay Tô Tố tờ giấy:”Đây là số thứ tự của em, sắp đến lượt em rồi đấy.”Anh chỉ vào căn phòng quay thử đang đóng chặt cửa. Anh phải vào xem cùng đạo diễn rồi.”Tô Tố cảm kích nắm chặt lấy số thứ tự của mình, trên đó là một con số 3, cô lại tạ ơn một lần nữa:”Cảm ơn anh.”

Cô là người đã từng trải trong ngành, cô hiểu độ quan trọng của những con số này, bởi vì khi quay thử các thí sinh đều diễn chung một màn nên rất khó có sự khác biệt. Trong tình hình như vậy, số thứ tự càng đứng trước ưu thế càng lớn, nói gì đi nữa đạo diễn xem nhiều cũng sẽ mệt, khi số thứ tự xếp quá sau thì trừ khi có một màn biểu diễn thật xuất sắc không thì rất khó để đạo diễn có ấn tượng về mình.

Lục Ngộ cười với cô động viên:”Cố lên nhé”, rồi bước vào phòng quay thử. Tô Tố nắm lấy tờ kịch bản, cô đang tự dàn dựng trong đầu màn kịch sắp phải diễn. Cảnh quay thử là cảnh vai nữ phụ lần đầu gặp nam chính, hai người tay kiếm lăm lăm, bởi vì phim có tính chất giả tưởng nên nam chính sẽ từ một kẻ vô dụng biến thành thiên tài, khi gặp được vai nữ phụ anh ta vẫn trong giai đoạn trưởng thành, hoàn toàn không phải là đối thủ của cô. Vai nữ phụ Mỹ Đỗ Sa là một người cuồng giết chóc, nam chính vô tình xông vào địa bàn của cô cướp đi bảo bối mà cô đang canh giữ nên bị hạ lệnh duổi giết. Tô Tố chỉ cần thể hiện được sự lạnh băng của Mỹ Đỗ Sa và sát khí của cô với nam chính là được. Cô thở nhẹ một cái, cũng may! kiếp trước cô từng diễn không ít vai phụ ác độc, nên muốn diễn xuất dạng nhân vật này với cô không khó khăn lắm. Đúng lúc đó, cửa phòng mở ra, một người mang bảng nhân viên ra gọi:”Số ba, mời vào!” Tô Tố lập tức theo cô ta vào…..

Ngay lúc này, nơi một căn phòng trong phim trường. Tiêu Lăng ngồi trước máy tính, theo dõi phòng quay thử qua máy quay, công ty truyền thông Tinh Quang là một công ty con do anh thành lập, bình thường anh rất ít quản lý công ty, hoàn toàn giao phó cho bộ phận bên dưới quản lý. Nhưng hôm nay lại khác, đã quay thử hai người, anh bắt đầu hết kiên nhẫn, đôi lông mày nhíu lại,” Sao vẫn chưa thấy đến, Trương thư ký, rốt cuộc cô có phát tán tin tức ra ngoài không vậy?” Thư ký Trương từ phía sau bưng lên một tách cà phê đen, liếc nhìn màn hình,:”Chủ tịch yên tâm ạ, thông tin tôi đã gửi đến cô Tô thông qua bạn của cô ấy rồi, cô Tô đã đoạn tuyệt quan hệ với gia đình chắc chắn cô ấy cần công việc để mưu sinh, nhất định sẽ đến thôi ạ.”

Trương thư ký vừa dứt lời, Tiêu Lăng đã nhìn thấy trên màn hình xuất hiện bóng dáng của Tô Tố. khuôn mặt âm u của anh lập tức hửng nắng, mắt không buồn nhắm dõi theo dáng người trên màn hình, khóe miệng dâng lên:

“Tiểu yêu tinh, xem lần này cô chạy đi đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK