• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kẹo mút đã hỏi thẳng thế mình cũng không cần phải giấu diếm ý đồ nữa


_ “Uh. Giúp anh làm quen với M cái nha, hì hì?” Mình nhờ vả thế này có khốn nạn quá không nhở. Nó không rep ngay, phải rất rất lâu sau, kể ra cũng khoảng 10p, nó nhắn lại


_ ” Em… không giúp đâu”.


_ ” Sao thế, giúp anh đi mà?


_ ” Em không thích, thích nó thì anh…. tự đi mà làm quen”


_ ” Thế em có muốn anh giúp em học lý nữa không, he he, giúp anh đi rồi thích đi ăn anh cũng mời”


Con nhỏ bắt đầu lưỡng lự.


_ ” Thôi được rồi, số của M đây 098*6*5*4*, hôm nào em giúp”


_ ” Thankiu nhóc nhiều ha, chiều mai…. ở lại phòng tự học của trường nhá.


_ ” Làm gì…. hả anh?”


_ ” Học lý…. chứ làm gì nữa”


_ ” Vâng ạ, à tí xíu đi ngủ…. anh chúc em ngủ ngon nha”


_ ” Uh, nhưng sao lại thế?”


_ ” Bà em bảo… trước khi đi ngủ mà có ai chúc…. thì…. mình sẽ ngủ ngon hơn, hì.”


_ ” Thích thế thì….tối nào anh cũng chúc cho mà… ngủ ngon.


_ ” Hứa nha”.


_ ” uh, hứa.”


……………


……………


Có số của M rồi, h phải làm sao đây, nhắn tin làm quen à….. tán gái mà làm quen kiểu đó thì…..chán chết, thú thật là mình không thích cái kiểu đó chút nào, nghĩ ….nát óc cả 1 đêm mà không ra 1 cái tin nhắn cho ra hồn, bác nào từng rơi vào hoàn cảnh này thì đồng cảm được ngay, ra mắt…. một người mình thích thì phải để lại…. ấn tượng khó phai 1 chút chứ . Thôi kệ cứ từ từ, để mai tính……. Ngồi học được 1 lúc thì gần 1h sáng mất rồi, trời ơi, mình quên mất bé “kẹo mút” rồi, vội chạy lại giường cầm cái điện thoại lên:


_ “Nhóc ơi, em….ngủ chưa?”


Không thấy tin nhắn của nó, chắc ngủ rồi.


_ “Em ngủ rồi à, ngủ ngon nha em, mai dậy đọc được tin nhắn thì….. cười 1 cái nha.”


Trằn trọc mãi, vẫn không ngủ được, 1 con cừu, 2 con cừu, 3 con…… 3984 con….. móa mấy con cừu… chít rồi, 3 rưỡi sáng rồi mà vẫn không ngủ được, mai đến mà úp mặt xuống bàn ah….. Đó thật là 1 đêm khó ngủ vô cùng, lên voz tí, rồi nghe nhac nhẹ tí … giấc ngủ đến từ lúc nào không hay.


Sáng hôm sau……..


Tiếng nhạc báo thưc khốn nạn từ điện thoại réo lên, 3 năm học mình để ý rằng, bài hát khó nghe nhất chính là nhạc chuông báo thức, dù có cài tuyệt phẩm âm nhạc đi nữa làm báo thức thì cũng vậy thôi…. Kệ mịa nó, tắt chuông ngủ tiếp….


_ “D, dậy đi học đi con, muộn học bây giờ.” Tiếng mẹ quát kèm theo đó là tiếng chát chúa phát ra từ tay mẹ, chính xác là tay mẹ đập vào cửa phòng mình.


_ “Rồi, con dậy ngay bây giờ.”


Vác khuôn mặt đưa đám đến lớp, thằng Đ chạy ra, nhìn mình hớt ha hớt hải nói:


_ ” Sáng nay…. mày nuốt nhầm….. phải cái tất à?”


_ ” Cho mày 1 cài giày bây giờ…., đêm qua mất ngủ.”


_ ” Vào cất cặp nhanh đi rồi lên văn phòng đoàn trường”


_ ” Sao phải lên đó, tao làm gì đâu, tao vô tội, tao thề.” Tôi nói nói ánh mắt hoảng hốt nhìn nó.


_ ” Hâm à. hôm nay bốc thăm lịch thị đấu giải bóng đá toàn trường mày quên à.”


Nhắc đến bóng đá thì y như rằng, được bơm vào vài cc hormone.


_ Rồi, …rồi chờ tí.


Sau buổi bốc thăm, đội lớp tôi phải đá trận khai mạc giải, đá giải theo thể thức lại trực tiếp, trận gặp bọn lớp 10 toán, không thành vấn đề, bọn nó mới vào thì làm được cái gì so với 1 lớp 12 lý năm ngoái từng dành ngôi á quân giải hội khỏe phù đổng của trường năm ngoái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK