• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

10

Sau một trận đấu vòng loại, không hiểu tại sao Giang Ích lại nổi tiếng.

Đã thế lại là hot search, vốn dĩ tôi định chờ trận đấu bán kết kết thúc thì lại tiêu tiền mua cái hot search, nhưng mà điều này thật tốt.

Nhưng mà bên trong những lời bình luận nóng bỏng này cũng có khen có chê.

“Có thực lực, có nhan sắc, có cá tính, tôi thích kẻ này!!!”



“Nhìn qua rất quyến rũ, tôi yêu quá mất thôi!”

“Còn không phải là một tên côn đồ thôi sao, sớm muộn gì cũng sụp đổ, có vài người không để ý đến tam quan mà đi theo ngũ quan.”

“Cố ý dùng phương thức này hấp dẫn chú ý, muốn nổi tiếng đến điên rồi.”

“Tôi lại thích, so với một số kẻ được thiết kế như bức tranh chữ ra thì mạnh hơn nhiều.”

Tôi an ủi mình, cho dù có nói gì thì ít nhất còn có được một đợt chú ý.

Chỉ mừng là tôi chưa lập cho Giang Ích một hình ảnh nam sinh ngây thơ, nếu không thì sẽ sụp đổ ngay khi ra mắt.

Thấy dáng vẻ kia của anh, giống như là cũng không lo lắng cái gì.

Như vậy cũng tốt, trước mắt cứ để cho anh giữ cái hình tượng đó, có muốn sụp cũng không thể sụp.

Tôi biết anh cũng chẳng tốt đẹp gì.

Còn tốt, ngoại trừ mặt có thể ghi điểm thì thực lực cũng rất mạnh.

“Giang Ích, cậu há mồm có thể kiềm chế một chút hay không?”

Tôi không nhịn được mà mắng anh.

Vẻ mặt anh lại mờ mịt:

“Tôi còn chưa đủ hạn chế sao? Tôi cũng chưa nói Lâm Miểu gạt tôi.”

Tôi: “……”

Được lắm.

“Cậu nhớ kỹ, nên nộp thuế thì phải nộp thuế, không nên ngủ thì đừng ngủ.”

Ngoài ra, những cái khác cũng không dẫn đến việc sụp đổ sự nghiệp này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK