• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại kết bạn trở lại, tôi lướt đi lướt lại vòng tròn bạn bè của anh ấy, không có bất kì vết tích của con gái.

Anh ấy thật sự muốn theo đuổi mình?

Tôi vẫn nghi hoặc, vừa mừng vừa sợ.

Tôi chưa từng được ai theo đuổi, nên không hiểu được chỗ nào của bản thân hấp dẫn Lục Trầm.

Nhưng sau ngày hôm đó, Lục Trầm không biết từ đâu lấy được thời khóa biểu của tôi, thường xuyên đến lớp để đưa nước cho tôi.

Có lúc anh ấy đợi tôi tan học, hẹn tôi đi đánh cầu lông, còn mang cho tôi bánh mì không đường.

Anh ấy được nhận vào nghiên cứu sau đại học mà không cần thi đầu vào, so với tôi lớn hơn một khóa, đợi qua khoảng thời gian này sẽ phải đi thực tập.



Tôi với anh bên nhau được một tháng, hiện tại trở nên thân thuộc hơn nhiều.

Thứ tình cảm chôn giấu trong lòng lại bắt đầu lan ra.

Giờ ra chơi đi vệ sinh, nghe thấy vài nữ sinh trong lớp đang tám chuyện.

"Ey, mấy người nhìn thấy không? Cái người tên Hứa Hân Di kia cũng có bản lĩnh phết, vậy mà câu dẫn được Lục Trầm."

"Hừ, cô ta mập như vậy, cũng chẳng biết Lục Trầm lại nghĩ thế nào."

"Có lẽ mắt bị mù không chừng, với cái bộ dạng của Hứa Hân Di thì dù có gầy đi cũng chẳng xinh đẹp nổi."

Vài người còn cười vô cùng khinh thường.

Ngày trước tôi sẽ không phản kháng lại những đánh giá của người khác, chỉ là im lặng lắng nghe, giả vờ như không biết.

Nhưng lần này không giống.

Tôi nắm chặt tay thành quyền, người khác có thể nói xấu tôi, nhưng không có nghĩa là có thể nói xấu Lục Trầm.



Tôi mạnh mẽ mở cửa ra, mấy nữ sinh kia ngây người, ngay lập tức ngậm miệng.

Thần sắc bọn họ không được tự nhiên, định chuẩn bị rời đi.

"Đứng lại! Nếu đã dám bàn luận, sao lúc đối mặt lại tránh đi?" Tôi nhìn chằm chằm bọn họ, cũng không biết lấy đâu ra dũng khí.

Một cô gái trong đó không thoải mái hừ lạnh.

"Chúng tôi chẳng lẽ nói không đúng à, cậu thực sự nghĩ mình xứng với Lục Trầm? Anh ấy chỉ đang chơi đùa với cậu mà thôi, còn thật sự nghĩ bản thân có giá trị lắm?"

Tôi nghẹn một lúc, nhưng vẫn hít thở sâu một hơi.

"Vậy đó cũng là việc của tôi, chưa đến lượt cậu đến chỉ chỉ trỏ trỏ."

"Lúc trước giờ kiểm tra thể chất các cậu tìm người thay thế chạy tôi đều nhìn thấy, còn có bài tập lần trước chỉ có một mình tôi hoàn thành, các cậu nói là muốn tham khảo nhưng lại đi ăn cắp ý tưởng, hại tôi phải làm lại từ đầu."

"Tôi cũng không ngại đem chuyện này báo lên nhà trường, đến lúc đó các cậu cũng thử nếm mùi vị bị người khác bàn luận xem sao?"

Mấy cô nữ sinh thần sắc liền biến đổi, trong đó một người muốn tiến về phía trước định đánh tôi, nhưng lại bị kéo lại.

Đúng lúc tiếng chuông vào giờ vang lên, bọn họ mới không tình nguyện rời đi.

Tôi thở ra một hơi, chân vẫn còn hơi phát run,

Gần như đã chiếm được thượng phong, nhưng tôi làm cách nào cũng không thể vui lên được.

Tôi chưa từng vọng tưởng Lục Trầm sẽ thực sự thích tôi, và muốn cùng tôi ở bên nhau.

Tôi chỉ là....ngẫu nhiên muốn đắm chìm trong những bong bóng mộng tưởng này mà thôi.

Dù cho chỉ là một khoảnh khắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK