Nhịn không được hôn cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn một chút, mỹ nhân nhíu lông mi cong dài rung rung, bảo bối bị đánh thức rồi.
“Sớm a, Tại Trung của anh.” Duẫn Hạo cười hì hì nhìn bộ dáng ngây thơ mơ hồ của Tại Trung.
Tại Trung nhấp nháy đôi mắt long lanh nhìn Duẫn Hạo, đột nhiên nhớ tới phát sinh tối qua, hơn nữa hiện tại mình cùng Duẫn Hạo cùng một chỗ ôm nhau, Tại Trung mặt phút chốc biến thành mây hồng.
“Bảo bối, thẹn thùng cái gì? Tối qua cái gì cũng bị em nhìn thấy hết rồi.” Duẫn Hạo cảm thấy chọc ghẹo Tại Trung là một chuyện rất thú vị.
“Em… em… em đâu có thẹn thùng a?” Tiếng nói đều tắt, “Mấy giờ rồi?” Lái nhanh sang chuyện khác.
“10 giờ.”
“Cái gì? Trễ vậy, ta phải dậy.” Chuẩn bị đứng lên Tại Trung bên hông cùng phía dưới đau nhức truyền đến ngã lại trên người Duẫn Hạo lần nữa. “Đau quá!”
“Thật sự rất đau sao?” Tối hôm qua ta đã ôn nhu rất nhiều mà, “Hôm nay nằm trên giường hảo hảo nghỉ ngơi, không cần vội làm gì cả.”
Muốn đi cũng không đi được. “Anh không đi làm sao?”
“Hôm nay ở nhà với em.” Ông chủ phải có đặc quyền nga.
“Nga, vậy anh ôm em qua phòng em đi.”
“Sao lại về phòng của em, sau này em sẽ ngủ ở đây, ngủ chung với anh. Duẫn Hạo nói là sự đương nhiên.
“Như vậy sao được? Chúng ta chưa kết hôn mà. Hiện tại ngủ chung một phòng sẽ bị người làm chê cười, mụ mụ cũng không đồng ý đâu.” Tại Trung không tán thành ý của Duẫn Hạo.
“Ai dám chê cười em a? Mụ mụ cao hứng còn không kịp.” Tối qua mụ mụ tận mắt thấy mình kéo Tại Trung vào phòng, còn đứng một bên cười trộm, “Em đã sắp làm bà xã của anh, bà xã cùng ông xã đương nhiên phải ngủ chung rồi, quyết định vậy đi.” Không để Tại Trung kháng nghị.
Cứ như vậy Tại Trung ngủ trong phòng Duẫn Hạo.
Ngày hôm sau, Tại Trung có thể xuống giường. Y chuyên tâm giúp Duẫn Hạo thắt cà vạt, hai tay Duẫn Hạo ôm thắt lưng y, thưởng thức gần gũi mỹ nhân, thật là nhìn hoài cũng không đủ a.
“Được rồi.” Tại Trung vừa lòng với thành quả của mình.
“Không ngờ bà xã củ anh giỏi giang như vậy a! Đến, ông xã thưởng cho một chút.” Hôm lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, vĩnh viễn cũng thấy không đủ.
Lại nữa, lần nào cũng gần nghẹt thở mới chịu buông tha mình, Tại Trung đánh nhẹ vào lưng Duẫn Hạo phát tiết sự bất mãn của mình.
Thấy đôi môi hồng bị mình hôn lại hơi vễnh lên, Duẫn Hạo tâm tình phá lệ hảo. “Hôm nay có dự định gì không?”
“Em tính về lại nhà cũ thu dọn một chút, lúc em dọn đến chỉ có ít đồ của em, giờ em muốn mang luôn những thứ của ca ca em đến.”
“Một mình có ổn không? Anh cho người giúp em nhé.” Duẫn Hạo không muốn bà xã bảo bối của mình mình.
“Không cần, cũng không có gì nặng, em có thể làm được.”
“Vậy được, phải ngoan ngoãn nga, buổi tối gặp lại.” Kẻ yêu nhau luôn hy vọng 24 giờ có thể cùng một chỗ với nhau.
“Buổi tối gặp.”
Về đến căn nhà thuê trước đây, Tại Trung cảm thấy hiện tại mình quá hạnh phúc, có Duẫn Hạo yêu mình cùng mụ mụ hiền lành, cảm thấy mỹ mãn.
Nếu Hi Triệt ca tỉnh lại, bản thân sẽ không còn cầu mong gì hơn. Hy vọng ca ca có thể như trước đây đánh đầu ta, mắng ta là đứa nhỏ ngốc, hy vọng ca ca có thể như trước chọc ghẹo nhau. Ta……” Tại Trung suy nghĩ.
Tại Trung dọn dẹp giá sách của Hi Triệt, Quyển sách này gió thật kỹ lưỡng a, lúc trước sao mình không chú ý tới? Tại Trung tùy ý mở ra, nhật ký! Đây không phải là nhật ký của Hi Triệt ca sao, nếu để ca ca biết mình xem lén nhật ký của hắn, hắn nhất định đánh chết mình. Đang nghĩ đem cuốn nhật ký để lại trên giá sách, ảnh chụp theo trang sách rơi xuống đất.
Trong ảnh chụp có hai người, một người là Hi Triệt ca còn một người bề noài tuấn mỹ như ánh mặt trời, người này là ai? Ảnh chụp ca ca thân mật dựa vào vai người này, ca ca hơi nâng đầu chăm chú nhìn người kia. Mà người kia cũng ôn nhu nhìn ca ca, loại ánh mắt này như Duẫn Hạo hay nhìn mình vậy.
Chẳng lẽ đó là người yêu của ca ca?
Tại Trung cho tới giờ cũng không biết ca ca có quen ai a, nếu nam nhân này thật là người yêu của ca ca, vậy nhất định ca ca sẽ đem tình cảm lưu luyến ghi chéo vào quyển nhật ký này. Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, cũng là đáy lòng dấy lên hy vọng, Tại Trung mở nhật ký ra.
“Duẫn Hạo, anh đang ở công ty sao?”
“Anh ở công ty, có chuyện gì vậy?” Nghe ngữ khí Tại Trung sốt ruột, Duẫn Hạo có chút lo lắng.
“Em đang ở trước cửa công ty anh, em có việc gấp cần gặp anh.” Tại Trung biết chỉ có Duẫn Hạo mới có thể giúp đỡ mình.
“Hảo! Anh lập tức xuống đón em.”
Nhân viên đi ra đi vào đều tràn ngập tò mò nhìn thiên sứ, Tại Trung bị nhìn thật ý tứ không tốt. Càng làm cho người khác giật mình là Trịnh tổng tự mình xuống lầu nghênh đón.
Dùng thang máy chuyên dụng cho tổng tài, Tại Trung đi theo Duẫn Hạo vào văn phòng.
Kéo Tại Trung ngồi xuống ghế sô pha, Duẫn Hạo vội vàng hỏi: “Xảy ra chuyện gì sao?”
“Duẫn Hạo, em muốn đi Trung Quốc.”
“Trung Quốc? Muốn cùng anh đi Trung Quốc hưởng tuần trăng mật sao?”
“A nha, không phải nói giỡn. Em muốn đi Trung Quốc tìm người.”
“Tìm ai a?” Duẫn hạo vuốt tóc Tại Trung.
“Em chỉ biết hắn gọi là Hàn Canh, còn có ảnh hắn chụp.” Tại Trung đem chuyện phát hiện nhật lý của Hi Triệt ở giá sách kể cho Duẫn Hạo nghe.
“Em nghĩ tìm được hắn, ca ca em sẽ tỉnh lại sao?”
“Ân.” Trực giác nói cho Tại Trung biết, nam nhân này có khả năng làm cho ca ca tỉnh lại.
“Anh đã biết, nhưng cũng không phải em nói gió chính là mưa a, chỉ bằng một bứa ảnh mà tìm ra được người a. Trung Quốc lớn như vậy, anh không phải mò kim dưới đái biển sao?”
“Cho nên em mới tìm anh giúp.” Tại Trung sử dụng một ánh mắt vàn phần kỳ vọng nhìn Duẫn Hạo.
“Em yên tâm đi, ông xã không giúp em thì ai giúp em a, đừng lo lắng.” Duẫn Hạo ôm bả vai Tại Trung, “Vẫn chưa ăn cơm trưa à?”
“Ân.” Tại Trung cúi đầu, sợ Duẫn Hạo trách cứ mình.
“Đi thôi, cùng nhau ăn cơm đi.” Duẫn Hạo ôm thắt lưng Tại Trung ra khỏi văn phòng. Lưu lại một nhóm nhân viên bàn tán lẫn nhau, đại mỹ nhân kia là gì của tổng tài a?