Mỗi bước di chuyển của họ được tính toán kỹ lưỡng, từ cách ẩn mình dưới bóng rừng cho đến việc chọn lựa các con đường tối mà họ biết nhóm kẻ thù có thể đi qua. Họ không ngừng phát huy sự thông minh và sự nhạy bén để không để bị phát hiện và tiếp tục tiến sâu vào lòng rừng.
Trong khi đó, nhóm của Lý Phong và Lý Ưng vẫn tiếp tục hành trình của mình, không hề biết rằng sự nguy hiểm đang đợi họ từ phía sau. Dù mệt mỏi và căng thẳng, họ vẫn giữ vững tinh thần và quyết tâm, không ngừng tiến lên với hy vọng tìm được một nơi an toàn để trú ngụ và lập kế hoạch cho sự trả thù trong tương lai.
Cả hai nhóm đều đang di chuyển một cách nhẹ nhàng và âm thầm trong bóng đêm rợp mát của rừng sâu. Dù là người theo dấu vết hay người bị truy sát, họ đều biết rằng mỗi bước đi đều quan trọng và có thể quyết định số phận của họ.
Trong bóng tối của rừng sâu, đám truy sát dường như lộ ra những hành tung nguy hiểm, đầy tính kế và thủ đoạn. Họ di chuyển một cách thần bí, như những bóng ma không tiếc lời và không gian, tiếp tục giam giữ sự âm thầm và kín đáo nhưng cũng không thiếu tính hung ác và quyết đoán.
Nhóm này bao gồm những cao thủ võ lâm đã được đào tạo bài bản, sở hữu những kỹ năng chiến đấu và tầm nhìn sắc sảo. Họ là những kẻ tinh ranh, biết cách sử dụng môi trường xung quanh để tiếp cận mục tiêu một cách tối ưu nhất.
Đám truy sát không ngừng tìm cách thu thập thông tin chi tiết về nhóm của Lý Phong và Lý Ưng, từ những dấu vết nhỏ nhặt trên đường đi cho đến những tin đồn và thông tin mật từ những người dân địa phương. Họ chờ đợi một cơ hội hoàn hảo để tấn công, không để lọt mắt ai và không để một tia sáng hi vọng nào cho mục tiêu của họ.
Mỗi hành động của đám truy sát đều được tính toán kỹ lưỡng và thực hiện một cách chính xác và khéo léo. Họ không ngừng theo dõi, đánh giá và điều chỉnh kế hoạch của mình để đảm bảo sự thành công trong mọi tình huống.
Trong khi đó, sự bí ẩn và nguy hiểm của đám truy sát khiến cho không khí trong rừng sâu trở nên căng thẳng và lo sợ hơn bao giờ hết. Dù nhóm của Lý Phong và Lý Ưng không biết chính xác về sự hiện diện của đám truy sát, nhưng họ cảm nhận được một áp lực đang ngày càng gia tăng, và họ phải cảnh giác và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách mà số phận đã đặt ra trước mắt.
Những bước chân của đám truy sát âm thầm đã không còn chân thực nữa. Họ đã quá nản lòng với sự trốn tránh khéo léo của nhóm Lý Phong và Lý Ưng, và quyết định lộ diện, đẩy mình vào một cuộc đối đầu trực tiếp.
Dưới ánh sáng của mặt trăng, đám truy sát lộ diện từ bóng tối, như những hình ảnh ma quái xuất hiện từ sâu trong rừng. Đó là một cảnh tượng kinh hoàng, những bộ mặt nghiêm trọng và ánh mắt đầy quyết tâm, sẵn sàng hủy diệt mọi thứ trên đường đi.
Nhóm của Lý Phong và Lý Ưng không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy đám truy sát lộ diện. Sự bất ngờ và hoảng sợ lan tỏa trong bầu không khí, và họ ngay lập tức chạy trốn trong bóng tối của rừng, cố gắng tìm cách thoát khỏi sự săn đuổi của địch.
Đoàn truy sát tiến lại gần, đầy quyết tâm và sức mạnh. Họ không ngừng tấn công, dùng mọi phương tiện để tiêu diệt nhóm của Lý Phong và Lý Ưng. Cuộc đấu sẽ là một trận chiến quyết liệt, nơi chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.
Dưới bóng tối của rừng sâu, cuộc đối đầu giữa nhóm Lý Phong và Lý Ưng với đám truy sát sẽ là một thử thách khốc liệt, nơi chỉ có sự can đảm và sức mạnh mới có thể chinh phục được. Ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc đấu này, và số phận của họ sẽ đi về đâu, chỉ có thời gian mới có thể trả lời.
Thủ lĩnh của đoàn truy sát, Tử Điệp, bước ra từ bóng tối, với vẻ mặt lạnh lùng và ánh mắt sắc bén. Anh ta không giấu giếm gì về mục đích của mình, và lời chào của anh ta phản ánh sự tự tin và quyết đoán.
"Tứ Thiếu Lầu, ngài có nhớ ta không?" Tử Điệp nói, giọng điệu lạnh lùng và đầy quyền uy.
Lý Ưng, mặc dù cũng không khỏi ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ vững tinh thần và đáp lại, "Khốn kiếp, ngươi là cận vệ của Lầu Chủ mà lại bán đứng chính người mà ngươi phục vụ, diệt thích sát lầu."
Những lời này phản ánh sự căm hận và tức giận từ phía Lý Ưng, người không thể bỏ qua sự phản bội của Tử Điệp, người mà anh từng coi là đồng đội, nhưng bây giờ lại là kẻ thù tàn ác.
Tử Điệp cười khẩy, ánh mắt sắc bén của anh ta lóe lên một tia hiếu kỳ. "Đúng, tôi đã là cận vệ của Lầu Chủ trong nhiều năm, nhưng cuối cùng, tôi chỉ là một con rối trong tay hắn. Tôi đã chán nản với cuộc sống nhàm chán và sự kiểm soát của hắn, và tôi muốn có một cuộc sống đích thực, tự do và phấn đấu cho chính mình."
Anh ta nhìn thẳng vào mắt của Lý Ưng, biểu lộ sự quyết đoán. "Võ lâm là nơi tôi tìm thấy sự tự do và cơ hội để thể hiện bản thân. Tôi đã lựa chọn con đường của mình, và tôi không hối hận về quyết định đó."
Lý Ưng lắng nghe những lời của Tử Điệp, cảm thấy một sự đồng cảm lẫn tôn trọng. Dù họ đang đứng ở hai phía của một cuộc đối đầu, nhưng trong lòng Lý Ưng, anh ta cảm nhận được một chút điểm chung, một sự hiểu biết về sự khao khát tự do và động lực để theo đuổi ước mơ của mỗi người.