• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng kể từ sau khi Thiên Đạo công bố tư chất bảng, hào quang thiên tài của hắn đã hoàn toàn bị Vương Ương che đậy rồi.

Mặc dù cùng là thiên tài, nhưng giữa thiên và thiên tài cũng khác nhau một trời một vực. 

“Sang ca đến rồi.” 

Mấy tộc nhân trẻ tuổi, lập tức đi đến chỗ một nam tử thân mặc trường bào màu lam khoảng hơn 20 tuổi.

Người này cao hơn bảy thước, thân hình khôi ngô không nói, màu da cũng hiện ra màu đồng cổ, đôi mắt có thần sáng ngời, cũng nhìn chăm chú đám người.

Nhưng nội tâm của hắn lại không có gợn sóng quá lớn, như không hề bị việc gia tộc có Thánh Tử lấn át danh tiếng hắn mà cảm thấy tức giận.

 ”Sang ca, những Thánh Tử này mẹ nó thật là đạo đức giả, mới ngày đầu tiên mà đã đi lấy lòng đến vậy.” 

“Ta thấy Vương Ương kia cũng sẽ vì vậy mà huênh hoang vô cùng.” 

Sáu tộc nhân bên cạnh Vương Sang có thể nói là “fan boy”, trong lòng của bọn hắn hoàn tức giận bất bình vô cùng.

Nghe vậy, Vương Sang mở miệng nói: “Gia tộc bọn ta sinh ra một vị tuyệt thế yêu nghiệt, đây vốn là vinh quang vô thượng của gia tộc chúng ta, chỉ mong hắn đừng nhất thời huênh hoang, bằng không thì trong con đường võ đạo sẽ hoàn toàn lạc mất phương hướng.” 

Nói xong, Vương Sang không nhìn mấy người đó nữa. 

Vương Sang có thể nói ra những lời này, thì tầm nhìn của hắn cũng khá dài lâu, mà bố cục cũng sẽ không giới hạn chỉ ở mỗi tư chất.

———— 

Khoảng một canh giờ. 

Toàn bộ một ngàn ba trăm bảy mươi tám Thánh Tử và Thánh nữ của gia tộc đều đi đến Thuỷ Nguyệt đài - trung tâm của Bí cảnh Động thiên. 

Sóng đá lởm chởm trên mặt hồ, bỗng nhiên đứng vững ròng rã bảy mươi tên tộc nhân. 

Bọn hắn đều là Võ giả Thánh cảnh.

Lúc này, một nam tử có tóc mai trắng, nhìn như hơn 50 tuổi mặc áo bào tím. 

Người này, chính là Thập trưởng lão Vương Bị của gia tộc, mặc dù tu vi của hắn là Thánh tôn ở Thánh cảnh thất trọng, nhưng tạo nghệ võ đạo của hắn lại cực cao.

Rất nhiều tộc nhân Thánh Vương đồng lứa, đều từng được hắn chỉ đạo, trở thành nhân vật kiệt xuất của Chân Võ đại lục, kể cả cha mẹ Vương Ương cũng thế.

Vương Bị tiến về phía trước một bước, dư âm dưới chân dần mở, hắn nói với hơn ngàn vị nhân tộc: “Các ngươi đều là Thánh Tử Thánh nữ của gia tộc, tương lai là trụ cột của gia tộc, cũng là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc, còn ta và tất cả các trưởng lão, sẽ chỉ đạo toàn bộ hành trình tu luyện võ đạo của các ngươi, còn các ngươi chớ phụ lòng chăm sóc của gia tộc.” 

“Đã hiểu!” 

Các vị nhân tộc thế hệ trẻ, nhao nhao gật đầu đáp. 

“Vương Ương.” 

Đột nhiên, Vương Bị gọi Vương Ương .

---------------

Lúc này, Vương Ương từ trong đám người đi ra, bước vào trong hồ. 

Hắn đứng trên mặt nước, không những không bị chìm xuống, mà khi đứng cũng không gây nên gợn sóng mà mắt thường có thể nhìn thấy. 

Nhưng từ những gợn sóng có thể nhận ra tâm võ giả tĩnh như thế nào.

“Tâm tĩnh như nước.” 

Những tộc nhân ở đó đều là Thánh Tử và Thánh nữ của gia tộc, tu vi đều từ đỉnh phong là Chân Vương cảnh cửu trọng trở xuống, nhưng có thể đạt tới tâm tĩnh như nước của nhân tộc, nhưng không đủ một thành. 

Vì một chút động tĩnh, dưới chân thủy ba liền trở nên dập dờn mà mở ra. 

Nhưng tộc nhân không vì như vậy mà cật kinh, dù sao chuyện thêm phần kinh là tận mắt nhìn thấy, đó là Vương Ương thiên đế tư chất. 

“Từ lúc Thiên đạo công bố tư chất bảng đời mới, ngươi trở thành đối tượng được cả thế giới chú ý đến, cũng vì vậy oán trách vô tận có hả định giết người .”

Vương Bị lại nói: “Dù cho các gia tộc hiện giờ có thể bảo vệ ngươi, nhưng giống như đóa hoa trong lồng kính, sao có thể ngăn chặn nổi cuồng phong bão táp, khởi điểm của người so với các thánh tử khác cao hơn, cho nên, độ khó của việc tu luyện của ngươi nhất định phải cao hơn so với các đồng niên khác.”

Ý của Vương Bị nói rất rõ ràng, hắn không vì Vương Ương là tuyệt thế thiên tài mà bảo hộ Vương Ương, ngược lại, hắn sẽ cho Vương Ương trải qua các hiểm trở, nhiều hơn các thánh tử bình thường khác.

“Hiểu rõ!” Vương Ương gật đầu. 

“Trước tiên ngươi sẽ dẫn đầu tham gia khảo nghiệm võ đạo một phen.”

Nhiệm vụ của Vương Bị và các trưởng lão trong gia tộc là chỉ đạo dạy dỗ các thánh tử, thánh nữ võ đạo, nhưng Vương Ương lại là đối đãi “đặc biệt”.

 ——————— 

Bí cảnh Động thiên, một nơi thi đấu hình bầu dục lộ ra.

Mà tại nơi thi đấu, vậy mà xuất hiện một con thú toàn thân lông màu xanh nhạt, đầu rộng năm trượng, hai chiếc răng nanh sắc bén như đao, còn đôi mắt lại mang thần sắc cuồng phong, nhìn chằm chằm phía trước như như thú săn. 

Đó là một con Tì Thiết thú Chân Vương giai trung cấp, năng lực chiến đấu không thua kém võ giả Chân vương cảnh lục trọng. 

“Vương Ương, đi đi.” 

Vương Bị trực tiếp bảo Vương Ương vào sàn chiến đấu, chiến đấu với một Tì Thiết thú chân vương giai.

Mà các Thánh tử, Thánh nữ khác lập tức kinh hãi đứng dậy.

 ”Đó là một Tì Thiết thú có thể giết chết võ giả Chân Vương Cảnh lục trọng, tư chất của Vương Ương có nghịch thiên thế nào đi chăng nữa, thì tu vi của hắn cũng chỉ mới ở Chân Vương tam trọng mà thôi, cho dù năng lực chiến đấu có nghịch thiên đến đâu, cũng địch không nổi Tì Thiết thú?” 

“Có gì đáng để lo lắng đâu, không phải còn có các trưởng lão ở sàn thi đấu sao, cho dù Vương Ương địch không lại Tì Thiết thú thì hắn cũng không chết.” 

“Nhưng cũng sẽ bị Tì Thiết thú đánh trọng thương nhỉ?” 

“Thế thì ghê quá...” 

Các thánh tử, thánh nữ đều toát mồ hôi lạnh thay Vương Ương, bọn họ không ngờ các trưởng lão lại “chiếu cố” cho tuyệt thế thiên tài của gia tộc, thậm chí là của toàn Chân Võ đại lục như vậy. 

Bọn họ cũng bắt đầu đoán tiếp theo bọn họ sẽ bắt đầu một cuộc hành trình tu luyện như địa ngục. 

Nhưng chuyện thực tế làm gì có cường giả nào không phải trải qua các loại nguy hiểm, trở ngại, gian truân, đạp lên ngàn ngàn vạn vạn thi thể mà đến được đỉnh phong? 

Đặc biệt là ở cái thế giới dĩ võ vi tôn này, quy luật sinh tồn là cá lớn nuốt cá bé, thật sự khó khăn. 

Dù là tộc nhân thiên kiêu của gia tộc thời Thượng Cổ cũng phải trải qua sự rèn luyện sinh tử mới có thể trở nên mạnh mẽ!

 Giờ đây.

 Vương Ương nhảy một cái đã xuất hiện ngay chính giữa sàn chiến đấu.

Hắn còn chưa ra tay đã thấy Tì Thiết thú lập tức nổi cuồng phong.

Phốc! 

Tì Thiết thú bổ nhào phi tới, như làn sóng cao trăm trượng cuốn sạch toàn sàn chiến đấu.

Còn Vương Ương thân ở giữa sàn chiến đấu, đối mặt với một Tì Thiết thú hung bạo như vậy lại không hề hoảng hốt.

Thấy chân trái hắn giậm đất, vận hành chân nguyên trong cơ thể, còn chân khí trong đan điền, chân lực ngưng tụ lại, tập hợp ở tay phải.

“Thiên Diệt Chưởng Pháp!” 

Phá!

Khoảnh khắc hắn thi triển ra công pháp, chưởng đó tựa như một đạo sét đánh thẳng vào thân Tì Thiết thú.

Mà Tì Thiết thú bị hắn đánh trúng một chương này chỉ bị đánh lùi chứ không hề bị thương chút nào. 

“Sức phòng ngự của Tì Thiết thú này mạnh thật!”

 ”Tu vi quả nhiên là một con kênh không thể vượt qua, cả tuyệt thế thiên tài như Vương Ương cũng hết cách.” 

“Đây tương đương với vượt tam trọng tu vi chiến đấu, làm sao có thể được chứ.” 

Đa số tộc nhân ở đó hoàn toàn không tin Vương Ương có thể vượt qua khoảng cách về tu vi.

Phải biết rằng, cho dù là thiên tài võ đạo, vượt cấp nhất trọng tu vi chiến đấu, cũng đã rất nghịch thiên. 

Muốn chiến đấu vượt tam trọng tu vi, đây chẳng phải là làm trò cười cho thiên hạ sao.

Ting!

 Nhưng vào lúc này, trong đầu Vương Ương lại vang lên âm thanh của hệ thống.

 ”Ting! Chúc mừng kí chủ, Thiên Diệt Chưởng Pháp tại trong giác đấu trường, khi đánh vào người Tì Thiết thú đã đột phá đại thành giới hạn, chủ động thăng cấp thành đại viên mãn!” 

Mức độ thuần thục nắm vững công pháp võ học chia làm bốn cấp độ là tiểu thành, trung thành, đại thành, đại viên mãn.

Cùng một bộ chưởng pháp, sự khác biệt về thuần thục cũng dẫn đến uy lực hoàn toàn khác biệt.

Chưởng pháp đại thành có uy lực mạnh hơn gấp mười lần so với chưởng pháp trung thành.

Tương tự như vậy, chưởng pháp đại viên mãn lại có uy lực mạnh hơn không chỉ mười lần so với chưởng pháp đại thành. 

Mà “Hệ thống thăng cấp tự động” có thể làm cho chưởng pháp nhưu có ý thức, có thể tự động thăng cấp tu luyện.

Hắn là kí chủ chỉ cần cung cấp môi trường là được.

Môi trường càng cường đại, càng nguy hiểm thì sẽ tự động thăng cấp cnagf nhanh.

Lập tức!

Một làn sóng chân khí mạnh mẽ trào ra từ cơ thể hắn. 

“Ting! Chúc mừng kí chủ, đan điền của ngươi mở ra được khí hải gấp mười lần trong bí cảnh Động Thiên, tu vi của ngươi đã thăng cấp đến Chân Vương cảnh đệ tứ trọng!”

Ầm!

Theo hai mạch chân khí xung kích, lẻn về lại đan điền sau, tu vi của hắn đột phá.

“Cái gì? Đột phá tu vi?”

“Hắn còn không có chân khí tâm quyết mà đã dẫn chân khí nhập cảnh tu luyện ư? Sao lại tự nhiên đột phá?”

Mọi người trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh hoàng. 

Bọn họ nào biết, tu vi của Vương Ương có thể tự động thăng cấp.

Tư chất của hắn bây giờ đã đạt đến cấp bậc Vạn Cổ Thiên Đế cấp bậc, tốc độ tự động thăng cấp võ đạo đã nhanh hơn gấp ngàn vạn lần trước đây. 

Người thường bế quan tu luyện một trăm mấy chục năm, còn hắn chỉ cần ngồi một lúc nơi có môi trường tu luyện đã có thể đạt đến trình độ tu luyện như vậy. 

Cho dù dùng hai chữ “Yêu nghiệt” cũng không cách nào hình dung được sự kinh khủng của hắn.

“Thiên Diệt Chưởng Pháp!”

Ầm! 

Một tiếng nổ kinh thiên truyền ra từ giác đấu trường. 

Chưởng khí ngập trời ấy như long trời lở đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK