[Bang] Anh Hùng: “Thành viên của bổn bang bị Thần Long hội tập kích ở núi Thanh Chương, các vị đạo hữu mau tới ứng cứu.”
[Bang] Tiểu Anh muội muội: “Thành viên của bổn bang bị Thần Long hội tập kích ở núi Thanh Chương, các vị đạo hữu mau tới ứng cứu.”
[Bang] Tiêu Dao Du Hí: “Đang ở trong phó bản, làm xong ta đến ngay.”
[Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “A, ta mới vừa uống rượu, ngồi lửa trại. Để tỉnh lại mới đi được.”
[Bang] Kinh Diễm Phi Tuyết: “Cha chả, là đám hắc hội đó dánh đụng đến người của đại tỷ, anh em mau tập trung cho chúng biết tay.”
[Bang] Não tàn sĩ sư: “Bang chủ kích động, anh em mau đi theo xem án mạng.”
[Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “Lục Hợp Vô Song!”
[Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “Lục Hợp Vô Song mau về aaa.”
[Bang] Tiểu Anh muội muội: “Tỷ ấy đang treo máy, chân thân đang ở chỗ bọn muội. Mọi người đến mau, bọn chúng đông và nguy hiểm lắm.”
Cùng lúc ấy ở Thanh Chương, màn sương mù do Anh Hùng giăng ra đã hết tác dụng. Ba tên ngủ say của Thần Long cũng đã bị y sư của bọn chúng đánh thức dậy. Tên pháp sư Triệu Vân Long cười hềnh hệch gian tà. Đòn tiếp theo là Ánh Sáng Công Lý, kẻ địch mỗi người bị trừ đi một ngàn máu, cộng cho người của phe mình. Ba người cuả nhóm Anh Hùng và hai con sủng vật đều đồng loạt bị ăn đòn.
Pháp sư cuả người ta xem ra vô cùng lợi hại, pháp sư của bên Anh Hùng chỉ biết máy móc tung ra từng đòn sấm sét đánh lẻ tẻ, quả nhiên là chơi tự động thì làm sao lợi hại bằng có người điều khiển. Anh Hùng nóng lòng, lại gọi tiếp cho nương tử và huynh đệ của mình. Trong lúc hắn bị phân tâm vào khung chat, kiếm sĩ bên kia đã nhanh như gió bay đến gần hắn chém điên cuồng. Kết quả là Thiên Hùng vừa nhìn lại, nhân vật cuả hắn đã nằm thẳng đơ. Hai người đồng đội cũng không ở trong tình trạng khá hơn tý nào.
Hắn bỏ tiền ra hồi sinh cấp tốc, bơm máu cho đồng đội, lại tiếp tục bị đấu sĩ giết. Lần hồi sinh thứ hai, Anh Hùng ưu tiên bơm máu cho mình trước, gắn lên người Biến Thân phù, trở thành một con thỏ nhỏ. Tác dụng của Biến Thân phù ngoài việc thay đổi hình dạng nhân vật trong mười lăm phút, cũng tránh cho nhân vật bị tấn công. Bù lại nhân vật Anh Hùng cũng không thể tấn công kẻ địch luôn.
Người tiếp theo ngã xuống chính là Tiểu Anh muội muội. Nàng cung thủ này có chỉ số kháng đòn rất thấp, nhưng chỉ số tấn công cao, chính vì vậy Tiểu Anh không thể dùng Biến Thân phù như Anh Hùng được, nàng là người chống chọi duy nhất của bọn họ trong lúc này.
Anh Hùng ở ngoài cuộc hồi máu như điên, thậm chí không đủ hắn còn phải đến chợ mua thêm. Đối đầu với năm tên cừu nhân cấp bậc quá vượt trội, hắn đành phải dùng tiền ra mà mua máu. Tuy nhiên đây không phải là kế lâu dài. Lục Hợp Vô Song và Tiểu Anh muội muội lần lượt gục ngã, điểm dần dần đội nón ra đi, lever chầm chậm thụt lui về quá khứ. Hắn ở ngoài cuộc thấy vô cùng áy náy. “Xem ra các nàng đã vì mình mà bị liên luỵ rồi.”
Mười lăm phút của Biến Thân phù trôi qua trong chớp mắt. Đám Thần Long này chỉ chờ có nhiêu đó, đồng loạt tấn công về phía Anh Hùng tới tấp. Chúng tin rằng không kẻ nào giàu tới nỗi có thủ hai ba lá Biến Thân phù trên người được. Đây là vật phẩm có giới hạn thu được trong nhiệm vụ chính tuyến, chủ yếu để người chơi dùng thử, chứ giá của nó bên ngoài thì trường không hề rẻ tí nào.
Thiên Hùng đau đớn nhìn nhóm mình bị tẩy cấp liên tục. Suốt một thời gian dài vất vả làm đủ thứ chuyện, tích cóp từng điểm kinh nghiệm, nay chỉ trong vòng nửa tiếng, cả ba người đồng loạt tuột xuống năm cấp mất rồi.
Thiên Hùng cất con dao găm đi, trang bị Yểm Long Thiên đao khổng lồ vào. Đây là quà nương tử của hắn đã tặng trong ngày hôn lễ, ngân kim cấp 80 loại hoàn mỹ. Chỉ số tấn công và phòng thủ của Anh Hùng đồng loạt tăng lên một trăm năm mươi. Hắn lần đầu vung đao lên phản kích lại kẻ địch.
Vẫn là con số ba trăm đầy khiêm tốn.
Trong hệ thống võ công của tất cả môn phái đều chia ra thành ba nhóm chính: chiêu thức, nội công và đặc kỹ. Chiêu thức dùng cho đòn tấn công, nội công cho đòn phòng thủ, và đặc kỹ phục thuộc vào nghề nghiệp của từng môn phái. Cứ mỗi lần lên một cấp, nhân vật sẽ nhận được một điểm kỹ năng để học võ công. Cấp càng cao, số võ công học được càng nhiều. Tuy có một số quy định bắt buộc nhất định.
Thứ nhất, nhân vật phải có được sách bí kiếp của môn phái đó. Cái này thường là do làm nhiệm vụ trong môn phái mà có, phụ thuộc vào năng lực. Làm nhiều nhiệm vụ khác nhau sẽ nhận được bí kiếp tương ứng, điều này vô cùng bình thường.
Điều kiện thứ hai chính là vũ khí đi kèm với môn phái. Y phục, võ giáp, chỉ giới, lệnh phù có thể trang bị tuỳ theo khả năng của từng người, nhưng vũ khí nhất định phải tương thích với võ công mới dùng được. Nếu sử dụng khác loại vũ khí, chỉ có thể dùng duy nhất một đòn tấn công vật lý của chế độ tự động, tình trạng cũng giống như Anh Hùng và Lục Hợp Vô Song như hiện nay.
Trong Võ Lâm có mười lăm môn võ công, tương đương với mười lăm loại vũ khí trong game. Nhất gia, nhị trang, tam bang, tứ sơn, ngũ môn. Anh Hùng thuộc về Trường Sinh trang, đặc kỹ của họ chính là việc có liên quan đến y thuật, vũ khí của họ dĩ nhiên là các loại quạt trên thị trường. Oái oăm thay, nghề đạo tặc buộc phải dùng đao kiếm thì mới sử dụng được chức năng trộm đồ. Bởi vì Anh Hùng có cái tay thỏ may mắn tuyệt đối, nên luôn ưu tiên kết hợp với nghề đạo tặc, trở thành Bách Thắng thần thâu. Từ trước đến giờ, dù hắn học được bao nhiêu chiêu thức của Trường Sinh trang, thì khi chiến đấu cũng chỉ có một đòn chém thô thiển duy nhất.
Không lâm trận thì thôi, lâm trận rồi mới biết thì ra không thể chỉ dựa vào trang bị và may mắn mà đánh lại người ta. Giang hồ nói cho cùng cũng là thế giới của võ giả. Mỗi ngươi chăm chỉ rèn luyện chiêu thức thì khi thượng đài mới có thể dùng sức mạnh khuất phục kẻ địch. Cho dù kỹ năng có đặc biệt cỡ nào, nội công có hùng hậu cỡ nào, máu có nhiều cỡ nào, nhưng mỗi đòn tấn công chỉ đủ gãi ngứa cho đối phương thì cũng chẳng khác nào đâm đầu vào tử lộ. Lần đầu tiên hắn mới nghiệm ra, thiết kế trong Võ Lâm Truyền Thuyết vô cùng công bằng. Có đặc kỹ này, sẽ mất đi lợi thế kia, yếu phương diện này sẽ có cơ hội được tăng cường phương diện khác.
Nhóm ba người của Anh Hùng liên tục bị giết rồi lại giết. Mỗi người đều tuột đi gần chục cấp rồi. Hắn cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.
Thiên Hùng đành phải mở bảng hữu hảo của mình ra, toàn bộ những nick đã thêm vào đều được hắn gửi tin đi cầu cứu. Đang vào lúc quá trưa, giờ này mọi người đa số đều đã nghỉ ngơi, nên lời cầu cứu của hắn đều rơi vào im lặng. Một lần rồi lại một lần ngã xuống, Thiên Hùng buồn bực muốn thoát khỏi trò chơi cho rồi, thế nhưng một tin nhắn bật lên khiến hắn hưng phấn vô cùng.
[Mật] Lam Y Công Tử: “Đó có phải là bọn Thần Long không?”
[Mật] Anh Hùng: “Đúng vậy. Năm tên Triệu Vân Long, Thương Ứng Long, Đê Tiện Long, Liệt Hành Long, Ngũ Tử Long.”
[Mật] Lam Y Công Tử: “Ta đến ngay.”
Nhìn thấy câu này, hắn mừng còn hơn đào được kim cương. Sao lại quên mất một hữu hảo mạnh nhất Võ Lâm cho được. Lúc trước Coffe đại sư cũng đã từng nói qua, Lam Y Công Tử có thù với bọn Thần Long, vì vậy vừa nghe tên chúng, anh ta liền dời gót đến ngay.
Vừa vặn tuột đến cấp năm mươi thì nương tử của Anh Hùng đến. Tịch Dạ vẫn còn đang trong bộ dạng Thần Bí Nhân đi cướp xe tiêu của người ta.
[Mật] Anh Hùng: “Nương tử đang làm nhiệm vụ sao lại đến đây?”
[Mật] Tịch Dạ: “Tướng công bị vây, sao nương tử bỏ mặc được.”
Nàng vừa nói xong đã vung trường đao lên tấn công tên kiếm sĩ mạnh nhất. Tịch Dạ hiện nay cũng đã lên đến cấp 91 rồi, một đòn Vạch Trời Rẽ Nước cuả nàng đã lấy đi ba ngàn máu của đối thủ. Tên đấu sĩ dáng to như con bò mộng liền bỏ qua Lục Hợp Vô Song mà tấn công Thần Bí Nhân.
Tịch Dạ chịu hai đòn tấn công đồng thời, mất đi gần bốn ngàn máu. Anh Hùng liền thảy cho nàng Hồi Mệnh hoàn, làm đầy lại toàn bộ thanh HP. Hai phu thê tổ đội cùng lúc gọi được chiêu Cổ Vũ Sĩ khí. Tịch Dạ lại tiếp tục cùng bọn kia so tài, thi xem ai điên tiết hơn.
Đến đồng thời là bang chủ Kinh Diễm Phi Tuyết và Não Tàn sĩ sư. Hai người đều là nhân vật gần đạt được thần cấp, dĩ nhiên năm tên Thần Long không phải là con muỗi gì. Thiên Hùng mừng húm, nếu hắn biết trước được điều này, thì nãy giờ cũng đâu cần lo lắng đến mức cuốn quít lên thật mất mặt.
Pháp sư của bọn họ ngược lại dùng đòn Thiên Sơn Đảo Hải, khiến toàn bộ kẻ địch bị đóng băng ba mươi giây. Xem ra bọn họ cũng muốn tranh thủ thời gian để chỉnh đốn lại đội ngũ.
Người của Thần Long không biết từ đâu đã ùn ùn kéo đến rất nhanh. Chẳng mấy chốc họ đã thành lập được hai tổ đội mười sáu người, đẩy nhóm năm người của Anh Hùng trở về thế chống đỡ vất vả.
Giữa không khí chiến trận sôi sục ùng ùng, tiếng trống giục quân khiến đấu ý hai bên cùng nổi lên phừng phừng. Bầu trời âm u đầy mây của núi Thanh Chương đột nhiên xuất hiện một đốm sáng. Tiếng đại điêu kêu quang quác vang vọng khắp nơi. Mọi người ngước mắt lên nhìn, vừa vặn chứng kiến nhân vật truyền kỳ nhất trong Lê quốc bọn họ xuất hiện. Lam Y Công Tử giáng lâm.
Y vẫn như trước dáng bộ bạch y tiêu sái, trên tay cầm một chiếc quạt cẩn ngọc toả ra ngũ sắc lấp lánh. Đến lúc này Anh Hùng mới nhận ra y lại là đồng đạo sư huynh của mình, là một y sư có xuất thân từ Trường Sinh trang.
Box chat mật.
[Mật] Anh Hùng: “Tịch Dạ, sao một y sư lại có thể là người chơi mạnh nhất được. Chẳng phải những đòn tấn công của y sư đều yếu hơn so với những môn phái khác sao.”
[Mật] Tịch Dạ: “Dĩ nhiên là cùng cấp độ thì y sư thì yếu hơn thật. Nhưng nếu như là một cao thủ cấp 192 thì dễ dàng đè bẹp hết những kẻ dưới cấp 150. Còn có anh ta được trang bị thêm Truyền Kỳ Ngọc Phiến, toàn Lê quốc này, không ai là đối thủ của anh ta.”
[Mật] Anh Hùng: “Thì ra y sư cũng có thể mạnh đến vậy sao?”
[Mật] Tịch Dạ: “Thật ra chiêu thức cuối cùng của Trường Sinh trang không hề yếu tí nào, cùng những môn phái khác hoàn toàn có thể kề vai đề danh. Mà sao anh ta lại đến đây?”
[Mật] Anh Hùng: “Là do ta gọi.”
[Mật] Tịch Dạ: “Phu quân quen y?”
[Mật] Anh Hùng: “Coi như có chút nhân duyên.”
Trong lúc phu thê họ bí mật đàm đạo, trên bản đồ hai bên đã bắt đầu ẩu đả kịch liệt rồi. Lam Y Công Tử vẫn như trước ra toàn những chiêu diện rộng. Từ trong cây quạt của y, hàng đống bụi phấn bay ra, vừa chạm vào người đối thủ liền phát nổ. Mỗi tên mất cả ngàn máu, không khỏi khiến người ta kinh hồn. Một người có thể đánh lại cả mười người sao?