Người hùng của Võ Lâm đã qua đời.
Nhưng cái chết của hắn không thể tầm thường như biết bao kẻ khác. Thân thể ấy không xám ngoét lại, avatar của hắn vẫn chưa tắt đèn, hoạt động xung quanh cũng chẳng chịu dừng. Nham thạch tóm lấy Anh Hùng với những chiếc vòi như bạch tuộc, lôi hắn vào biển lửa mênh mông của sắc vàng cam chết chóc. Cánh cửa địa ngục đã mở ra, vô vàn quái vật xông tới muốn là kẻ đầu tiên xâu xé được hắn.
Thiên Hùng chợt nghĩ: “Sao mà quen thuộc thế!”
Dĩ nhiên là hắn quá quen thuộc với chốn này. Trước đây Anh Hùng đã rơi vào địa ngục biết bao nhiêu bận không đếm hết. “Mỗi lần đánh thua Sầu Triền Miên chẳng phải ta đều bị đày đến địa ngục sao. Nhưng đó là việc trong phụ bản hang Long Vương, hà cớ gì Anh Hùng đang ở trong bản đồ thế giới cũng bị lôi đến chỗ này nữa?”
Bao nhiêu câu hỏi xoay vần trong đầu Thiên Hùng chưa có lời giải đáp. Vậy mà chiếc bóng đen của kẻ tử địch đã lặng lẽ xuất hiện trước mắt hắn rồi. Vẫn là khuôn mặt cứng đờ như tượng và bộ y phục như may từ bầu trời đêm kia. Không cần nói năng gì nhiều, Sầu Triền Miên vượt lên trước hết các quái vật khác, trực tiếp tấn công hắn một cú giáng trời. Anh Hùng bị đánh bật ra khỏi hỏa ngục. Bóng đen của Sầu Triền Miên tiếp tục cắp lấy hắn, lao vút ngược trở lại mặt đất.
Anh Hùng đã bị địa ngục từ chối.
Ánh dương quang vẫn rực rỡ giữa trời, vậy là hắn vừa đi dạo một vòng quanh địa ngục mà chẳng hiểu lý do tại sao như vậy. Đoạn hoạt cảnh vừa rồi lẽ ra chỉ có mình Thiên Hùng thấy được, nhưng do hắn đang chia sẻ camera trên forum nên bất cứ ai theo dõi cũng đều nhìn thấy màn hồi sinh đáng kinh ngạc mới vừa rồi.
Dực hỏa phượng cũng đồng thời xuất thế với chủ nhân. Hắn vừa nghe một tiếng quác bên tai thì Sầu Triền Miên đã thả Anh Hùng rơi xuống lưng Kentucky thật vừa vặn. Thế rồi bóng đen ma mị kia vẫn chưa chịu dừng lại. Nó lao đến trước mặt Lucifer với khí thế như vũ bão, toàn bộ cơ thể đập mạnh vào lớp da đá tảng của Âm Giới vương và lập tức tan ra thành một lớp bụi lung linh. Mọi người vẫn nghẹn họng không nói lên được lời nào. “Xuất hiện thật hoành tráng và kết thúc vô cùng lãng xẹt.”
Rồi chưa kịp để cho ai có ý kiến ý cò gì, kết quả của cú đâm đã lập tức xuất hiện. Âm Giới vương bỗng nhiên mất dần độ cao và rơi ầm xuống đất như một chiếc máy bay. Nham thạch lập tức rắn lại thành đá đen, đỡ lấy khối cơ thể khổng lồ tựa núi. Hiện trường chỗ Lucifer chạm đất hỗn độn không kém vụ tai nạn hàng không nào. Khói bụi tung lên mù mịt, mặt đất bị cày xới nhấp nhô không rõ hình dạng.
Mọi sự chuyển biến nhanh đến mức choáng váng, không ai kịp bình tâm suy nghĩ ra được điều gì.
“Không thể tin được!”
Thiên Hùng điều khiển Kentucky bay là là xuống phía dưới để kiểm chứng điều không thể tin được. Tro bụi từ xung quanh cơ thể của Âm Giới vương dần dần tụ lại thành hình dáng một người khoác áo choàng dài. Với gương mặt băng lãnh không cảm xúc, Sầu Triền Miên giơ bàn tay trắng như thạch cao lên, xòe ra năm ngón tay trước mắt Anh Hùng. Ngón cái từ từ cụp vào, báo hiệu với hắn chỉ còn bốn lần nữa thôi. Thế rồi bóng dáng ấy cũng dần tan biến mất.
Sau đoạn hoạt cảnh kinh thiên động địa, Thiên Hùng thấy nhân vật của mình đã trở lại mặt đất. Hắn không chết nhờ vào điều kỳ diệu mang về từ hang Long Vương. Toàn bộ HP trong cơ thể hắn đã phục hồi đầy đủ, không cần nhờ tới loại phù chú nào. Giáp mũ cũng trở về trạng thái như mới mà không cần hồi thành sửa chữa.
Thiên Hùng lục lọi túi nãi, kiểm tra kỹ càng bản thân mình. Bây giờ trong sổ tay còn xuất hiện thêm một ô sủng vật đề tên Sầu Triền Miên và hình đại diện là gương mặt nhắm mắt ngủ. Điều đặc biệt là thứ sủng vật này không có lệnh triệu hồi, mà chỉ xuất hiện ngẫu nhiên bất quy tắc. Hắn lôi chiếc vòng Mỹ Nhân lệ ra, đọc thấy thông tin mới xuất hiện kèm theo.
“Chiếc vòng được tạo thành từ nước mắt của Long nữ. Trên vòng có năm giọt lệ, mỗi giọt đều ẩn chứa sức mạnh vô song có thể cải hoán sinh tử, triệu hồi quỷ thần. Tuy nhiên, do sức mạnh của thần vật quá cường đại, chủ nhân con người không dễ dàng khống chế được. Việc sử dụng Mỹ Nhân lệ còn tùy thuộc vào duyên phận, không nên cưỡng cầu.”
Hắn quan sát chiếc vòng đã bị khuyết một chỗ, chỉ còn bốn hạt ngọc trai sáng lấp lánh. Thì ra một trong ngũ đại kỳ bảo là vật triệu hồi quỷ thần Sầu Triền Miên, boss phụ bản liên hệ với địa ngục, có sức mạnh ru ngủ người ta. Tuy nhiên khả năng sử dụng vòng Mỹ Nhân Lệ lại thuộc về ngẫu nhiên không tính toán trước được. Có thể lần sau Anh Hùng bị giết, Sầu Triền Miên sẽ không xuất hiện cứu mạng nữa; cũng có thể khi hắn đi trên đường, chạm mặt thỏ rừng, Sầu Triền Miên lại nhảy ra đánh dùm. Nói ra thật vô chừng, vật tùy thuộc vào vận số thì không nên trông cậy nhiều. Kỳ tích không thể xuất hiện mỗi ngày được.
“Nhưng nhờ vậy mà mình đã thoát một kiếp nạn.” Hắn cười khẩy.
Niềm vui mừng còn chưa trọn vẹn thì bỗng nhiên trái tim Thiên Hùng đánh thót một cái. Thân thể hắn run rẩy như thể một cơn gió rét buốt vừa thổi qua. Tốc độ suy nghĩ nhanh hơn tia chớp, hành động của Thiên Hùng còn quyết đoán hơn bất kỳ lời nói nào. Hắn nhảy lên lưng Dực Hỏa phượng, thu Lucifer vào tổ nhóm và lấy thân mình chắn đòn cho con quái vật từ địa ngục.
Hàng chục đòn tấn công từ người chơi giáng xuống Âm Giới vương nhằm trả đũa khoảng thời gian khủng bố mà nó đã ban cho họ. Giờ đây khối thịt đen đồ sộ như núi nằm im trên mặt đất, mặc cho mọi người xử lý. Chẳng cần biết Lucifer còn sống hay đã chết, tất cả đều có chung một ý nghĩ là phải băm vằm nó ra.
[Cận] Anh Hùng: “Dừng lại đi, nếu không địa ngục sẽ trở lại. Chiêu thức của Sầu Triền Miên không giết nhân vật mà chỉ khiến đối phương rơi vào trạng thái Mê mà thôi.”
Tuy đã thông báo nhanh hết mức có thể, nhưng Anh Hùng cũng phải gánh biết bao đòn sát thương nguy hiểm. Hắn vận Liệu Thương lên chính mình, đồng thời dốc hết túi lấy viên Tục Mệnh đơn cuối cùng ra xài.
[Cận] Anh Hùng: “Các người mau nhìn kỹ đi rồi dùng đầu suy nghĩ dùm tôi.”
Hắn muốn hét lên lắm, nhưng ô liên lạc chỉ có thể hiện ra một dòng chữ bình thường. Tuy nhiên, lời của Anh Hùng nói ra thì ai mà không chú ý cho được. Mọi người hạ xuống đất, nhín thở theo dõi nhịp chuyển động rất nhỏ trên người Âm Giới vương. Con quái vật vẫn còn chưa chết, nó chỉ đang ngủ mà thôi.
Ruột gan tất cả mọi người đều quặn quẹo lại vì lo sợ. Suýt chút nữa họ đã gây ra việc tày đình rồi. Thấy kẻ địch sụm xuống, họ chỉ nghĩ đến việc đánh hôi chiếm báu vật, đâu suy tính xa hơn. Phàm là nhân vật trúng trạng thái Mê mà chịu đòn tấn công vật lý sẽ mau chóng tỉnh lại.
[Cận] Lưu Manh Vô Danh: “Ơn giời, xém chút nữa chúng ta đoàn tụ với ông bà rồi.”
Phát ngôn từ một nhân vật cũng đủ đại diện cho suy nghĩ của tất cả mọi người tại đương trường. Chẳng cần ai bảo ai, những người chơi kinh nghiệm đều biết rằng mình phải thu vũ khí lại, chuyển sang dùng nội lực và bảo bối. Nhóm Tanker uy mãnh nhường chỗ cho Nucker dị tính. Lúc này hạ sát được Âm Giới vương chỉ có nhóm thuật sĩ, pháp sư, nhạc sĩ … và y sư. Các huấn sủng sư điều khiển sủng vật tấn công ào ào vào người chúa quỷ. Triệu hồi sư gọi lên lác tinh linh, thiên thần … để tấn công Lucifer. Nhạc sĩ cất lên những âm thanh bi ai, những bài ca chết chóc của họ. Thiên Hùng giải trừ trạng thái đồng đội với Âm Giới vương và làm công việc thầm lẳng của mình là rải độc. Sấm sét liên tục dội xuống người con quái vật, hết băng đóng rồi đến lửa cháy. Phong, thổ, quang, ám … thuộc tính nào cũng đều có tuyệt chiêu tấn công của riêng mình. Tuy thanh máu của Lucifer rất dài, nhưng mọi người đều rất cần mẫn. Cái chết của chúa quỷ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
^_^
Đối với người chơi game có lẽ chuyện sống chết là một lẽ quá thường tình trong cuộc sống. Bị giết thì nằm im tự động hồi sinh theo thời gian quy định, về thành để hồi sinh cấp tốc hoặc mua lệnh hồi sinh tại chỗ. Nhưng trong tình huống bị “bắt cóc” thế này, tử vong tương đương với xóa dữ liệu, là chính thức sự chấm dứt tồn tại trong Võ Lâm. Hắn đã chứng kiến biết bao nhiêu cái chết như vậy, đã đau lòng biết bao nhiêu lần như vậy … nay đến lượt mình thì lại nhận ra bản thân đã được tái sinh một lần, Thiên Hùng không vui đến phát điên mới lạ.
“Không thể tin được!” Hắn chỉ có thể lắp đi lặp lại câu ấy trong miệng.
Hacker đã bị vô hiệu hóa, nguy cơ lớn nhất là Âm Giới vương cũng đã bị diệt trừ, đội an ninh của Võ Lâm ngay lập tức hành động. Họ kéo dữ liệu từ bionet về, kết nối dốc Phượng Hoàng vào vị trí vốn dĩ. Kết giới vỡ tan, mọi người thấy mình đã trở lại thế giới Võ Lâm.
Ván bài lật ngược nhanh còn hơn trở bàn tay. Sự sung sướng chỉ chờ có vậy để bùng nổ. Toàn bộ những ai đang theo dõi sự kiện chấn động này đều không thể giữ được bình tĩnh nữa. Họ gào thét ngoài đời thật và bỏ bom bất cứ kênh liên lạc nào.
[Thế] Ditrenmay: “Các người có xem không, các người có thấy được không? Trùm cuối đã bị hạ gục rồi.”
[Thế] IniInuki: “Sao có thể như thế, chuyện gì đang xảy ra vậy kia?”
Giữa vô vàn xôn xao kích động như thế, có ai đó gõ tên Anh Hùng liên tục. Thế rồi người này bắt chước người kia, tất cả đều viết tên hắn trên kênh thế giới. Chẳng phải mọi câu trả lời đều có ở đây sao? Anh Hùng, Anh Hùng. Bởi tên của anh là Anh Hùng.
Choáng váng, ngây ngất … tất cả mọi cảm xúc bất bợt ùa tới khiến người ta như say rượu. Đỉnh điểm của niềm vui có thể là những giọt nước mắt vừa lăn ra.
“Mình vừa thoát qua được trận này sao?”
[Mật] Chân Phương công tử: “Chúng ta đã chiến thắn trên mặt trận đầu tiên.”
Thiên Hùng giật mình nhớ đến những gì đang xảy ra.
[Mật] Anh Hùng: “Còn những người khác đâu rồi?”
[Mật] Chân Phương công tử: “Như tôi đã nói lúc trước, Võ Lâm đang bị phân mảnh ra thành hàng trăm kết giới. Mọi người bị chia cắt bởi những nhóm tấn công khác nhau. Chúng tôi đang cố gắng hết sức, nhưng tình hình không thể nói trước được gì hết. Chiến thắng của cậu là tia sáng ngay lúc này giữ cho chúng tôi còn hy vọng. Anh Hùng, chúng tôi cần cậu, hãy đến đây mau lên.”
Không cần Carlos yêu cầu đến lần thứ hai, Thiên Hùng lưu game lại, đăng thoát. Hắn lấy áo khoác, rời khỏi nhà và trực chỉ đến đại bản doanh của Võ Lâm Truyền Thuyết, công ty công nghệ viễn thông Thành Gia.