Một câu giống như ngũ lôi oanh đỉnh,khiến Lăng Hoằng khiếp sợ không thôi.
“Tại,tại sao……” Lăng Hoằng vội vàng nắm lấy tay Bùi Tư Kiều, trong lòng tràn ngập khủng hoảng rối loạn.
“Bởi vì ngươi không thuộc về ta,ta cũng không thuộc về ngươi……” Bùi Tư Kiều lộ ra nụ cười câu hồn phách con người,lại làm cho Lăng Hoằng càng thêm run sợ.
Lăng Hoằng trong miệng lẩm bẩm:“Không thể,không thể như vậy,giữa chúng ta nhất định có hiểu lầm……”
“Ta rốt cuộc làm sai chuyện gì? Ngươi nói cho ta biết được không? Ta trước đó chửi ngươi là ta không đúng,nhưng ngươi có thể cho ta một lời giải thích hợp lý được không!” Lăng Hoằng nói,trái tim mơ hồ nhói đau.
“Ngươi không có sai là ta sai,là ta xem lời nói đùa của ngươi tưởng là thật,là ta đem tình cảm chân thành cả đời dành cho ngươi,nghĩ rằng ngươi sẽ ở mãi bên cạnh ta……” Bùi Tư Kiều trong mắt lóe ra đau thương.
“Không có! Ta thủy chung không thay đổi,lại càng không muốn từ bỏ……”
“Không có?Ngày đó ta chính mắt nhìn thấy ngươi thân mật với một nữ tử xinh đẹp còn ở chung một chỗ,vừa nói vừa cười là có ý gì?” Bùi Tư Kiều nói xong cũng hất ra tay Lăng Hoằng.
“Ngày nào?Khi nào?”
“Ngươi còn hỏi ta,trong lòng ngươi tự hiểu…… ngươi nhanh buông ra!”
“Ta…… Bùi Nhi,ta nghĩ giữa chúng ta có hiểu lầm.”
“Hiểu lầm?Nói thật là dễ nghe.”
“Ta nói là thật……”
Lăng Hoằng còn chưa nói xong,cửa phòng bọn họ đã bị đẩy ra.
Một nam một nữ xứng đôi vừa lứa,nam là Diệp Ngọc Thụ ngọc thụ lâm phong,thâm tình nhìn chăm chú vào nữ tử tuyệt sắc bên người,nửa tấc cũng không rời,mà bộ dạng nữ tử cùng Bùi Tư Kiều thập phần giống nhau.
Bùi Tư Kiều nhìn thấy nữ tử đó đến,đầu tiên là kinh ngạc,sau đó nhíu mày.
“Tư Tuệ,muội sao lại đến nơi này?”
“Vì sao muội lại không thể đến nơi này?” Bùi Tư Tuệ buồn bực trừng mắt liếc nhìn ca ca Bùi Tư Kiều,lại vô ý nhìn sang Lăng Hoằng,bị bộ dáng thảm hại lúc này của hắn làm hoảng sợ“Ca phu,ca phu,ngươi làm sao vậy? Là ca ca muội khi dễ huynh sao? Bị đả thương thành thế này……”
Diêm Ngọc Thụ theo Bùi Tư Tuệ kinh ngạc nhìn sang,không nghĩ tới đường đường quốc vương Lăng Dạ quốc lại biến thành bộ dáng nghèo túng,thật sự bất ngờ. Bất quá Diêm Ngọc Thụ tò mò chính là vừa rồi giữa bọn họ xảy ra việc gì? Lăng Hoằng trên người phủ kính dấu răng đỏ sâu cạn không nhất,xem tình hình thì ra Thừa tướng đại nhân ở trên? Thoáng cái Diêm Ngọc Thụ bị suy nghĩ của mình hù dọa.
Lăng Hoằng nhìn thấy Bùi Tư Tuệ xuất hiện,không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi,dù sao có đương sự này ở đây nói chuyện sẽ dễ hơn một chút.
“Bùi nhi,ngươi nghe ta giải thích,ngày đó thật ra……”
Lăng Hoằng cùng đám người Bùi Tư Kiều ở ngoài cung đi chơi hơn một tháng,rốt cục trở về hoàng cung.Tất cả chân tướng như một câu chuyện ngươi truy ta duổi– Bùi Tư Tuệ vì ham chơi mà len lén theo Bùi Tư Kiều rời khỏi hoàng thành,do dùng hết tiền mới đến thanh lâu làm xiếc.Diêm Ngọc Thụ nhận được tin của Bùi Tư Kiều, bảo hắn chăm sóc tốt Bùi Tư Tuệ,ai ngờ phát hiện Bùi Tư Tuệ lén rời khỏi hoàng thành,vì lo lắng an toàn của nàng nên liền đuổi theo.Mà Lăng Hoằng nghĩ Diệp Ngọc Thụ có tin tức Bùi Tư Kiều lại theo sát phía sau.Nhưng để cho người ta không ngờ đến là Bùi Tư Kiều rời đi vì để bảo vệ hài tử,trong khoảng thời gian rời đi bụng y thường xuyên đau nhói vạn phần.
Sau khi Lăng Hoằng cùng Bùi Tư Kiều tiêu tan hiểu lầm,liền khôi phục thái độ dịu hiền như lúc trước,mà Lăng Hoằng càng thêm quan tâm Bùi Tư Kiều cùng đứa nhỏ trong bụng y,trong lòng lúc nào cũng sợ hãi y lại đột nhiên rời đi.Có khi Lăng Hoằng thậm chí ngủ lại trong phủ Thừa Tướng,sáng sớm mới hồi cung thượng triều.
Năm tháng sau,Bùi Tư Kiều sinh hạ long tử.
Nhưng khiến người ta hoảng sợ chính là quốc vương Lăng Dạ Quốc thế nhưng lập nam tử làm hậu,mà nam tử kia lại là đương kim Bùi Thừa tướng đại danh lừng lẫy.Mới đầu mọi người không ngừng phản đối,nhưng sau đó tình yêu vô cùng cảm động của hai người được cố ý từ hoàng cung truyền ra ngoài. Lăng Hoằng cùng Bùi Tư Kiều được mọi người ủng hộ,cuối cùng tu thành chính quả.
Đại hôn của bọn họ được cử hành vô cùng long trọng,cả nước cùng chung vui,để mọi người cùng chúc phúc,ngày đó cũng là đại hôn của đôi mới Diêm Ngọc Thụ cùng Bùi Tư Tuệ,bất quá bọn họ chỉ đãi mấy bàn nho nhỏ tại nhà,hai nhà vui mừng……
[HOÀN]