Thôi kệ chúng nó. Tớ mằm nệm của tớ nước sông không phạm nước giếng. Chúng nó là bạn thân từ nhỏ chắc là cũng một hai lần ngủ cùng rồi chắc không sao đâu.
-Hắt xì. Khụ... khụ...
-Mày bị cảm hả Nhi?
-Ừ. Chắc tại lúc nãy đang nóng nhảy xuống suối tắm.
-Mày ngu như hợi ý.
-Hắt xì. Thôi thôi đi ngủ cho tao nằm với. Khụ... khụ...
-Thôi mày đừng nằm gần tao. Tao sợ cảm lây mày lắm.
-Mày làm nam nhi cái kiểu gì thế?
Đang lim dim con tim đập chậm chuẩn bị ngủ thì bị tiếng quát của bạn Nhi dựng dậy. Hơi bực rồi đấy.
-Tao không muốn đâm đầu vào ốm nên mày ra chỗ khác mà ngủ nhá. Tao sợ ốm lắm rồi.
-Có mỗi một lần nằm viện 3 tháng mà cũng sợ. Tao nghĩ mày đếu phải con trai đâu.
-Mày thử ốm rồi nằm viện như tao đi rồi biết mặt.
-Mà...
-Hai người bị làm sao thế hả? Cãi nhau oang oang ra ai mà ngủ được.
-Xin lỗi Hân.
-Bọn tôi cãi nhau thì liên quan đến cậu à? - Ơ hay đã làm sai còn không biết xin lỗi.
-Liên quan đấy rất nhiều là đằng khác.
-Cậu....
-Tôi làm sao? Ngủ đi để cho người khác ngủ.
-Thằng Khánh mày nằm lui vào đi tao buồn ngủ lắm rồi.
-KHÔNG.
Ối giời giật cả mình thằng này bị điên à? Đang yên đang lành hét lên. Vừa chợp mắt nghe tiếng hét vội vàng banh mắt ra.
-Cậu bị dồ à? Tự nhiên hét bảo đi ngủ cơ mà.
-Tớ xin lỗi. Nhưng mà tớ không ngủ với Nhi được đâu tớ dễ lây ốm?
-Ơ hay ai hởi mà nói như đúng rồi thế? Không biết đâu hai người cứ liệu thần hồn đi nhá. Đi ngủ.
-Đấy thấy chưa nó bảo đi ngủ kìa. Nằm xích vào đi.
-Không, hay mày sang lều khác ngủ đi.
-Mày lại điên. Giờ này đứa nào còn thức?
-Tao là tao không ngủ cùng mày đâu. Ốm rồi khổ lắm.
-Thế giờ làm sao?
-A có cách.
Cái giầy đâu rồi.
Bụp...
-Aaaaaaa...
-Khánh có sao không mày? Hắt xì...
-Hân sao cậu ném giầy tớ ném rồi cậu đi bằng gì?
-IM IM IM IM. Sao hai người cứ làm tôi bực thế hả? Đã buồn ngủ thì chớ. Hai người có biết viết ba từ: Giữ im lặng, như thế nào không. Hai người có biết là vì hai người mà tôi thức giấc hai lần và giật mình một lần không. Cái gì nó cũng phải vừa vừa phải phải thôi chứ. 9h kém rồi chứ có còn ít ỏi gì đâu mà cứ cãi nhau như chém chả thế? Nói tóm lại hai người phải im lặng và ngủ. Hiểu chưa hả?
-Nhưng mà tớ không ngủ được với người ốm.
-Kệ cậu. Ngủ ngủ ngủ.
-Tớ mà ốm thì không ai canh bọ cho cậu đâu.
Ờ nói cũng đúng. Rắn rết nó cắn cho thì chỉ có die nếu không chữa kịp.
-Thế giờ sao?
-Hay là tớ ngủ chung với cậu cho con Nhi ngủ nệm của tớ.
-Không Được - Tớ với con nhỏ đồng thanh.
-Why?
-Không được là không được.- Nhỏ phản bác liền.
-Mày sợ rắn rết không?
-Có.
-Vậy thì đừng ở cạnh tao.
-Mày... - Bạn ấy nghẹn họng.
-Còn Hân.
-Tôi không thích.
-Vậy có nghĩa là cậu không sợ rắn rết ý gì?
-Không phải.
- Vậy thì cậu phải chấp nhận tớ ngủ chung.
-Đừng nghĩ tôi dễ mà được nước lấn tới nhá.
-Vậy thì rắn rết cắn cậu tôi không chịu nhá.
-Đừng.
-Vậy thì ngủ chung.
Hừm... Không ngủ thì rắn rết sẽ cắn mà ngủ thì không yên với lũ con gái. Thôi cứ biết cái hiện tại đã, tương lai tính sau.
-Được rồi. Là vì phòng rắn rết cắn tôi mới ngủ chung với cậu đấy. Không á, thì còn lâu.
Nhanh như cắt hắn ta lao vèo sang nệm của tớ. Còn nhỏ thì mặt nhăn mày nhó kiểu không muốn ý. Nhưng cuối cùng cũng êm đẹp. Cái lều im lặng hẳn.
Cái gì thế? Tim tớ đập nhanh hơn một nhịp. Hay là do nằm cạnh trai đẹp nó thế. Ôi giồi đứa nào nằm cạnh trai đẹp tim chả đập nhanh như cái bọn con gái trong ngôn tình ý. Chắc tớ cũng thuộc loại đấy.
Bỗng dưng nghe tiếng dột soạt bên cạnh. Hay là hắn nằm cạnh gái đẹp như tớ đây bối rối quá không ngủ được? Chắc thế rồi!!! Ahihi!!! Không ngờ có ngày có đứa đẹp trai bối rối trước tớ!
Chắc buồn ngủ quá hay sao mà tớ vừa nhắm mắt đã ngủ luôn rồi.
# Góc tg #
Dạo này thơ văn nó rủ nhau đi chơi hết rồi nên để có chap mới sẽ hơi lâu. Sorry m.n nhiều nhiều.
Dù sao cũng mong các bạn ủng hộ chuyện.
~~Thân~~