• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quý Thu Liệt dám xác định như vậy, còn phải nói đến công lao của Cao Trạch Vũ. Bất quá, không biết nguyên nhân gì, thời điểm nói muốn cùng Tình Tình kết hôn, trong lòng thế nhưng có một chút cảm xúc khác tồn tại.

Nhưng so với điều đó, chuyện hắn chờ mong chính là Cao Trạch Vũ làm như thế nào trợ giúp công ty. Không nghĩ tới Thư Hàm thế nhưng trở thành lợi thế cuối cùng, đây là nằm ngoài dự liệu. Hiện tại hối hận cũng đã chậm.

Cao Trạch Vũ là thiên chi kiêu tử, từ khi anh ta bắt đầu tiếp nhận tập đoàn Cao thị, chỉ trong hai năm làm tập đoàn Cao thị phát triển tột bậc. Cho nên, dù Cao Trạch Vũ nói miệng sẽ hỗ trợ, Quý Thu Liệt cũng nguyện tin tưởng Cao Trạch Vũ sẽ không nuốt lời. Như vậy đẹp cả đôi đường, không đồng ý mới là kỳ quái.

Cao Trạch Vũ ngồi ở trong văn phòng, nghe Lịch Dương báo cáo: “Lão đại, Quý tiên sinh đã đem kế hoạch nói cho Nghiêm Thư Tình tiểu thư, như lão đại dự đoán, nói vậy rất nhanh sẽ hành động.”

Cao Trạch Vũ hừ lạnh một chút: “Gọi điện thoại báo cho hắn, chỉ cần chuyện này thành công, tiền tự nhiên sẽ rót vào công ty hắn.”

Lịch Dương cung kính trả lời: “Vâng.” Nói xong liền rời đi.

Thời gian ăn tối tại Nghiêm gia, Tình Tình cùng Quý Thu Liệt nhàn hạ xuống lầu. Quý Thu Liệt ôm Tình Tình xuống cầu thang, lại còn che chở cẩn thận. Nghiêm Thư Hàm bản năng lựa chọn bỏ qua.

Nghiêm Thư Tình vừa mới đến dưới lầu, Diệp Nhã Lan liền đi qua ôm lấy Tình Tình, “Con gái bảo bối của mẹ, về sau cũng không thể như vậy, con như vậy làm mẹ thật thương tâm.”

Nghe được mẹ nói như vậy, Nghiêm Thư Tình cảm giác cái mũi ê ẩm, theo sau ôm lấy Diệp Nhã Lan, “Mẹ, con về sau đều sẽ không như vậy, xin lỗi làm mẹ lo lắng.”

Diệp Nhã Lan vỗ vỗ Nghiêm Thư Tình “Về sau cần phải ngoan ngoãn, ông nội đều bị con làm tức giận, mau qua xin lỗi ông nội.”

Nghiêm Thư Tình nhìn thoáng qua Nghiêm Cùng Húc, trong mắt hiện lên lời xin lỗi, bước nhanh đi đến bên người ông nội, làm nũng nói: “Cháu biết ông nội đối với cháu tốt nhất, Tình Tình đáp ứng ông nội, về sau không bao giờ chọc ông nội tức giận.”

Nghiêm Cùng Húc sủng nịch sờ sờ đầu Nghiêm Thư Tình, “Tình Tình vẫn luôn là tiểu áo bông tri kỉ của ông nội, về sau cũng không thể như vậy, ông nội sẽ thực lo lắng.”

Nghiêm Thư Hàm nhìn tình cảnh đối diện, trong lòng chua xót không cần nói cũng biết. Nghiêm Thư Tuấn trong nhà này là người hiểu Nghiêm Thư Hàm nhất, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra Nghiêm Thư Hàm không thích hợp, cứ cho là Nghiêm Thư Hàm che dấu thạt tốt đi chăng nữa.

Nghiêm Dương Hi nhìn cha mình yêu thương Tình Tình như vậy là không sai, nhưng tại lúc này không thể như vậy. Vì gia tộc, chỉ có thể hy sinh Tình Tình. Tuy rằng còn có Thư Hàm, bất quá cô không thể, đây là ông đã hứa với mẹ cô.

Nghiêm Dương Hi nhìn thoáng qua Thư Hàm, phát hiện ánh mắt của cô hoàn toàn không đặt lên Tình Tình bên kia. Ngày thường Nghiêm Thư Tình không dám nhìn đến ánh mắt của ba mình, hôm nay vừa thấy lại phát hiện ánh mắt ba đặt trên người Thư Hàm, không khỏi làm Tình Tình có điểm không thoải mái, hiện tại người cần quan tâm không phải là cô sao.

Quý Thu Liệt nhìn cách đối xử của người trong nhà này, càng thêm xác định lựa chọn của hắn là đúng, Thư Hàm ở trong cái nhà này cũng không vui vẻ gì. Khóe miệng chậm rãi gợi lên một tia mỉm cười.

Nghiêm Thư Hàm vừa vặn thấy một màn này, lại nhìn Quý Thu Liệt xa lạ mỉm cười, đây thật sự vẫn là Quý Thu Liệt mà cô biết sao? Trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

Quý Thu Liệt thấy Thư Hàm nhìn hắn, thu tia mỉm cười, si mê nhìn Thư Hàm một hồi, liền đi tới bên người Tình Tình.

Nghiêm Thư Hàm vừa mới nhìn thấy trong mắt Quý Thu Liệt đối với cô yêu thích, đây là ảo giác sao? Nhưng vừa rồi hắn cười, tóm lại cô nhận thấy có cái cảm giác gì đó khác khác, cũng không biết hắn vừa rồi cười rốt cuộc là có ý tứ gì, Thư Hàm không khỏi bắt đầu tự hỏi trong đầu.

Quý Thu Liệt mới vừa đi đến bên người Tình Tình, Nghiêm Dương Hi liền hung hăng nhìn hắn một cái. Quý Thu Liệt nhận được ánh mắt Nghiêm Dương Hi, cũng không sợ hãi. “Bác trai, cháu biết người hiện tại đối cháu có thành khiến, bất quá không sao, lâu ngày thấy lòng người, cháu đối Tình Tình là nghiêm túc.”

Nghiêm Dương Hi đối hứa hẹn của hắn khịt mũi coi thường, con gái ông không cần hứa hẹn như vậy, huống chi Quý Thu Liệt lấy cái gì cùng Cao Trạch Vũ so sánh. Nghiêm Dương Hi không thích, Quý Thu Liệt không thèm để ý, chỉ cần Tình Tình yêu hắn thì đây chính là cơ hội. Đến lúc đó có Cao gia cùng Nghiêm gia che chở, công ty một bước lên mây.

Bất đồng suy nghĩ, Nghiêm Thư Tình nghe được, trong lòng càng nở hoa. Tuy rằng vừa rồi anh Thu Liệt đã nói muốn cưới cô, sau mới nói ra những lời như vậy càng thêm khẳng định, năm năm trả giá cuối cùng không có lãng phí.

Chính là, Nghiêm Thư Hàm nghe thấy điều này, móng tay lại hung hăng đâm vào lòng bàn tay. Vì cái gì muốn ở trước mặt cô mà nói những điều này? Là châm chọc sao? Chính mình còn thực sự cho rằng cô vừa nhìn thấy ánh mắt yêu thương của Quý Thu Liệt, hiện tại ngẫm lại thật là ngốc, nhưng tâm thật sự đau.

Vì muốn đánh vỡ không khí xấu hổ, Nghiêm Thư Tuấn chạy vào phòng bếp ăn cơm. Nghiêm Thư Tuấn tồn tại giống như người điều hòa hòa khí của mọi người, luôn ở thời điểm mấu chốt xuất hiện. Cũng là đối Nghiêm Thư Hàm tốt nhất, thật sự là một anh trai tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK