• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm chủ nhật, Lê Phù nhận được ba thùng chuyển phát nhanh, vốn dĩ Châu Ánh Hi muốn giúp cô đẩy vào phòng sách tầng một, nhưng lại bị cô yêu cầu đẩy vào phòng đàn. Châu Ánh Hi hỏi cô tại sao lại để chuyển phát nhanh vào phòng đàn, cô chỉ thừa nước đục thả câu nói, buổi tối sẽ bật mí.

Thần thần bí bí, không biết cô bạn gái phong trần của mình lại nghĩ ra chiêu trò gì mới, sau khi Châu Ánh Hi cất hàng đi, anh thay âu phục ra ngoài. Lịch trình hôm nay của anh rất dày, phải gặp một vị giáo sư, còn có hai tiết dạy dương cầm.

Lê Phù ở nhà một mình sắp lật tung phòng đàn lên rồi.

Ba thùng, có một thùng là cờ phi hành cho người lớn cô mua trên mạng , hai thùng khác, theo thứ tự là đồ lót tình thú cô mua và đạo cụ SM Ngô Thi tặng. Bàn cờ phi hành người lớn này do Ngô Thi đặc biệt giới thiệu, nói là phần “tra tấn đàn ông” tương đối nhiều, thích hợp cho cô chơi thầy Châu phát khóc.

Hai ngày trước, thù cũ anh chơi mình khóc, cô không thể không báo.

Buổi chiều Lương Mỹ Hoa tới nấu canh gà xong thì về Thâm Thủy Bộ, nói là không quấy rầy thế giới hai người của đôi tình nhân nhỏ. Sau khi Lê Phù và Châu Ánh Hi ăn bữa tối dinh dưỡng phong phú, vội vã vào phòng tắm tắm uyên ương, tóc anh còn chưa sấy khô đã bị cô kéo vào phòng đàn.

“Em làm gì thế?” Châu Ánh Hi khó hiểu nhìn Lê Phù chạy đi bật đèn ngủ, còn cười trộm.

Lê Phù ôm bàn cờ phi hành kia, vung vẩy trước mặt anh: “Ten ten ten tèn, tối nay chúng ta chơi cái này.”

Dưới ánh sáng mơ hồ, Châu Ánh Hi chỉ thấy lờ mờ ba chữ cờ phi hành: “Em muốn chơi cờ phi hành với anh?”

Lê Phù đưa toàn bộ chữ trên bàn cờ đến trước mắt anh: “Lúc này thấy rõ chưa?”

“Cờ phi hành, người, lớn?” Trước đây Châu Ánh Hi chưa từng nghe qua cờ phi hành còn chia làm phiên bản người lớn và phiên bản thiếu nhi: “Có gì khác bộ anh chơi lúc còn bé không?”

Lê Phù cười thành tiếng, vừa mở bàn cờ vừa nói: “Thầy Châu à, thầy vẫn ngây thơ lắm.”

“Ý em là sao?” Châu Ánh Hi còn đang ngơ ngác, thấy Lê Phù giơ tờ giấy trong tay ra, anh bị hình phạt bẩn thỉu trên đó làm cho kinh ngạc: “Em mua ở đâu đấy?”

“Trên mạng đó.” Lê Phù đã sớm hứng thú với bộ trò chơi, kéo anh về phía thảm: “Mau mau mau, dù sao ngày mai anh cũng nghỉ, cùng lắm thì buổi chiều em đến thư viện học.”

Ánh đèn đêm chiếu lên thảm, tạo thành những vòng ánh sáng mờ ảo.

Châu Ánh Hi liếc nhìn hình phạt cụ thể trên giấy, thấp giọng hừ: “Lấy dây thun bắn núm vú? Bé cưng, em chắc chắn muốn chơi lớn vậy sao? Em vẫn còn cơ hội xin tha đấy.”

“Chơi.” Lê Phù ra vẻ quyết tâm: “Có lẽ em sẽ búng anh đó, thầy Châu.”

Châu Ánh Hi giãn lông mày: “Ok, nếu em muốn chơi thì anh chơi cùng em, bước đầu tiên bắt đầu như nào? Em nói đi.”

Lê Phù quỳ gối trên thảm, ôm tới một cái hộp trước, bày từng bộ đồ lót tình thú ra, bên trong có ba loại đồ lót dành cho cả nam cả nữ. Cô nhặt một viên xúc xắc lên, nói: “Ném xúc xắc quyết định chúng ta sẽ mặc bộ nào để chơi, được không?”

Thuận theo ánh sáng nhìn xuống, Châu Ánh Hi thấy được ba bộ đồ lót tình thú y tá, yếm, sườn xám. Ánh mắt dịch chuyển, cũng thấy được ba bộ đồng phục tình thú nam, dây xích, vòng cổ cô mua cho anh. Anh biết cô ham vui, nhưng không nghĩ tới lại chơi cả trò này, anh tung xúc xắc nói: “Ok, vậy anh tung trước.”

“Được.”

Đầu tiên Châu Ánh Hi ném ra 5, hủy bỏ, lần thứ hai ném ra 1.

Trong ba kiểu, anh thích trang phục y tá nhất: “Bé cưng, vận may của anh tốt ghê.”

“Được, lát nữa em sẽ thay.” Ba kiểu Lê Phù đều có thể chấp nhận được, cô hưng phấn cướp xúc xắc: “Đến lượt em.”

Trước khi ném, cô cầm xúc xắc nhìn chằm chằm vào vòng cổ như đang cầu nguyện. Giây tiếp theo, xúc xắc lộn một vòng, cũng dừng lại ở số 1, cô rõ ràng hơi mất mát: “Anh đi thay đồ đi.”

Không ngờ Châu Ánh Hi lại cầm vòng cổ lên: “Biết em muốn thấy anh đeo cái này.”

Lê Phù mừng rỡ ôm lấy anh, thưởng cho anh một nụ hôn nồng nàn: “Anh tốt quá, yêu anh, yêu anh.”

“Lát nữa có thể em sẽ không thấy anh tốt nữa.”

“…”

Sau một câu tàn nhẫn, Châu Ánh Hi đưa trang phục y tá cho Lê Phù, bảo cô thay trước mặt anh: “Chúng ta từng người thay một, em thay trước.”

“Ừm.”

Loại đồ lót tình thú này có một cái tên là, y tá ngọt ngào, màu hồng phấn dịu dàng, chỉ là khá hở hang. Thân trên cắt xẻ hơn nửa trang phục y tá bình thường, chỉ giữa lại phần vải trên vai, đặc biệt phối với một chiếc áo ngực trắng trong suốt có chữ thập, phần váy phía dưới cũng ngắn đến lố lăng, bỏ hết hai bên hông.

Sau khi Lê Phù thắt chặt dây buộc bên hông, xem như mặc xong hết.

Châu Ánh Hi đến phụ kiện cũng không buông tha: “Mũ y tá và tất chân trắng đâu.”

Nhìn thoáng qua vật bị lãng quên bày trên mặt đất, Lê Phù nhặt tất chân lên, cố ý nâng một chân đặt trên ghế, chậm rãi mặc tất chân vào. Cô vừa gầy vừa cao, đặc biệt là đôi chân dài 42 inch (**), xương thịt đều đều, làn da mịn màng lộ ra dưới đôi tất trắng mỏng manh, cô liếc mắt nhìn người đàn ông không có tiền đồ nuốt nước miếng.

(**) 42 inch: khoảng hơn 105cm.

Cái này có chỗ nào giống y tá ngọt ngào chứ, chọc Châu Ánh Hi không còn tâm trạng bắt đầu trò chơi, chỉ muốn vào luôn chuyện chính, vì thế anh nhanh chóng đứng dậy, cởi áo ngủ. Khoảng thời gian này tập thể hình cùng Lê Ngôn không ít lần, chơi tennis, leo núi, đường cong cơ bắp so với mùa đông càng rắn chắc hơn, dưới động tác cởi quần áo càng làm nổi bật sự gầy gò.

Phối hợp với vòng cổ là một cái quần lót màu đen, sau khi anh thay xong mới biết, thì ra nó cũng không bình thường, thiết kế hơi giống chữ T, gậy thịt trong lớp vải bị siết chặt hơn.

Chờ anh cài xong vòng cổ, Lê Phù kéo dây xích nối với cổ áo: “Thầy Châu, mấy tháng trước, anh có từng nghĩ mình sẽ mặc thành như vậy bị bạn gái chơi không?”

Châu Ánh Hi nghiêng người về phía trước, dùng lòng bàn tay giữ chặt cần cổ thon dài của Lê Phù: “Xem ra bé cưng của anh vẫn muốn khóc thêm lần nữa.” Anh cúi đầu, nhìn tờ giấy nhăn nheo trên mặt đất: “Có lẽ không chỉ một lần, dù sao, nhiều hình phạt vậy mà, đúng không nào?”

Hai tay Lê Phù vòng qua gáy anh: “Bớt dọa em lại, ai khóc còn chưa chắc đâu.” Cô vỗ nhẹ mặt anh, chọc tức gọi anh: “… Thầy Châu.”

Sau khi hai người thay đồ xong, trò chơi bắt đầu.

Trong lòng Lê Phù đã lên kế hoạch kỹ càng, chưa vội lao vào phiên bản dương cầm, vòng thứ nhất làm nóng người, làm quen với cờ phi hành đã. Xúc xắc trong tay cô, cô ném trước, lộn một vòng rồi ổn định ở 3 giờ.

Bởi vì Ngô Thi đề cử phiên bản SM, nên đúng là mức độ trừng phạt hơi quá đáng.

Châu Ánh Hi đếm xong, cười đắc ý, ngẩng đầu ra lệnh: “Ngồi xuống, cởi đồ lót ra.”

Ném một cái đã ném vào đánh ngực 10 cái, Lê Phù quỳ trước người anh, kéo mảnh vải mỏng trên ngực xuống, hai bầu ngực sữa trắng run rẩy, cô cố gắng xin anh: “Anh đánh nhẹ chút.”

Đánh thế nào, mạnh hay nhẹ, Châu Ánh Hi tự có suy nghĩ riêng: “Trong hình phạt không quy định cụ thể cách chơi.”

Càng quen thuộc, Lê Phù phát hiện anh ngày càng chơi lớn. Cô còn chưa kịp phản ứng, ngực trái đã bị đánh hai cái, năm ngón tay thon dài của anh đánh bôm bốp, từ nhẹ đến nặng, in lên từng dấu tay hồng hồng, đương nhiên, ngực phải cũng không thoát khỏi. Cô cắn môi không để mình rên thành tiếng ngay từ lần trừng phạt đầu tiên.

10 cái rất nhanh đã kết thúc, Lê Phù bị đánh đến hơi choáng váng đầu óc, sau khi mặc lại áo ngực, điều chỉnh tốt hô hấp, để Châu Ánh Hi ném, anh rất tùy ý, chơi thế nào cũng được.

“5 giờ.” Anh đọc trên bàn cờ: “Dùng dây thun búng đầu vú 5 cái.”

“Ừ.” Lê Phù hưng phấn sờ vào sợi dây thun trên thảm, cố ý dọa Châu Ánh Hi: “Có sợ không, thầy Châu? Nếu đau thì cứ hét lên nhé.”

Châu Ánh Hi cúi thấp đầu, mặt không đổi sắc: “Chơi đi.”

Thật ra Lê Phù khá sợ dây thun, bởi vì khi còn bé chơi vui đi búng trán nam sinh, ai dè cậu ta khóc rất to. Lúc thật sự muốn búng, thứ bị thử thách là sức chịu đựng tinh thần của cô, cô hơi híp mắt, kéo căng dây, nhắm ngay đầu vú hồng phấn, nhắm mắt lại, thả tay.

Dây thun nhanh chóng bắn vào đầu vú, ba lần đầu Châu Ánh Hi đều chịu đựng không phát ra tiếng, nhưng hàm răng nghiến chặt, có thể nhìn ra được anh rất đau. Lê Phù sờ mặt anh: “Nếu đau thì bỏ đi.”

Anh rất có tinh thần chơi trò chơi: “Còn hai cái nữa, tiếp tục đi.”

Lê Phù thấy làn da trên ngực anh đều bị bắn đỏ lên, đau lòng cho quý công tử da mịn thịt mềm này, nhưng cô vẫn tiếp tục trò chơi nhanh chóng búng nốt hai cái.

Vào cái cuối cùng, cô nghe thấy Châu Ánh Hi khẽ rên rỉ.

Lê Phù lại cầm xúc xắc lên, nhìn hình phạt gần quân cờ của mình nhất, cô đang phù hộ đừng ném trùng 4 giờ, nhưng càng không nghĩ, vận may lại càng kém.

Bởi vì hình phạt ô 4 giờ là: Dùng dây lưng quất huyệt 10 cái.

Mặt Lê Phù thoáng cái đã đỏ lên: “Chơi lại từ đầu, cái này quá đáng quá.”

“Là phiên bản em tự mua, có chơi có chịu.” Châu Ánh Hi túm cổ tay cô: “Hơn nữa em tự xem xem, hình phạt nào có thể đọc ra khỏi miệng?”

“Không muốn.” Lê Phù ôm hai chân mình, co rụt lại, bắt đầu chơi xấu.

Châu Ánh Hi ra lệnh: “Mở hai chân ra.”

“Không thích.”

“Nhanh lên.”

“Không… Thích…”

Châu Ánh Hi mạnh mẽ tách hai chân Lê Phù sang hai bên, trong váy đến một cái quần chữ T cũng không có, miệng huyệt trắng nõn lộ ra dưới mắt anh, hơi hé mở ra một khe nhỏ, lông tơ thưa thớt che đi chút xấu hổ cuối cùng. Anh nhặt một sợi dây lưng từ trong đống đạo cụ rải rác lên, không rộng không mỏng, anh nắm vào chính giữa, nhẹ nhàng cọ miệng huyệt trước để cô thích ứng, tránh làm cô đau.

Dây lưng vừa cứng vừa lạnh lướt qua miệng huyệt mềm mại, khiến Lê Phù có cảm giác khó tả. Hai đầu gối vô thức run rẩy, sau khi cho cô thời gian làm quen, Châu Ánh Hi vỗ nhẹ lên miệng huyệt.

“A...” Cái đầu tiên, cô không nhịn được rên rỉ.

Châu Ánh Hi vỗ một cái, ngẩng đầu nhìn Lê Phù một cái, thấy cô đau đớn mím chặt môi, đáy lòng dâng lên dục vọng chiếm hữu biến thái. Bốp, bốp, bốp, lực cầm dây lưng quất vào không mạnh, anh vẫn khống chế được lửa nóng, dây lưng quất xuống, cảm giác nóng rát truyền vào cơ thể từ miệng huyệt, trong phút chốc cảm thấy huyệt nhỏ đang co nhẹ, quất đến cái thứ năm, nước bắt đầu chảy ra từ huyệt.

“Ưm, ưm, đừng quất nữa… Đau…” Lê Phù căng thẳng đến mũi chân cũng kiễng lên, thân trên vặn vẹo.

Sau 10 cái, Châu Ánh Hi cất dây lưng đã bị nước thấm ướt lại, chỉ tiếc là cô khép chân lại ngay lập tức, không kịp nhìn thấy hình ảnh dâm đãng hơn. Anh tung xúc xắc, 4 giờ.

[Bị lông vũ quét chỗ riêng tư 60 giây.]

Lần này Lê Phù tóm được cơ hội báo thù, cầm lấy gậy lông vũ ra lệnh: “Cởi quần lót ra.”

Để một nghệ sĩ dương cầm cao quý không thể chạm tới trong mắt người ngoài làm loại chuyện này, càng kích thích cảm giác phấn khích của cô hơn. Châu Ánh Hi rất nghe lời, cởi quần lót màu đen xuống, dương vật bị siết chặt được thả ra, như thể đã bị kiềm chế đã lâu, gân xanh nổi lên rõ ràng, hướng về phía bụng dưới của cô.

Từ lần đầu tiên làm tình đến giờ, Lê Phù đã sớm không còn xa lạ với thứ đồ này của anh, nhưng mỗi lần nhìn, vẫn sợ hãi, yêu thích kích thước này như cũ. Lông vũ quét qua quy đầu, rất nhẹ rất nhẹ, cô ngước mắt lên quan sát biểu cảm của Châu Ánh Hi, phát hiện 10 giây trước, mặt anh vẫn bình tĩnh, đến 10 giây sau, hàm dưới của anh càng lúc càng cắn chặt.

“Ưm…” Châu Ánh Hi thấp giọng thở dốc.

Anh đã đánh giá thấp trình độ khiêu khích của lông vũ, càng mềm mại thì loại ngứa ngáy tinh tế mỏng manh này càng thấm vào từng khớp xương của anh, mắt thường có thể thấy dương vật đang dần sưng tấy và trở nên thô cứng. Gặp phải cô bạn gái đặc biệt gợi cảm lại đặc biệt xấu xa, còn dùng lông vũ chọc dương vật của mình, loại cảm giác vừa đau vừa ngứa này có thể làm anh mất nửa cái mạng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Dương vật sưng không chịu được, suýt nữa Châu Ánh Hi đã đè đầu Lê Phù xuống để mút cho anh, nhưng anh phải tuân theo quy tắc trò chơi. Kiên trì hết 60 giây, lồng ngực phập phồng kịch liệt của anh mới dần bình tĩnh lại.

Làm nóng người kết thúc, Lê Phù đứng dậy: “Chúng ta đổi cách chơi khác.”

Châu Ánh Hi mặc lại quần lót, cũng đứng lên: “Cách chơi gì?”

Lê Phù chỉ vào dương cầm: “Chúng ta không ném xúc xắc nữa, đổi sang chơi dương cầm, người nào đàn sai, đối phương có thể tùy ý chọn một hình phạt để trừng phạt.”

“Em suy nghĩ hơn nửa ngày, chỉ muốn tranh tài chơi dương cầm với anh thôi à?” Châu Ánh Hi dở khóc dở cười: “Anh không muốn bắt nạt em.”

Lê Phù kiễng mũi chân, hai tay nâng mặt anh lên: “Anh là nghệ sĩ dương cầm, đương nhiên em không sánh bằng anh, nên lúc anh đàn phải bị bịt mắt, chấp nhận khiêu chiến không?”

Châu Ánh Hi cũng không sợ: “Ok.”

“Vậy bắt đầu đi.”

Lê Phù chọn những khúc nhạc bản thân quen thuộc, tương đối ít được chú ý, cô cũng biết độ quen thuộc của nghệ sĩ dương cầm đối với dương cầm không tầm thường, nhưng vẫn muốn khiêu chiến một lần.

Cô bắt đầu đoạn thứ nhất, sau khi thuận lợi đàn xong, Châu Ánh Hi tiếp tục đàn. Sau sáu đoạn, anh không đàn sai nốt nào, cô bắt đầu hoảng, hoảng đến mức đàn sai một nốt.

Mở bịt mắt ra, Châu Ánh Hi xoa xoa đầu Lê Phù, sau đó nhặt tờ giấy trên mặt đất lên, chọn một hình phạt “Nhét trứng rung trong 2 phút, không được phép lên tiếng”, để hai chân cô tách ra ngồi trên ghế đàn, sau khi thoa gel bôi trơn lên trứng rung, hỏi cô: “Anh giúp em nhét hay em tự nhét?”

“Em tự làm.” Cô tự làm có thể kiểm soát mức độ.

Lê Phù cầm trứng rung từ từ nhét vào trong miệng huyệt, Châu Ánh Hi hỗ trợ bật công tắc, trứng rung cắm trong cơ thể bắt đầu rung với tần suất thấp, hai chân mảnh khảnh càng tách rộng hơn. Cô mặc trang phục y tá, đội mũ y tá, so với lần trước dùng đồ chơi tình thú càng gợi cảm, khiêu khích hơn.

“A, a...” Cô không nhịn được rên một tiếng, giọng cũng thay đổi.

Bắt đầu từ bây giờ, Châu Ánh Hi không muốn xuống nước nữa, anh dừng thời gian, chống đầu gối Lê Phù, nhìn chằm chằm vào mắt cô nói: “Làm trái quy tắc, bắt đầu lại.”

Lê Phù ra vẻ bị bắt nạt đến đáng thương: “Châu Ánh Hi, anh, anh không yêu em nữa.”

Châu Ánh Hi hôn lên đầu gối cô: “Bởi vì yêu em, mới muốn cho em thoải mái hơn.” Giọng anh trầm xuống, xấu đi một chút: “Nếu không chịu nổi, muốn bạn trai giúp em, chúng ta có thể dừng trò chơi bất cứ lúc nào.”

“… Không.” Lê Phù dùng âm thanh kéo dài để phản bác.

Bên trong miệng huyệt mở ra nhét trứng rung, rung đến ong ong, thịt non bị lật ra, nước không ngừng chảy ra ngoài, mép ngoài bị thấm ướt, từng giọt chảy xuống phía dưới, thậm chí nhiều đến mức chảy ra sau mông, độ rung này khiến Lê Phù khó chịu ngột ngạt, cô suýt hét lên mấy lần, nhưng nếu bắt đầu lại lần nữa, cô sẽ phát điên mất.


Hai chân và thân trên đều run rẩy dữ dội, gương mặt xinh đẹp rực sáng bị tra tấn trong dục vọng đau đớn.

“Đến rồi, đến giờ rồi…” Cảm thấy chắc chắn đã đủ 2 phút, Lê Phù yêu cầu chấm dứt hình phạt.

Châu Ánh Hi thay cô rút trứng rung ra, không có vật lạ nhét vào, nước trong huyệt càng chảy dữ dội, ghế đàn đã ướt hơn nửa, cô chậm rãi khôi phục ý thức.

Sau khi cả hai bình tĩnh lại, trò chơi tiếp tục.

Biết cho dù bịt mắt Châu Ánh Hi cũng rất khó thua, Lê Phù nhân lúc anh đang đàn, sờ vào đùi anh, quả nhiên anh bối rối, lần đầu tiên đàn sai một nốt.

“Phạm quy rồi.” Châu Ánh Hi nắm lấy bàn tay nghịch ngợm kia.

Lê Phù giả vờ đáng thưởng: “Nhưng anh lợi hại như vậy, em vĩnh viễn sẽ không thắng được anh, nhường em đi.”

Ai bảo Châu Ánh Hi cưng chiều cô vô điều kiện cơ chứ, biệt thự hơn trăm triệu còn tặng rồi, nhường một trò chơi thì có tính là gì: “Chọn hình phạt đi.”

Lê Phù hôn anh một cái, sau đó chọn hình phạt: [Dùng đá viên kích thích nơi riêng tư 60 phút]. Cô nở nụ cười xấu xa, nói: “Thầy Châu, có được không?”

Trừng phạt gì Châu Ánh Hi cũng chấp nhận: “Ừm.”

Hai người từng chơi kha khá trò, nhưng đá viên thì vẫn là lần đầu tiên.

Lê Phù học y đương nhiên biết khi cơ quan sinh dục tiếp xúc với đá viên, chỉ cần không quá nhiều, sẽ không có ảnh hưởng gì, chút điểm này cô vẫn nắm chắc được. Lúc xoa đá lên, hưng phấn quá mức đau lòng cho bạn trai.

Châu Ánh Hi ngồi trên ghế đàn, hai chân mở sang hai bên, quần lót căng giữa đùi, gậy thịt cong dài vểnh lên. Anh cúi thấp đầu, nhìn Lê Phù quỳ giữa hai chân mình, chơi đùa với mình như thế nào. Lòng bàn tay cô bọc một viên đá nhỏ, năm ngón tay cầm dương vật đã hơi cương, xoay vòng, trượt từ trên xuống dưới, chỉ là cô có thể cảm nhận được băng lửa đan xen, huống chi là anh.

Sau khi nghe thấy tiếng thở hổn hển cực thấp, Lê Phù ngẩng đầu nhìn Châu Ánh Hi, phát hiện anh đang nhắm mắt, yết hầu sắc bén thi thoảng lăn lên lăn xuống, đá viên trong lòng bàn tay tan đi một chút, nước đá và tinh dịch chậm rãi chảy xuống theo thân gậy thịt.

“Thoải mái không?” Cô không phải cô gái ngoan ngoãn nhàm chán, cũng có ham muốn chiếm hữu.

“… Ừ.” Anh nín thở.

Đáng lẽ đã hết 60 giây, nhưng Lê Phù vẫn muốn nghe bạn trai thở dốc, vì vậy cô lại phạm quy, đổi một viên đá khác, bọc vào dương vật sưng tấy, tay trái cũng nắm lấy phần dưới, đồng thời xoa bóp trên dưới, ngón cái không ngừng xoa nắn mã mắt. Hai tầng kích thích nóng lạnh khiến Châu Ánh Hi không kiềm chế được tiếng rên khàn khàn trầm thấp.

Âm thanh rất thấp nhưng cực kỳ gợi cảm.

Gậy thịt dưới sự vuốt ve của Lê Phù đã hoàn toàn cứng lên, sau khi ném viên đá đi, lại khen thưởng cho bạn trai thoải mái đến cùng, đầu lưỡi mềm mại liếm một vòng quanh dương vật, còn ngậm lấy quy đầu. Lúc nhả ra, bên khóe môi hồng phấn còn dính ít tinh dịch.

Cô dùng ngón tay lau đi, đôi mắt ngấn nước mê man: “Thầy Châu chảy nhiều quá, muốn ăn thầy quá, làm sao đây?”

Cô không hề biết lời trêu chọc tán tỉnh của có thể khiến người đàn ông đang ngồi trên ghế đàn nghiến răng.

Thân thể cong lên, Châu Ánh Hi dùng sức ôm cổ Lê Phù, đối diện với ánh mắt đang cười của cô, cổ họng nóng bừng: “Làm sao bây giờ? Tiếp tục ăn đi.”

Đột nhiên, anh ấn đầu Lê Phù, dùng sức ấn vào giữa hai chân mình, dương vật to lớn đột ngột đối diện với đôi mắt của mình, tầm nhìn bị phóng đại rất nhiều, cô sợ hãi đến mím chặt môi.

Nhưng Châu Ánh Hi cũng chỉ dọa cô thôi: “Cô Lê, thấy ổn thì dừng, biết chưa?” Sau khi vỗ nhẹ vào đầu cô, anh nói: “Được rồi, tiếp tục.”

Vừa rồi Lê Phù thật sợ tên cặn bã nhã nhặn này sẽ như lần trước, sau khi ăn một vại dấm lớn thì ấn đầu xuống chỗ đó của anh, bắt nạt cô phát khóc.

Cảm thấy ném đi ném lại xúc xắc khá nhàm chán, Châu Ánh Hi dứt khoát gấp bản đồ chơi cờ lại đặt lên nhạc phổ, hơn nữa còn để lại tất cả cơ hội cho Lê Phù. Phím đàn tương ứng với con số trên xúc xắc, hai người lần lượt theo thứ tự, ván này đến lượt cô.

Cô không có ý kiến, nhắm mắt lại, ngón trỏ ấn phím đàn, là “Re”, cũng chính là 2 giờ.

[Dùng bất kì vật lạ nào nhét vào lỗ trong 60 giây.]

Nhìn những hình phạt càng chơi càng lớn, Châu Ánh Hi cười nhạo: “Rốt cuộc là em mua để chơi anh hay để chơi em?”

Lê Phù buồn bực: “Nếu em ấn thay anh ván này, thì anh phải…”

“Cắm, đúng không?” Châu Ánh Hi thay cô nói nốt những chữ khó nói.

“Ừ.” Lê Phù chỉ vào anh: “Anh cẩn thận chút, phong thủy luân chuyển, em sẽ không nương tay đâu.”

“Ừ, anh cũng sẽ không trốn.” Châu Ánh Hi quay đầu, nhìn đạo cụ bày lung tung trên mặt đất: “Em muốn dùng cái gì? Gậy điện? Bút máy? Hay là đá?”

“Cái nào cũng được.” Dù sao cũng bị chơi, Lê Phù cảm thấy không sao cả.

Châu Ánh Hi chọn bút máy, bút máy này là mẫu thiết kế thương hiệu tặng cho anh, thân bút tương đối dài nhỏ, không làm tổn thương đến thân thể.

“Ngồi lên ghế, tự nhấc chân lên.” Anh ra lệnh.

Lê Phù ngoan ngoãn làm theo, cũng không phải chưa từng nhấc chân để Châu Ánh Hi thấy chỗ riêng tư của mình, nhưng mỗi lần bày ra tư thế này, cô vẫn thẹn thùng đến đỏ mặt. Nhất là hôm nay cô còn mặc đồng phục y tá, tất chân trắng trên đùi thật sự khiến hình ảnh gợi cảm hơn không ít.

Châu Ánh Hi quỳ trên sàn nhà, cẩn thận từng li từng tí nhét bút máy vào trong huyệt nhỏ đã ướt át, khe nhỏ được hình trụ thon dài chen vào. Anh thấy rõ ràng bút máy cọ xát, chuyển động trong lỗ thịt hồng hào, trong miệng huyệt chảy ra chút chất lỏng.

“Đau không?”

“… Vẫn, ổn.”

Chân gác giữa cánh tay cô bắt đầu run rẩy do bị bút máy cắm, Lê Phù mím môi lắc đầu trái phải, xúc cảm bút máy lạnh lẽo, cứng rắn, hơi xoay một vòng đã quấy phá ý thức của cô. Trên cây bút máy thương vụ cùng Châu Ánh Hi đi khắp các dịp lớn nhỏ, lúc này dính đầy chất lỏng từ huyệt nhỏ của bạn gái anh, trong lòng anh phấn khích, chuyển động mạnh mẽ hơn.

“A, a…” Lê Phù kêu lên, bắp chân run rẩy dữ dội.

Huyệt nhỏ hoàn toàn lộ ra trước mắt Châu Ánh Hi, cánh hoa hồng hào bị bút máy đẩy ra, chảy ra chất lỏng trong suốt dính nhớp, ngón chân co lại dưới lớp tất trắng đều có thể lấy mạng của anh. Nhưng anh cố nén dục vọng dâng trào, tiếp tục làm cho cô thoải mái.

“Châu Ánh Hi, đến, đến giờ rồi...” Lê Phù vẫn không quên đếm.

Châu Ánh Hi lắc đầu: “Vẫn chưa đến.”

“Đến rồi, rõ ràng là đến rồi mà.” Hai gò má cô nóng bỏng, cần cổ thon dài phủ đỏ hồng, đã có tiếng khóc nức nở.

Anh nhấn mạnh giọng, vặn lại: “Anh nói chưa đến thì chưa đến.”

“…”

Bút máy cắm thẳng vào trong huyệt, Châu Ánh Hi cầm đầu bút chuyển động từng vòng, thưởng thức nước chảy xuống mông cô theo miệng huyệt. Anh thay Lê Phù đỡ một chân, ra lệnh cho cô tiếp tục đàn. Đầu óc cô choáng váng, run rẩy ấn phím “La”, tương ứng với 6 giờ.


[Vào từ phía sau 30 lần.]

Lê Phù phiền não lật bàn cờ: “Sao cuối cùng trò chơi này lại bắt nạt em.”

“Quỳ trên ghế, quay lưng lại.” Châu Ánh Hi vỗ vai cô.

“Em không muốn chơi nữa.”

Châu Ánh Hi túm lấy Lê Phù đang muốn chạy trốn, mạnh mẽ lật người cô lại, trong lồng ngực tụ một dòng lửa nóng, sao có thể dễ dàng tha cho cô: “Quỳ xuống, nhấc mông lên, ngoan, 30 lần thôi, rất nhanh.”

Cô miễn cưỡng tạo ra tư thế doggy tiêu chuẩn.

Váy y tá tình thú này vốn đã ngắn, sau khi Lê Phù vểnh mông lên, váy trực tiếp co lên, nửa bờ mông trắng nõn mềm mại lộ ra bên ngoài. Ngại góc độ không thích hợp, hai tay Châu Ánh Hi nâng mông cô, vừa xoa vừa nâng lên, cho đến khi anh thấy rõ huyệt nhỏ bị bút máy cắm đến ướt sũng.

Châu Ánh Hi nhanh chóng đeo bao cao su, cầm dương vật to lớn lên, không cọ, trực tiếp nhét vào trong huyệt mềm mại, bởi vì đã rất ướt, cho nên cắm vào rất dễ dàng.

To quá, kích thước so với bút máy to hơn gấp mấy lần, sự tương phản cực lớn khiến Lê Phù khó thích ứng ngay được.

Châu Ánh Hi vừa mới ra vào hai ba cái, dương vật đã bị huyệt nhỏ chật hẹp siết chặt, bởi vì trong huyệt quá trơn, thân gậy bị đẩy ra ngoài một lần, quy đầu thô tròn dính chất lỏng dâm đãng. Anh ra vẻ tức giận, túm lấy tay Lê Phù, để cô cầm dương vật mình nhổ ra, ra lệnh: “Ăn vào.”

Cả người Lê Phù đã nhẹ nhàng đi: “Em không nhìn thấy, em không cho vào được.”

“Bé cưng ăn giỏi vậy mà, sao lại không cho vào được chứ.” Châu Ánh Hi mở khe hở ra, hơi thở nóng bỏng phả vào vành tai đỏ hồng của cô: “Ăn anh đi.”

Giọng nói dịu dàng của anh vẫn có năng lực quyến rũ, Lê Phù đỡ gậy thịt, cô cọ bên ngoài để tìm miệng huyệt, sau khi nhắm chuẩn, cô đè mông xuống chủ động ăn gậy thịt thô to kia vào. Gậy thịt đẩy miệng huyệt ẩm ướt ra, bị nếp uốn trên cánh hoa bao lấy, đang thong thả ra vào, không ngừng lật ra ngoài.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Hai tay Lê Phù chống trên dương cầm, cố gắng nuốt vật hung hãn kia vào, tốc độ của Châu Ánh Hi không quá nhanh, anh đặc biệt thích nghe cô rên rỉ hưởng thụ. Gậy thịt cắm sâu vào rồi lại rút ra, mỗi lần đâm vào, phần lớn huyệt nhỏ của cô đều lộ ra ngoài, cảm giác kích thích anh nhận được cũng tăng gấp bội.

Quy mô chơi hôm nay có hơi lớn, Châu Ánh Hi nhặt dây lưng trên mặt đất lên, gấp thành chiều dài thích hợp. Sau đó quất lên bờ mông trắng nõn mềm mại của cô, lập tức đẩy hông về phía trước.

Không nghĩ tới anh chơi ngang ngược như vậy, Lê Phù nắm lấy ván gỗ trên dương cầm: “Châu Ánh Hi, ai cho anh dùng dây lưng...” Nói được một nửa, mông bên trái lại bị đánh một cái nữa: “Anh, anh không thể, làm vậy...”

Châu Ánh Hi chỉ hỏi cô: “Thoải mái không?”

Lê Phù hô hấp dồn dập, hỗn loạn, không trả lời được.

“Có phải thoải mái hơn lúc nãy không?” Giọng Châu Ánh Hi trầm xuống: “Nói cho ông xã, được không?”

Nói chuyện cũng không cản trở anh làm việc, dây lưng quất nhẹ về phía mông của cô, một tay nắm eo của cô, gậy thịt thô cứng thoáng cái đã cắm vào trong huyệt, tiếng da thịt bạch bạch vang dội.

Tuy Lê Phù vẫn im lặng, nhưng tiếng rên rỉ tràn ra từ cổ họng cô chính là đáp án, Châu Ánh Hi quấn dây lưng trong tay, ôm eo cô, ưỡn hông đẩy về trước, sau khi nhắm vào một điểm dùng lực, khoái cảm cô cảm nhận được so với vừa rồi càng mạnh hơn, như một trận mưa rào không thể ngăn cản. Tiếng nước bắn tung tóe, tiếng da thịt va chạm tràn ngập trong phòng đàn.

Số lần ra vào đã vượt xa 30 lần, nhưng Lê Phù hiển nhiên đã mất đi sự cố chấp đối với nguyên tắc trò chơi, bởi vì nhịp điệu dưới cơ thể quá thoải mái. Chỉ là Châu Ánh Hi lại ra vẻ cặn bã đang vui vẻ thì lại rút ra, còn hạ giọng xin lỗi: “Xin lỗi bé cưng, anh phạm quy.”

Bên dưới Lê Phù đột nhiên trống rỗng, cô không muốn dùng từ hạ lưu để hình dung cảm nhận lúc này nhưng đúng là đói khát khó nhịn, cô biết Châu Ánh Hi cố ý, chỉ đợi cô nói chuyện.

Huyệt nhỏ khép mở, bên trong mép thịt mịn màng còn chảy ra ít chất lỏng, anh lại dùng ngón tay xoa âm vật mẫn cảm, nhẹ giọng hỏi: “Kết thúc hay tiếp tục?”

“Tiếp tục, tiếp tục…” Âm vật bị xoa tạo ra cảm giác mãnh liệt, Lê Phù không nhịn được, lắc mông: “Không muốn, kết thúc...”

Mông đào mật mượt mà, Châu Ánh Hi xoa như nhào bột: “Tiếp tục làm gì?”

“Tiếp tục, làm…” Cổ họng Lê Phù đều khàn đặc.

“Làm thế nào?” Châu Ánh Hi thích khơi gợi bản chất quyến rũ của cô, bắt đầu dụ dỗ: “Giống như vừa nói ăn anh, nói lại lần nữa thật êm tai, được không? Ông xã thích nghe.”

Âm vật bị xoa nắn tạo ra khoái cảm kịch liệt, Lê Phù ngẩng cổ, từng lớp mồ hôi nhỏ nổi lên, cô rất khó chịu: “Cắm vào...” Cô vẫn nói ra: “Muốn ông xã cắm vào...”

Nghe được lời tục tĩu êm tai, Châu Ánh Hi đỡ cô dậy, xoay người, mặt đối mặt đứng trước người anh. Mới một lúc không thấy mặt cô, anh dùng ngón tay vuốt sợi tóc bị mồ hôi thấm ướt trước mặt cô, còn chưa làm thật, khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng hồng, đặc biệt mê người, vẻ đẹp yếu ớt như bị bắt nạt.

“Giữ chặt eo anh.”

Châu Ánh Hi nói xong, Lê Phù rất ngoan ngoãn ôm vòng eo rắn chắc của anh, sau đó một chân của cô được anh nâng lên thật cao, tất chân mềm mại xuyên qua cánh tay anh, với anh mà nói, có loại cảm giác kích thích không nói nên lời. Một tay anh đỡ lấy dương vật đã cứng, cắm vào huyệt nhỏ mềm mại ẩm ướt từ phía dưới.

Châu Ánh Hi cúi đầu, giả vờ dịu dàng, hỏi: “Ông xã nghe em cắm vào, sau đó thì sao?”

Vẻ ngoài thư sinh nhã nhặn là một ưu thế, có cặn bã cũng không khiến người ta chán ghét, thậm chí đối diện với đôi mắt đẹp kia, còn cảm thấy có chút hấp dẫn, giọng Lê Phù mềm nhũn: “Động chút đi.”

Nói dứt câu, Châu Ánh Hi thật sự chỉ hơi đẩy lên một chút.

“Không phải, không phải như vậy…” Động như này còn chẳng bằng đừng động, tra tấn Lê Phù càng thêm ngứa ngáy.

Đỉnh đầu truyền đến tiếng cười xấu xa rất nhẹ của anh: “Vậy phải động thế nào?”

“Chính là…” Lê Phù muốn nói lại thôi.

Điều cô muốn nói là, cắm vào tận sâu bên trong, hung hăng cắm vào.

Châu Ánh Hi dùng sức đẩy, cho cô chút ngon ngọt, quả nhiên cô thoải mái nhắm mắt lại: “Ưm, ưm… Dùng sức hơn nữa...”

Chân bị nâng lên, huyệt mở rộng thật to, gậy thịt thô to dần chen vào huyệt nhỏ, bởi vì kích thước quá lớn, nên nhìn từ dưới lên, có loại ảo giác như huyệt nhỏ bị cắm hỏng. Gậy thịt ra vào rất có quy luật, không nhanh không chậm, thậm chí có thể thấy sợi bạc mỏng mỗi lần ra vào.

“Ưm, ưm a…” Lê Phù thở dồn dập: “Sâu hơn nữa, rất muốn…”

Chút thẹn thùng đơn giản kia cũng là tình thú, con người thật của cô ở trên giường ham chơi như nhau, cũng rất biết quyến rũ.

Nhẹ nhàng ra vào hơn mười cái, Châu Ánh Hi cúi đầu ra lệnh cho Lê Phù: “Thè lưỡi ra.”

Lê Phù ngẩng đầu lên, thè lưỡi, anh ngậm lấy, đầu lưỡi hai người dính vào nhau, tiếng mút mát trằn trọc, tiếng hít thở xen kẽ quanh quẩn bên tai hai người. Gậy thịt phía dưới đột ngột tăng tốc ra vào, thao tác có chút khó khăn, bị chen vào hai lần, sau đó là cô chủ động ăn vào mới tiến hành thuận lợi hơn.

Bên thảm, một tay Châu Ánh Hi ôm đôi chân dài của Lê Phù, tay kia vén váy ngắn của cô lên eo nhỏ, cơ mông không ngừng dùng lực, chỗ giao nhau phía dưới vang lên âm thanh dâm đãng. Huyệt nhỏ đã hoàn toàn bị gậy thịt thô cứng chiếm hữu, tiếng thở dốc của cô từ nhẹ thành nặng, hai tay ôm lưng anh, đầu ngón tay bị mồ hôi trên lưng thấm vào.

Tư thế này đặc biệt bị phí sức, may là Châu Ánh Hi chăm chỉ rèn luyện, bằng không chưa được bao lâu đã bắn. Gậy thịt bị huyệt nhỏ xoắn chặt, khoái cảm nhanh chóng lan tràn, cánh tay anh bỗng siết chặt lấy eo cô, vật thô cứng trong huyệt đẩy càng sâu càng nhanh, dùng sức đẩy một cái.

“A, a...” Lê Phù dán vào lồng ngực của anh, cô cảm thấy bụng dưới của mình đang co rút: “Nhanh quá… Chậm một chút...”

Châu Ánh Hi nhấc chân cô lên, nghiến chặt hàm, tiếng bạch bạch bên dưới càng thêm hung ác, nhanh đến mức cả hai hòn bi cũng không ngừng đánh vào huyệt đỏ đáng thương kia. Toàn thân cô đều đang run rẩy, cảm giác nếu anh cứ tiếp tục cắm điên cuồng như vậy, huyệt nhỏ của cô sẽ nát mất.

Hai tay Lê Phù ôm anh, đau đến nức nở: “Tê quá, tê quá…”

Châu Ánh Hi giảm tốc độ, cúi đầu hôn lên trán cô: “Vậy chúng ta đổi tư thế khác.”

Những trò chơi bảy tám lượt trước, với Châu Ánh Hi mà nói chỉ là khai vị thôi, dục vọng của anh giờ mới bắt đầu bộc phát. Một tư thế đương nhiên không thỏa mãn được loại nhã nhặn biến thái như anh.

Anh ôm cô ngồi trên ghế đàn, để Lê Phù ngồi ở trên đùi anh, đưa lưng về phía anh, đỡ gậy thịt ướt đẫm của mình đặt cạnh miệng huyệt của cô, lại để cô tự ăn vào.

Lâu rồi chưa dùng tư thế này, mới đầu Lê Phù bị gậy thịt xâm nhập hơi không thích ứng, đến khi nó hoàn toàn ở trong huyệt, loại này cảm giác được lấp đầy có chút đau đớn, khiến cô bắt đầu muốn hưởng thụ động tác dưới thân. Cô chống lên đầu gối anh, cúi đầu, chủ động nâng mông lên rồi ngồi xuống nuốt vào, tự mình di chuyển.

Sợi tóc mềm mại bắt đầu rối tung khi cô di chuyển, Châu Ánh Hi thay cô vén sang một bên, phía dưới không nhúc nhích, nhưng tay lại kéo mảnh vải mỏng trước ngực xuống, xoa ngực cô: “Bé cưng đang ăn anh đúng không?”

Tự di chuyển rất mệt, Lê Phù cúi đầu, phát ra tiếng “A” trong hơi thở hỗn loạn.

“Lớn quá…” Cô ăn vào thật sự rất khó khăn.

Châu Ánh Hi vuốt má Lê Phù: “Nhưng em thích mà, nếu không sao lại tham ăn như vậy?”

Làm như vậy một lúc, eo cô đã bủn rủn đến mất sức, tiếng thở dốc của cô ngày càng gấp: “Em không động được nữa, anh động đi.”

“Ai động cơ?”

“Anh.”

“Ai?” Châu Ánh Hi lại hỏi lần nữa, hiển nhiên đây không phải câu anh muốn nghe.

Lê Phù rên rỉ nói: “Ông xã động đi.”

Châu Ánh Hi đưa hai tay về phía trước, ôm chặt toàn bộ thân trên mềm mại của Lê Phù, vòng cổ lạnh lẽo trước ngực áp vào ngực và sau lưng họ, loại cảm giác kim loại lắc lư ma sát này, càng làm tăng thêm bầu không khí biến thái lúc này, không hiểu sao lại có cảm giác SM.

Tư thế ngồi có khoái cảm hơn bất kỳ tư thế nào khác, ít nhất đối với Lê Phù là như thế, gậy thịt cong lên cứng rắn chen vào trong huyệt, kích thước lớn đến mức bụng dưới của cô đau nhức, hai chân run rẩy. Anh cắm quá mạnh, nước từ chất lỏng màu trắng biến thành bọt mép, chảy xuống theo dương vật, nhỏ hết lên chiếc ghế đàn và sàn gỗ.

Lê Phù được Châu Ánh Hi ôm, đầu vẫn không ngừng cúi xuống, một tay anh nâng cằm cô lên: “Bé cưng, em làm bẩn sàn nhà rồi.”

Tay còn lại của anh chạm vào miệng huyệt, lại khơi dậy sự mẫn cảm của cô: “Đừng, đừng chạm vào chỗ đó…”

Miệng huyệt nóng bỏng, bị gậy thịt thô to cắm vào nước bắn tung tóe, Châu Ánh Hi rút lại tay đang ôm cô, không cho cô chạy lung tung, nhưng trong huyệt vẫn siết chặt, lại không cẩn thận ép quy đầu ra ngoài.

Anh tỏ vẻ tủi thân: “Không muốn anh nữa sao?”

“Muốn, muốn...” Sao Lê Phù lại cố ý làm vậy được, cô hy vọng bị gậy thịt cắm sâu biết bao.

Châu Ánh Hi nắn bóp ngực cô, nhắc nhở cô: “Nói cho đầy đủ.”

“Muốn, muốn ông xã tiếp tục cắm.” Cô không để ý sự xấu hổ nữa.

“Cắm nát luôn được không?”

“… Được.”

Hai người đã hình thành sự ăn ý về thân thể, tất cả những lời tục tĩu đều là vì làm cho nhau sung sướng, tập trung hơn.

Gậy thịt trong huyệt nhỏ hung ác ra vào, miệng huyệt và bên mép đã bị cắm thành màu đỏ thẫm, phần thịt hồng hào bị lật ra bên ngoài dính đầy nước và bọt trắng. Cổ tay Lê Phù nổi gân xanh chống trên đầu gối Châu Ánh Hi, hai chân căng thẳng kiễng lên, trong huyệt đều là nước, dưới ghế cũng bị ướt một mảng.

Đêm nay, cảm giác cực khoái của họ mạnh mẽ hơn bất kỳ lần nào.

Châu Ánh Hi nâng hai tay Lê Phù lên, ấn vào ngực cô, hai tay đan vào nhau khiến cô hoàn toàn mất điểm chống đỡ, cô đột nhiên có cảm giác như bay lên không. Anh nắm hai tay cô kéo xuống, dùng sức ấn lên bụng dưới của cô, ấn vào trong, phía dưới càng thêm hung ác.

“Bé cưng ngoan, tối nay bị ông xã làm có sướng không?”

Dục vọng mãnh liệt bao trùm hai người, nên ý thức đều chỉ tập trung vào chuyện làm tình này. Sau mấy tháng yêu đương, Châu Ánh Hi nhã nhặn đã hoàn toàn không thấy tăm hơi, trở thành người càng ngày càng cặn bã.

Lê Phù mặt đỏ tai hồng, chỉ có thể mặc cho anh tùy ý ra vào, lời nói trong cổ họng đều bị mạnh mẽ cắt ngang: “Ưm… Ưm… Sướng quá…”

“Có muốn ông xã bắn ra không?” Châu Ánh Hi áp vào mặt cô hỏi.

“Không muốn…”

“Vậy bé cưng nằm trên ghế nhấc chân lên để ông xã cắm tiếp nhé?”

“… Được.”

Cuối cùng, Châu Ánh Hi đè Lê Phù trên ghế đàn cắm không biết bao lâu mới bắn ra mà cô lại phun ra mấy lần.

Đêm nay, trôi qua thật dài và nhanh.

Lê Phù được Châu Ánh Hi ôm chìm vào giấc ngủ, hai người ngủ đến trời đất tối mịt, đồng hồ báo thức cô đặt để đến thư viện cũng không nghe thấy, cuối cùng bị tiếng chó sủa đánh thức. Cô mở mắt ra trước, thấy Tiểu Bao Phù đoan chính ngồi bên giường, rên ư ử, dáng vẻ khổ sở vì không có ai cho ăn.

“Anh đi cho Tiểu Bao Phù ăn đi.” Lê Phù yếu ớt vỗ vỗ đùi Châu Ánh Hi.

Châu Ánh Hi chậm rãi mở mắt, giọng trầm khàn: “Lát nữa.”

Ba tiếng gâu gâu gâu, có thể thấy Tiểu Bao Phù thật sự tức giận.

“Mới mấy giờ mà con đã gọi mẹ rồi.” Tưởng đồng hồ báo thức không vang, Lê Phù mất kiên nhẫn nhìn đồng hồ, kinh ngạc bật dậy khỏi giường, vội vàng luống cuống: “Sao đã 5 giờ chiều rồi, sao mình ngủ lâu vậy, xong đời rồi, hôm qua mình còn đồng ý với mẹ, buổi tối sẽ đến nấu cơm cho mẹ và ba. Châu Ánh Hi, sao anh ngủ như heo vậy, sao anh không gọi em dậy hả.”

Châu Ánh Hi buồn ngủ nhắm mắt lại: “Ừ, anh là Châu Châu ju.”

“…”

-

Cũng rất trùng hợp, hôm nay là sinh nhật Tiểu Phù.

Chúc cô Lê/bà Châu đáng yêu của chúng ta sinh nhật vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang