• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhiều năm về trước, ở thành phố này có một gia tộc họ Trương, dòng họ này so với nhà họ Hoắc hay nhà họ Hạ không hề thua kém, người đứng đầu Trương gia là một người đàn ông tài giỏi, có óc chiến lược và tầm nhìn vô cùng tốt.

Dưới sự dẫn dắt của ông ấy, nhà họ Trương ngày càng phát triển, không chỉ vậy, hai nhà Hoắc - Hạ năm đó từng có một đoạn thời gian lâm vào khó khăn và được ông chủ nhag họ Trương ra tay giúp đỡ, vượt qua nguy cơ phá sản.
Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì mà vài năm sau đó nhà họ Trương đột ngột biến mất không để lại dấu vết.

Gia chủ hai nhà Hoắc - Hạ cho rất nhiều người tìm kiếm nhưng không hề tra ra chút tung tích nào.
Trương Tử Sơn ngồi ngoài ban công phòng ngủ vừa uống rượu vừa nhớ lại chuyện từng được nghe từ bậc trưởng bối.

Hắn vẫn luôn không hiểu vì sao năm đó nhà họ Trương buộc phải bỏ ra nước ngoài.

Bản thân hắn sau khi có được quyền lực đã mấy lần âm thầm điều tra nhưng không có kết quả.

Nếu không phải vì chuyện đột ngột ra nước ngoài sinh sống, bố của hắn cũng sẽ không gặp lại mối tình đầu, càng không vì ngươig đàn bà đó làm mẹ hắn uất ức sinh bệnh rồi qua đời.

Mặc dù hắn biết rất rõ bố và người phụ nữ mối tình đầu kia tái hợp sau khi mẹ hắn mất, nhưng trong mắt một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi thì sự xuất hiện của bà ta không khác gì kẻ thứ ba.

Trương Tử Sơn và bố của hắn bắt đầu xảy ra hiềm khích, xém một chút là cắt đứt quan hệ nếu như không có ông nội đứng ra hòa giải.

Bố của hắn vì nể mặt trưởng bối nên lùi một bước, cắn răng chấp nhận để người phụ nữ kia mãi mãi ở vị trí tình nhân.

Tuy nhiên, bà ta lại không biết an phận, lớn tuổi rồi vẫn cố sinh con để có cơ hội bước vào cửa lớn nhà họ Trương lần nữa.

Tên nghiệt chủng Lý Tử Vân đó không nên được sinh ra trên đời này, vậy mà bố hắn lại vui mừng, còn thuyết phục được ông nội chấp nhận.

Hai mẹ con của nó sắp được đường hoàng trở thành người nhà họ Trương.
"Tổng giám đốc Trương đang u sầu vì bị Hạ Tuyết từ chối à?"
Giọng nói giễu cợt, mỉa mai của Mễ Ly vang lên ở sau lưng.

Cô ta mặc một bộ váy ngủ mỏng tanh quyến rũ, trên tay cầm ly rượu đỏ để nhấm nháp.
Từ trước đến nay cô ta vẫn luôn giữ thân trong sạch, chưa từng có bất kỳ quan hệ âm thầm nào như các nữ diễn viên vẫn thường hay có, mãi cho đến khi biết về chuyện của Hạ Tuyết, cô ta không cam tâm nên ở nước ngoài bắt tay hợp tác với Trương Tử Sơn, ký giao ước trở thành tình nhân của hắn, hắn sẽ giúp cô ta hoàn thành ước mơ của mình vì người mà cô ta ghét lại chính là ánh trăng sáng trong lòng của hắn nhiều năm qua.
Mễ Ly tình cờ biết được hắn và Hạ Tuyết từng biết nhau lúc nhỏ, không chỉ có vậy, cả hai còn ngây ngô hứa hẹn với nhau, cũng từng có thời gian tuổi thơ tươi đẹp.
Sau này, Hạ Tuyết gặp một tai nạn nhỏ quên đi rất nhiều chuyện cũng là lúc nhà họ Trương phải ra nước ngoài, hắn và cô ấy mới trở thành người dưng không quen không biết.
"Câm miệng của cô lại đi Mễ Ly.

Chuyện hôm nay ở phim trường tôi vẫn còn chưa tính sổ với cô đâu!"
Trương Tử Sơn lạnh nhạt.
Hắn vẫn nhìn ra ngoài khoảng trời vô tận, đôi mắt xa xăm nhớ lại lúc còn nhỏ.
"Anh muốn tính sổ gì với tôi? Đó là diễn, tôi làm theo kịch bản mà thôi."
Mễ Ly cười mỉa đáp.
"Làm theo kịch bản sao? Rõ ràng là cô đang gây sự với cô ấy!" Trương Tử Sơn đặt ly rượu xuống, hắn đứng lên tiến lại chỗ của Mễ Ly nắm lấy cái cằm của cô ta bóp mạnh: "Tốt nhất đừng có lần sau, nếu Tiểu Tuyết chịu thêm bất kỳ tổn thương nào thì giao dịch giữa tôi và cô chấm dứt.

Nếu Hoắc Đình Kiêu biết cô vì muốn để Tiểu Tuyết đau khổ mà nhẫn tâm ra tay sát hại trợ lý của cô ấy sẽ có biểu cảm thế nào? Liệu trong mắt hắn có còn xem cô là đàn em lương thiện nữa hay không?"
"Nói mấy lời uy hiếp này anh nghĩ tôi sẽ sợ hả? Tổng giám đốc Trương, chúng ta đều cùng một giuộc, nếu tôi bị Đình Kiêu khinh rẻ thì Hạ Tuyết cũng sẽ không xem hành vi của anh là tốt đẹp gì đâu.


Không tin thì cứ thử xem!"
Mễ Ly cười cợt.
Cô ta không hề sợ hãi khi đối mặt với Trương Tử Sơn, từ khi xác lập giao dịch với hắn, ngoại trừ lúc quấn quýt trên giường thõa mãn nhu cầu sinh lý ra thì lúc nào cả hai người cũng ở thế đối chọi.
"Vậy thì cô cứ làm đi! Dù sao trong mắt cô ấy tôi cũng là kẻ xấu rồi, tôi không ngại tăng thêm ấn tượng nữa đâu.

Nhưng cô thì khác." Trương Tử Sơn dừng lại một chút, hắn buông cằm Mễ Ly ra rồi đi đến cái tủ lớn, dùng chìa khóa mở một ngăn trong đó lấy ra chiếc usb màu đen, cắm vào laptop có kết nối trình chiếu với màn hình lớn ở trong phòng: "Tiểu Tuyết chắc chắn sẽ thích đoạn phim này cho xem!"
Mễ Ly ngẩng mặt nhìn lên màn hình, trong đó là cảnh cô ta tóm lấy Giang Hồng Nguyệt rồi dùng đá đánh mạnh vào đầu cô ấy đến bất tỉnh, sau đó lại trói Giang Hồng Nguyệt vào một góc phòng, mặc kệ cô ấy gào thét vang xin, Mễ Ly vẫn dùng dao khứa từng miếng thịt.

Ả không giết Giang Hồng Nguyệt vội, từ từ cảm nhận kho.ái cảm con mồi đang không ngừng giãy giụa, mùi máu tanh khiến ả càng hưng phấn, cuối cùng sau khi thõa mãn, Mễ Ly gi.ết ch.ết Giang Hồng Nguyệt bằng một nhát dao ngọt lịm rồi phân xác cô ấy ra làm nhiều mảnh.

Đoạn phim này do chính Mễ Ly quay nhưng băngg một cách nào đó lại rơi vào tay của Trương Tử Sơn.
"Vậy anh cứ đưa cho cô ta đi.

Biết đâu cô ta sẽ cảm kích anh lắm đó!"
Mễ Ly cười cợt, cô ta không hề sợ hãi trước sự uy hiếp của hắn ta.
"Đúng vậy, không chỉ có Tiểu Tuyết cảm kích tôi, còn có Hoắc Đình Kiêu, hắn sẽ vui mừng lắm!"
Trương Tử Sơn rút USB ra cười nói.
Hắn cất usb vào lại chỗ cũ rồi cầm lấy ly rượu ở trên bàn uống cạn.
"Tổng giám đốc Trương, chúng ta đều ngồi cùng một chiếc thuyền, tôi xảy ra chuyện thì anh cũng không được yên ổn đâu!"

"Cô cho rằng tôi và cô giống nhau à? Cô tự đề cao bản thân mình quá rồi đó!"
Trương Tử Sơn đáp.
Lời nói của hắn khiến Mễ Ly câm miệng, quả thực muốn kéo Trương Tử Sơn chết chung là một chuyện không dễ dàng gì, hắn luôn biết cách đứng ngoài tội ác, giống như vụ bắt cóc lúc trước, mặc dù chính hắn ra tay đánh ngất Hạ Tuyết và Lý Tử Vân để Tống Phương Thảo có cơ hội thực hiện ý định xấu xa của cô ta, nhưng khi ả bị bắt, mọi chứng cứ chỉ xoay quanh hành vi của ả, hoàn toàn không có liên can gì đến hắn ta.

Con người này là một kẻ rất thông minh và nguy hiểm.
"Sao nào? Cô không còn gì để phản bác phải không? Tôi có thể giành quyền quản lý nhà họ Trương từ trong tay ba tôi, thìc nên biết tôi không phải loại người ăn chay niệm Phật rồi.

Mặc dù vẫn còn chuyện tôi chưa giải quyết xong, nhưng tuyệt đối cũng không để cho ai trở thành mối họa."
Vấn đề mà Trương Tử Sơn đề cập đến chính là sự tồn tại của mẹ con Lý Tử Vân.
Mễ Ly không tranh luận với hắn nữa, hắn là kẻ điên khùng, so với cô ta thì lại càng ác độc, ở bên cạnh hắn cũng đã một thời gian dài nhưng chưa bao giờ Mễ Ly hiểu hết về hắn.
Ở bên ngoài, Đường Nhược Hoa lặng lẽ đóng cửa phòng ngủ của Trương Tử Sơn lại, cô ta tựa lưng vào tường đăm chiêu suy nghĩ cách để loại bỏ Mễ Ly.
Từ khi ả ta xuất hiện, hầu hết thời gian của Trương Tử Sơn đều bị ả chiếm đoạt, dù cả ả lẫn cô ta đều chỉ ở vị trí tình nhân, tuy rằng giữa họ không có quan hệ tình cảm nhưng Đường Nhược Hoa vẫn rất khó chịu.

Mễ Ly là một tảng đá cản đường cần phải loại bỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK