Khẽ mở cửa nhìn ra bên ngoài, ngay lập tức một chiến sĩ công an đứng chắn ngay cửa rồi hỏi Yến:
- - Cô muốn đi đâu sao...?
Yến đáp:
- - À...à....tôi muốn đi vệ sinh một chút....Có được không...?
Chiến sĩ công an nói:
- - Không phải bên trong phòng cũng có nhà vệ sinh riêng sao...?
Yến tiếp:
- - Nhưng...nhưng trong phòng còn có người khác....Tôi là con gái, chuyện phụ nữ đôi khi cũng cần có không gian riêng. Chẳng lẽ đến việc này các anh cũng cấm tôi sao...?
Anh công an ra hiệu cho đồng đội, lập tức một nữ công an bước tới, anh công an nói:
- - Nếu vậy đồng chí Dương sẽ đi cùng cô, xin lỗi vì sự bất tiện. Nhưng chúng tôi làm như vậy cũng là đang cố gắng bảo vệ an toàn cho mọi người. Mấy người là những người sống sót trong vụ thảm sát xảy ra đêm qua. Hiện nay mọi thứ về hung thủ đều rất mơ hồ, lời khai các người cung cấp cho thượng úy Khanh cũng không rõ ràng. Khi chưa bắt được hung thủ, mọi người là những nhân chứng quan trọng. Không ngoại trừ khả năng hung thủ sẽ tìm cách thủ tiêu nhân chứng. Với cách gϊếŧ người độc ác ấy, không gì mà hung thủ không dám làm. Mong cô hiểu và thông cảm.
Yến thở dài:
- - Thôi vậy, tôi không đi nữa.....Nhưng anh giúp tôi một chuyện được không..?
Anh công an đáp:
- - Có chuyện gì, cô cứ nói, nếu trong khả năng cho phép, tôi sẽ cố gắng.
Yến vội tiếp:
- - Cũng đã gần 2 tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi chúng tôi được chuyển đến đây. Anh cũng biết đó, trong căn phòng ấy có tất cả 5 người, ngoài 3 người đang ở đây ra thì vẫn còn 2 người khác. Một người là cô của tôi, người còn lại là chị gái của tôi......Tôi muốn biết tình hình hiện tại của 2 người đó thế nào. Nhất là chị gái của tôi, chị ấy bị thương nặng và mất rất nhiều máu......Đã lâu như vậy, sao không thấy ai thông báo tin tức gì......Anh giúp tôi với....
Anh công an trả lời:
- - Theo như những gì tôi biết, cô gái tên Kim đó vẫn đang được các bác sĩ phẫu thuật. Tình hình bên trong bản thân tôi cũng không nắm rõ, nhưng tôi hứa với cô, sau khi có kết quả, tôi lập tức thông báo cho cô ngay. Ngoài ra, cần gì, cô cứ nói, chúng tôi sẽ đem đến.
Yến cúi đầu cảm ơn anh công an rồi khẽ khép cửa quay lại vào trong. Nhìn thầy Hai, Yến khẽ lắc đầu rồi ngồi xuống phía đối diện thầy Hai nói nhỏ:
- - Đúng như lời ông Hai nói, họ đang canh chừng rất cẩn thận. Có lẽ chúng ta không ra khỏi đây được rồi.
Ông Hai trầm ngâm một vài giây, đăm chiêu nhìn vào khoảng không trước mặt, ông Hai chép miệng:
- - Không được, bằng mọi giá ta phải ra khỏi đây ngay khi trời sáng. Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, muốn ngăn con quỷ đó lại, chỉ còn một cách mà thôi.
Yến hỏi:
- - Cách gì vậy ông....?
Ông Hai đáp:
- - Như ta đã nói trước đây, muốn hóa giải bùa yểm, bùa ngải, điều tiên quyết cần làm đó chính là xác định được đó là thứ bùa yểm, là thứ bùa ngải gì. Do vậy ta đã lẻn đến nhà của Phú, lúc ấy ta đã biết thứ ám hại Phú là thứ gì, nhưng thời gian quá cấp bách, không đủ để ta có thể áp chế hay tiêu diệt được nó. Bởi thực tế, muốn phá giải thứ bùa yểm ấy cần phải bày được một trận pháp mạnh, một trận pháp đủ để khiến cho kẻ đang sai khiến con quỷ phải từ bỏ. Nói cách khác, đây sẽ là một cuộc đối đầu giữa ta và tên thầy bùa sử dụng tà thuật đen ấy. Ban đầu ta không tính được đến chuyện con quỷ đã tìm được một thân xác phù hợp để nhập hồn nên ta dự định sau khi quay về sẽ nói chuyện với cái Lài, hai thầy trò ta cùng nghĩ cách, cùng hợp sức.....Thứ bùa yểm đó tuy đáng sợ, nhưng không phải không có cách hóa giải. Chỉ tiếc rằng, hiện nay đồ đệ của ta trong vòng 10 ngày tới không thể hồi phục. Mà chúng ta không thể đợi được, đừng nói 10 ngày, mà dù chỉ 1 ngày cũng là điều không thể.
Yến ấp úng:
- - Nhưng...sao lại vậy....hả ông...?
Thầy Hai thở dài:
- - Cháu cũng thấy rồi đó, con quỷ này gϊếŧ người một cách bừa bãi. Tuy mục tiêu của nó là Phú nhưng khi nhập xác, có được bản thể, nó đã gϊếŧ cả những người không liên quan. Ta đồ rằng, việc con quỷ gϊếŧ người cũng chính là một phép thử của kẻ sai khiến. Mặt khác, việc gϊếŧ người rồi cướp lấy linh hồn người chết cũng khiến cho quỷ tính của nó được tăng cao. Điều mà ta lo lắng nhất lúc này chính là sau khi thử xong, kẻ sai khiến sẽ càng gϊếŧ chết nhiều người hơn nữa.
Yến rùng mình, toàn thân nổi da gà, Yến không dám tưởng tượng những gì ông Hai nói nếu trở thành sự thật thì sẽ như thế nào, Yến nói:
- - Vậy.....phải làm gì để ngăn con quỷ đó lại.......Không lẽ chúng ta chỉ biết ngồi và đợi nó gϊếŧ người hay sao...?
Ông Hai đáp:
- - Chính vì vậy ta mới nói bằng mọi cách ta phải rời khỏi đây khi trời sáng. Tuy con quỷ đã có được thân xác người để nhập hồn. Nhưng quỷ thì vẫn là quỷ, nó không thể tự do đi lại trong lúc trời sáng, trong lúc có ánh nắng mặt trời. Và khoảng thời gian con quỷ mạnh nhất là từ 12h đêm tới 3h sáng. Muốn tiêu diệt được nó, phải làm mọi thứ trước nửa đêm. Tóm lại, ta phải đến được nhà của Phú trong ngày hôm nay.
Yến hỏi:
- - Nếu đã tính như vậy, tại sao khi nãy ông không kể mọi chuyện cho bác Khanh ấy nghe. Cháu nghĩ bản thân bác ấy cũng đang thấy rất nhiều điểm không thể giải thích bằng logic, bằng chứng cứ trong chuyện này......Nếu hiểu rõ nguyên nhân sự việc, bác ấy sẽ giúp chúng ta. Khi nãy nói chuyện với anh công an bên ngoài, cháu thấy, có vẻ như bác Khanh vẫn giấu những người khác về cuộc nói chuyện với chúng ta.
Thầy Hai khẽ lắc đầu:
- - Ta biết, tuy nhiên việc này càng ít người biết càng dễ bề hành động, ngược lại, càng nhiều người biết lại càng nguy hiểm. Chưa có gì mà con quỷ đã gϊếŧ chết 2 chiến sĩ công an cùng những người vô tội khác. Kéo đông người đến đó lúc này chỉ giống như việc đi tự sát. Tay Khanh đó là người tốt, là người chính trực, nói một cách khác thì chính hắn mới là người cứu cháu cũng như Phú hay Kim với Lài. Bởi chỉ chậm vài giây thôi, ta đã đến không kịp.
Yến ngạc nhiên:
- - Như vậy là sao ạ...?
Thầy Hai giải thích:
- - Không giấu gì cháu, tối qua, khi tới nhà của Phú, ta đã gặp một chuyện không tính đến. Cũng chính vì chuyện này mà đã tiêu hao của ta khá nhiều sức lực. Ta vốn đã già rồi mà, đâu thể như ngày xưa được nữa, do vậy sau khi từ nhà Phú quay về nhà Quỳnh - Nghị, ta đã ngủ ngay sau đó. Nhưng cũng may, mặc dù ngủ nhưng ta vẫn cảm nhận được sự nguy hiểm đang diễn ra ở đây thông qua sợi cước đeo trên tay Kim và Phú. Lập tức ta gọi tay Nghị dậy, nhờ anh ta đưa ta đến bệnh viện ngay trong lúc đã quá nửa đêm. Đến nơi bảo vệ không cho ta vào bởi không phải người bệnh, còn việc thăm nom giờ đấy cũng không phải. Biết có giải thích ra sao họ cũng không tin, đúng lúc ấy, xe của tay Khanh soi đèn chiếu sáng rực. Với thân phận là công an, không mấy khó khăn để hắn có thể vào trong. Ta nhận ra hắn nên đã nhờ hắn đưa ta cùng vào bệnh viện. Hắn đồng ý, trên đường đi hắn nói lý do hắn đến bệnh viện vào ban đêm là vì một cấp dưới của hắn đang làm nhiệm vụ ở bệnh viện gọi điện mãi không thấy bắt máy. Thấy không ổn nên hắn trực tiếp đến xem sao, khi ta hỏi có việc gì mà công an phải trực trong bệnh viện thì hắn có nhắc đến vụ tai nạn xảy ra ban ngày, và nạn nhân chính là cấp dưới của hắn cùng mẹ con cô Tầm.....Lúc ấy ta đã đoán ra mọi chuyện, bởi quỷ khí vương trong nhà Quỳnh - Nghị cũng chính là từ con bé Tươi ấy. Ta định sáng hôm sau sẽ đi tìm mẹ con họ, nhưng ta không thể ngờ được rằng, cả hai người họ đã có mặt trong bệnh viện từ chiều cùng ngày. Chẳng có tai nạn nào tự nhiên xảy ra cả, tất cả đều là do con quỷ gây nên.......Đó chính là nguyên nhân tại sao ngay từ chiều, cái Lài đã luôn thấy bất an, nó nghĩ ta đi chuyến này sẽ gặp chuyện, nhưng xem ra điều bất an đó bắt đầu tới khi con quỷ được đưa vào trong bệnh viện này. Một sự tính toán đáng sợ......
Yến há hốc mồm, nuốt nước bọt, ấp úng Yến nói không thành câu:
- - Con...con quỷ...đó....rốt cuộc...là thứ ma quỷ gì...vậy.....hả ông...?
Ông Hai nghiêm mặt trả lời:
- - Ở vùng Thất Sơn từng truyền tai nhau một loại bùa ngải vô cùng đáng sợ mang tên Thiên Linh Cái......Trong đó bùa Thiên Linh Cái được chia làm 2 loại. Một loại chặt đầu những cô gái đồng trinh để luyện thành, còn một loại sử dụng xác hài nhi để luyện thành. Và loại thứ 2 được gọi với cái tên: Quỷ Linh Nhi.......Nhưng, đó vẫn chưa phải thứ đáng sợ nhất, thứ khiến bản thân ta cũng phải run sợ khi nhắc về bọn chúng, những thầy phù thủy thuộc dòng phép đen, chúng đã tập hợp nhau lại để tạo thành " Tà Phái ". Tất cả những tà thuật như " Quỷ Linh Nhi " hay " Thiên Linh Cái " đều được chúng thi luyện nhằm nâng cao sức mạnh của bùa ngải. So với trước đây thì bùa ngải được tạo ra do những kẻ này đáng sợ hơn gấp nhiều lần. Chúng có dấu ấn riêng, phải mất mấy chục năm, phong thủy chính phái mới tiêu diệt được bọn chúng. Những tưởng sẽ không còn kẻ nào có thể sử dụng cái dấu ấn đó nữa, thật không may, con " Quỷ Linh Nhi " được yểm tại nhà Phú lại mang dấu ấn của những kẻ từng là nỗi khiếp sợ cho vùng Thất Sơn ( Bảy Núi).....