• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau Cố YY về Hoắc gia chơi , đến chiều thì cô lái xe sang biệt thự của anh để lấy lại quyển nhật ký của mình .

Cố YY đậu xe ngoài cổng bước xuống, cô hít một hơi thật sâu rồi mở khóa đi vào . Cố YY nhìn trong gara xe thì không thấy xe anh liền nhẹ nhõm khi biết anh không có ở nhà . Cô mở khóa cửa chính rồi rảo bước vào thư phòng , nhưng thư phòng vừa khóa chìa khóa và mật mã nên cô không thể vào được .

Cố YY mở khóa phòng ngủ để đi thông qua thư phòng, nhưng cánh cửa thông qua thư phòng vẫn có mật mã . Cô nhíu mày rồi bấm đại mật mã phòng ngủ thử thì cánh cửa liền mở khóa.


Cố YY mở cửa qua thư phòng thì thấy trên bàn sofa toàn là chai rượu đã uống hết , thuốc lá cũng quăng khắp nơi . Cố YY nhíu mày rồi dọn dẹp cho anh. Cô đi lại bàn làm việc thì thấy tờ đơn ly hôn của mình và quyển nhật ký được để lên nhau. Cô cầm tờ ly hôn lên thì thấy anh vẫn chưa ký .

Cố YY ngồi xuống ghế đầy mệt mỏi , bỗng nhiên cánh cửa thư phòng được mở Cố YY và Hoắc Kiến Văn bốn mắt nhìn nhau.

Hoắc Kiến Văn vì hơn tuần liền uống rượu và hút thuốc nên rất mệt mỏi . Anh cố tình về sớm để nghỉ ngơi ai dè tới cổng đã thấy xe của cô.

"Em...em về đây lấy đồ " Cố YY tay rung rung nói

"U"

Cố YY liền cầm quyển nhật ký của mình đứng dậy


" Anh đừng uống rượu Với hút thuốc nhiều quá , không tốt đâu"

Hoắc Kiến Văn không nói gì cứ nhìn cô chằm chằm. Cố YY bị anh nhìn liền quýnh quán sợ hãi đi ra ngoài nhưng khi đi qua anh thì bị anh nắm tay lại.

"YY, anh xin lỗi "

"Anh không có lỗi nên đừng xin lỗi em"

Hoắc Kiến Văn xoay người cô lại nhìn vào mắt cố

"YY anh ....anh"

" Kiến Văn xin lỗi vì đã làm phiền anh trong thời gian dài như vậy"

"YY"

"Đừng nói gì nữa Kiến Văn , em nghe đủ rồi và em cũng hiểu rồi " Cố YY gạt tay anh ra quay lưng chạy đi.

Hoắc Kiến Văn nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của Cố YY chạy đi mà lòng anh đau nhói , anh chạy theo giữ cô lại

"YY khoan đã " Hoắc Kiến Văn đuổi theo cô đến tận sảnh lớn

"YY chúng ta làm lại từ đầu được không? anh biết lỗi rồi , em bỏ qua cho anh lần này đi được không?"

" Kiến Văn đừng thương hại em, em không cần đâu"

" Không có, anh không có thương hại em, anh ...."

" Có phải anh đọc nhật ký của em rồi phải không? anh thương hại em sao? em không cần tình cảm đó " Cô gỡ tay anh ra chạy đi ra cổng

"YY..YY" Hoắc Kiến Văn hét lên.

Cố YY về nhà với tâm trạng hết sức hỗn loạn , nếu là lúc trước khi anh nói như vậy cô sẽ rất vui nhưng bây giờ cô đã từ bỏ đoạn tình cảm này rồi . Cô cần tình yêu của anh chứ không cần sự thương hại.

Hoắc Kiến Văn lái xe theo cô về biệt thự Cố gia , anh đi vào trong thì bị Cổ Minh Tế ngăn lại.

" Cậu về đi , YY đủ đau khổ rồi"

" Ba , ba cho con lên phòng gặp YY đi một chút thôi là con sẽ về liền"

" Không cần đầu , đơn ly hôn YY cũng đã ký , nó bây giờ không phải vợ cậu"

" Nhưng con chưa ký . Ba , con biết sai rồi , khi con mất YY rồi con mới biết con cũng có tình cảm với YY , ba , con hứa sẽ đáp lại tình cảm của YY mà "

"Không cần , cậu về đi , đi ra khỏi đây đi " Cổ Minh Tề hét lên , Con gái bảo bối của ông lại bị tên tiểu tử này tổn thương hết lần này đến lần khác.

Hoắc Kiến Văn thấy mình không thể lên được đành quay bước ra ngoài , Hoàng Y Nhung thấy muốn cho anh lên nhưng lại sợ Cố Minh Tề. Hoắc Kiến Văn lái xe đến bar tiếp tục uống rượu.

"Tôi nói cậu rồi , đừng có quá đáng quá , bây giờ lại khổ mình . Cậu không thấy tôi làm bài học sao ?" Âu Minh Nhân trêu chọc anh

" Cậu im lặng đi được không?"

" Nhưng tôi hỏi thật cậu ? cậu là yêu YY hay chỉ thương hại thôi . Nếu cậu thương hại thì làm ơn buông tha cho người ta ".

"Từ đó tới giờ cậu có thấy tôi thương hại ai chưa? nếu là thương hại tôi đã đồng ý kết hôn từ lâu"

"Vậy là cậu yêu YY"

"Tôi cũng không biết "
"Nếu bây giờ cậu nhìn thấy YY lên giường cùng với người đàn ông khác cậu sẽ thế nào ?"

Hoắc Kiến Văn đơ người trước câu hỏi của Âu Minh Nhân , anh nốc ly rượu vào cổ họng rồi nghiến răng nói

" Giết chết hắn"


" haha Cậu yêu rồi còn không nhận ra . Lúc trước tôi thấy Tuệ Anh bị thằng khác nắm tay thôi mà tôi cũng tiễn nó đi thăm ông bà "

"Vậy là yêu sao? tôi cứ tưởng như vậy là tình cảm anh trai dành cho em gái chứ ? vì tôi với Y Y là quen nhau từ nhỏ."

"Vậy sao tôi lên giường còn làm em gái bảo bối của cậu bụng to mà cậu không giết tôi Âu Minh Nhân cười lớn VỖ vào mặt anh

Hoắc Kiến Văn nhíu chặt mày . Vậy là bấy lâu nay anh cứ cố chấp cho rằng tình cảm đó chỉ là người anh trai dành cho em gái như Hoắc Tuệ Anh mà thôi.

"Về thôi , nếu không Tuệ Anh lại nhốt cậu bên ngoài"

"Ừ, tôi cũng đang định về , tôi thấy cậu hơi bị cực khi tìm lại vợ à . Phụ nữ rất giận dai , Tuệ Anh bây giờ vui thì thôi còn buồn là cứ nhai lại chuyện quá khứ . Nếu tôi nỗi giận thì cô ấy sẽ dọn đồ về Âu gia mách ba mẹ tôi . Bây giờ trong người tôi hoàn toàn không có tiền , quẹt thẻ bao nhiêu đều thông báo qua điện thoại cô ấy"


"Tại cậu ngu , tạo tài khoản khác "

"Ừ, để xem sau này cậu ngu hay không. Nếu ngu thì còn vợ mà khôn thì mất vợ"

" Cuộc sống cậu khó khăn vậy sao? Nếu túng thiếu tôi có thể cho cậu mượn tiền "Hoắc Kiến Văn nhếch môi cười

"Thôi , tôi an phận bên VỢ Với con. Vậy cho lành"

Âu Minh Nhân và Hoắc Kiến Văn đi về. Hoắc Kiến Văn lái xe tới Cổ gia bấm gọi điện thoại cho cô nhưng cô không nghe máy . Anh biết cô chưa ngủ liền soạn tin nhắn gửi cho cô

bip bip

"YY em xuống nhà gặp anh một chút được không? anh có chuyện muốn nói với em, anh đang trước cổng"

CốYY đọc tin nhắn thì xuống giường mở cửa sổ ra xem, Hoắc Kiến Vũ đang đậu xe ngay phòng cô , đứng dựa vào xe nhìn lên . CổYY thấy vậy liền soạn tin gửi lại

"Anh về đi , chúng ta không có gì để nói hết ,em không muốn gặp anh"

bíp bíp

"YY một chút thôi , nếu không gặp em anh sẽ không về"

Cố YY đọc được tin nhắn mà lòng đau nhói , cô cũng muốn xuống gặp anh lắm nhưng gặp xong rồi sau , gặp xong trái tim cô lại nát tan vụng vỡ.

CốYY quăng điện thoại qua một bên rồi lên giường nằm ngủ . Trần chọc mãi đến 1h cô đi mở cửa sổ vẫn thấy anh đứng đó . Cố YY nhìn thấy anh mà rơi nước mắt ,chắc anh đang rất lạnh.

Cố YY mở cửa phòng định đi xuống thì Cố Minh Tề ngăn lại .

" Con vào ngủ đi , cái gì dễ tha thứ sẽ không biết trân trọng"

"Ba nhưng anh ấy ...."

" Nghe lời ba ngủ đi"

Cố YY đành quay lại phòng, cả đêm đó cô cũng không ngủ mà hé cửa sổ nhìn anh . Hoắc Kiến Văn đợi đến 5h sáng thì lái xe về biệt thự của mình.

CốYY thấy anh về mới lên giường ngủ được một lúc vì cô cũng quá mệt .

Hoắc Kiến Văn về nhà thay đồ liền đi qua nhà chính.

"Ba mẹ"

"Sao ? dạo này vui vẻ chứ ?"

" Mẹ , mẹ có cần vậy không"

"Ừ, để mẹ xem sau này con có tìm được người vợ nào thương con nhiều nhưYY không"

"Mẹ, mẹ qua nói với ba mẹ vợ con đi , con biết sai rồi , con sẽ sửa mà "Anh đi lại cầm tay Triệu Tuệ An

" Ba mẹ VỢ sao? từ khi nào con xem YY là vợ con vậy?"

"Mẹ con có phải con đẻ mẹ không vậy?"

" Không phải ? con là con của một mình ba con thôi . Hai ba con y chang nhau" Triệu Tuệ An lườm Hoắc Kiến Vũ

khụ khụ

Hoắc Kiến Vũ ngồi không cũng bị nạn, ông đã khuyên bao nhiêu lần mà thằng con này không nghe để giờ hối hận.
" Kiến Văn , phụ nữ rất mềm lòng, con năn nỉ vài lần là được thôi"

" Ba , nhưng ba mẹ vợ con không cho con vào nhà thì làm sao năn nỉ"

"Mày không biết treo tường sao ? tao đẻ mày ra tay chân để làm gì ?" Hoắc Kiến Vũ nóng giận tại thằng nhỏ này mà mới sáng sớm đã bị vợ lườm còn nhắc chuyện xưa

"Ông đẻ nó ra đường nào?" Triệu Tuệ An trừng mắt


" Thì không có anh làm sao có nó, đúng không bà xã " Hoắc Kiến Vũ với Triệu Tuệ An tuy đã già nhưng vẫn rất mặn nồng bên nhau

Hoắc Kiến Văn nhìn ba mẹ mình tình cảm mà sởn da gà đứng dậy đi lên phòng .

"Con đi đâu vậy?"

"Con lên phòng ngủ lấy sức tối trèo tường, đã mấy ngày con chưa ngủ rồi đó , tối qua còn dầm sương nguyên đêm"

Hoắc Kiến Văn nói rồi lên phòng mình nằm ngủ . Cả ngày hôm đó anh đều ở nhà chính và chịu sự liếc mắng của Triệu Tuệ An

" Mẹ, con biết sai rồi , mẹ ghét bỏ con thì YY cũng không tha lỗi cho con đâu"


"Đàn ông các người giả bộ lạnh lùng thôi chứ bên trong hèn hạ"

"Em, em mắng nó thì nhìn nó mà mắng, tự nhiên mắng nó mà nhìn anh " Hoắc Kiến Vũ cả ngày không làm gì cũng bị Triệu Tuệ An mắng

" Tôi mắng cả hai đấy , ai đó ngày xưa cũng như vậy"

" Kiến Văn ba thấy con nên đi về đi , con ở đây chỉ phá hoại gia đình hạnh phúc của ba "

"Con không về , để tối con qua Cố gia luôn"

"Con lên tập đoàn đi"

"Tập đoàn có Nghị Niên rồi"

" Con qua nhà Tuệ Anh đi , em gái con đang mang thai cần người tâm sự . Con là anh trai thì phải quan tâm đến em" Hoắc Kiến Vũ nhất quyết phải đuổi Hoắc Kiến Văn cho bằng được

" Ba , ba không thấy trời đang mưa sao?"

Hoắc Kiến Vũ thở dài nhìn Triệu Tuệ An , đúng là hạnh phúc khi chỉ có hai người thôi , người

thứ 3 xuất hiện liền không hạnh phúc .

Đến 7h tối trời vẫn không tạnh mưa . Hoắc Kiến Văn muốn đi nhưng cũng không đi được . Anh cứ ngó đầu vào rồi ngó đầu ra

" Kiến Văn ba nói con nghe , phụ nữa rất mềm lòng ông trời còn đang giúp con đỏ" Hoắc Kiến Vũ đi lại nói nhỏ vì sợ Triệu Tuệ An nghe thấy

" Là sao ba?"

" Kiến Văn con có phải con ba không sao ngốc vậy ?"

"Con không con ba thì con ai ?"

"Là bây giờ con đi qua đó dầm mưa cho ba , bệnh luôn càng tốt nhưng phải cho YY biết . Đảm bảo với con YY xuống liền " Hoắc Kiến Vũ bực bội nói

" RồiYY xuống phải làm sao mới để cô ấy tha lỗi cho con ?"

Hoắc Kiến Vũ trừng mắt nghiến răng vì cái tội ngu ngốc của Hoắc Kiến Văn .

" Sau mà con bò lên chức tổng giám đốc hay vậy ?"

"Hazz...nói với mẹ con về rồi đó " Hoắc Kiến Văn não nề nghe ba mình mắng liền ra về.

Nhưng Hoắc Kiến Văn cũng rất nghe lời mà qua Cố gia , anh mở điện thoại gọi cho cô thì không nghe máy , đành phải nhắn tin.

Bip bip

"YY , anh đang dưới nhà , em xuống nói chuyện với anh được không ? Anh có chuyện muốn nói , nói xong anh về liền"

Cố YY đọc tin nhắn mà lo lắng, trời đang mưa sao anh lại đến đây.Mở cửa sổ ra thì thấy Hoắc Kiến Văn đang dầm mưa đứng ở đó mà lòng cô đau như ai cẩu xé.

Đến 1h Anh vẫn không chịu về , cả người bây giờ ướt sủng. Cố YY trên phòng nhìn xuống liên không chịu nỗi mà lấy chiếc ô đi xuống.

" Kiến Văn anh bị điên sao? không thấy trời đang mưa sao ?" Cố YY chạy lại cầm ô che cho cả hai

"YY anh nhận ra rồi , anh yêu em chứ không phải thương hại em. Lúc trước tại anh nhầm lẫn giữa tình yêu và tình cảm của anh trai với em gái . Anh xin lỗi" Hoắc Kiến Văn cầm bả vai cô

" Kiến Văn đừng lừa gạt em, em chịu không nỗi tổn thương nào nữa đâu"

"Không , là thật đó , anh thề mà , từ khi em bước ra khỏi cuộc sống của anh, anh liền cần em bên cạnh YY anh hứa không tổn thương em lần nào nữa đâu."
"Kiến Văn anh có biết bao nhiêu năm qua em đau khổ thế nào không?" CốYY mếu máo

nói

"YY xin lỗi em"

Hoắc Kiến Văn ép người cô vào lòng ngực mình cúi xuống hôn lấy môi cô , Cố YY bị bắt ngờ mà mắt mở to hết cỡ, chiếc ô trên tay cũng rớt xuống đất . Cả hai dây dưa với nhau dưới trời mưa to.


Trên phòng Cổ Minh Tề và Hoàng Y Nhung đã chứng kiến cảnh ngọt ngào này.

" Thấy chưa ? tôi nói có bao giờ sai đâu"

"Ừ, em giỏi rồi , đóng cửa lại đi ngủ , nhìn một hồi đau mắt"

" Haha , ngủ thôi ông xã" Hoàng Y Nhung đóng cửa lại lên giường cười tươi . Cuối cùng con gái bà cũng hạnh phúc .

Hoắc Kiến Văn rời môi Cố YY, cả hai bây giờ ướt sũng. Cố YY ngại ngùng buông tay ra khỏi eo anh quay mặt sang hướng khác . Hoắc Kiến Văn nhếch môi cười ôm chầm cơ thể có ở phía sau

"Làm sao đây ? cả hai chúng ta đều bị ướt "Anh kế mặt vào tai cô nói

"Em lên nhà , anh ...anh về đi"


"Trời mưa lái xe rất nguy hiểm , anh chưa muốn chết"

Hoắc Kiến Văn cúi xuống bế bổng cố lên đi vào nhà , Cố YY ngựng ngùng úp mặt vào ngực anh . CốYY thở phào vì cả nhà ai cũng đi ngủ.

Hoắc Kiến Văn bế cô vào trong phòng tắm thì bị cô đuổi ra ngoài Anh đành ngậm ngùi chờ cô thay đồ xong mới tới lượt mình

* Cạch *

Cố YY bước ra mặt nhăn nhó nói lí nhí

" Không có đồ cho anh , vậy phải làm sao?"

" Anh đã gọi nhà chính sáng mai đem đồ qua cho anh rồi"

" Nhưng bây giờ không có đồ " Cô cúi mặt xuống

" Bây giờ anh không cần , em mau lại sấy tóc đi" Hoắc Kiến Văn cười nói

Cố YY rất ngoan ngoãn đi sấy tóc cho mình nhưng khi Hoắc Kiến Văn bước ra cô bị ngớ người ngay lập tức . Trên người anh chỉ quấn khăn tắm còn đang tiến lại gần cô.

"Sao vậy ?"

" Sao anh không mặc đồ vào ?" mặt cô đỏ ửng lên

" Không có đồ , anh cũng chỉ trong phòng đều có ra ngoài"

Cố YY cắn cắn môi, Hoắc Kiến Văn nhìn thấy bộ dạng đáng yêu này thì ghét mình kinh khủng, biết vậy anh đã chấp nhận lời tỏ tình của cô khi anh mới du học về rồi.

Hoắc Kiến Văn cầm máy sấy , sấy tóc cho cô " Xong rồi em lên giường ngủ đi"

"Để em sấy tóc cho anh "

" Không cần đâu, anh tự làm được"

Cố YY cũng không nói gì thêm mà trèo lên giường đắp chăn lại. Qua 15 phút Hoắc Kiến Văn tắt đèn đi lại nằm xuống kéo cô ôm vào lòng.

" Aa anh ..."

" Sao? chúng ta là vợ chồng, anh ngủ trên giường rất là hợp lí nhé"

" Không phải đêm tân hôn anh bỏ qua phòng khác sao?" Cô bắt đầu trách

"YY xin lỗi"

" Không sao, chỉ cần bây giờ anh yêu em là đủ , quá khứ hay sau này có như thế nào em cũng chấp nhận " Cô vòng tay qua ôm eo anh mỉm cười

"YY sau này em muốn gì cũng được , anh đều nghe theo em" Anh hôn vào đỉnh đầu cô

"Anh nói đó nha"

"Ừ, thì cỡ như Âu Minh Nhân là cùng thôi " cả hai cùng bật cười rồi nhắm mắt ngủ .Đêm nay là đêm hạnh phúc nhất của CốYY vì được nằm trong vòng tay của anh ngủ . Còn Hoắc Kiến Văn thì không ngủ nỗi với mùi hương cơ thể của cô nhưng cũng đành nhắm mắt ngủ.

Sáng hôm sau , Đã hơn 8h sáng mà cả hai vẫn ôm nhau ngủ ngon lành, Vì quá mệt mỏi nhiều đêm không ngủ lại uống nhiều rượu nên giờ anh ngủ say như chết . Còn Cố YY thì buồn bã hơn 1 tháng nên cũng say giấc nồng

Hoàng Y Nhung thấy cả hai chưa xuống mà mỉm cười suốt còn điện cho Triệu Tuệ An báo tin vui . Cả hai bà cười như điên như dại vì sắp được bế cháu .

Cố YY bị thức giấc do ánh sáng mặt trời quá gắt , cơ mơ màng mở mắt nhìn thấy gương mặt của anh sáp gần cô . Cố YY liền không chịu nỗi mà đưa tay chạm nhẹ vào sống mũi cao và chân mày đen rậm đó

Hoắc Kiến Văn bị cô làm cho thức giấc mà đánh vào mông cổ .

"Đừng phá , cả tuần anh chưa được ngủ đó" Anh nói rồi siết chặt cô lại

"Buông em ra đi , em gọi mẹ bảo người mang quần áo cho anh"

" Ngủ đi ,anh chưa cần đồ bây giờ"
CốYY cũng không nói nữa đành làm gối ôm cho anh , nhưng cô cũng rất vui nằm trong lòng anh càng lâu càng tốt như vậy mới thỏa lòng cô .

Hoắc Kiến Văn nằm thêm một chút thì cũng buôn Cố YY ra để cô ăn sáng .Cố YY vào phòng tắm trước còn Hoắc Kiến Văn lấy điện thoại mình ra xem.

"Anh vào vscn đi , bàn chải mới em để sẵn trong đó"


Hoắc Kiến Văn ném điện thoại xuống giường rồi đi vào vscn. Cố YY đi xuống nhà thì quản gia đã đưa quần áo anh cho cô , CốYY quay ngược lên phòng.

cốc cốc

"Anh Kiến Văn , quần áo của anh em để bên ngoài nha"

"Ừ, em xuống ăn sáng đi"


Cố YY lại giường ngồi xuống không dám xuống vì khi nãy thấy sắc mặt của ba mình không tốt . Hoắc Kiến Văn mở cửa ra ngoài với bộ vest chỉnh tề, anh nhíu mày khi nhìn thấy cô đang bần thần ngồi trên giường

" Sao vậy?" Anh ngồi xuống gần cô

"Ba mẹ ở dưới nhà , hôm trước ba rất giận anh"

Hoắc Kiến Văn nghe câu nói của Cố YY mà tim anh đau nhói . Anh đã lạnh nhạt còn nói lời khó nghe với cô nhưng cô bây giờ lại lo lắng cho anh . Hoắc Kiến Văn mắt đỏ lên ôm cô vào

lòng

"YY , anh xin lỗi vì những lời nói lúc trước , anh thật rất tàn nhẫn và vô tình với em. Anh xin hứa sao này sẽ không vậy nữa đâu , anh sẽ chuộc lỗi bằng cách yêu thương chìu chuộng em cả đời"

" Kiến Văn ,chỉ cần nghe lời này của anh dù bắt em chết , em cũng mãn nguyện"

"YY đừng khóc , sau này không cho em khóc nữa "Anh lau giọt nước mắt của cô

"Dạ"

"Đi xuống nhà thôi, việc anh làm thì anh phải chịu trách nhiệm với nó" Hoắc Kiến Văn ôm cô đứng lên đi xuống sảnh lớn

Cố Minh Tề và Hoàng Y Nhung ăn sáng xong liền ra phòng khách ngồi uống trà đọc báo .

"Ba mẹ" Hoắc Kiến Văn đi xuống chào hỏi Cố YY sợ ba mình mà núp sau lưng anh

"Ba mẹ , chuyện lúc trước cho con xin lỗi . Con sẽ thay đổi bảo vệ và chăm sóc cho YY , ba mẹ có thể nào cho con đón YY về được không ?".

" Con gái tôi là gì của cậu mà cậu muốn đón thì đón , muốn đuổi thì đuổi , muốn hất hủi rẻ lạnh thì rẻ lạnh" Cổ Minh Tế nhàn nhạt nói

"Ba , con biết mình sai chỗ nào rồi . Từ nay con xin hứa với ba mẹ là sẽ không như vậy nữa đầu. Con sẽ toàn tâm toàn ý với YY"

" Nếu cậu còn một lần nữa thì dù cậu mang họ Hoắc hay họ gì tôi cũng không tha cho cậu đầu. Lần này tôi vì YY nhưng lần sau tôi sẽ đưa con bé đi thật xa , cậu sẽ không bao giờ tìm thấy nó"

"Dạ, cảm ơn ba mẹ đã bỏ qua cho con. Con hứa lần này là lần cuối , sẽ không tổn thương Y Y nữa"

"YY con ló đầu ra được rồi , ba con không giận nữa " Hoàng Y Nhung thấy con gái mình hạnh phúc nên bà cũng không làm khó Hoắc Kiến Văn vì ngày xưa bà cũng rất khó khăn mới đến được với Cổ Minh Tế

"Mẹ hihi , ba mẹ ăn sáng chưa ?" Cô ló đầu ra cười với Hoàng Y Nhung

" Hơn 9h rồi cô nương, chỉ có anh chị chưa đói chứ tôi đói rồi"

" Mẹ , vậy một lát con về với Kiến Văn luôn nha " Cô đi lại nụng cụi với mẹ mình

Khụ khụ khụ

Cổ Minh Tề nhìn con gái mình mê trai mà suýt chút nữa chết sặc . Cố YY và Hoàng Y Nhung mím môi cười . Cố YY gen rất giống Hoàng Y Nhung lúc trẻ mê trai không lối thoát

...... Mình có đọc bình luận là mọi người bảo mình viết về hạnh phúc của hai người và sinh con nữa . Nếu mọi người thích mình sẽ viết thêm còn nếu muốn kết vậy thì truyện đến đây kết nha mọi người . Mọi người thấy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang