Thứ trong hộp, luôn rất không an phận. Gần như ngày nào, Kaneki Ken cũng đều phải ‘dạy dỗ’ nó một phen thì nó mới chịu im lặng ‘giả chết’.
Tâm tư một mảnh nghi hoặc, Kaneki Ken không hiểu.
Thứ đáng sợ này, tại sao Pluto lại muốn nó?
Đang ngồi thưởng thức tách trà nóng, Pluto như có sở liệu. Triều nhìn về phía một hướng, ánh mắt sáng lấp lánh ánh cười.
Bắt đầu thí nghiệm kế tiếp.
Không biết là tình cờ hay duyên phận.
Trong một lần đi dạo trong phố ở làng diệt yêu. Pluto lại được nhìn thấy “Nguyện nguyệt thư” lần nữa.
Có thể là trùng hợp, tên tên trùng nhau mà thôi.
Nhưng, có thể thử...biết đâu là...
Đó là ý nghĩ ngay lúc đó của Pluto khi chưa bước vào cửa hàng.
Chỉ mang tâm lý thâm dò thực hư.
Xe lăn vừa tiến vào cửa, Pluto khuôn mặt tươi cười tủm tỉm...có dấu hiệu bị rách toát.
Tiếng chuông leng keng già cỗi, mùi hương độc đáo của sách...và cái khuôn mặt già cỗi của con rối già thiếu đánh...vẫn y nguyên như cũ.
( Ha hả ha hả ~^^~)
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ….”
Giọng nói già nua cũ kỹ cất lên, vẫn theo bài bản cũ. Nhưng vừa nheo mắt lại, nhìn kĩ người trước mặt. Hai chữ ‘phiền lòng’ cuối cùng của câu, liền bị ngạnh sinh chạy ra không nổi khỏi miệng con rối già.
“ Đi thẳng, quay lại phía sau 90 độ là cửa ra ngoài. Không tiễn!!”
Giọng nói già nua chậm chạp, ngay lập tức bị thay bằng giọng nói ngắn gọn súc tích...chỉ kém mở miệng hạ lệnh trục khách.
Khách hàng này...thực sự bổn tiệm tiêu hóa không được.
Thỉnh không cần gặp lại lần nữa.
Con rối già lần nữa gặp lại...hình như tí tuệ đã phát triển nhiều hơn xưa. Thậm chí còn biết hạ lệnh trục khách nữa chứ? Ha hả ha hả ~~
Pluto ngoài cười nhưng trong không cười, một lần nữa anh đánh giá cửa hàng sách ‘cố nhân’ này lại từ đầu.
Quả nhiên như anh dự đoán, lúc trước cửa hàng dù tương đối rộng rãi và có khá nhiều sách.
Nhưng theo trí nhớ của một siêu máy tính như Pluto. Anh tuyệt đối không nhớ, nhà Nguyện Nguyệt Thư này có tầng chứa sách thứ hai trên lầu.
Cổ kính, sạch sẽ lại ngăn nắp. Nơi đây cho người bước vào chính là những cảm xúc ấy đầu tiên.
Tay Pluto sờ lên từng cuốn sách cũ, tiện tay rút ra.
Mười vạn cách tra tấn khiến người ta muốn sống không được, chết cũng không xong!!!
“...”
Pluto trả sách lại nơi anh rút ra.
Hơi mang tính chất tham quan, hoàn toàn bỏ rớt con rối già nào đó mặt như trái mướp đắng đang nhìn anh chằm chằm tức giận.
Tên khốn kiếp, có ngon thì ra đây so coi ai chớp mắt đầu tiên thì thua. Già đây chỉ già bên ngoài, chứ trong chưa lão à. Đừng xem già như không khí bên ngoài, già tức lên sẽ không đẹp mặt ngươi đâu, tên xấu xa kia!!!
Mắt như muốn phun ra lửa con rối già, tiếp tục trừng Pluto...chằm chằm.
Trừng chết ngươi!!
Ai biểu ngươi, tính quải chủ nhân nhà ta đi. Già tuyệt đối...Không...Đồng...Ý!!!
Cho dù con rối già có trừng mắt đến rớt ra, thì Pluto cũng chẳng quan tâm đến nó. Anh vẫn tiếp tục, thám hiểm các cuốn sách trên tầng hai của cửa hàng.
“ Thơ Đường một vạn lẻ một bài thơ hay.”
“ Mỹ nữ tập đồ, tập hợp những mỹ nữ nổi tiếng của vạn giới!!”
“ Cách tinh luyện cương thi...đúng cách.”
“ Bá đạo tổng tài yêu ta...XXX”
“ Một trăm lẻ tám tư thế XYZ khiến nàng mê mệt bạn!!”
“...” Pluto.
Vẫn quái dị không giống người thường như xưa...sách.
“ Truyền kì họa lục vạn năm Tiên giới.”
Một cuốn sách bìa xanh nhạt đập vào mắt Pluto.
Sách không quá dày nhưng hình thù tương đối kì lạ khiến Pluto hứng thú.
Tay đưa ra, Pluto bắt lấy cuộn sách bên cạnh “ Truyền kì họa lục…”
( Ha hả ~~)
“ Âm dương sư Onmyouji, tác giả Yumemakura Baku.”
Nửa trên là trắng, nửa dưới là đen cuốn sách. Tựa đề càng làm Pluto tò mò hơn.
Sách kể về một người đàn ông, tính cách không thể nắm bắt được như đám mây...ông có tên gọi là...Abe no Seimei.
Câu chuyện bắt đầu vào thời Thiên Hoàng Daigo trị vì Heian năm Engi thứ 21….khi con người cùng yêu ma sống trong cùng một thế giới.
Ma quỷ vốn tồn tại ở Âm giới không thuộc về nhân gian.
Phong ấn ngăn cách giữa hai thế giới bị thế lực lạ lùng, đột nhiên xuất hiện và phá hỏng.
Yêu ma vốn dĩ càng yêu thích nhân gian nhiều màu sắc nóng lạnh, tràn đầy sinh khí. Không giống như ở âm giới, quỷ khí tràn đầy, khắp nơi không có sự sống.
Trật tự giữa hai thế giới bị phá hủy, yêu ma quỷ quái bước đầu xâm chiếm thế giới loài người.
Nơi đầu tiên bị yêu quái chiếm cứ là Đại Phong Sơn…
Theo tiếp diễn biến của câu truyện, các nhân vật Âm dương sư nổi bật xuất hiện như: Seimei, Kagura, Yaobikuni và Hirosama là bốn người nổi tiếng với đôi mắt có thể trông thấy quỷ ma yêu quái thời bấy giờ.
Những yêu quái mạnh mẽ như Tửu thôn đồng tử Shuten Douji, Tỳ mộc đồng tử Ibaraki Douji...bộ đôi bạn thân Tửu Tỳ làm mưa làm gió yêu giới. Cùng uống rượu dưới trăng, cùng nhau thống lĩnh nhóm yêu quái...tàn sát nhân gian.
Còn có khôi lỗi sư Kairaishi yêu anh trai của mình…rồi biến anh ta thành con rối luôn đi theo bên cạnh nàng...mãi mãi.
(Pluto chú ý em này, vì Lucas phụ thân anh cũng là con rối sư. Chứ không có ý gì khác nha mấy Bác.)
Cửu mệnh miêu Kyuumei Neko, chín mệnh...chỉ chết vì người mình yêu. ( Cửu Mệnh Miêu từng được nhắc đến trong Hộp pháp sư.)
Diện Linh Khí Menreiki, bảy trái tim bảy khuôn mặt...đều là nàng. Hai mặt Thiện, Ác chỉ vì bị lừa dối, lãng quên và ruồng bỏ...để rồi đến trái tim nàng cũng bị biến đổi...hoàn toàn.
….
Mỗi một yêu quái là một cốt truyện hận yêu đan xen.
Đọc chăm chú cuốn sách, nên Pluto cũng không biết được rằng...xung quanh anh đang nổi lên sóng gió to lớn, cuốn bay hết mọi thứ xung quanh.
Sách, bàn ghế, trà bánh đều vỡ tan tành.
“...” Nữ tử thần bí, chủ nhân Nguyện Nguyệt Thư vừa vào cửa hàng của mình.
“ Cút.” Một chữ không quá nhiều, không dao động nhưng bao hàm tâm trạng tức giận trong lòng nàng lúc này.
Như lẽ thường thấy, khi khách hàng bị chủ tiệm cầm chổi lông gà đá bạn ra ngoài.
Pluto cũng không ngoại lệ, bị vứt thẳng ra khỏi cửa hàng một cách không thương tiếc.
Để tránh cho mình bị hủy dung vì nơi anh bị đá ra khỏi cửa hàng đã thay đổi địa điểm. Đây là khu rừng rậm không thuộc bất kì đâu, xung quanh còn có quỷ khí nhè nhẹ.
Một người từ trên trời bị quẳng thẳng xuống, rơi tự do hơn 3000m cách mặt đất. Người bình thường thì chắc chắn trăm phần trăm là sẽ có một suất báo tên ở địa phủ.
Nhưng Pluto nào phải con người.
Hình thái nhanh chóng chuyển đổi sang trạng thái Hollow (linh hồn). Pluto thu hồi xe lăn của anh, từ từ đáp xuống mặt đất.
Triệu hồi từ trong Smartphone ra 2B và 9S. Liên hệ thông tin với vệ tinh nhân tạo, Pluto dễ dàng tìm được tung tích làng diệt yêu Yokai Taijiya.
Pluto quyết định nghỉ ngơi một đêm ở khu rừng này. Mai sáng lại đi trở về làng.
Trong tay còn ôm quyển sách đang đọc dang dở. Pluto tựa lưng vào thân cây, như mèo thấy mỡ. Mắt sáng lập lòe trong đêm, chú tâm đầu nhập vào quyển sách.
Với một người có đầu óc và trí nhớ siêu việt, Pluto có thể lật hết mọi cuốn sách một cách nhanh chóng mà vẫn nhớ hết nội dung bên trong. Nhưng khi ôm quyển sách này trong tay, Pluto không biết vì sao.
Anh càng nguyện ý, đọc cuốn sách này...một cách thông thả, chậm rãi.
Đồng thời ở cách đó không xa, khoảng hơn 400m. Có một hang động tối tâm, ẩm ướt.
Bên trong, có dấu vết rơm rạ trong góc và ít quần áo nhầu nát, nhăn nhúm. Nhưng nhìn kĩ, ta sẽ thấy chất liệu làm nên những bộ quần áo này...thập phần quí giá.
Chúng rõ ràng được làm từ lụa tơ tằm, lại đường may ám cách đầu ống tay áo, giúp tôn lên vẻ sang trọng cho bộ quần áo.
(May ám cách là may hình thù bắt đầu từ bên trong ra bên ngoài, nhưng mặt ngược lại cũng không mất đi thẩm mỹ tổng thể của bộ quần áo)
Một bộ thân thể trần như nhộng, tóc đen gợn sóng như rong biển. Làn da mang vẻ tái nhợt quá không giống người bình thường. Ánh mắt âm trầm, quỷ quyệt cách xa cũng có thể thấy nhiệt độ 100m xung quanh đây đều đang hạ xuống.
Vai rộng săn chắc, eo thon cơ bụng sáu múi gợi cảm. Đôi chân tuy không quá dài, nhưng được cái mỹ nhưng không mất đi lực lượng. Bắp đùi săn chắc, cứng cáp mạnh mẽ...mười phần đẹp mắt.
Ánh mắt người này, nhìn về phía một hướng. Xuyên thấu qua màn đêm âm u quỉ khí, xuyên thấu qua tảng đá mặt đất và lùm cây.
Quan sát, một người trẻ tuổi mái tóc dài màu rượu đỏ đang sõa tung phía sau. Thích ý, ôm cuốn sách đọc ngon lành...hoàn toàn bỏ qua...sự tồn tại nguy hiểm nào đó...đang nhìn anh như con mồi.
Cơn gió thổi qua, làm mái tóc rong biển người nọ. Để lộ ra, trên lưng người này...hình dạng vết sẹo con nhện phía sau.
Đồng thời, ngồi đó đọc sách ngon ngọt người trẻ tuổi. Vừa lật một trang sách, khóe miệng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười...đầy thú vị.
A, a. Bị phát hiện rồi.
Làm sao đây?
Con yêu quái này...thật có ý tứ.
Con mồi và kẻ đi săn.
Logic cũ, bị săn hay săn được?
Cả hai chỉ khác một chữ, nhưng ý nghĩa hoàn toàn trái ngược nhau.