Mục lục
Linh Vực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Người tìm con có chuyện gì?”.

Bên kia, Đường Tư Kỳ tới bên cạnh Viêm Ma, cung kính hành một lễ.

“Ta hẹn Tần Liệt”. Viêm Ma thản nhiên nói.

Đường Tư Kỳ tỏ ra có chút kích động, vội nói: “Người hẹn hắn làm gì?”.

“Nói chuyện giữa ngươi với hắn”. Viêm Ma hừ nói.

“Cái này không cần người phí công”. Đường Tư Kỳ có chút sốt ruột, khuôn mặt cũng đỏ lên: “Con, con đi trước. Người cũng không nhiều lời cái gì với hắn. Con, con...”.

Nàng vội vội vàng vàng muốn rời đi.

“Không được đi!”. Viêm Ma dựng râu trừng mắt, quát: “Có chuyện gì thì cởi mở mà nói, không nên nghẹn ở trong lòng! Ta thấy ngươi gần đây tinh thần luôn hoảng hốt, làm chuyện gì cũng không có tinh thần, còn không phải bởi vì tiểu tử đó?”.

Hừ lạnh một tiếng, hắn lại nói: “Ta thế nào cũng phải để tiểu tử này cho cái ý kiến mới được! Cô nương Đường gia ta, một điểm nào không bằng người khác? Hôi đảo có thể phát triển không ngừng, chẳng lẽ là công lao của Tống Đình Ngọc cô ta? Còn không phải ngươi luôn xử lý?”.

Không đợi Đường Tư Kỳ nhiều lời, hắn lại hét lên: “Không sai, bên người hắn là có không ít người tài ba, thì sao? Hắn hôm nay nếu không cho cái ý kiến, ta liền mang ngươi rời khỏi Viêm Nhật đảo, vĩnh viễn không trở lại!”.

“Con, con không muốn như vậy!”. Đường Tư Kỳ vội vàng nói.

Ngay tại lúc này, Tần Liệt từ bên ngoài đi đến.

Đường Bắc Đẩu giật giật mái tóc rối như tổ chim, hung ác trừng lên nhìn hướng Tần Liệt, nói: “Tiểu tử, ngươi nghe thấy hết rồi?”.

Tần Liệt cười gật đầu: “Nghe thấy được”.

“Ngươi nói như thế nào?”. Đường Bắc Đẩu quát.

Lúc này. Đường Tư Kỳ đã bị Viêm Ma túm, muốn đi cũng không đi được nữa.

Nàng cúi đầu, cổ cũng đỏ rực, không dám nhìn tới Tần Liệt.

Trước mặt Viêm Ma, Tần Liệt một đường đi đến bên cạnh Đường Tư Kỳ, đem tay Viêm Ma túm nàng cạy ra, sau đó do chính mình cầm lấy, nói: “Đây là thái độ của ta”.

Đường Tư Kỳ chợt ngẩng đầu, kinh hỉ nhìn về phía hắn.

Viêm Ma sửng sốt một chút, cười lên quái dị hắc hắc, gật gật đầu, nói: “Coi như tiểu tử ngươi biết điều!”.

Hắn chợt liền tung người rời đi.

“Mấy năm qua vất vả ngươi rồi”. Tần Liệt nhẹ giọng nói.

“Không, không có vất vả, ta không cảm thấy khổ chút nào”. Đường Tư Kỳ hé miệng thấp giọng nói.

Đuôi lông mày nhíu chặt của nàng, đột nhiên liền giãn ra.

***

“Tần đảo chủ được Viêm Ma mời đi Hôi đảo rồi”. Cát Vinh Quang cung kính đứng ở bên Tống Đình Ngọc, cúi đầu, thấp giọng nói.

Tống Đình Ngọc trắng nõn tay trái, đặt tại đài đá thượng, như đang ngẫm nghĩ cái gì.

Cát Vinh Quang chú ý nhìn, phát hiện dưới tay trái nàng, còn đè hai phong thư.

“Tổng tiểu thư...”. Cát Vinh Quang lên tiếng nhắc nhở.

Tống Đình Ngọc tựa như lúc này mới phản ứng lại, nàng hé miệng cười, nói: “Ngươi là cảm thấy ta sẽ ghen? Hay là cho rằng, ta nên ngăn cản chuyện giữa hắn cùng Đường Tư Kỳ?”.

“Thuộc hạ không dám”. Cát Vinh Quang vội nói.

“Ta nơi này có hai phong thư, một phong đến từ Tịch Diệt tông, một phong đến từ Huyết Sát tông, đều nói rõ cần Tần Liệt đích thân mở”. Tống Đình Ngọc cười cười cổ quái: “Ta không cần mở hai phong thư này, đã có thể đại khái đoán nội dung bên trong”.

Cát Vinh Quang ngạc nhiên.

“Tịch Diệt tông bên kia, luôn hy vọng Trầm Nguyệt năng kết hợp với Tần Liệt, Huyết Sát tông Mạt Linh Dạ, thật lâu trước đây đã muốn thông qua Tuyết Mạch Viêm tiến hành cưới hỏi với Tần Liệt, làm giữa Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo càng thêm chặt chẽ”. Tống Đình Ngọc tựa cười mà không cười nói.

Cát Vinh Quang chợt chấn động, vội nói: “Tiểu thư, bất cứ một ai trong hai người này, đối với ngài cũng là uy hiếp to lớn!”.

“Không chỉ hai người này”. Tống Đình Ngọc bĩu môi, châm chọc nói: “Thiên Khí tông La Khả Hinh, thật lâu trước đây đã ý đồ thông qua phương thức cưới hỏi, để Viêm Nhật đảo biến thành một bộ phận của Thiên Khí tông, ba năm trước, bọn họ đã đề xuất để cho Tần Liệt đảm nhiệm phó tông chủ Thiên Khí tông, cũng hứa hẹn đứa nhỏ của Tần Liệt cùng La Khả Hinh, bất luận là nam hay nữ, về sau cũng sẽ là tông chủ một thế hệ mới của Thiên Khí tông”.

“Tần Liệt ở sau khi từ chối, bọn họ mới đánh vào Khư Địa, sau đó đem chuyện Tần Liệt mang dòng máu Thần tộc bộc lộ ra, bức bách Tịch Diệt lão tổ giao người”.

“Thế mà còn có loại sự việc này!”. Cát Vinh Quang kinh hãi.

Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng cười, nói: “Ngươi căn bản không biết giá trị huyết mạch trong cơ thể Tần Liệt, ngươi cũng không cách nào tưởng tượng về sau sẽ có bao nhiêu nữ nhân ưu tú hơn ta, sẽ không tiếc mọi giá muốn bò lên cái giường đó của Tần Liệt”.

Cát Vinh Quang sửng sốt.

“Ta nếu đi ngăn cản từng người, về sau chỉ sợ cũng không có tinh lực làm việc khác”. Nàng lắc lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Nói như thế nào nữa Đường Tư Kỳ cũng là người của Viêm Nhật đảo chúng ta, nàng có thể đi đến cùng nhau với gia hỏa đó, ta sẽ chỉ cao hứng”.

Nàng cười tủm tỉm nhìn về phía Cát Vinh Quang, nói: “Chuyện giữa nam nữ, ta hiểu hơn ngươi, ngươi không cần xen vào nhiều”.

Cát Vinh Quang cúi đầu, thành khẩn nói: “Thuộc hạ về sau sẽ ghi nhớ”.

***

Theo Quỷ tộc mai danh ẩn tích, chiến tranh chủng tộc thổi quét toàn bộ Bạo Loạn chi địa cũng cáo một đoạn lạc.

Tần Liệt nán lại Hôi đảo, cùng Đường Tư Kỳ cùng nhau nghiên cứu sâu các trận đồ trung cấp trong Trấn Hồn châu, chậm rãi đem những trận đồ trung gian đó nắm giữ hết.

Hắn nghiên cứu các Cổ Trận Đồ đó, không phải vì luyện khí, mà là vì thấm nhuần trận pháp ảo diệu, do đó lĩnh ngộ lực lượng chân lý.

Đường Tư Kỳ thì là thông qua những Cổ Trận Đồ đó, giúp Luyện Khí sư của Hôi đảo trưởng thành, làm Luyện Khí sư của Hôi đảo nhanh chóng vượt qua Thiên Khí tông, trở thành thế lực Luyện Khí sư số một Bạo Loạn chi địa.

“Mười lăm loại trung cấp Cổ Trận Đồ, mỗi một bức đều bác đại tinh thâm, tổ hợp vận dụng hẳn lên, thậm chí có thể luyện chế ra Thiên cấp linh khí”. Đường Tư Kỳ tán thưởng.

Trong gian điện đá rộng lớn này, trên tường đá khắc họa đồ án phức tạp như mạng nhện, toàn bộ đồ án do đủ loại trung cấp trận đồ khác nhau hình thành.

Nàng và Tần Liệt hai người, ngay tại trong điện đá, bên cạnh hai người phân tán một đống linh bản.

“Gia gia ta từng nói, trận đồ chính là biểu hiện trực quan của quy tắc thiên địa, thấm nhuần Cổ Trận Đồ ảo diệu, tương lai có thể hiểu biết càn khôn kỳ diệu, đối với cá nhân tăng lên cảnh giới cùng tăng cường thực lực, đều có chỗ tốt khó có thể nói bằng lời”. Tần Liệt cười cười, nói: “Viêm Nhật đảo có thể ở trong thời gian ngắn khỏe mạnh đến trình độ này, nói trắng ra, chính là bởi vì một vài bức Cổ Trận Đồ này”.

Đường Tư Kỳ cũng rất cho là đúng: “Không sai, không có những Cổ Trận Đồ này, chúng ta không luyện chế ra Liệt Diễm Huyền Lôi, không thể luyện chế đủ loại linh khí tinh xảo đẹp đẽ, cũng không thể tích lũy tài phú to lớn”.

“Không có lượng lớn linh thạch, không có linh tài rực rỡ muôn màu, Đạm Mạc loại võ giả cường đại này, cũng sẽ không sẽ gia nhập Viêm Nhật đảo”.

“Cho dù là mạnh như Tịch Diệt tông, muốn gom góp được tài liệu tiến giai cho một tên hồn đàn, cũng không đơn giản như vậy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK