Hạo Thiên và chỉ dụng giọng nói với âm lượng vừa đủ để hai người có thể nghe được:
- Cái hố đó không phải là để trồng rau, mà là dùng để … chôn người chết!
Kỷ Hạo Thiên lặng người, lùi về sau một bước theo phản xạ, tay y càng nắm chặt lấy chuôi đao, nhìn Lý Nhàn bằng ánh mắt căm phẫn.
Lý Nhàn thấy vậy liền cười lớn lên:
- Đùa thôi, Nhị Đương Gia đâu cần phải lo lắng như vậy?
Không có ai nhìn thấy, lúc mà hắn sát lại người của Kỷ Hạo Thiên, hắn đã rắc một gói bột lên người của đối phương. Trước đó khi mà hắn bước vào trong phòng của Kỷ Hạo Nhiên, Lý Nhàn đã lén lút rắc một ít bột này lên trên bàn của y.
Đúng lúc đó mọi người đã đi đến chỗ mấy cái hố sau thẳm kia, Lý Nhà cười ha ha rồi chỉ vào mấy cái hố đó và nói:
- Nhị Đương Gia, sao vậy, những chiếc hố sâu và rộng như thế này, đừng nói là để trồng rau trồng cây, đến quan tài cũng có thể vừa đó. Haha, những chiếc hố này đều được lấp đầy bằng phân ngựa, bên trên thì phủ một lớp đất, đến mùa xuân sang năm là có thể dùng để trồng rau, đến lúc đó ví dụ như là củ cải thì củ nào củ nấy phải to bằng đầu người.
Hắn lại chỉ xuống, trong ánh mắt của hắn, sự trêu tức càng rõ nét hơn.
- Khinh người quá đáng!
Kỷ Hạo Thiên đột nhiên gầm lên một tiếng rồi rút đao ra:
- Lý Nhàn! Ngươi cứ thử ép bức ta một lần nữa coi, hôm nay ta và ngươi sẽ kết thúc ở đây.
Nói xong, y hướng thẳng cây hoành đao về mặt của Lý Nhàn.
Lý Nhàn lùi về đằng sau, lớn tiếng hỏi:
- Nhị Đương Gia! Huynh muốn làm gì vậy
Hai con mắt của Kỷ Hạo Thiên đã đỏ ngầu lên, y không nói gì, chỉ cầm cây hoành đao, chém liên tiếp về phía Lý Nhàn. Trước những nhát chém liên tiếp của Kỷ Hạo Nhiên, Lý Nhàn chỉ có tránh và đỡ chứ không hề có ý đánh trả. Đội thân binh của Kỷ Hạo Thiên nhìn thấy sự việc đang diễn biến theo tình trạng ngày càng xấu đi thì vội vàng chạy đến phía sau Kỷ Hạo Nhiên và nói:
- Nhị Đương Gia! Nhị Đương Gia! Ngài đang làm gì vậy, có phải là ngài đang muốn so tài với Đại Đương Gia?
Gã lớn tiếng như vậy chỉ là muốn nhắc nhở kỷ Hạo Thiên không được manh động, nhưng gã chỉ mới hét lên được mấy câu trước, còn câu ở đằng sau thì lại bị nuốt vào trong, cuối cùng thì vẫn không thể nói ra được.
Kỷ Hạo Thiên liền quay người lại, dùng thanh hoành đao đâm một nhát vào bụng người thân binh này, y rút đao ra chém đứt hai cánh tay cuối cùng là quay người lại chém đứt đầu. Chuyện này xảy ra quá nhanh khiến cho người thân binh nọ chết cũng không nhắm mắt.
- Ta sẽ giết ngươi! Cái vị trí Đại Đương Gia kia là của ta! Là của ta!
Kỷ Hạo Thiên cứ nhát đao này đến nhát đao khác, , trông bộ dạng hiện tại của y chẳng khác gì là bị điên.
- Nhị Đương Gia!
- Nhị Đương Gia! Huynh muốn làm gì vậy!
Từ đằng sau vang lên những tiếng hét lớn. Đó chính là tiếng của Ngưu Tú và Lưu Hắc Thát, hai người đó tuân lệnh y đã dẫn hơn trăm người ra sau núi. Nhưng khi mọi người vừa đến nơi thì nhìn thấy Nhị Đương Gia Kỷ Hạo Thiên đột nhiên lại chém tới tấp về phía Đại Đương Gia Lý Nhàn, cứ như là đang muốn lấy mạng vậy. Nhìn thấy cảnh tượng này, Lưu Hắc Thát và Ngưu Tú vội vàng hét lớn lên, sau đó thì nhiều binh lính cũng đồng lọat làm theo, hi vọng Kỷ Hạo Thiên sẽ dừng tay lại.
Lúc này, Ngưu Tú tự nhiên hét lớn lên một câu:
- Kỷ Hạo Thiên! Đại Đương Gia có ân với chúng ta, tại sao huynh lại lấy ân báo oán! Lần trước huynh sai tôi đào mấy cái hố sâu ở đây rồi dụ Đại Đương Gia tới và giết ngài ấy, nhưng tôi không thể nào nhẫn tâm làm như vậy được, huynh là một tên phản tặc, lòng lang dạ sói! Ngay từ đầu đã sai người đào mấy cái hố này, rồi lại còn phái người mai phục, huynh quá tàn ác !
Câu nói này của y đã khiến cho toàn bộ tặc Yến Sơn phẫn nộ.
- Bảo vệ Đại Đương Gia!
Lưu Hắc Thát nháy mắt cho đám người của Lạc Phó, rồi hét lên một tiếng, lập tức xông ra ngoài.
Cũng không biết trong lúc nguy cấp và hỗn loạn ai đã hét lên câu:
- Giết chết kẻ lòng lang dạ sói này đi!
Một đám dã tặc cứ hùng hổ xông tới.
Thân binh của Kỷ Hạo Thiên ra sức ngăn cản nhưng vì số lượng quá ít nên rất nhanh chóng bị đám người đang tức giận bừng bừn kia đánh bại. Trong khi đó, Kỷ Hạo Thiên vẫn cứ chém tới tấp về phía Lý Nhàn. Khóe miệng của Lý Nhàn khẽ nhếch lên, nhưng hắn chỉ tránh chứ không hề có ý phản đòn. Bộ dạng hiện tại của Kỷ Hạo Thiên rất đáng sợ, đặc biệt là hai con mắt đỏ ngầu và long sòng sọc của y, nhưng trái lại với y, Lý Nhàn lại không hề tỏ ra tức giận một chút nào hết. Mặc dù đao pháp của Kỷ Hạo Thiên không đến nỗi nào nhưng cũng chưa đủ trình độ để y hiếp Lý Nhàn, nhưng nhìn bộ dạng Lý Nhàn chỉ tránh cứ không có đánh trả, cũng có vài phần nguy hiểm.
- Đại Đương Gia! Rút đao !
Lưu Hắc Thát la lớn.
Rất nhiều sơn tặc của Yến Sơn đã xông ra với ý đồ bao vây lấy Kỷ Hạo Thiên, nhưng lại bị y lấy hoành đao điên cuồng chém, vài người trong số đó đã bị thương. Lúc đó, trong đám người này chợt có tiếng ai đó hét lớn:
- Giết hắn! Đồ lòng lang dạ sói, mọi người không cần phải nói đạo lý với hạng người như hắn nữa.
Những lời này chẳng khác gì chất xúc tác, triệt để kích thích sự phẫn nộ của mọi người lên tới cực điểm.
Bịch! Một quả đấm điên cuồng nện vào chính giữa mũi của Kỷ Hạo Thiên, sơn tặc Yến Sơn cùng chung chí hướng đánh người .
Bịch! Không biết quả đấm thứ hai này là của ai, trực tiếp một lần nữa nện vào mũi của Kỷ Hạo Thiên khiến cho mũi y bị dập nát. Tiếp theo đó, những nắm đấm cứ như mưa thi nhau giáng xuống người y. Trong lúc đánh nhau dữ dội, áo trường bào của Kỷ Hạo Thiên đã bị xé rách để lộ miếng liên giáp giấu kỹ bên trong, tiếp theo đó là cả con dao ngắn rơi xuống. Chính những thứ này càng khiến cho sơn tặc Yến Sơn càng thêm phẫn nộ.
- Hắn cố ý dụ Đại Đương Gia tới!
- Mặc liên giáp, trong áo giấu dao ngắn sắc bén, hắn không có ý tốt!
- Đánh chết tên khốn khiếp này đi!
Liên giáp có thể chống lại được đao, thương và tên nhưng lại không hề có tác dụng với những cú đấm đá điên cuồng của đám sơn tặc.
Thực ra, từ khi Lý Nhàn biết Kỷ Hạo Thiên chẳng qua là muốn lợi dụng bản thân thậm chí là có ý giết bản thân cướp vị trí này thì kết cục của Kỷ Hạo Thiên đã được định sẵn rồi. Nhưng sau khi Lý Nhàn phát hiện ra những tin đồn thất thiệt do Kỷ Hạo Thiên tung ra, thì y sẽ chết như thế nào cũng đã được định sẵn. Lời đồn xuất phát từ những tên gian ác, còn những tên gian ác lại là tất cả sơn tặc Yến Sơn.
Nhiều năm sau, khi mà Lưu Hắc Thát và Ngưu Tú nhắc đến chuyện này, Ngưu Tú luôn ca thán rằng:
- Sau này ta mới thông suốt, thực ra ngay từ đầu Kỷ Hạo Thiên đã muốn hại Đại Vương, nhưng Đại Vương của chúng ta… Ngay từ đầu chẳng phải cũng muốn quy nạp 1200 tên binh lính kia làm của riêng hay sao?
Lưu Hắc Thát cười mà rằng:
- Kỷ Hạo Thiên chẳng qua cũng chỉ là một tên nhãi nhép, luận về mưu trí …
Ngưu Tú cũng cười, rồi bấm tay và nói:
- Để ta tính, một lần, hai lần, ba lần, … mấy năm gần đây, đừng nói là một tên nhãi nhép như Kỷ Hạo Thiên, chứ nhiều nhân vật tiếng tăm lừng lẫy cũng đã không ít lần bị Đại Vương của chúng ta chơi sỏ rồi.