Mục lục
Vô Địch Kiếm Vực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng Tiểu Hôi trở thành huyền thú vương giai, thế nhưng thái độ với chồn tía vẫn vô cùng tôn kính như mọi khi, điều này làm cho Dương Diệp và chồn tía vô cùng hài lòng.

Cho nên, Dương Diệp vẫn như trước mà lấy Tiểu Hôi làm thú cưỡi.

Trong Vạn Xà lâm, Tiểu Hôi di chuyển nhanh như gió, nơi nào nó đi qua tất cả huyền thú đều nhượng bộ lui binh, làm cho Dương Diệp uy phong vô cùng! 

Lúc này trong lòng Dương Diệp quả thật rất thoải mái, huyền thú vương giai đấy! Lấy huyền thú vương giai làm thú cưỡi, Nam vực có bao nhiêu người có thể làm được? Nghĩ đến đây, Dương Diệp không khỏi nở nụ cười rồi đưa tay vỗ vỗ Tiểu Hôi, đột nhiên, một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Dương Diệp.

Vì sao hắn không thu thêm vài con huyền thú nữa nhỉ?

Nghĩ đến đây, Dương Diệp không bình tĩnh nổi nữa. Nếu như là người khác, ý nghĩ này chắc chắn là một ý nghĩ kỳ lạ. Nhưng với hắn mà nói, ý nghĩ này là hoàn toàn có thể thực hiện được. Có nhóc con chấn nhiếp, mấy con huyền thú nhất định sẽ khuất phục, có vòng xoáy nhỏ thần bí kia, mấy con huyền thú này nhất định sẽ như Tiểu Hôi mà tự nguyện ở lại. 

Chẳng phải là lúc đầu Tiểu Hôi cũng không muốn đó sao, nhưng sau khi nhìn thấy vòng xoáy thần kỳ thì cũng lập tức vô cùng nguyện ý sao?

Chỉ trong nháy mắt, Dương Diệp đã quyết định.

Nuôi đại quân huyền thú! 

Nhưng mà Dương Diệp không thu phục huyền thú cửu giai gì cả. Tuy rằng huyền thú cửu giai có thực lực cường hãn, thế nhưng sao lại sánh được với huyền thú vương giai chứ? Với không gian bên trong vòng xoáy đan điền của hắn, chứa năm sáu con huyền thú vương giai vẫn đủ. Vừa nghĩ đến cảnh vừa phất tay lên, huyền thú vương giai có một đám, Dương Diệp liền không kiềm nổi kích động.

Về phần huyền thú linh giai trở lên, Dương Diệp sẽ không cân nhắc đến. Với thực lực bây giờ của hắn, đi tìm huyền thú linh giai, vạn nhất uy áp của nhóc con không có tác dụng, vậy thì hắn thật là đi tìm đường chết.

Dương Diệp nói kế hoạch thu phục đại quân huyền thú cho chồn tía, chồn tía lập tức giơ hai móng vuốt lên tán thành. Đương nhiên, nó không có hứng thú với huyền thú này, nó chỉ cảm thấy chơi thật vui, chỉ thế mà thôi! 

Thấy chồn tía tán thành, Dương Diệp lập tức không chờ được nữa, chỉ huy Tiểu Hôi chạy về hướng U Minh cốc ngay. Mục tiêu thứ nhất của hắn: U Minh lang trong U Minh cốc!

Dưới sự dẫn đường của Tiểu Hôi, không lâu sau Dương Diệp đã đi đến địa bàn của lang vương ở U Minh cốc. Có nhóc con kia, Dương Diệp cũng không lén lén lút lút làm gì mà là trực tiếp vào động khiêu chiến U Minh lang vương.

Khi U Minh lang vương mang theo mấy nghìn con U Minh lang đi ra khỏi cửa động, Dương Diệp nheo mắt lại, nếu như mấy nghìn con U Minh lang xông về phía hắn, vậy thì hôm nay hắn sẽ tiêu thật. Bây giờ hắn cũng chỉ hy vọng uy áp huyết mạch nhóc con có tác dụng! 

"Meo!"

Nhìn thấy đàn sói lao đến, chồn tía kêu lên một tiếng, thoáng chốc vọt lên không trung, tử quang ẩn hiện trên người, một luồng uy áp vô hình che trời lấp đất bao trùm xuống đàn sói bên dưới.

Khi chạm vào luồng uy áp này, đàn sói phía dưới lập tức dừng bước, sau đó, ngoại trừ U Minh lang vương màu bạc kia ra, tất cả U Minh lang còn lại đều nằm bò mọp xuống đất, trong mắt vô cùng hoảng sợ. Mà con U Minh lang vương kia mặc dù không nằm bò xuống, thế nhưng cũng không dễ chịu, cả người run run, trong mắt đầy kiêng dè và tôn kính. Nhưng mà lang vương có tôn nghiêm của lang vương, cho dù chết nó cũng không bò xuống trước mặt đàn sói xung quanh. 

Bởi vì bò xuống là đại diện cho thần phục!

Nhìn thấy con sói bạc lại không bò xuống, nhóc con tức giận, ngay lúc nó chuẩn bị tạo áp lực một lần nữa thì Dương Diệp ngăn lại: "Nhóc con, nói cho nó biết, để cho nó đánh với ta một trận. Nếu như ta thắng thì nó phải theo ta, nếu như ta thua, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này."

Dương Diệp vẫn nhớ kĩ mục đích lần này đến Thập Vạn Đại Sơn của mình, hắn là muốn nâng cao thực lực. Về phần thu phục thú vương, đây chẳng qua là nhân tiện thôi! Bởi vì chỉ có thực lực cường đại của mình mới có thể tin! 

Chồn tía gật gật đầu, sau đó trao đổi với U Minh lang vương. Chẳng bao lâu sau, ánh mắt U Minh lang vương lộ ra vẻ tức giận, lại dám để cho nó đường đường là huyền thú vương giai thần phục một nhân loại? Đây là đang sỉ nhục nó sao? Ngay lập tức, nó hung ác nhìn về phía Dương Diệp, sau đó gào rống lên một tiếng, biểu đạt ra mình vô cùng bất mãn.

Nhìn thấy U Minh lang vương lại còn dám tức giận, nhóc con lập tức giận không thể kiềm, một luồng uy áp vô hình ép đến U Minh lang vương. Cùng lúc đó, Tiểu Hôi ở bên cạnh cũng có chút nổi giận, ngửa mặt lên trời tru lên một tiếng, sau đó mắt đầy hung quang nhìn về U Minh lang vương.

Nếu như là trước đây, Tiểu Hôi chắc chắn không dám vô lễ như vậy, thế nhưng hiện giờ đã khác, nó đã là huyền thú vương giai, trên phương diện thực lực nó đã không còn chênh lệch nhiều với Lang Vương. Hơn nữa, quan trọng nhất là lúc này Lang Vương đã đắc tội nhóc con kia. Ở trong lòng Tiểu Hôi, đắc tội Dương Diệp còn không sao, thế nhưng nếu như đắc tội nhóc con kia, vậy thì chờ chết đi! 

Bốn chân U Minh lang vương hơi khụy xuống, tựa như đang chịu thống khổ cực lớn nào đó, nghe thấy tiếng sói tru của Tiểu Hôi nó liền nhìn về bên đó, ánh mắt lập tức lộ ra kinh hãi. Bởi vì trong tộc quần của nó lại có thể xuất hiện một lang vương nữa, hơn nữa lang vương mới này còn cam nguyện để cho một nhân loại cưỡi lên!

U Minh lang vương giận không đâu cho hết, con lang vương trước mắt này quả thực là nỗi sỉ nhục của U Minh lang! Nếu như là lúc bình thường, nó nhất định sẽ xông lên xé nát con lang vương trước mắt, thế nhưng hiện giờ nó không dám, bởi vì có nhóc con kia ở đây!

U Minh lang vương đang trong khiếp sợ, chồn tía thì là đang tức giận, sinh vật đê giai này lại dám không bò mọp xuống. Nó lập tức chuẩn bị vung móng chân lên, lần nữa gia tăng uy áp. 

Đúng lúc này, Dương Diệp cưỡi Tiểu Hôi đi tới trước mặt của U Minh lang vương, vẫy vẫy tay với nhóc con đang vô cùng tức giận kia. Nhóc con hung hăng trừng U Minh lang vương một cái, sau đó nhoáng lên, đáp xuống trên vai Dương Diệp, móng vuốt chỉ chỉ U Minh lang vương, vung vẩy chân, như là đang kêu Dương Diệp dạy dỗ nó.

Dương Diệp cười cười, sau đó nói với con U Minh lang vương màu bạc còn to lớn hơn Tiểu Hôi mấy phần: "Ngươi là huyền thú vương giai, hẳn là nghe hiểu lời của ta. Lời nói vừa rồi nhóc con ta nói lại một lần nữa, đánh với ta một trận, ngươi thua, thần phục ta, ta thua, bọn ta lập tức rời khỏi U Minh cốc. Thế nào?"

Dương Diệp biết, muốn huyền thú vương giai thần phục hắn thì hắn nhất định phải có được thực lực làm đối phương ghé mắt. Nếu không, cho dù đối phương thần phục dưới uy áp của nhóc con thì đó cũng không phải là thần phục chân chính, chung quy sẽ có lúc thay lòng. Nếu như hắn có thể làm cho lang vương nghiêm túc đối mặt mình, hơn nữa còn nhóc con kia ở đây, thần phục thú vương dưới tình huống như vậy đáng tin hơn nhiều, giống như Tiểu Hôi trước kia vậy. 

Hơn nữa hắn cũng muốn nâng cao thực lực, như vậy có thể nói là một công đôi việc.

U Minh lang vương nhìn Tiểu Hôi  một chút, sau đó lại kiêng dè nhìn chồn tía, do dự một lát, cuối cùng cũng gật đầu.

Nó vốn không muốn đáp ứng, dĩ nhiên không phải vì sợ Dương Diệp. Một nhân loại ngay cả vương giai cũng không đạt đến khiêu chiến nó là đang sỉ nhục nó, thế nhưng lúc này nó không thể không đáp ứng, bởi vì nó sợ Tiểu Hôi và chồn tía. Bỏ qua Dương Diệp không nói, nếu như chồn tía giúp Tiểu Hôi đối phó nó, hai con thú hợp lực lại rất có khả năng sẽ uy hiếp đến địa vị trong bầy sói của nó. 

Cho nên, vì để cho chồn tía và Tiểu Hôi rời khỏi, nó đáp ứng.

Lang vương màu bạc ngửa đầu tru lên, đàn sói sau lưng nó lập tức đứng dậy lui ra sau hơn mười trượng. Cũng giống như vậy, nhóc con và Tiểu Hôi cũng được Dương Diệp ra hiệu mà lùi về sau một khoảng cách nhất định. Hiện giờ, một người một sói đối mắt nhìn nhau.

Trong mắt lang vương có sự khinh bỉ rõ mồn một. Nó không hề động, nếu như đối phó một nhân loại còn chưa đạt đến vương giai mà nó còn muốn động thủ trước, chính nó cũng phải khinh thường mình. Cho nên, nó đang đợi Dương Diệp xuất thủ trước! 

Dương Diệp vung tay, đưa bội kiếm vào trong nạp giới, hắn không có ý định sử dụng kiếm. Chẳng phải là hắn khinh địch như lang vương, mà là hắn muốn rèn luyện nhục thân của mình!

Từ sau khi giao thủ với Tiểu Hôi, Dương Diệp hiểu ra một chuyện, đó chính là nếu như nhục thân của hắn bị kích thích kịch liệt, vậy thì huyền khí kim sắc trong cơ thể hắn sẽ trợ giúp hắn tôi luyện nhục thân. Tuy rằng như vậy có hơi đau đớn, thế nhưng chỉ cần có thể nâng cao thực lực, đau đớn một chút có hề gì?

Nhìn thấy Dương Diệp còn không cầm kiếm, lang vương lại lần nữa phẫn nộ rồi, kẻ này là đang miệt thị nó sao? Ngửa đầu gào lên giận dữ, U Minh lang vương đạp chân sau, nhảy vọt lên, như một ngọn núi ngọn nhỏ ập đến mà tấn công về phía Dương Diệp. Chỗ lang vương đạp chân, mặt đất trực tiếp sụp xuống thành một cái hố nhỏ, đủ thấy sức mạnh kinh khủng thế nào! 

Nhìn thấy lang vương đánh đến, Dương Diệp mặt mày chăm chú, chân phải trượt ra sau, nắm đấm phải vung ngang vai, huyền khí kim sắc chợt vận chuyển trong cơ thể, trên nắm tay lóe lên kim quang chói mắt.

Khi lang vương ập về phía hắn, chân phải Dương Diệp chợt đạp mạnh, thân thể đột ngột vọt lên khỏi mặt đất, sau một tiếng rống to, nắm đấm vung về phía đầu của lang vương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK