Mục lục
Nhật Ký Thú Cưng III: Còn Đường Sống Nào Tốt Bằng Ôm Đùi Kim Chủ Ba Ba?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay Bạch Thụy mặc một cái áo Hoodie có mũ màu trắng cùng quần kaki đen co giãn được. Trông đẹp trai lại thích hợp để vận động. Ngoài ra cậu còn đội một cái mũ lưỡi trai che đi phần lớn ngũ quan cùng mái tóc kim sắc. Lại thêm khuôn mặt cậu nhỏ, đeo cái khẩu trang cùng kính râm lên là khó có người nhận ra dù có một phần mái tóc lộ ở bên ngoài. Cho nên tiểu Sầm đã nằm ở trong mũ áo của cậu cả buổi sáng không ra, ở trong đó nhai hạt cứng của mình rột rột.

Lúc này nó lò dò bò từ trong ra, sau đó đứng ở bên tai cậu vươn vai duỗi người. Muốn bao nhiêu đáng yêu là có bấy nhiêu. Đối với nữ tính mà nói, thật sự là manh đến chí mạng.

"Oa! Đáng yêu quá!"

Cô nàng Thi Lạc lập tức hai mắt sáng rỡ.

Sóc Nguyệt tuy không có biểu hiện thái quá nhưng vẫn là nhìn chằm chằm nó vừa hỏi: "Em tính mang nó đi cùng à? Tuy chương trình không có nói không được mang thú cưng nhưng em phải đi hỏi lại Lộc Đàm."

Vốn cậu không định mang nó chơi, trước khi bắt đầu sẽ giao nó lại cho Sùng Minh nên theo bản năng nói: "Không..."

"Ai tìm tôi đấy!?"

Nhưng cậu chưa nói xong thì âm thanh của Lộc Đàm đã nhảy ra. Bản thân hắn đều là đồng thời đi đến đây.

"Em trai tìm anh này. Cậu ấy mang theo thú cưng."

Sóc Nguyệt nhanh nhảu hô lớn lên. Bạch Thụy không cản được chỉ đành bất đắc dĩ nhìn cô cười khổ khi nghe Lộc Đạm kinh ngạc đáp lại: "Thú cưng?"

Anh ta có vẻ rất hứng thú với hai chữ này, bước chân ngược lại nhanh hơn.

Những người đã đến xung quanh bởi vì giọng nói của Sóc Nguyệt khá lớn nên đều tò mò nhìn lại đây.

"Đâu?"

Lộc Đàm thật sự có chút kích động quá mức, hớn hở chạy lại hỏi.

Bạch Thụy nhìn biểu tình hứng thú của anh ta mà không khỏi càng bất đắc dĩ hơn. Nhưng không đợi cậu giới thiệu hắn đã nhìn thấy tiểu Sầm rồi.

"Ý hamster này!"



Lộc Đàm ghé mắt vào vai Bạch Thụy, giống như muốn nhìn cho rõ con vật nhỏ bị người bao vây cũng không sợ hãi mà nhìn lại họ kia.

Tiểu Sầm không biết có phải bị hắn làm cho sợ hay không mà lùi về sau một bước. Nó dùng móng nhỏ để cố định thân mình nhỏ chút, dán ở bên tai của Bạch Thụy, đôi mắt đậu đen lúng liếng nhìn Lộc Đàm một cách khó hiểu.

"Thôi xong! Tim tôi chết rồi!"

Lộc Đàm khoa trương ôm tim ngã ra sau khiến đám người bị chọc cho cười ha hả lên.

"Anh có vẻ mê nó nhỉ?"

Sóc Nguyệt vỗ vai hắn hào sảng hỏi.

"Nào chỉ mê! Tôi thích mấy tiểu vật nhỏ này lắm! Trong nhà còn có hai con kìa. Khổ nổi mỗi lần tôi bận việc không thể chăm được nó chỉ có thể nhờ người bên tiệm thú cưng đến trông giúp. Rất vất vả."

Thì ra anh ta là kẻ cuồng động vật lông mao, còn có nuôi nữa chứ.

"Nhưng con này đặc biệt ghê, nhìn hài quá!"

Lộc Đàm cười hớn hở nhìn tiểu Sầm bình phẩm. Tiểu Sầm đúng là nhìn lạ thật, nhìn không cẩn thận thì chính là một con gấu trúc. Đối với chuột hamster thì màu lông phân chia rõ ràng như nó rất hiếm.

"Lúc chưa mang về nó hơi ít hoạt bát nên bị ghẻ lạnh ở trong tiệm thú cưng một thời gian khá lâu. Nếu không có khi sẽ không đến lượt tôi."

Bạch Thụy khó được nói nhiều vài câu. Có lẽ cậu và nó thật sự có duyên.

"Vậy mới đúng. Gặp tôi mà nhìn thấy nó, tôi nhất định sẽ rước về ngay!"

Lộc Đàm hí hửng đủ rồi thì vẫn là nghiêm túc nói: "Nhưng mà không mang theo được đâu."

"Tôi cũng không định mang theo. Lát nữa sẽ đưa cho anh Minh giữ."

Bạch Thụy nhanh chóng bày tỏ.

Lộc Đàm gật đầu. Lúc cần chuyên nghiệp anh ta sẽ đặc biệt đáng tin. Thật không hổ là MC lâu năm còn có tiếng của chương trình.

Lúc này từ phía xa đi đến bốn người đàn ông, đẹp trai khỏi nói. Cực kỳ bắt mắt còn mỗi người mỗi vẻ.

Đó là anh em Đường Ca, Lục Thời Minh và... Trác Dịch ảnh đế.

Không biết tại sao họ lại đi chung nhưng hiện tại hình như đã muốn tập hợp đầy đủ rồi.

Điểm lại phần lựa chọn cặp đôi lần trước. Bạch Thụy và Đường Ca một cặp. Sau đó Đường Hạ đã chọn Khúc Nghiêm Dư, cậu minh tinh lúc đó đã cùng vào tầng một với hắn. Sóc Nguyệt cùng Thi Lạc. Lục Thời Minh lại chọn Tiêu Hằng. Hồ Đới Thiên cùng nữ tân nhân Cố Dĩ Hân. Lê Kim Cửu với Kỷ Lâm...

À, lúc này Bạch Thụy mới phát hiện thiếu Kỷ Lâm nhưng lại chưa nhìn thấy được khuôn mặt nào mới nữa cả.

Đúng lúc này phía xa xa bên ngoài điểm tập kết vang lên âm thanh kêu gọi í ới.

"Xin lỗi! Tôi đến trễ!"



Người đến một một thanh niên cao gầy khuôn mặt không biết có phải vì chạy nhanh hay không mà đỏ hồng khả nghi. Mái tóc cậu bị hành động cùng gió thổi lật ngược ra phía sau, trông rất là hài hước. Nhưng trên tổng thể thì khuôn mặt không xấu... Này thì đương nhiên. Người trong giới giải trí không thể xấu được. Nhưng có thể nhìn ra cậu ta rất nhiệt tình năng nổ còn dễ gần.

"Xin lỗi! Tôi lạc đường!"

Anh chàng chống eo thở hồng hộc như trâu, trông mà thấy tội.

"Ủa? Sao nhìn lạ vậy?"

Lập tức có người thắc mắc khi nhìn thấy hắn không quen.

"Chào mọi người, tôi tên Hạ Ninh. Là người mới!"

Hạ Ninh tính tình có vẻ rất trong sáng, không có vì mọi người ngờ vực mà bối rối tự giới thiệu mình. Không khác gì với nhận định của Bạch Thụy khi nhìn thấy anh ta. Trên người anh ta tràn ngập năng lực tích cực, có thể khiến người khác lúc tiếp xúc cảm thấy dễ chịu. Là một chàng trai rực rỡ như ánh nắng mặt trời.

"Em trai, lại đây!"

Lê Kim Cửu có vẻ là người duy nhất biết có sự thay đổi này lập tức vẫy tay gọi hắn lại bên cạnh. Hạ Ninh không hề có chút chần chừ đi đến, miệng còn không quên nói: "Chị là đồng đội của tôi sao? Wow!"

Trầm trô xong anh ta vẫn không quên gãi đầu ngại ngùng nói: "Nhưng mà chị cũng thấy đó, tôi khá mù phương hướng, có liên lụy chị không? Ngược lại tôi chạy rất giỏi, đánh đấm cũng tốt!"

"Phụt!"

Sóc Nguyệt bị cách bày tỏ của hắn chọc cười: "Em trai, em làm nghề gì? Đấm bóp?"

Cô cười trêu ghẹo.

"Chị đừng trêu em. Em chỉ là minh tinh tuyến chín thôi. Có điều trong nhà em có dạy võ, từ bé đã học, sức lực không nhỏ. Mỗi cái từ nhỏ em đã mù đường..."

"Ha ha!!"

Lời thành thật của hắn lập tức lại rước thêm một tràng tiếng cười.

"Không sao, khoảng đường xá chị lo."

Lê Kim Cửu cũng khá thích tính cách của cậu trai cho nên cười trấn an.

Đối với sự xuất hiện của Hạ Ninh thật ra đám người đã lập tức đã có sở liệu nếu đã từng xem tập một Minh Tinh Đại Chiến. Biểu hiện của Kỷ Lâm tuy không đến mức phải bị thay ra nhưng chỉ có chuyện này mới giải thích được nguyên nhân tại sao hắn lại bị thay.

Bạch Thụy ở khóe mắt nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Hằng nhìn mình âm tình bất định thì ở trong lòng lắc đầu. Cậu vốn không có bận tâm chuyện này. Nhưng nếu đối phương vì thế mà kiêng dè cậu một chút thì cậu vẫn vui lòng thấy. Cậu cũng không cho rằng đối phương bắt cặp với Lục Thời Minh là sẽ trở thành uy hiếp của cậu. Thời điểm được Lục võ sư chọn vẻ mặt của Tiêu Hằng có phải nói là hết sức vừa lòng đắc ý. Dù sao Lục Thời Minh vẫn là một ứng cử viên đắc giá cho ngôi quán quân sau cùng. Cho dù bỗng nhiên lòi ra một Bạch Thụy thì vẫn chưa đại biểu cho cái gì. Nhưng có lẽ sự việc Kỷ Lâm bị thay đã khiến hắn không khỏi suy nghĩ thận trọng hơn khi đối đãi với cậu. Còn hắn có chịu thu tay an ổn làm người hay không thì phải đợi quan sát. Nhưng nói chung cậu sẽ không để cho ai ám toán mình nữa đâu.

"Được rồi. Hiện tại chúng ta bắt đầu tập hai của Minh Tinh Đại Chiến Tràng mùa bốn thôi."

Lộc Đàm thấy mọi chuyện ổn thỏa rồi thì lập tức lên tiếng nói.

Máy quay ở xung quanh bắt đầu hoạt động hết công xuất, tập trung về phía đám người.

"Chúng ta không cần phải nói nhiều về các cặp đôi nữa rồi đúng không? Sẽ không có chuyện đứng sai cặp chứ?"



"Ha ha!"

Lời của hắn lập tức rước lấy một vài tiếng cười hưởng ứng.

"Xem ra là không rồi. Cho nên đến lúc giới thiệu khách mời đặc biệt của tuần này..."

Lộc Đàm không hổ là MC có tiếng, rất biết chèo kéo không khí. Theo lời nói và ánh mắt của hắn, đám người lập tức dời mắt đến trên thân Trác Dịch. Bên trong đương nhiên là không thiếu những cái nhìn say mê của đám nữ tân nhân.

"Chắc mọi người đều nhận ra anh ta đi đúng không? Trác Dịch - Ảnh đế... Thôi mà."

"Ha ha!"

"Nếu ai cũng được anh giới thiệu đơn giản như vậy thì giới giải trí sẽ loạn mất."

Đường Ca lập tức phát huy sự khinh bỉ của mình với Lộc Đàm.

"Thì nói vậy cho vui chứ sao. Xem, ảnh đế người ta không hề nói gì kìa."

Hắn còn rất biết lôi kéo, trực tiếp đem Trác Dịch đang cười nhẹ ở kia, chọc anh ta lại cười sâu hơn một chút. Không thể không nói, Trác Dịch đúng là đẹp trai, nụ cười đúng lúc lúc chỗ đúng độ mạnh yếu thật sự là biết lôi kéo ánh mắt của người khác.

"Trác Dịch ảnh đế đã đóng cửa ở nhà gần một năm, có người còn nói anh muốn rút khỏi giới về thừa kế gia tộc nữa đấy!"

Lộc Đàm bắt đầu tạo drama. 𝖳ìm‎ đọc‎ thêm‎ tại‎ ﹎‎ 𝖳‎ rUm𝖳r𝓾yện.𝐕n‎ ﹎

"Ai đồn mà ác vậy!?"

Trác Dịch nở nụ cười khổ tiêu chuẩn đính chính lại: "Tôi chỉ sợ mình quá nổi sẽ bị người chú ý."

"Lời này sao nghe có mùi tự tâng bốc mình thế nhỉ?"

Đường Ca lúc nói còn không quên ghé qua bên cạnh tìm kiếm sự đồng tình của người khác, chọc cho đám người lại được một trận cười. Bạch Thụy im lặng đứng ở một bên, không cười không biểu tình. Sùng Minh ở bên ngoài cảm thấy này mà lên sóng kiểu chi cũng bị fan Trác Dịch gạch đá. May sao tập trước cậu đã tạo ra hình tượng lạnh nhạt như vậy cho nên chắc sẽ không quá mức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK