• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Có cái mùi gì tanh tanh ở đâu thế nhỉ? Giản Kiều con có ngửi thấy gì không? " Diệp Linh nhìn đi quanh phòng xem một lượt nhưng cứ càng cách chiếc giường là lại nhẹ mùi lại. Rồi bà xoay người lại nhìn Giản Kiều mà hỏi.

Giản Kiều tuy nhiên là biết rồi, rõ ràng là mùi máu vì đêm hôm qua là ngày cô đến kì rồi lại thêm việc bị cái tên Hoắc Thẩm Dịch đày đọa cả mấy tiếng nữa nên trên ga thấm hơi nhiều.

Giản Kiều giọng ấp úng, khuôn mặt đỏ bừng lên nhìn Diệp Linh mà nói " Con...Hôm qua con đến ngày rụng dâu nên cái đó hơi nhiều ạ. Con xin lỗi, con sẽ đêm chăn, nệm đi gặt."

Diệp Linh vội quơ quơ tay ngỏ ý không sao, bà thầm mừng trong bụng. Chắc chắn là đêm qua chuyện gì đáng xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Haha không chừng là bà sắp có cháu bồng cũng nên.

Với lại nhìn cái dáng vẻ hiện tại của Giản Kiều thì làm được việc gì cho nên hồn, ăn rồi nghĩ ngơi là được.

" Không cần đâu, để ta bảo người thay lại toàn bộ mấy thứ này. Con chỉ cần dưỡng sức là được, hay là ta bảo người đỡ con ra ngoài đi dạo hóng gió cho mau khỏe nha. " Giản Kiều nghe xong lời này cũng không nỡ từ chối mà đồng ý.

……………

Nhà hàng cao cấp Mỹ Úc.

" Hoắc thiếu, hôm nay mời anh đến đây để bàn dự án anh thấy không phiền chứ. " Mộ Đức Chính xoa xoa tay bày tỏ lòng thành của mình với Hoắc Thẩm Dịch.

Nhưng chỉ nhận lại đó là sự lạnh của hắn, một chữ " Ừ. " đã kiến tất cả chết lặng một lúc. Thấy vậy để đẩy nhanh qua trình Bạch Kiến Sinh đành lên tiếng " Ông nói rõ vấn đề của dự án lần này xem, nếu hợp lý thì chúng ta kí thỏa thuận. "

Mộ Đức Chính vội lấy bản thảo đã chuẩn bị trước đẩy về phía Bạch Kiến Sinh. Rồi bắt đầu vào chuyện chính, ông ta cứ thế lua mồm lua miệng mà nói mãi.

Hoắc Thẩm Dịch đã hết kiên nhẫn mà đập mạnh tay xuống bàn, hắn quát " Đủ rồi, ông có chắc là tôi có thể hợp tác nổi với một người nói khá ít như ông không. "

Hắn đứng dậy văng cho Mộ Đức Chính một câu rồi bước từng sải đi ra khỏi cách cửa khách sạn kia. Dù gì người muốn hợp tác với hắn cũng phải xếp hàng nên hủy một hợp đồng nhỏ như này cũng chẳng tổn hại gì đến tiền lương của các nhân viên hay hao hụt một đồng xu nào của Hoắc thị.

Bạch Kiến Sinh cũng thu xếp rồi đi sau, hai người bước ra khỏi nhà hàng với một tư thế hiên ngang, hiển hách. Vẻ đẹp cùng cái khí chất này vừa xuất hiện ở những nơi lớn như này đã thu hút hết bao ánh mắt của mọi người.

Có người còn đưa cả điện thoại ra để chụp lại đăng lên weibo của mình. Lượt share ngày càng nhiều nên đã đẩy bài viết lên hotseach.

Nhiều người đã nhanh tay bình luận, hầu hết đều khen hai người đàn ông đẹp trai.

" Uây chồng của tui các pà ơi. "

" A hai anh này đẹp trai quá, tôi mà chưa có người yêu thì tôi sẽ theo đuổi hai anh này quá."

Rồi một bình luận được ghim lên trang đầu " Ai cho tôi xin weibo hai người này với. " Hàng loạt cộng đồng mạng cũng vào comment dưới câu nói này.

Trong khi đó Hoắc Thẩm Dịch và Bạch Kiến Sinh vẫn đang ung dung mà đi bar cùng Lục Bắc Kì. Đã là thời điểm nóng rồi, các tay săn ảnh lại bắt đầu rình rập mà họ vẫn rất ung dung.

" Tui biết hai người này, anh đi trước là Hoắc thiếu của Hoắc thị trong lời đồn. Quả thật miệng đời không đáng tin tí nào, nhìn đẹp trai thế mà mọi người lại hay đồn già. Còn anh đi sau là Bạch tiên sinh nho nhã khiến bao thiếu nữ phải xiêu lòng đó." Một cô gái tên Hi hi vừa nhìn đã nhận ra ngay nên liền phản hồi lại sự thắc mắc của cư dân mạng.

Bạch Kiến Sinh nhìn ngó xung quanh thì phát hiện một tay săn ảnh, hắn không nói không rằng mà cho người đi tóm gọn tên đó lại.

" Người đâu? " Hoắc Thẩm Dịch quay người hỏi Bạch Kiến Sinh. Ngay từ khi ra khỏi khách sạn bước vào quán bar bày hắn ta cảm thấy rất nhiều ánh mắt đổ dồn nhìn về hướng này rồi.

Lục Bắc Kì không bận tâm, gọi một ly sam-banh mà nhấp nháp. Rảnh được ít thời gian thế này thì tại sao không tranh thủ lướt điện thoại cập nhật tí thông tin cơ chứ.

Há hốc mồm quay sang đập mạnh vào người Hoắc Thẩm Dịch " Ha, hôm nay cậu với lão Bạch hơi bị nổi tiếng nha, vào weibo của cậu xem đi. "

" Biết rồi. " Vứt cho Lục Bắc Kì một câu hết sức cảm lạnh, thế mà hắn cũng đoán được sao vừa mới lên hotsaech mấy tiếng trước thôi mà.

Nói với người đàn ông này cái gì cũng biết rồi phải nói là nó nhàm gì đâu luôn á. Thôi không bàn nữa đâu, Hoắc Thẩm Dịch đứng dậy rồi giao cho Bạch Kiến Sinh xử lý cái tên săn ảnh còn hắn thì lái xe về nhà. Hắn chả thèm uống với ăn gì nữa.

Ở biệt thự của Hoắc Thẩm Dịch.

Diệp Linh cùng Giản Kiều đang thưởng thức bữa tối thì vừa hay Hoắc Thẩm Dịch về. Hắn bước vào nhà thì đúng lúc trên tivi xuất hiện hình ảnh xôn xao ngày hôm nay.

Nhìn thấy mấy cái này bà Diệp sặc hết cả cơm, uống ngụm nước rồi gọi Hoắc Thẩm Dịch lại ngồi xuống hỏi cho ra lẽ. Không phải con trai bà ghét nhất là mấy thứ bên giới giải trí này hay sao.

Nhưng Hoắc Thẩm Dịch mệt mỏi mà lên lầu chả thèm đoái hoài gì đến ai.

" Cái thằng nghịch tử này, con không nghe mẹ nói gì sao. Này...ơ hay tức chết quá." Diệp Linh vừa mắng Hoắc Thẩm Dịch xong rồi lại quay sang nhìn Giản Kiều cười cười mà nói.

Phải gọi là sắc thái thay đổi tận ba trăm sau mươi mốt độ luôn. " Ăn cơm đi Giản Kiều, mặc kệ nó."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK