• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ hôm đó, Triệu Thanh Tuyết sống ở Hàn Gia. Ngày này qua tháng nọ, tin tức về anh vẫn vô bặt âm tín. Cảnh sát cũng bất lực, họ truy tìm một tháng trời nhưng vẫn không có tin tức nào.

Một tháng trôi qua, cái bụng của Triệu Thanh Tuyết cũng lớn hơn trước. Tinh thần thoải mái, cô vì con nên không buồn bã, cố gắng tất cả vì con. Ở Hàn Thị, cô cùng Hàn Dương Quyết cùng phát triển Hàn Thị, không bỏ lại phía sau. Nó là tâm huyết của Hàn Gia, được truyền từ đời này sang đời khác.

Hàn Gia không ngừng cho người tìm kiếm nhưng kết quả vẫn là con số 0, họ không mất niềm tin, tin rằng sẽ có ngày Hàn Dương Phong quay về bên cạnh họ.

Trần Đức hiện tại là trợ thủ bên cạnh Triệu Thanh Tuyết, luôn giúp đỡ cô hết khả năng của mình. Anh biết Thiếu Phu Nhân của anh đau lòng hơn ai hết.

Thời gian không ngừng trôi nhưng vẫn không có kết quả gì, tất cả mọi người vẫn luôn tiếp tục chờ đợi, sự chờ đợi trong vô vọng.

Hàn Dương Phong thực sự đã chết? Phải chăng anh đã được người dân tốt bụng nào đó dưới chân núi cứu sống?

Ngày Hàn Dương Phong ngã xuống, anh may mắn bám vào một cành cây nhưng không được bao lâu thì anh cũng ngã xuống mặt đất. Hàn Dương Phong hoàn toàn mất hết ý thức, anh không biết mình còn sống hay chết.

Sáng hôm nay, có một ông lão phát hiện anh nằm dưới chân núi, máu không ngừng chảy ra, bất tỉnh nhân sự. Ông cố gắng đưa anh về nhà mình, dù khó khăn nhưng ông sẽ có cách cứu sống người thanh niên trẻ này. Nhìn sơ qua, ông cũng ngầm xác định Hàn Dương Phong là người giàu có. Nhìn thấy vết đạn ở trán, chắc hẳn là bị mưu hại rồi ngã xuống đây. Ông là một danh y chữa bệnh trong ngôi làng nhỏ, chủ yếu bằng các bài thuốc đông y, từ các loài cây có công dụng chữa bệnh.

Ông lão tên Chu Sang, hiện tại đã 60 tuổi, có cô con gái tên Chu Tử Lan, 23 tuổi. Hai người nương tựa nhau mà sống, không dám mơ mộng đến thành phố xa hoa vì hai người có cố gắng cả đời thì cũng không thể với tới.

Chu Tử Lan đang ngồi trước hiên sảy đậu thì thấy cha về, đằng sau còn thấy ông cõng một người nào đó. Cô lập tức đứng dậy, đi đến chỗ Chu Sang.

- “ Cha, ai vậy? ”

- “ Cha không biết nữa, cha thấy cậu ấy nằm bất động dưới chân núi nên đã đưa về nhà. ”

- “ Tai nạn nặng như vậy… không biết những bài thuốc của cha có cứu được anh ấy không? Vết thương ở trán không hề nhẹ. ”

Chu Tử Lan lần đầu tiên thấy một người đàn ông đẹp như vậy, có lẽ là doanh nhân thành đạt, xuất thân giàu có nhưng số phận thật hẩm hiu.

- “ Thôi được rồi, cha sẽ cố gắng cứu chữa cho cậu ấy. Cứu người, cố gắng hết sức mình, lỡ đâu người ta may mắn sống sót thì sao, hơn nữa nhịp thở của cậu ấy vẫn còn. ”

- “ Dạ ” Chu Tử Lan khẽ gật đầu

- “ Con chuẩn bị cho ta một chậu nước ấm và một số vật dụng y tế khử trùng vết thương. ”

- “ Vâng cha, con đi làm ngay. ”

Chu Tử Lan gật đầu đi làm ngay, Chu Sang cõng Hàn Dương Phong vào trong nhà. Đặt anh nằm xuống giường, càng nhìn ông càng thấy thương cho số phận của chàng trai này.

Ở Trung Quốc, đời sống của người dân vùng núi càng ngày càng được cải thiện nhưng vẫn còn nhiều khó khăn. Cơ sở y tế, giáo dục được làm trọng, hướng tới một xã hội tốt đẹp. Không còn nạn mù chữ và hiện tượng mê tín dị đoan trong trí óc của người dân.

Một lúc sau, Chu Tử Lan mang một chậu nước ấm kèm các vật dụng y tế như lời cha cô đã dặn.

- “ Con đã mang hết những thứ cha dặn rồi ạ. ”

- “ Con đến trạm y tế trong làng rồi gọi bác sĩ đến đây, tình hình của cậu ấy rất nghiêm trọng. Cha không thể tự mình chữa trị vết đạn trên trán được. ”

- “ Vâng ạ, con đi ngay đây. ”

Chu Tử Lan vâng lời cha, cô lấy xe đạp lên trạm y tế gọi bác sĩ đến nhà. Trong lúc chờ Chu Tử Lan gọi bác sĩ đến, Chu Sang khử trùng sơ qua vết thương cho Hàn Dương Phong. Ông không biết chàng trai này xuất thân thế nào, rơi từ trên núi xuống không biết bao lâu rồi. Đợi đến lúc anh khoẻ lại, ông sẽ tìm cách giúp anh tìm lại người thân, về với gia đình.

Mất gần 1h thì Chu Tử Lan mới đạp xe đến trạm y tế, cô chạy dứt hơi thì mới tìm được bác sĩ. Cô chạy hồng hộc, thở không ra hơi

- “ Bác sĩ… cứu… cứu… ”.

- “ Cháu gái, bình tĩnh, có chuyện gì cứ từ từ nói. ” vị bác sĩ ôn tồn nói

- “ Bác cứu người đi ạ…cha cháu phát hiện anh ấy nằm dưới chân núi, trên trán còn bị trúng đạn. Nhanh lên bác sĩ… ”

- “ Được rồi, đi thôi. ”

Thấy Chu Tử Lan gấp rút như thế, vị bác sĩ cũng không chần chừ gì. Ông mang dụng cụ phẫu thuật vào túi, đeo bên người rồi đi theo Chu Tử Lan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK