Mắt thấy Lục Hạo xoay người chưa kịp tắt điện thoại đã vừa đi vừa chạy ra khỏi phòng làm việc..
La Chí cũng nhanh chân đuổi theo,chẳng dám để Lục Hạo lái xe.
Anh ta vội lấy xe.
- Anh, để em lái cho.
Lục Hạo cũng không ngăn cảng , anh vội ngồi lên xe, mà trái tim đập liên hồi..La Chí dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Trịnh Gia..
Xe vừa ngừng, Lục Hạo đã chạy vội vào trong,lúc này Bác sĩ đã khám cho Bạch Tư Vũ...
Anh vừa vào, cũng là lúc Trịnh Uy và Tuyết Thu đang nói chuyện với bác sĩ..
Vẻ mặt hai người khá tươi tắn,anh đi đến lấy làm lạ..
- Ba..mẹ, Tư Vũ có sao không, xảy ra chuyện gì?
Tuyết Thu cười rộ lên.
- Không sao, không sao.Con bé có thai rồi,mẹ sắp làm bà rồi đấy..
Cả ngưới Lục Hạo như ai điểm huyệt, đầu óc anh hơi ong ong còn thấy mắt mình cay xè....
Anh vội thả bước chân dài đi vào trong,lúc này Bạch Tư Vũ đã tỉnh cô đang ngồi dựa người vào gối.
Ánh mắt có chút mông lung, bàn tay nhỏ đang đặt ngay bụng..Nghe tiếng bước chân, Bạch Tư Vũ ngẩng đấu nhìn anh..
- Anh về rồi..
Lục Hạo ngồi xuống giường, anh khàn giọng, xúc động kéo cô vào lòng.
- Bảo bối à em thấy thế nào,có khó chịu chỗ nào không,có thèm ăn món gì không?
Anh lần đầu trong đời bị sự bối rối của mình làm cho mọi người xung quanh ai cũng phì cười.
Bạch Tư Vũ hạnh phúc mỉm cười..
- Em không sao, Lục Hạo anh hỏi nhiều như thế em làm sao trả lời anh được..
Lục Hạo cũng cười, bàn tay sờ lên vùng bụng còn bằng phẵng của Bạch Tư Vũ..
- Anh làm cha rồi, chúng ta có con rồi.
Bạch Tư Vũ cũng đặt tay lên tay anh, dựa vào lòng anh..
- Đúng vậy, em cũng sắp làm mẹ rồi,thật kì diệu..
Tuyết Thu và Trịnh Uy đứng ngoài cửa đưa mắt nhìn nhau mỉm cười thỏa lòng...
Buổi Tối sau khi bị Tuyết Thu ép uống một ly sữa..
Bạch Tư Vũ lúc này no nê nằm trong lòng Lục Hạo, bàn tay anh từ khi nào tập thành thói quen nhanh chóng vuốt ve bụng cô không ngừng..
Mới đầu Bạch Tư Vũ cảm thấy nhột nhột,giờ thì quen dần với hơi ấm từ tay anh..Cô buồn ngủ dụi dụi mặt vào cổ anh..
Khi cô chuẩn bị chìm vào giấc ngủ bên tai nghe Lục Hạo thì thào...
- Ngủ đi em, sáng mai chúng ta đi đăng kí kết hôn..
- Dạ.
Bạch Tư Vũ rầm rì,cũng chẳng biết có nghe rõ anh nói gì không, hơi thở đều đều, khuôn mặt phấn nộn yêu không tả xiết...
Chỉ mới sáu giờ sáng, Bạch Tư Vũ vẫn còn say giấc, cả cơ thể liền bị ai đó ôm lấy, cả người và chăn đều bị Lục Hạo nâng niu trong lòng, hôn rồi lại hôn ..
- Dậy thôi em, ngoan nào..
- ừm
Bạch Tư Vũ rầm rì trở người chui vào lòng anh, mắt vẫn nhắm chặt, mười phần lười biếng..
Lục Hạo mỉm cười yêu chiều, hôn khắp nơi trên mặt cô rồi mút nhẹ lên đôi môi hồng nhuận, do khí lạnh tràn vào cộng thêm Lục Hạo không ngừng trêu cô, anh cứ dụi mặt vào những nơi mẫn cảm của cô khiến Bạch Tư Vũ cười khanh khách, cô ngả đầu ra sau nũng nịu..
- Nhột, nhột quá, haha...
Mới sáng sớm bị trêu cười đến hai má cũng ửng hồng, Lục Hạo bế cô dậy ôm vào phòng tắm..
- Để anh vệ sinh, thay đồ cho em..
Bạch Tư Vũ bị nuông chiều mà sinh hư,mặc kệ anh hầu hạ cô..Ầm ĩ trong phòng tắm cả buổi khi ngồi lên xe đã là chuyện của một tiếng sau.
Cố công dậy sớm chuẩn bị mọi thứ, lần đầu Lục Hạo muốn dùng quyền lực của chức vụ, quả nhiên chỉ cần chưa đầy hai mươi phút, đã hoàn tất thủ tục kết hôn..
Bạch Tư Vũ ngồi trên xe, trên tay không ngừng ngắm nghía cuốn sổ màu đỏ tới lui, còn nhìn tấm hình của hai người, đôi môi đỏ hài lòng nở nụ cười thật sâu..
Lục Hạo trêu cô...
- Bảo bối à, em nhìn đến cuốn sổ cũng bay màu luôn rồi..
Bạch Tư Vũ chờm người qua hôn chụt vào mặt anh, còn lém lỉnh cắn vào tai anh, lên giọng răn dạy..
- Bây giờ anh phải gọi là bà xã ơi, bà xã à, có biết không ?
Lục Hạo giơ một tay sờ đầu cô, ôm cô vào lòng vô cùng nghe lời..
- Bà xã....bà xã...
- Ông xã thật ngoan..
Bạch Tư Vũ cười khanh khách, quàng tay qua cổ anh, hôn lên cằm anh khen thưởng..
Trong xe tràn đầy hạnh phúc, tiếng cười vui vẻ của đôi vợ chồng son..